Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: Bamboo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 78 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 254 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:17:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61: Vô Duyên Gặp Nạn
ới sáng sớm biệt thự nhà Trần Vũ được dịp bùng nổ. Chào buổi sáng mọi người là một tiếng hét “vàng oanh” đến kinh thiên động địa của cô chủ tương lai.
Đối với việc này hầu hết tất cả mọi người đều giật mình, ngoại trừ Trần Vũ Dương hôm nay đặc biệt vui sướng, tâm trạng tốt không vì việc này mà thay đổi.
Trần Vũ Văn vẫn như thường ngồi ở phòng khách vừa uống cà phê, vừa xem tin tức. Bộ dạng lười biếng vừa giống như không quan tâm đến náo động ở trên lầu cũng vừa như đã dự đoán được hết thảy.
Mà vị tiên sinh “chân nhân bất lộ tướng” này ở trong mắt Hải Nghi hay Hải Nam đều là người cực kì nguy hiểm. Không vì cái gì khác, chỉ là nụ cười vô hại thường trực trên môi ông ta rất dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác. Nếu không cẩn thận sẽ sa vào cái bẫy mà ông ta sắp đặt.
Vấn đề này thì Hải Nam đã triệt triệt để để cảm nhận sâu sắc trong 18 năm qua.
Hải Nghi nổi giận đùng đùng mà bước xuống lầu, nhìn thấy vài người làm trong nhà nhìn cô với ánh mắt kì lạ, hiển nhiên đối với âm thanh khủng bố vừa rồi vẫn còn dày đặc hoài nghi.
Cậu chủ của bọn họ khi nào đã trở nên biến thái vậy?
Nhưng mà ánh mắt nghi hoặc của bọn họ không dừng lại quá lâu trên người cô mà nhanh chóng nhìn đến “cái đuôi” theo sau cô.
Chỉ thấy Hải Nam vui vui vẻ vẻ lẽo đẽo phía sau cô, nhiều lần muốn tiến lên sánh vai cùng cô đều bị cô quay lại trừng mắt, rất thức thời mà thu chân lại, giữ vững khoảng cách một bước chân phía sau cô.
Rất nhanh hai người dưới con mắt tò mò của mọi người thì đã đến được phòng khách. Cả hai nhìn thấy Trần Vũ Văn cười vô hại với bọn họ, thì ăn ý nổi lên lòng cảnh giác.
Quả nhiên, ngay sau đó Trần Vũ Văn làm như vô ý mà nói.
-Nghe nói tối qua hai đứa ngủ cùng một phòng.
Cố ý.
Chính xác là cố ý. Đây chính là tiếng lòng của Hải Nam giờ phút này. Từ khi bước vào phòng khách hắn đã cảm nhận được người này nhất định sẽ đối với hắn trả thù việc hắn nói ông ấy không giữ được vợ. Cho nên đối với hắn trả thù.
Bộ dạng hắn bây giờ đã đủ chật vật rồi, người này còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà đổ thêm dầu vào lửa. Hải Nam trừng mắt nhìn người cha vĩ đại đến vô hại của hắn. Bất quá người kia dưới cái nhìn cực nóng của hắn cũng không có phản ứng gì. Chỉ là một bộ hứng thú nhìn người đứng bên cạnh hắn- Hải Nghi.
Khi hắn ý thức được chuyện không ổn đang xảy ra thì Hải Nghi cho hắn một cái nhìn lùng lùng rồi xoay người đi ra ngoài.
-Ấy, vợ à, thật ra anh không có làm gì em cả.
Hải Nam giờ này cũng chẳng rãnh rỗi so đo với Trần Vũ Văn, lập tức cong đít chạy theo.
-Vợ à. Anh thề anh không có ý xấu.
Hải Nghi đi ra tới cửa đột ngột dừng bước, khiến cho người nào đó đuổi theo phía sau bất ngờ “phanh gấp”, không kịp chuẩn bị mà ngã người về phía trước theo lực hút của Trái Đất.
Và hệ quả tất yếu của sự việc bất ngờ trên là thân hình cao lớn của Hải Nam ngã đè lên vóc người mảnh khảnh của Hải Nghi.
“A… ui”
Tình thế cấp bách không biết tiếng rên này của ai phát ra. Nhưng mà Hải Nam biết hẳn không phải là hắn đi. Bởi vì hắn cảm nhận được mình đang ở trên một thân thể mềm mềm, xúc cảm nơi bàn tay cũng dị thường thoải mái. Không nhịn được tiếp tục sờ sờ mó mó. Cho đến khi cảm thấy có gì đó không ổn, kí ức vài giây trước đó ồ ạt tập kích, khiến hắn nhất thời xanh mặt, dự cảm bất an truyền đến. Đồng thời cũng ý thức được người dưới thân mình là ai, và hắn thật không dám nghĩ tiếp hắn vừa chạm vào thứ gì.
Chống tay.
Ngẩng đầu.
