People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dao Ky
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 499 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 718 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:43:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 218
hương 218 Thập bát tiên vệ khôi lỗi
Nửa giờ sau vị quản gia kia ra đón vào Tiên điện, hai điện vệ khác đứng cửa thu thạch châu, trước đó Hàn Tinh đã chia hết cho người trong nhóm số còn lại cho năm vị Cổ Đăng...
Chờ mọi người vào trong điện sảnh vị Điện chủ tự thân ra chào mọi người:
- Chào mừng quý vị đạo hữu ghé thăm bổn điện, cùng chúc mừng quý vị đã đạt được tư cách nhập điện cùng hưởng những ân thưởng của bổn điện.
- Thứ nhất quý vị có thể xem, có thể thu được gì thì tuỳ theo khả năng của mình, phần nhiều bảo vật trong điện đều được phong ấn.
- Thứ hai chúng ta có thể trực tiếp quý vị độ kiếp phi thăng tiên giới và giúp quý vị có nơi cư ngụ ổn định.
- Thứ ba những ai đồng ý hưởng tiêu chuẩn thứ hai thì được nhận một vạn tiên thạch.
Hàn Tinh lên tiếng:
- Vị điện chủ nói thật chăng, tuỳ ý theo khả năng của mỗi người mà thu. Nếu đúng vậy thì thật là đại lượng.
- Điều này thì ta có thể bảo đảm.
- Vị Hàn đạo hữu này còn có thắc mắc gì chăng? Còn ai có thắc mắc gì chăng?
- Không còn. Không có gì..
- Trong quý điện đã cất chứa những bảo gì, có thể nêu ra một vài món chăng?
- Vài món tiêu biểu đan dược có hai loại Thông Huyền tiên đan và Bồi Nguyên tiên đan, tiên khí có mười lăm kiện: bảy kiện hạ cấp, năm kiện trung cấp, ba kiện thượng cấp, tiên pháp có mười kiện ba hoàng cấp, ba hồng cấp, ba địa cấp một thiên cấp...
Mọi người nghe vậy hứng thú, nhất là lọ Thông Huyền tiên đan, tên nghe lạ, nhưng ai cũng phỏng đoán được chính là giúp tu sĩ ngộ đạo.
Ngộ đạo tuỳ theo duyên của mỗi người, có khi cả đời không hề được một lần, chẳng lễ thông huyền tiên đan này có thể giúp cơ hội tu sĩ ngộ đạo một lần.
Một ngày qua đi mọi người vui vẻ phân tán thu hoạch phần của mình. Thấy Hàn Tinh không vội dường như dửng dưng bất cần với tất cả thì Bạch-Sương ngạc nhiên hỏi:
- Hàn ca không có vẻ hứng thú thì phải.
- Tiên tử cảm ứng được bảo vật muốn có chưa?
- Chưa có manh mối gì.
- Lần này chắc mất công thôi, hy vọng tìm được bảo vật cho tiên tử cũng đủ rồi.
Ý chàng nói kiện bảo vật hình thoi nàng muốn tranh thủ tìm kiếm.
- Hay là chúng ta phân tán ra tìm hy vọng thành công sẽ tăng lên.
Thế là chỉ còn một mình Hàn Tinh thong dong bước đi, trong lòng suy nghĩ điều vừa mới phát hiện, vừa rồi trong điện sảnh chàng cảm ứng được hơi thở khác người của mọi người trong điện này, tại sao quá giống nhau. Còn điều thứ hai gọi là hưởng thực ra chỉ một phần đúng với ai chân ướt chân ráo phi thăng lên tiên giới, có chỗ dựa và tiến thân, còn đối với chàng thì đó là một cách thu nạp tiên nhân lực lượng, nói đúng ra là chiêu nạp lính hầu hay làm nô tài cho người ta mà thôi.
