A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Junsong
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 144 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
ừng nghĩ anh nói như vậy thì tôi sẽ bỏ cuộc, tôi sẽ giữ cô ấy đến cùng. Chúng ta cùng nhau thi đấu công bằng, nghe theo sự lựa chọn của cô ấy! * tốt! rất có khí phách, tuy nhiên cậu ko đấu lại nổi anh ấy đâu, bỏ cuộc sớm đi thì hơn * _ Tuấn nói. Anh không thể ngờ một kẻ ngoài lại muốn đối đầu với anh chỉ vì cô. Thế nhưng cũng tốt thôi, anh cũng muốn xem cô sẽ có sự lựa chọn như thế nào. Anh nói - Được! Mai đến địa chỉ tôi vừa nhắn sẽ biết liền. OK! _ Nhắn xong anh off luôn
Tuấn thấy njck cô tối lại thì cũng rất bực mình. Tại sao cô lại có thể đưa njck ột kẻ xa lạ để hắn nói linh tinh như vậy chứ. Nhưng hắn sẽ không vì thế mà nản vì cô đã đồng ý với hắn rồi, sẽ không nuốt lời nhanh như vậy đâu, chí ít ra bây giờ hắn còn chắc rằng có thể giữ được cô ]
Tôi ôm một cục tức mà đi ngủ, lòng không yên. Vừa nãy Tuấn nhắn hẹn sẽ đến đón tôi đi học nhưng tôi lại không biết hắn đón ở đâu và vào lúc mấy giờ. Chỉ tại cái tên Kỳ chết tiệt đó, hôm qua lúc vừa nhắn xong thì bị hắn cướp nên giờ tôi mới hoang mang vậy nè. Vì thế đến tận 12h` đêm tôi mới có thể lim dim ngủ một lúc. Người ta nói " giận quá sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe " quả cấm có sai. Kết quả là sáng hôm sau toàn thân tôi nhức mỏi, mắt thầm quầng, khuôn mặt nhợt nhạt trông rất khó coi. Tôi ngáp dài một cái đầy mệt mỏi, vệ sinh cá nhân ( VSCN ) xong thì xuống nhà chuẩn bị ăn sáng rồi đi học, ở đây lâu ngày cũng quen rồi. Tôi vừa bước ra hành lang thì bỗng nhiên tên Kỳ ở đâu ra khoác eo tôi, nói mấy cái lời ớn đến nổi da gà:
- Xin lỗi bà xã, hôm qua không để bà xã ngủ ngon, mắt thầm quầng thế này, anh thấy thương lắm!
- Anh biết lỗi là tốt rồi! Cần gì phải nói mấy cái lời ớn như thế, tôi cảm thấy buồn nôn lắm! _ Tôi gỡ tay Kỳ ra, tiếp tục đi xuống
Sở dĩ tôi không quan tâm lắm đến hắn, vì thế chỉ coi những lời hắn nói như những lời trêu ghẹo thoáng qua thôi. Rồi tôi bỗng sững sờ, trước mặt tôi bây giờ Tuấn đang ngồi lù lù ở đó. Sợ Tuấn hiểu lầm chuyện vừa nãy, tôi tính nói dối nhưng rồi lại thôi vì đã yêu nhau là phải biết tin tưởng lận nhau, tôi muốn thử lòng tin của Tuấn một chút. Tôi vẫn ung dung bước xuống với vẻ thản nhiên, hỏi:
- Sao cậu biết tôi ở đây mà đến tìm? _ Tuấn với khuôn mặt trông tươi cười mà như mất mát, nói - Hôm qua không phải cậu nhắn bảo tôi đến sao?
- Không có! Chắc là hắn nhắn rồi! _ Tôi lườm Kỳ một cái, hắn vẫn thản nhiên bắt chân chữ ngũ mà đọc báo. Tôi biết ngay thế nào hắn cũng giở trò với Tuấn mà. Quả này anh chết chắc với tôi rồi!
- Hắn là ai? _ Tuấn hỏi lại tôi
[ Theo cậu ta suy đoán thì chắc đây là kẻ nhắn hôm qua, trông cũng rất được. Cái gì cũng hơn hẳn cậu ta * biết rồi sao còn ko rút lui? *, ngay cả trên người cũng cũng toát ra khí chất cao ngạo khiến người ở gần cảm thấy sợ hãi. Cậu ta sợ lần này lại không đấu nổi với anh * sự thật là vậy * nhưng cậu ta không thể thua dễ dàng như thế được, rõ ràng cô là của cậu ta * ai bảo thế? *, cậu ta sẽ không để người khác cướp cô đi một cách dễ dàng như vậy, hơn nữa cậu ta cũng không phải kẻ chưa lâm trận đã thua, dễ dàng bị hạ gục chỉ bằng vài câu nói không đáng tin ]
- Chồng tương lai! Một kẻ không đáng để chúng ta bận tâm! _ Tôi bĩu môi nói. Tôi đây ăn ngay nói thẳng, tôi không muốn nói dối Tuấn điều gì cả, nếu cậu ta không chấp nhận được thì cũng đành chịu. Tôi biết những lời nói này sẽ có thể làm Tuấn đau lòng.
[ Kỳ thật không ngờ cô lại to gan đến mức nói ra những lời như thế với tình nhân mà lại không xem chồng mình ra gì. Hừ! Được lắm! Lần sau khi cô trở thành vợ anh nhất định anh sẽ chỉnh cho cô một trận nhớ đời, không thể quá nuông chiều cô được ]
- Cậu nghe kĩ rồi chứ? Cô ấy là vợ tôi, có phải cậu thích đi phá hư gia đình người khác không? _ Kỳ nói với giọng tức giận
- Này! Tôi nói ra không phải vì muốn hai người cãi nhau mà vì tôi không muốn nói dối cậu ấy thôi! Đi thôi, mặc kệ hắn! _ Tôi nói rồi ngang nhiên kéo Tuấn đi trước mặt Kỳ * Chị thật là phũ! Em nể chị lắm! *.Tuy Tuấn chỉ đưa tôi đi bằng xe đạp nhưng tôi tháy như thế cũng quá đủ rồi. Tôi không cần nhà đẹp xe xịn gì hết, chỉ cần một cuộc sống bình thường, được sống với người mình thích, tay trong tay hạnh phúc hằng ngày là tốt lắm rồi. Nhưng suy nghĩ lại cũng thấy hành động của mình có phần hơi quá đáng. Hắn vì quan tâm tôi nên mới ăn nhiều dấm chua (*) như vậy nhưng tôi cũng chỉ là muốn cho hắn thấy khó mà rút lui thôi. Thật sự tôi không thể ép buộc mình yêu hắn và cho hắn hạnh phúc được.
( Xong chap 18 )
Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi Hợp Đồng Hôn Nhân - Cô Dâu 14 Tuổi - Junsong