We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dao Ky
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 499 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 718 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:43:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 371
ồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 371 Vạn Thú Song đỉnh thuộc về Tĩnh-Minh
Sau khi giới thiệu mọi người lẫn nhau, chàng giao việc tổ chức quản lý Cổ Loa Thạch cho Khổng Tuyết Băng Tâm, nguyên lai công việc này của Hoa Dã Thảo hiền thê, bị trống từ khi nàng mất. Chàng gặp riêng Mạnh-Kiệt và Hòa Châu hỏi chuyện Thần Giới, mới biết Thần Giới năm thế lực lớn được chia thành năm châu Đông Tây Nam Bắc, Trung, chỉ có một lục địa. Ba trong năm thế lực lớn là ba cổ đại gia tộc Đông Tào Châu Trương đại gia tộc chưởng khống Ất Mộc; Nam Thiên Châu Sùng gia tộc chưởng khống Ly Hỏa; Bắc Thiên Châu Đoàn đại gia tộc chưởng khống Khảm Thủy Băng Tuyết Sương; Tây Thiên Châu Long Thần Thú tộc chưởng khống Khôn Địa;Trung Châu phi thăng thế lực chưởng khống Canh Kim và Chấn Lôi Điện. Thời gian này thần giới hỗn loạn, các lực lượng lớn nhỏ lo chuẩn bị tăng cường, nhân số vì phỏng đoán tương lai gần đây sẽ có thảm họa chiến tranh.
Mạnh-Kiệt và Hòa Châu tìm đường hạ giới vì với lực lượng của họ trong chiến tranh sẽ chỉ được dùng làm vật lót đường vinh quang cho thần tướng, thần vương mà thôi. Vì không muốn hy sinh vô lý nên hạ giới lánh nạn.
- Các ngươi có biết phi thăng đài ở thần giới không? Nơi tẩy lễ chuyển nguyên thần lực.
- Chỉ có nghe Trung Châu khu vực phi thăng cường giả có ba con suối để phi thăng giả tẩy lễ. Phi thăng giả sau khi chuyển hóa thần khí, phải làm việc cho họ ba ngàn năm. Nơi đây thần khí dầy đậm hơi cả trong các thành trì, còn ở ngoài không gian loạn lưu bất ổn, thần khí không thể hấp thu tu luyện được.
Trong thành được thần vương dùng tụ khí trận rồi chắt lọc biến thành ổn định để cho dân thành hấp thụ tu luyện. Các phi thăng trì cũng vậy, nhưng phạm vi không gian nhỏ hơn nên thần khí dồi dào dầy đặc.
- Hai chúng mày có muốn về thần giới một phen không?
- Không nên đâu chủ nhân? Người Thần giới đang kiếm đường chạy loạn, không bao lâu sẽ có chiến tranh, chắc chắn còn có nhiều thần nhân hạ giới trốn tránh.
- Phương tiện hạ giới có dễ dàng không?
- Phải nhờ thần vương mới được, phí tổn là 10 vạn hạ cấp thần thạch.
Mạnh-Kiệt thấy chủ nhân hỏi kỹ như vậy trong nghi ngờ tự hỏi:
-“Chẳng lẽ chủ nhân chưa từng ở thần giới?“
Nhưng không ai dám hỏi ra miệng.
- Các ngươi có thần thạch không đưa ta xem một chút!
- Dạ, tiểu nô. Đây là một đơn vị hạ thần thạch..
Hàn Tinh cầm xem nhíu mày, nhớ lại. Dường như mình đã thấy loại thần thạch này ở đâu rồi nhưng không nghĩ ra. Thần thạch màu xám bạc, nặng hơn tiên thạch hay linh thạch rất nhiều.
Chàng đưa một tia nguyên khí vào, thần khí lập tức phản ứng phát quang... chàng ngạc nhiên cảm thấy nguyên khí của mình chỉ có một phần tương tự, và không hiểu ngoài bốn phần tiên nguyên khí, phần còn lại là gì. Cho đến nay chàng vẫn đinh ninh rằng ngoài bốn phần tiên nguyên lực còn lại là sáu phần thần nguyên khí bây giờ mới biết là lầm. Phải chăng năm phần nguyên khí chưa biết còn lại còn cao hơn thần khí, điều này cũng có thể vì lực lượng của mình rõ là ngang hàng hay hơn thần quân, trong khi chỉ có một phần thần nguyên khí nhưng mỗi tia bắn ra đủ năng lượng cấp cho việc thôi luyện thần trận.