Hàn Tinh vừa đi xem vừa âm thầm dùng cảm quan bao trùm cả tiên điện xem xét thấy một số bảo vật, tiên đan, tiên bảo, công pháp, vật liệu, dược liệu, yêu thú kỳ lạ vv... Chàng không để ý đến nữa quan sát phía sau tiên điện ba dặm một sân rộng khoảng mười mẫu trung tâm được bố trí trận pháp, chính giữa bố trí một trận bát quái. Chàng đoán nơi đây chính là để chuẩn bị cho độ kiếp và phi thăng. Bỗng phía trong điện có tranh chấp, chàng quét thần thức thì thấy thiếu niên áo vải đang tranh cãi với Dương Tam tiên sứ. Nghe một lát thì ta thiếu niên thấy một thanh cổ kiếm lấy mãi không phá được phong ấn, tiếp theo Dương Tam đến sau, thúc hắn còn ra hạn hai canh giờ nếu không lấy được là đến phiên hắn. Lúc này tranh chấp khiến nhiều người đến cũng muốn thu bảo, chàng thấy cả Bạch-Sương cùng nhị Hoàng Y đứng phía xa.
Hàn Tinh thấy chuyện này không liên quan đến mình nhưng có chút cảm tình với thiếu niên áo vải, tuy bề ngoài là thiếu niên song nhất định không ít tuổi mới có được tu vi như thế, thấy thiếu niên không phá nổi phong ấn, chàng quan sát kỹ hơn, liền phát hiện ra chỗ mấu chốt. Chàng không chờ liền truyền âm cho thiếu niên:
- "Ngươi muốn phá phong ấn này phải ra tay chính xác có hiệu lực, trước hết phải phá tiểu ảo ẩn trận bên trái phía trên, sau đó ngưoi biết làm gì tiếp theo rồi..."
Thiếu niên nghe vậy vội chú ý bên trái phía trên quả nhiên nhận ra ẩn trận, hắn vô ý vì phát hiện cổ kiếm mừng rỡ quá không chịu quan sát kỹ càng trước khi ra tay, thêm vào ẩn trận này bố trí rất cao minh che mất hai phương vị, khiến hắn không sao tìm được toàn bộ trận pháp phong ấn. Thấy Dương Tam tiên sứ vẫn cứ lèo nhèo quấn quít mãi mãi hắn bực đồng ý nói:
- Được rồi! Hai canh thì hai canh, chỉ sợ Dương tiên sứ thất vọng.
Hắn quả thật tu vi còn kém vị Dương tiên sứ nhưng trực tính vì lúc trong khu rừng vị này phá hỏng việc tốt của hắn nên vô cùng chán ghét, nói năng không hề khách sáo, như không xem vị Dương tiên sứ vào đâu.
Dương tiên sứ vốn có trách nhiệm dẫn đưa mọi người cho đến khi mọi người phi thăng, dưới sự kiểm soát nơi đây hắn không dám cường ép quá đáng, nếu không mười tên thiếu niên cũng phải chết. Dương tiên sứ nhẫn nhịn trong lòng không ngớt chửi rủa "Chờ cho ngươi, phi thăng xong gặp lại ta sẽ cho ngươi hối hận."
Chưa đầy nửa canh giờ thiếu niên phá phong ấn thành công thu lấy cổ kiếm khiến Dương Tiên Sứ càng bực bội mất công chờ đợi.
Thiếu niên áo vải cười lớn lên tiếng:
- Đa tạ các vị đã kiên nhẫn chờ đợi.. Xin thứ tại hạ đã vô lễ.
Đến chiều tối hôm sau Hàn Tinh đã thấy quả nhiên nơi chàng đã quan sát là nơi phi thăng, chàng cảm ứng một số người độ kiếp sau đó đồng loạt phi thăng, hai vị tiên sứ được vị điện chủ bí mật gặp trao cho ngọc bội nói:
- Các ngươi công tác hoàn tất có thể phi thăng trở về.
Thế là chỉ còn lại Băng-Sương hai nữ tì và Hàn Tinh.
Nàng nhìn Hàn Tinh buồn rầu lắc đầu tỏ vẻ không đạt được mục đích, Hàn Tinh không biết nói gì đành đứng yên tỏ vẻ thông cảm. Không bao lâu quản gia đến:
- Hai vị không quản gì đến phi thăng cũng chẳng muốn bảo vật nào trong bổn điện. Vậy ta đến cáo từ hai vị, chúc hai vị hạnh phúc may mắn.
