Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 382 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 902 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 00:29:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 04: Thể Thuật Lên Cấp
ồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 204: Thể Thuật Lên Cấp
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Không….
Một tiếng hét thê lương vang lên từ phía sau các thí sinh đang đứng. Tiếp sau đó là một bóng người vọt tới nơi Văn Lục đang ngồi. Mọi người nhìn lại mới phát hiện ra đó là cô bé cái bang thường ngày vẫn âm thầm đứng co ro phía sau đoàn người. Hiện tại thấy Văn Lục thê thảm vậy thì đau lòng bay vút tới.
Sau khi được Văn Lục cho Cửu Chuyển Hồi Đan, cô bé Phương Thảo này liền cao hứng chạy về chữa thương ẹ mình. Hiện tại cả Nguyệt lẫn nàng đều vui mừng vì không những bà mẹ tâm thần hồi nào hôn mê đã tỉnh lại, hơn thế nữa tinh thần cực kỳ tỉnh táo không có chút gì là mê muội. Bởi thế nàng vô cùng cảm kích đối với Văn Lục, mấy ngày nay đều tìm hắn. Ngoài miệng thì nàng nói báo đáp ơn cứu mẹ, nhưng thực tế nàng cũng không biết rằng trải qua nhiều biến cố như vậy trong lòng nàng đã có hình bóng hắn rồi.
Nước mắt tùm lum, cô bé nấc lên từng hồi cuống quýt thi triển thể thuật hòng đem Văn Lục chữa thương lành lại. Chỉ là đau lòng còn hơn đau thể xác, với hành động tay chân luống cuống của nàng thì thi triển thuỷ thuật chữa thương lại càng khó khăn, mười lần thì hỏng ba bốn. Chưa đợi mọi người kịp phản ứng, khi thấy thuỷ thuật của mình hiệu quả không cao đối với Văn Lục, cô bé cái bang căm hận nhìn về phía thủ hộ giả:
- Ta giết ngươi…
Nói đoạn bay vút lên, thuỷ lực lượng ầm ầm kéo ra bao vây tứ phía thủ hộ giả. Sự việc diễn ra quá nhanh làm tinh thần mọi người còn chưa kịp phản ứng. Duy chỉ có Ức Trai tiền bối và những giám sát sử thì đều mang trên mặt nét cười cười, hiển nhiên không có ý trợ giúp. Mà lúc này tổ đội số mười hai cũng vội vã ập tới vây quanh Văn Lục, bảo vệ hắn và Na Na bên trong. Na Na vung đôi ngọc thủ điểm điểm vẽ vẽ, xung quanh Văn Lục liền toả ra hào quang màu xanh đẹp mắt, mộc thuật tiến vào trong thân thể làm tốc độ chữa thương tăng lên đối chọi lại với Huyết Bạo khủng bố.
Nhìn cảnh tổ đội số mười hai hợp tác, các trưởng lão đều gật đầu. Qua nhiều lần phối hợp, độ ăn ý của tổ đội này càng ngày càng được củng cố. Nguy không loạn, đó mới chính là tố chất cần thiết của một tổ đội mạnh mẽ. Mà nhìn các hành động gọn gàng đâu vào đấy của các thành viên, rồi lại nhìn hành động luống cuống của mấy cô gái Phương Thảo hay Bạch Y Công Chúa thì quả thực vô cùng đối lập.
Dùng linh thức nội thị vào trong thân thể của mình, Văn Lục lại càng giật mình. Kinh mạch vốn do tu luyện thể thuật nên cực kỳ vững chắc của Văn Lục hiện tại cũng bị nổ phá tùm lum. Khắp nơi thương tích, hiện tại sức chiến đấu giảm xuống thảm hại.
“Bụp…”
Những tiếng nổ vẫn vang lên đều đều, ngay cả linh hồn cũng bị những đau đớn này làm cho suy yếu. Hít một hơi sâu, Văn Lục cố gắng dùng linh hồn suy yếu sắp hôn mê của mình bắt đầu vận chuyển công pháp của thể thuật. Văn Lục biết lúc này mà nằm xuống hôn mê thì hậu quả thật khôn lường, nhưng nếu biết tận dụng cơ hội này Văn Lục chắc chắn thể thuật sẽ đạt tầng ới. Tận dụng cơ hội chính là điểm mạnh của Văn Lục. Cùng lúc đó kỹ năng hồi phục của thể thuật tầng thứ bảy cũng tự động vận chuyển chữa lành các vết thương. Vòng ngũ hành cũng ầm ầm vận chuyển để cũng cấp lực lượng cho kỹ năng phụ trợ hồi phục.