Chàng trả hạ cấp thần thạch cho Mạnh-Kiệt hỏi:
- Có trung phẩm, thượng phẩm thần thạch không?
Hòa Châu ngần ngại cuối cùng đưa ra hai khối một trung phẩm, một thượng phẩm. Hàn Tinh lại xem một hồi thấy không khác biệt ngoài nội dung thần khí tinh thuần gấp ngàn vạn vạn lần. Chàng trả lại thần thạch lại cho hắn trầm ngâm không nói gì.
Hàn Tinh giao nhiệm vụ bảo an của Cổ Loa Thành cho Mạnh-Kiệt và Hòa Châu. Đối với hai thân quân chuyện này nhẹ nhàng, không chút cực nhọc. Chàng nói thêm:
- Không bao lâu ta sẽ đi Thần giới một chuyến, hai đứa chúng mày chuẩn bị đi theo ta. Cũng không cần phải lo sợ quá như vậy, nếu địch không lại chẳng lẽ chạy trốn không thoát hay sao?
- Nếu gặp Thần Vương, Thần Tướng thì không sao thoát nổi.
- Khi gặp họ ta sẽ có cách, chúng mày khỏi lo!
Nói xong để họ ở đây, một mình trở vào Hồng Mông Linh Châu giới. Vừa đến đã nghe tiếng reo hò inh ỏi như buổi đấu võ đài, chàng nhìn kỹ thì thấy mười hai đứa con mình đang chơi đá banh. Khác với đá banh thường ở chỗ dùng thêm chiều cao, vì ai cũng có thể lăng không hay bay lên cao nên cả cầu goal cũng ở trên cao. Chàng thấy dưới đất có đường biên còn phía trên tự do nên nghĩ đến cải thiện, chàng có thể bố trí biên giới bằng một bức tường vô hình bình chướng.
Vừa thấy chàng cả bọn dừng chơi bay lại.
- Ba...
- Ba về rồi...
Hai thằng nhỏ Chính Lộ và Quang Huy phi thân bay lại.
- Ai bày ra trò chơi đá banh, lại nghĩ ra thêm chiều cao hay lắm.
- Chúng con bày ra chơi, còn anh Tĩnh cho ý kiến thêm một chiều cao cho nhiều chỗ.
Minh nghe vậy gật đầu tỏ vẻ tán thưởng, trong lòng nhớ đến mẹ nó Tĩnh Nhu, tinh thông luyện đan năng lực tranh đấu không mạnh nhưng dám liều ra giúp mình, khiến phải hy sinh. Hồn nàng ở đâu, nếu biết được Tĩnh Minh sáng trí, có đầu óc sáng tạo như vậy sẽ rất vui. Thằng Tĩnh trước kia thân thể nhu nhược, sau khi bị té gẫy nát xương cốt được chàng chữa trị bồi bổ bằng Quang lực khiến nó thoát thai hoán cốt, tu luyện tiến nhanh vượt tất cả anh em thật là quý hoá. Chỉ tiếc Tĩnh Minh tu luyện ra kim đan, thành anh không giống chàng, Hồng-Linh, Chính Lộ và Quang Huy.
Chàng thấy lại hai đứa con gái, vận nam trang Minh-Uyên và Nhung-Linh chơi banh với mấy anh chẳng chịu kém chút nào.
- Hai con gái cưng, lại đây xem nào!
Hàn Tinh ôm chúng đặt ngồi trên đùi, thấy hai đứa đã qua tuổi dậy thì mà còn thơ ngây trong lòng nghĩ, tuổi này ở Sài Gòn đã biết yêu rồi, mà hai đứa này cứ như chưa biết gì.
- Nhung-Linh! Con có bản lãnh gì, học hỏi được gì ở Tư Chân giới mau biểu diễn cho ba xem nào?
Chàng dò xét tu vi hai đứa đều có nguyên anh hậu kỳ, tuổi hai mươi mốt như vậy tu luyện trong Hồng Mông Linh Châu giới hai mươi năm, du lịch Tu Chân giới một năm phong cách chẳng giống cường giả chút nào. Mới đây lại nhờ tiếng chuông thần kỳ dẫn vào cảnh ngộ đạo, mọi người tu vi cảnh giới đều được đề thăng không ít.