Bỗng một điện vệ chạy ra nói nhỏ vị quản gia mấy câu rồi quay trở về. Quản gia quay sang Hàn Tinh hỏi:
- Hàn đạo hữu, điện chủ chúng tay có ý muốn gặp riêng đạo hữu.
Hàn Tinh thấy vị tiên điện chủ muốn gặp riêng với mình cũng tò mò không biết có chuyện gì. Bạch-Sương nghe thấy vậy nói:
- Hàn ca tiểu muội rời khỏi trước một bước..
- Bảo trọng.
Hàn Tinh vào tiên điện, lúc này vắng lạnh so với ngày hôm qua. Chẳng bao lâu Điện chủ xuất hiện.
- Lại gặp điện chủ! Không biết điện chủ mời tại hạ có chuyện gì thỉnh giáo.
- Vô lễ! Thấy điện chủ đại đế sao không quỳ bái.
Hàn Tinh không cần nhìn cũng biết là điện vệ vừa mới chạy ra nói nhỏ với quản gia. Chàng không thèm nhìn hắn nghiêm giọng chậm trải nói:
- Xin lỗi! Vị đáng ta phải quỳ bái chỉ có một, rất tiếc vị đó không phải Điện chủ của ngươi.
- Xin hỏi vị ngươi vừa nói là ai, có thể cho bổn điện chủ biết chăng?
- Ta dù có nói điện chủ cũng không biết nên chẳng nói là hơn.
- Vô lễ!
- Thôi, chuyện này bỏ qua một bên. Mấy ngày hôm nay bổn điện chủ quan sát ngươi, nhận xét ngươi rất có tiềm năng. Nếu ngươi cứ sinh hoạt tại đây thì thật uổng phí, tài năng không những không phát triển lại ó thể bị lùi bại nên ta cố ý gọi ngươi lại. Tiên giới Lạc Trung Tinh thuộc Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ, trực thuộc vương quyền của Tôn Thường đại đế, chúng ta đang cần chiêu nạp người tài, không biết ngươi có hứng thú chăng, với bản lãnh của ngươi có thể dễ dàng đoạt được địa vị tiên vệ đội trưởng, và sau này địa vị hộ vệ đoàn trưởng, hay Tiên quân trong tiên binh đoàn cũng không khó.
- Điện chủ giải thích rõ tiên vệ tiên binh và đội trưởng đoàn trưởng tiên quân tu vi như thế nào?
- Tiên binh chính là bảo vệ toàn tinh khỏi ngoại tinh xâm lược, còn tiên vệ bảo vệ tiên nhân, bảo vệ Tiên Cung đại đế, giữ gìn trật tự. Hai ngành đều có các địa vị cấp bậc tương đương Tiên binh, Tiên vệ, Tiên đội trưởng,Tiên vệ đội trưởng và phó, Tiên đoàn trưởng, Tiên vệ đoàn trưởng và phó, các Tiên đoàn trưởng cũng gọi là Tiên quân có tu vi Hoàng Tiên hậu kỳ, Tiên đội trưởng Hoàng Tiên sơ kỳ. Tiên binh và Tiên vệ tu vi tối thiểu là Chân tiên bảy cấp. Huyền Tiên sơ kỳ cũng gọi là Đại La Kim Tiên, có thể coi một phường, Huyền Tiên trung kỳ coi một thành, huyền tiên hậu kỳ có tư cách làm đại đế có vương quyền một tinh cầu. Địa đế có tư cách nắm quyền một hệ hành tinh, Thiên đế có tư cách nắm quyền một dãi ngân hà.
Hàn Tinh lần đầu nghe thấy tu vi cấp bậc cùng quyền hành phân chia nơi Tiên giới thì ngẩn người. Không ngờ mình như ếch ngồi đáy giếng chẳng biết đất trời bao rộng, ngoài vòm trời này còn có vòm trời khác vô cùng bao la.