Từng kinh mạch, từng xớ thịt bị nổ ra liền được chữa trị với tốc độ chóng mặt. Người quan sát bên ngoài hoàn toàn có khả năng nhìn thấy các vết thương từ từ lành lại.
Ở phía đối diện, thủ hộ giả nhìn cô bé cái bang bay tới thì vuốt mặt cười khổ:
- Hôm nay là ngày chết tiệt gì vậy? Như thế nào toàn bị mấy cô nàng “hỏi thăm” một cách bạo lực a.
Vừa rồi thủ hộ giả mặc dù không đứng gần vụ nổ nhưng sử dụng chiêu thức Huyết Bạo kia cũng đã lấy gần hết đi lực lượng trong Mầm Thế Giới của hắn. Nhất là vụ nổ kinh khủng do Huyết Bạo và Long Ảnh Hoá Hình của Văn Lục khiến cho hắn tối tăm mặt mũi. Giờ còn chút sức lực để bay không bị rớt xuống đất đã là cực kỳ may mắn. Chỉ là tai hoạ thường tới lúc không phòng bị, chưa đợi thủ hộ giả kịp phân bua, một cái vòng thuỷ thuật đã vây lấy xung quanh hắn, tiếp đó một giọng nói thanh thuý mang đầy tức giận vang lên:
- Ngươi dám dùng chiêu nguy hiểm vậy đối với chàng… hôm nay cho ngươi đẹp mặt… Bạo cho ta…. Bạo … bạo … bạo…
Liên tiếp mấy cái vòng thuỷ lực lượng bao quanh ầm ầm sụp đổ. Mặc dù thuỷ thuật bạo không mạnh mẽ được như hoả thuật, nhưng kẻ bên trong cái hình cầu đó thì thực tế không dễ chịu chút nào. Thủ hộ giả bị nổ cho tối tăm mặt mũi, xém chút hôn mê. Biết cô nàng này đang trong trạng thái tinh thần không vững, có phân bua cũng không an thua. Cho nên trước con mắt quan sát của bao nhiêu người, thủ hộ giả cưỡi lên thanh thần kiếm… chạy mất dạng, để lại cô bé cái bang tức tối dậm dậm hai chân.
Thực ra mọi chuyện không thể trách thủ hộ giả được. Thủ hộ giả Lê lớn tuổi hơn Văn Lục nhưng kể cả hắn có là tuyệt thế thiên tài đi chăng nữa thì kinh nghiệm đối địch đâu thể nào bằng được với Văn Lục. Dù sao thì từ nhỏ tới lớn hắn đều chăm chú trong rừng sâu mà tu luyện. Những kinh nghiệm sống đều là những thứ do các tiền bối ghi chép để lại. Mà những thứ đó đều được gọi là lịch sử rồi. Bởi thế khi chiến đấu thường lâm vào hưng phấn, ra đòn thường là sát chiêu. Lúc bị Văn Lục áp chế, thủ hộ giả “nóng” đầu lên liền thi triển thức thứ chín trong Thập Nhị Kiếm Thế: Huyết Bạo. Cũng may người gánh chịu chính là tên Văn Lục biến thái có thân thể vững chắc chứ nếu gặp phải tu luyện giả khác dù có đạt cấp tám cũng bị chiêu thức vừa rồi nổ cho tan tành. Vụ nổ kinh khủng cũng làm hắn bừng tỉnh, lúc đó hối hận cũng chẳng giải quyết được gì. Nhìn thủ hộ giả chật vật chạy trốn cô bé cái bang, mấy trưởng lão lâm vào trầm tư. Xem ra ngay từ nhỏ đã bắt các tinh anh của môn phái, của gia tộc cắm đầu tu luyện chưa hẳn đã là biện pháp tốt. Nhiều người đang cân nhắc có nên để những đối tượng trọng điểm này đặt xuống nhân gian để tăng thêm lịch duyệt rồi mới đem về bồi dưỡng hay không? Kinh nghiệm sống cũng là một sức mạnh vô hình khủng bố a.
