However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Rebuns.cry
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 29 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:15:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
uy anh đối sử với nhỏ vẫn không có gì thay đổi nhưng nhỏ không hay buồn nữa vì nhỏ còn có 2 người bạn tốt luôn quan tâm, chăm sóc, động viên và giúp mình rất nhiều, nhất là Vũ Duy, nhỏ coi anh như 1 người anh trai vậy, có việc gì nhỏ đều chia sẻ cùng anh.
Vừa vào đến khách sạn, nhỏ đã nhìn thấy Gia Hoàng đứng đó đợi mình cùng đống hành lý.
- Hoàng, chuyện gì vậy? Đống này là sao? Nhỏ chỉ tay vào đống hành lý ( để tiện cho việc học và làm việc nên cậu sống tại khách sạn luôn).
- Tiểu Quân, mình phải đi du học 3 năm, ba mình đã quyết rồi mình không thể thay đổi được, xin lỗi vì thông báo cho cậu muộn, giờ mình phải đi luôn rồi, cậu ở lại mạnh khoẻ nhé! Cũng như Vũ Duy lúc đầu, cậu muốn ra đi để tránh tình cảm của mình, cậu biết dù mình có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không thể có được trái tim của nhỏ.
- Ừ, cậu cũng vậy nhé! Nhớ liên lạc với mình thường xuyên nhé! Nhỏ đáp, tuy đang rất buồn nhưng vẫn cố gắng tạo ra nụ cười để đối phương không lo lắng vì mình.
Khi Gia Hoàng quay lưng bước đi nhỏ mới vội nói theo:
- Cho tớ ôm cậu lần cuối này nhé!
Cậu chưa kịp quay lại thì đã bị nhỏ ôm chầm lấy, thủ thỉ bên tai:
- Tớ xin lỗi... May mắn nhé!
Cậu ngạc nhiên không biết câu nói của nhỏ có ý gì, vội bước đi thật nhanh, cậu sợ quay lại nhìn thấy nhỏ, cậu không bước nổi nữa.
Đúng như người ta nói, cảm nhận của phụ nữ rất tinh tế, nhỏ biết Gia Hoàng yêu mình qua những hành động của cậu, cậu là người tốt, rất tốt, có lúc nhỏ cũng không thể hiểu tại sao mình lại không thể tiếp nhận tình cảm của cậu nữa.
Cùng lúc đó.
- Anh...anh, kia chẳng phải là Tiểu Quân sao, sao cô ta lại ôm thằng nào ở trong khách sạn thế kia_ Kiều Phương chỉ tay về phía nhỏ.
- kệ cô ta_ nói thế thôi chứ thật ra anh đang rất bực, cảm xúc trong lòng anh lúc này là gì anh cũng không biết nữa, đau lòng? Có thể, buồn bã, thất vọng? Cũng đúng. vội kéo tay Kiều Phương đi, anh không muốn chứng kiến cảnh này thêm nữa, nhếch mép cười kinh bỉ: "hoá ra cô cũng chỉ được như vậy thôi".
Sống ở trên đời tình yêu không là tất cả, nhưng liệu không có tình yêu ta có thể sống được? Được, nhưng sẽ không hạnh phúc, vậy hạnh phúc là gì? Là có được người mình yêu hay là nhìn người mình yêu hạnh phúc? Tóm lại những thứ đó chỉ là cảm xúc của con người, không ai có thể định nghĩa và cũng chẳng ai đo được mức độ của nó!
"My love, i"m so sad when you say you don"t want me!"
Hôm nay là kỉ niệm 1 năm ngày cưới của nhỏ và anh, 1 năm rồi, 1 năm trôi qua tuy không phải là thời gian dài nhưng cũng đủ để biến 1 cô bé hồn nhiên, ngây thơ, yêu đời thành 1 người lớn biết suy nghĩ nhiều hơn.
Biết chắc anh sẽ không nhớ ngày này nên nhỏ đã nhắn anh về nhà sớm, háo hức đợi chờ khi làm xong bữa cơm thịnh soạn ( toàn là món anh thích thôi ), 10:00, 10:30, 11:00, 12:00 bình thường lúc này anh đã về mà sao giờ chưa thấy, nhỏ đâm ra lo lắng, sót ruột hơn bao giờ hết, đứng ngồi không yên, đi đi lại lại trong nhà, bỗng nghe tiếng xe ngoài cổng, hớn hở chạy ra mở cửa, đúng là anh về thật nhưng không phải 1 mình mà còn Kiều Phương nữa, 2 người đi lướt qua như không hề có sự tồn tại của nhỏ rồi dẫn
Hôn Nhân Sắp Đặt Hôn Nhân Sắp Đặt - Rebuns.cry