Theo như vị điện chủ này đánh giá thì mình bất quá có tu vi Hoàng Tiên cấp bậc, chỉ là bước vào ngưỡng cửa tiên giới, cao hơn tiên nhân thường một cấp bậc. Như thế việc tìm Hồng-Linh sẽ còn nhiều gian nan đây, chàng tự tin dựa vào Hồng Mông Linh Châu và sự kỳ diệu của Cổ Loa quyết của mình, một khi đến tiên giới ra sức tu luyện thì việc thăng cấp nhanh chóng không phải không được. Ta cũng không cần làm tiên binh tiên vệ làm gì, rõ ràng làm lính đánh mướn cho người ta, không bằng ta đi Tiên giới vừa kiếm Hồng Linh vừa tu luyện. Ta không thể để nàng chịu khổ lâu như vậy phải nỗ lực cố gắng mới mong mau đạt được ý nguyện.
Lúc này chàng như đã có con đường vạch sẵn trước mắt nên vui sướng trong lòng. Vị điện chủ thấy chàng trầm tư rồi lại tỏ ra vui sướng thì tưởng rằng chàng đã đồng ý đề nghị của mình nên nhẹ nhàng hỏi:
- Ngươi đã quyết định chưa?
Hàn Tinh bình tĩnh lại một lúc mới trả lời:
- Đề nghị của Điện chủ đưa ra rất hấp dẫn lại hữu ích song ngặt vì tại hạ độc vãng tiêu diêu một mình đã quen nên không thể nhận lời được.
Vị tiên vệ lúc nãy lại giận dữ la lên:
- Ngươi! Rượu mời không uống chỉ muốn rượu phạt.
Hàn Tinh trợn mắt:
- Cái gì là rượu mời, rượu phạt. Các ngươi muốn trở mặt chăng?
- Ngươi đã lọt vào trong bổn điện còn muốn ương ngạnh chống lại, đừng tưởng rằng đây là Tu Chân giới. Ngươi chết chắc, đừng hòng thoát khỏi.
Hàn Tinh ngưng trọng thần thức bao trùm tiên điện thấy tất cả hai mươi người, mười tám tiên vệ, một quản gia và một điện chủ. Mười tám tiên vệ bao vây lấy Hàn Tinh trong tay đều thủ một cây trường côn. Vị điện chủ và quản gia đứng yên lặng xem không lên tiếng.
Hàn Tinh biết không thể tránh khỏi một trận đấu, đối thủ chân chính còn không ra tay, đang muốn dò xét bản lãnh của mình.
Quả thật Điện chủ không thể nhìn thấu tu vi Hàn Tinh, hắn chỉ phỏng đoán khi chàng đã ra tay với hai tiên sứ và tứ ma, hắn thắc mắc tại sao Tu Chân Giới lại xuất hiện cao thủ cấp này mà không hề nghe tiên sứ đề cập đến, hắn không biết ngay cả hai tiên sứ Khổng Tung và Dương Tam cũng mới chính thức nhận thức chàng, bản lãnh chàng không lâu hơn bao nhiêu so với hắn.
Lúc này Hàn Tinh đã ngưng trọng tâm thần đến tột đỉnh, một độ kiếp kỳ hơi thở bỗng dưng như lột vỏ khí thế tăng vọt hơi thở không hề còn một dấu tích Tu Chân giả lại không giống hơi thở và khí thế Tu Tiên giả, ánh mắt sáng rực lên khiến khuôn mặt trở nên mờ ảo chung quanh ẩn hiện một lớp ánh sáng lờ mờ. Mười tám tiên vệ đang tiến gần liền bị khí thế cường mãnh bộc lộ bất chợt đẩy lui một bước một cách vô thức. Đồng thời như một tia chớp léo lên rồi tắt, ngực mỗi người cảm thấy như bị một quả chùy kích trúng thân người lập tức bị đẩy lui mười bước nữa.
- "Cước pháp gì lạ vậy?"