- Con muốn chọn anh Tĩnh làm đối tượng thử một chút..
Tĩnh Minh cười khì, le lưỡi nhái dường như hai đứa hay đùa giỡn với nhau nên hiểu biết rõ tính tình, phản ứng của nhau.
Tĩnh Minh đi ra cúi chào rồi tỏ thái độ phong cách tuấn dật phong nhã, nhàn hạ khiến mọi người cười ồ.
- Anh Tĩnh coi chừng.
Nhung-Linh vừa hô đã xuất kiếm, kiếm quang nhanh như gió sắc bén nhằm vai trái chém tới, Tĩnh Minh xem như không chờ kiếm ảnh đến sát thân người mới đem bảo bối ra đón lấy kiếm chiêu. Mọi người nhìn kỹ đã thấy trên tay hắn nâng một chiếc đỉnh nhỏ bằng một gang tay. Đỉnh nhỏ bị chém một kiếm vang lên tiếng như tiếng gầm thét của loài cổ thú hồng hoang, như đang ngủ bị đánh thức giận dữ phản ứng vùng lên.
Đỉnh nhỏ phóng đại quang mang đại thịnh, đồng thời một hình ảnh con báo gấm hai màu trắng vàng kim gào thét bay ra. Răng nanh mặt mũi nhăn nheo vừa to vừa dữ tợn hung hãn hơn gấp bội ác thú chốn rừng hoang.
Nhung-Linh thấy ác thú xông đến nhanh bên mình nàng không sợ, phấn chấn hét lên một tiếng lanh lãnh, kiếm ý bộc phát ra thành một màn lưới như một bức tường chặn ác báo, cắt nó ra thành mảnh vụn.
Chỉ vài tiếng xoèn xoẹt như lụa xé, hình ảnh ác báo và kiếm khí sắc bén phân tán không còn.
Nhung-Linh tiếp tục hét tiếng thứ hai, ba kiếm ảnh vọt ra, một nhắm mi tâm hai nhắm cổ họng ba nhắm trái tim đối phương đâm tới.
Tĩnh Minh vội đem đỉnh nhỏ ra đón đạo kiếm nhắm trái tim chân xoay bước nghiêng người tránh, để hai đạo kiếm phong bay lướt qua trong gang tấc.
Nhung-Linh thấy đối phương dễ dàng tránh thoát nàng hét lên tiếng thứ ba xuất chiêu vạn tinh cuồng vũ. Kiếm phong rít lên đầy trời kiếm quang ập đến, không một kẽ hở cũng chẳng còn không gian trốn.
Đồng Thanh thi hát, Vạn Thú song đỉnh...
Tiếng mãnh thú gào thét hỗn loạn như tiếng sư tử, sói tru, long gầm, ếch nhái kêu loạn....
Hai đỉnh ảnh xoay tròn đổi chỗ xích xắc mấy ngàn lần, khiến mọi người hoa cả mắt, kiếm khí vừa đụng phải liền bị Vạn Thú Song đỉnh thôn phệ nuốt vào trong đỉnh, cuối cùng một tiếng sói tru rung trời động địa rồi yên tĩnh trở lại.
- Không chơi nữa, Tĩnh ca dùng bảo bối thắng là phải!
- Ai bảo em có bảo bối không chịu lấy ra dùng...
- Cái đó mẹ dặn trừ trường hợp sinh tử mới được sử dụng..
Thì ra Thùy-Nhung thương con gái dạy kiếm đạo cho Nhung-Linh, còn tặng cho một kiện cực phẩm tiểu phi kiếm, chuyên dùng để đánh lén, phi kiếm bay ra tất sát không thể dùng cho luận bàn được.
Còn Tĩnh Minh được mẹ để lại cho Vạn Thú Song Đỉnh, khi Tĩnh Nhu còn sống có kể mọi người nghe bổn mệnh Vạn Thú Song đỉnh trong khi bị Mạc Thanh Đế hãm hại thất lạc. Hồng Linh nghe vậy vội đem Vạn Thú Song đỉnh ra trả lại cho nàng. Sau khi Tĩnh Nhu tử nạn, Hồng-Linh lại đem Vạn Thú Song Đỉnh cho con Tĩnh Nhu là Tĩnh Minh sau khi nó đột phá kim đan thành anh, còn truyền dạy cho Tĩnh Minh đan đạo, những kiến thức không liên quan gì đến Hư Vô Đan môn nàng truyền cho hết, kể cả kiến thức học bác sĩ, châm cứu.