Hai giây kế tiếp, lấy hết dũng khí mở mắt ra. Quả nhiên đập vào mắt hắn là gương mặt đỏ hồng của Hải Nghi, dưới ánh mặt trời càng thêm kiều diễm. Nhưng mà giờ phút này hắn quả thật dù muốn cũng không có tâm tình thưởng thức vì hắn nhìn thấy được trong mắt cô hai ngọn lửa đã cháy bùng bùng có thể sẵn sàng thiêu chết hắn bất cứ lúc nào.
-Hải Nam đáng chết! Anh còn không mau buông tay ra.
Hải Nghi nén giận, nghiến răng nghiến lợi nói. Nếu vừa rồi không xoay người lại thì tình huống bi ai như thế này sẽ không xảy ra. Nhìn bàn tay của hắn trên người cô sờ sờ nắn nắn, nếu không phải ở dưới tình thế khó khăn này thì lúc này đây cô sẽ cho hắn một đấm nhớ đời.
Hải Nam lúc này mới vội vàng buông tay ra, khuôn mặt đẹp trai thoáng chốc đỏ bừng.
-Đứng lên.
Đối với giọng điệu ra lệnh của Hải Nghi có cho vàng hắn cũng không dám có ý kiến. Lật đật ngồi dậy, nhưng mà khi hắn đã hoàn toàn đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống thấy cô vẫn một mực nằm yên ở đấy, mắt hạnh trừng trừng nhìn hắn, thân thể cứng ngắc không động đậy được.
Hải Nam hoảng hốt ngồi xuống, hắn không dám động vào cô, chỉ có thể vô cùng lo lắng hỏi.
-Vợ à. Sao em không đứng dậy.
-Hải Nam chết tiệt. Anh còn không mau đỡ em dậy.
Hải Nghi tức giận nói, nếu không phải tại hắn bây giờ cô cũng không thê thảm như thế này. Ôi, tấm lưng mảnh khảnh của cô nếu không gãy thì đã là một kì tích rồi.
Hải Nam nghe lời nâng cô dậy, động tác nhẹ nhàng giống như sợ trong lúc vô tình sẽ làm vỡ thủy tinh.
“Rắc”
“Ahhhhhhhh”
Nhưng mà ngay khi hắn động vào cô thì một âm thanh không hợp thời đúng lúc vang lên, ngay sau đó là tiếng hét như giết heo của Hải Nghi. Lần thứ hai trong cùng một buổi sáng làm kinh động trên dưới Trần Vũ gia.
Bên trong phòng khách, Trần Vũ Văn đang uống cà phê cũng không nhịn được mà phun ra, sắc mặt có chút khó coi. Nghĩ lại hắn muốn chỉnh người, người này cũng không phải là con dâu tương lai của hắn a. Người hắn muốn chỉnh là Hải Nam, nghịch tử nhà hắn. Nhưng như thế nào lại có tiếng hét thê thảm như vậy.
Đúng lúc này, Hải Nam lo lắng cuống cuồng vội vội vàng vàng ôm Hải Nghi đang đau đến mức mồ hôi hột đổ đầy người xông vào phòng khách. Hướng quản gia lớn tiếng nói.
-Chú Lâm, nhanh gọi Bác sĩ đến đây.
Quản gia Lâm cũng không hỏi nhiều lập tức gọi điện cho bác sĩ riêng của biệt thự nhanh chóng đến.
Còn Trần Vũ Văn ngây ngốc ngồi tại chỗ, sửng sốt hồi lâu mới ý thức được sự việc nghiêm trọng. Nhanh chân hướng trên lầu đi tới.
Náo động này cũng kinh động đến vợ chống Trần Vũ Dương, hai ông bà ngay sau đó cũng lập tức đi đến. Nhìn tình hình rối loạn bên trong, Trần Vũ lão phu nhân đau lòng đi vào hỏi.
-Hải Nam, chuyện này là thế nào?
-Đúng vậy, tại sao lại xảy ra chuyện này?
Trần Vũ Văn cũng không nhịn được lên tiếng hỏi, hắn cảm nhận được việc này cùng hắn không tránh khỏi có liên quan a. Hải Nam nghe tiếng nói, lập tức ngẩng đầu nhìn Trần Vũ Văn, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Im lặng cúi nhìn Hải Nghi đau đến chết lặng, ngay cả trừng mắt nhìn hắn cũng lười.
Trần Vũ Dương nhìn tình hình này, biết là không ổn rồi, việc này với cháu đích tôn của ông không tránh khỏi liên quan. Mặc dù, thương thế này có thể nhanh chóng giải quyết nhưng ông phải tìm cách giải thích với lão già cố chấp kia.
Miệng không nhịn được nói thầm.
-Nguy rồi, lão già kia, chắc chắc sẽ làm ầm lên cho xem.
“Hắc… xì”
Bên này, Nguyễn Hà Trung khó chịu hắc xì, mi tâm nhíu chặt lại. Nghĩ rằng, Jerry nhà ông lại gây chuyện rồi.
Hôn Ước Quý Tộc Hôn Ước Quý Tộc - Bamboo