Điện chủ theo dõi nhận ra thân ảnh đối phương khẽ nghiêng xoay một vòng hai bàn chân liên hoàn đạp ra mười tám lần nhanh như một tia chớp, đạp trúng vào ngực mười tám tiên vệ nhìn như thể cước ảnh nhưng với thần thức nhận thức chính là chân thực chứ không phải là cước khí nên thầm ngạc nhiên. Cũng may thân thể tiên vệ cường mạnh không bị tổn hại gì.
Hàn Tinh dò xét thực lực thân thể đối phương, trong lòng chàng từ đầu nghi ngờ vì giác quan cảm ứng thần trí mười tám tiên vệ này có điểm khác thường trái với lẽ tự nhiên, đó là sự đồng nhất. Theo lẽ tự nhiên thì con người thể chất, tinh thần ý chí mỗi người một khác. Nếu trùng hợp có người giống nhau một hai đặc điểm đã là hiếm hoi, nhất là tinh thần ý chí con người, đàng này tinh thần ý chí đồng nhất, mạnh yếu cũng không chênh lệch bao nhiêu, vừa rồi một đạp bung ra chàng lại quả quyết thể chất như nhau như vậy chàng đã khẳng định được điều bí mật của đối phương.
Tiên vệ bị đánh lui lập tức luôn phiên tiến lên cây côn trong tay múa lên phối hợp với nhau thành những côn ảnh trông như những tấm lụa mặt phẳng cắt không gian thành nhiều mảnh, Hàn Tinh thân hình bốc lên cao thì cảm giác dưới chân mình đã biến như mặt biển bao la với những cuộn nước nối tiếp nhau lại có chỗ sóng bạc phủ đầu, dâng lên chụp lấy mình, chàng không ngờ mười tám côn lại có thể biểu hiện một màn vây công vĩ đại như thế, không nên xem thường sơ ý để côn ảnh chụp vào người, nếu không thì bị côn đánh cho mềm xương nát thịt dù ta có nhu khí hộ thân cũng không thể để chúng đánh đập dễ dàng. Cổ Loa thạch xuất ra chàng đứng lên trên đồng thời ba vòng xoắn vô hình hình thành đè xuống dưới như cái nón khổng lồ úp xuống.
"Lạch cạch, lạch cạch..."
Một chuỗi tiếng giòn giã, chỉ thấy dưới chân biển nước mênh mông biến dạng, mưòi mấy cây côn liên tiếp đập vào cổ loa thạch Hàn Tinh đang đứng bên trên, chàng đang nhắp mắt cảm thụ độ rung truyền qua cùng cảm ứng cổ loa thạch linh tính truyền tống tin tức lực lượng tác động. "Có ý tứ!! Khí lực không nhỏ, mỗi côn có tiềm lực đánh sập một tòa núi đá." Cổ Loa thạch rung lên từng hồi, tin tức truyền lại Hàn Tinh yên tâm hưởng thụ thì ra cổ thạch dựa vào ngoại lực đang được tinh luyện, những tạp khí một lần nữa được chắt lọc lột ra khiến nó càng nên dẻo dai lại vừa cứng chắc. Hơn ngàn côn đánh vào cổ loa thạch, Hàn Tinh bất kỳ xuất ý mười tám đao đánh lên thân thể mười tám tiên vệ, điện xà quang bao trùm toàn thể đồng thời cổ loa thạch phản chấn khiến côn rời tay, tiên vệ co giật bốc khói.
Một tiếng gầm rung động thiên địa, tiên điện lung lay như gặp động đất đồng thời hai thân ảnh bay ra từ điện chủ và quản gia một cách quỷ dị, hai thân ảnh hợp làm một bay đến nhóm tiên vệ, lai mười thân ảnh từ tiên vệ bay ra hợp làm một thân ảnh bay trở lại vị điện chủ.
Mười tám vị tiên vệ cùng quản gia đổ vật xuống bất động. Hàn Tinh lẩm bẩm:
- Quả nhiên toàn là khôi lỗi tiên vệ!!!
Hồng Mông Linh Bảo Hồng Mông Linh Bảo - Dao Ky