Ngược lại với lối đánh đầy hưng phấn điên cuồng của thủ hộ giả thì Văn Lục lại nắm rõ từng nhịp trận đấu. Hắn biết đây là tỉ thí cho nên cũng không thực sự ra sát chiêu. Ngay cả việc Long Ảnh tự bạo hắn cũng chỉ hạn chế xung quanh Huyết Bạo, chứ nếu hắn để Long Ảnh quấn lấy thủ hộ giả mà bạo thì… kết quả khỏi phải nói. Thủ hộ giả không có thân thể tu luyện thể thuật vững chắc như Văn Lục thì chỉ có tan tàn xác pháo.
Mà thanh thần kiếm của bao đời thủ hộ giả, Văn Lục giao đấu qua một lần liền phát hiện thanh kiếm này ngoài việc kết hợp với Thập Nhị Kiếm Thế ra thì nó có thêm kỹ năng tăng phúc, nâng lực lượng công kích lên một cách kinh khủng. Nhưng chính vì mặt tăng phúc công kích mạnh mẽ như vậy thì hiển nhiên mặt phòng ngự của nó phải yếu đi nhiều. Cho nên muốn đánh bại thủ hộ giả thì tốt nhất là nên tránh xa công kích của thần kiếm, và tận dụng mọi cơ hội để đả thương thủ hộ giả.
Bất quá mọi việc nói đều dễ hơn làm, công kích của thần kiếm kết hợp với thủ hộ giả liền đem đối thủ vững vàng khoá lấy, buộc đối thủ phải cường công. Điều này mới chính là mấu chốt cho bao đời thủ hộ giả làm nên những chiến công lừng lẫy trong giới tu luyện giả.
Văn Lục ngồi khoanh chân suốt hai ngày hai đêm, tới sáng ngày thứ ba mới tỉnh lại. Hai mắt bừng mở, một luồng khí thế mạnh mẽ từ trong thân thể ầm ầm phát ra khiến mọi người kinh ngạc.
truyện copy từ
Văn Lục hét dài một tiếng, toàn thân như một đạo lưu tinh bay vút lên trên trời, cảm nhận cỗ lực lượng hùng hậu trong từng cơ bắp, từng xớ thịt, Văn Lục nhịn không được xuất ra một quyền…
Một luồng lực lượng hùng hồn ầm ầm tiến về phía đỉnh núi cực đông, xung quanh nơi cỗ lực lượng này đi qua khiến cho không gian vặn vẹo.
“Ầm…”
Đám người Kiệt Hào trợn mắt há mồm nhìn đỉnh núi cực đông với vô số kết giới bao phủ bên trên bị nổ tung, độ cao của đỉnh núi giảm xuống phân nửa. Kinh dị nhìn hắc bào thanh niên đứng ung dung trên bầu trời, cả đám người liền cảm thấy kinh hỉ. Lệ Thanh trực tiếp bay tới lượn vài vòng xung quanh Văn Lục rồi mặt ngọc tươi cười:
- Đại ca! Đột phá sao?
Văn Lục mỉm cười gật đầu. Nhớ tới hai ngày trước chịu Huyết Bạo tàn phá cơ thể hắn cũng nhịn không được rùng mình mấy cái. Quả thật đau đớn này chẳng khác nào cầm đao ngoáy loạn bên trong cơ thể. Kinh mạch không ngừng bị phá rồi được chữa trị, phá rồi lập rằng co lẫn nhau. Kết quả dưới sự điều tiết của kỹ năng hồi phục rốt cuộc thể thuật của Văn Lục cũng đột phá lên cấp tám viên mãn. Chỉ cần một bước qua ranh giới mỏng manh nữa là tiến vào cấp chín, tiểu thế giới hình thành thay thế cho Mầm Thế Giới.
Bất quá đây là một bước cực kỳ quan trọng, cũng không phải ai cũng có thể đột phá qua. Rất nhiều người dừng lại ở giai đoạn này mấy chục, mấy trăm năm cũng không có cách gì vượt qua. Ngoài việc nâng cao lực lượng thì cũng phải lĩnh ngộ sơ giai để hình thành tiểu thế giới. Việc này đối với mỗi tu thuật giả mà nói chính là điều cực kỳ khó khăn.
Thể thuật tầng tám tăng lên viên mãn, các kỹ năng phụ trợ lại càng thêm củng cố và mạnh mẽ. Văn Lục cũng cần một thời gian để thích ứng với sức mạnh của mình. Nhìn về phía bắc Văn Lục lâm vào trầm tư: “Ba tháng sau cũng chính là Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả diễn ra. Còn gần ba tháng nữa, xem ra ta phải về thăm nhà rồi. Không biết cha mẹ và em gái có được khoẻ không nữa?”
Hồn Thuật Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long