Tĩnh Minh tuy mất mẹ thân thể yếu nhược, nhưng được Hàn Tinh và Hồng-Linh hỗ trợ nên chẳng kém bất cứ một anh chị em nào. Ngoài ra những năm Tĩnh Minh luyện võ, luyện thể không bằng các anh chị em khác nên đã chuyển tâm ý vào suy tưởng, chuyện gì từ quan sát, suy nghĩ đến hành động đều cẩn thận tỉ mỉ, từ gốc đến ngọn ngành không bao giờ bỏ qua cơ hội tỉm tòi suy diễn. Sau khi thân thể được chữa trị tu bổ Tĩnh Minh vẫn theo thói quen suy diễn như cũ nên về mặt sáng tác Tĩnh Minh hơn hẳn các anh em.
Cũng vì vậy Hồng-Linh luôn dặn hai con nàng, đi theo Tĩnh-Minh học hỏi cách làm việc cách học hỏi của Tĩnh Minh, nên lấy đó làm gương.
- Khá lắm! Mới nhận Vạn Thú Song đỉnh mà đã luyện đến trình độ này, cẩn thận chăm chỉ suy diễn, hoàn chỉnh cái cũ, tìm tòi đạo lý sáng tác điều mới, nên cố gắng nhiều hơn nữa, sau này thành quả khó mà lường được.
Minh lại nhìn Nhung-Linh hỏi:
- Mẹ con không truyền ẩn thân và Cuồng Phong Di thuật cho à?
- Có truyền ẩn thân thuật nhưng con dùng chưa thuần thục.
- Ừ! Có thể mẹ con không biết Cuồng Phong Di, để ba truyền cho các con. Mai này nếu gặp phải ẩn thân lại dựa cuồng phong, quyển phong mà phi hành khó ai phát giác ra được. Nguyên lý cũng từ Cổ Loa Quyết và ngự phong thuật mà sáng tác ra..
- Minh-Uyên! Con đã chọn con đường nào dùng linh bảo gì?
- Con thích luyện khí bảo, dùng bảo đao.
- Con là con gái sao lại thích loại cương mãnh này, sau này dù thành công cũng bất lợi nhiều mặt. Bảo đao của con đâu đưa cho ba xem thử.
- Minh cầm thanh đao bản nhỏ màu ngọc bích rất dễ coi, đúng là hợp với phái nữ. Ngọc Bích đao là thượng phẩm linh khí cũng đủ cho con gái dùng cho đến độ kiếp kỳ.
Chàng tiếc nuối vì muốn truyền cho nàng môn thất thải tiên đai, chàng mới học lóm của Khổng Tuyết Băng Tâm một ít hợp với Hắc Thù triển võng của Hắc Quả Phụ, Cổ Loa vòng xoáy suy diễn sáng tác ra mấy chiêu, không dè hai đứa con gái đứa mê kiếm đứa mê đao chẳng ra sao cả.
Chàng để chúng tự do với lựa chọn của chúng nên truyền hết từ Tạc đao pháp cho đến Lôi Phong đao cho Minh-Uyên. Chàng lại hy vọng Minh-Uyên sau này đổi ý nên truyền luôn bốn chiêu „Thất thải tiên đai“ cùng cho bảy dải lụa bằng Băng Tằm tơ luyện chế chu với Hắc Quả Phụ tơ nhện. Chàng diễn cho Minh-Uyên xem bốn chiêu hoàn toàn thiên về nhu công chuyên để khắc cương.
Chỉ thấy kinh diễm bảy sắc đầy trời, lúc như đám mây lúc như cầu vồng xoắn lại nhau, lúc như hỏa xà phi hành...
Chàng diễn nhanh một lần sau đó chậm từng chiêu, giải thích cách biến hóa từng chiêu..
Chàng dự định chỉ truyền cho hai đứa con gái môn này, ai dè mười một đúa con trai cũng đòi học. Chàng truyền cho hết, nhưng chỉ tiếc chàng chỉ có hai bộ mỗi bộ bảy dải lụa nên tạm thời trao cho hai đứa con gái.
Chàng nhìn sân banh bọn trẻ chơi thân hình bay lên hai tay bắt ấn đánh ra tạo thành một lớp bình chướng chiều cao một trăm mét để bọn trẻ chơi, rồi xuống tầng dưới thu thập lưới nhoện cùng băng tằm tơ. Chàng thu thập đủ số tơ tằm rồi qua khu vựa Hắc Quả Phụ, bỗng thấy phía trước không gian ba động thần thức quét tới liền nhận ra hai bóng ảnh một đỏ một đen rượt nhau... Hai bóng chẳng mấy chốc tiếp cận Minh hô to:
- Chủ nhân cứu ta với!!!
- À thì ra Hỏa Thù Vương, mấy năm không gặp không ngờ đã hóa hình kỳ... Chuyện gì la toáng lên như vậy.
- Mau cứu ta với, lão bà Hắc Thù bà đòi thịt ta...
- Chủ nhân! Mau giữ hắn lại... Thù tộc chúng ta, một khi thù công đã làm xong bổn phận truyền sinh thì phải hy sinh để thù mẫu ăn thịt, nếu không hắn đi lang bang con cái hắn tràn đầy thế giới sinh ra đại nạn thù thú triều..tai hại vô cùng.
- Hay tha cho hắn đi! Chúng mày đều hóa hình kỳ rồi nên học văn minh một chút. Đừng ăn thịt đồng loại...
- Tuân mệnh chủ nhân,
- Lão già kia! Lần này may mắn, bà tha cho một lần, lần sau phải dâng mạng cho bà.
- Chủ nhân lần này đến đây có chuyện gì, chúng ta có thể đóng góp gì không?
- Phải rồi! Ta cần một số tơ nhện.
- Chuyện nhỏ..
Hai thù nhân cống hiến cho Minh một số lượng lớn, rồi mạnh ai nấy đi, mỗi người một hướng. Xem ra Hỏa Thù Vương thoát nạn một lần không biết còn dám xớ rớ lại gần Hắc Quả Phụ không...
Minh trở về thượng tầng luyện chế số dải lụa còn thiếu, chàng còn phòng hờ luyện thêm gấp đôi, nếu các mỹ nữ cần dùng thì có sẵn khiến chàng khỏi phải luyện chế nữa.
Quả nhiên chàng vừa ra khỏi phòng luyện bảo các nàng đã có mặt đưa tay hỏi còn không... Hồng-Linh cũng có mặt, đòi bốn chiêu „Thất thải tiên đai“ chàng đành ghi vào ngọc giản, tiện ghi luôn những điều lĩnh ngộ về lĩnh vực vào đó rồi sao lại sáu bản phân phát.
- Thì ra hôm đó anh hạ ba mụ kia bằng Quang Minh lĩnh vực, không trách em chẳng hiểu gì.
- Anh nghĩ thần thông này khi tu luyện đến trình độ tiếp cận thần nhân, tức là sau tiên tôn mới có thể tu luyện ra lĩnh vực cho nên các em chớ có miễn cưỡng kẻo vẽ phụng ra gà thì hỏng.
- Cái gì? Anh! Tu vi cảnh giới của anh đã là thần nhân rồi ư?
- Chẳng biết nữa, anh định bước kế tiếp đi thần giới thăm dò một chuyến.
- Đừng vội. Hay anh chờ em cùng đi...
Hồng-Linh vừa thốt ra lời liền thấy không ổn... chờ mình cường mạnh đủ thì chờ đến bao giờ.. Nàng vội sửa lời:
- Ý em nói trước khi đi, anh nên ở nhà với em một thời gian.
Nguyên trong lúc Minh gặp hai đứa con gái Minh-Uyên và Nhung-Linh, nàng cũng mong muốn sinh thêm một đứa con gái. Nhờ có Hồng Mông Linh Châu giới việc nuôi con đối với nàng không khổ cực như các bà mẹ bình thường, tiên khí linh khí đầy đủ như ở Hồng Mông Linh Châu giới, lại có thời gian gia tốc hai chục lần nên nàng tính toán xa hơn...
Link góp ý: tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=40:053:
Hồng Mông Linh Bảo Hồng Mông Linh Bảo - Dao Ky