Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Tác giả: Yến Nhi
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 414 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:43:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
hap 24:
Na, Bu và Mi hí hửng trong lòng, quả này ba nhỏ đã chơi cho bọn hắn một vố đau rồi đây. Nghĩ mà sướng quá, tưởng tượng đến cảnh mấy tên đó nhăn nhó đã thấy buồn cười rồi.
- Ha...ha...ha...ha...ha...ha...ha....!!!!!!!
Khi ba nhỏ bước ra khỏi phòng KTX 666 cũng là lúc tràng cười kinh thiên động địa vang lên. Bọn hắn ở trong phòng thì cười vì đã bắt nạt được ba con nhỏ đáng ghét, còn ba nhỏ thì cười vì đã chơi ấy tên biến thái một trận đáng đời.
Kun ôm bụng cười sằng sặc, cười đau bụng, cười đến nỗi cười xong thì cậu bắt đầu... buồn đi vệ sinh, mắc tiểu. Cậu nhanh chân vọt lẹ xuống giường để giải quyết nỗi buồn. Vừa kịp xỏ chân vào đôi dép thì...
*Oạch*
- Má ơi cứu con!
Trong cơn nguy cấp miệng cậu liên tục cầu khấn nhưng vô tác dụng, mẹ cậu không nghe thấy, và bây giờ thì chân cậu với đôi dép siêu nhân đang giơ ngược lên trời, đầu thì lại cắm xuống đất, mà ngã thế nào lại vập ngay cằm xuống sàn, thế là ôi thôi, một cái răng bay ra, còn mũi cậu thì làm trò hít ngửi với cái sàn và cậu phát hiện ra rằng nó sặc sụa mùi nước rửa bồn cầu! Đau, quá đau! Kun khóc không ra hơi. Cậu lồm cồm bò dậy, cầm lên cái răng vừa bị văng ra, mắt trợn ngược, miệng hét to:
- Má ơi.... RĂNG TÔI!!!!!!!!!!
Ấy thế mà trái với cơn đau đớn tột cùng của Kun thì thằng bạn cậu - Ken lại bật cười ha hả. Buồn cười quá! Quả thật là Ken không thể nhịn được cười, "tướng" ngã của Kun quá đẹp, trông cái mặt Kun lại ngu ngu nữa, thế là Ken cười ầm lên. Kin thì tuy không cười ra tiếng nhưng cũng phải cố nhịn, và khóe miệng đã hơi cong cong lên. Kun quắc mắt nhìn rồi hét lên:
- Chúng mày cười cái gì????
Ken lập tức câm bặt, rồi giả vờ trầm ngâm suy nghĩ:
- Ê... có khi nào... là ba con nhỏ đó cố tình lau không sạch nước lau sàn để nó trơn tuột khiến chúng ta ngã không? - Ken xoa xoa cằm, rồi gật gật gù gù như mình vừa phát hiện ra cái gì hay ho lắm.
- Không phải nước lau sàn, mà là nước rửa bồn cầu! - Kun gào lên.
- Nước rửa bồn cầu??? - mặt Ken ngu ngu. Rồi tiếp tục phá ra cười sằng sặc. Bụng nghĩ thầm "A ha hóa ra ba con nhỏ đó vẫn biết chơi lại cơ đấy, nhưng đáng tiếc Ken đẹp trai này không dính chưởng, thằng Kun số đen quá... haha... may mà nó bước xuống đầu tiên chứ không thì... Ôi nhìn cái mặt nó kìa... buồn cười quá... bây giờ thì mình đẹp trai nhất phòng... hôhô..."
Kun tức điên người nhưng không làm gì được, quan trọng là bây giờ cậu đã gãy răng, và cậu phải đi trồng lại ngay lúc này. Kun bực tức ôm hận phi thẳng xuống phòng y tế, lòng nguyền rủa ba con nhỏ kia "Hãy đợi đấy!" (giống hoạt hình "Hãy đợi đấy")
Kun đi rồi, Ken sung sướng bước xuống, cậu muốn vào nhà vệ sinh soi gương và tu sửa lại nhan sắc một chút để xứng đáng với ngôi vị "đẹp trai nhất phòng". "Phải đi cẩn thận mới được"_nghĩ thầm.
Ken rón rén bước xuống, an toàn! Cậu hí hửng chui tọt vào nhà vệ sinh.
- Ôi Ken ơi sao mày đẹp trai thế hả? - vừa soi gương vừa nói.
- Na nà ná na nà na na nà ná na nà... - vừa hát vừa lấy một ít sữa rửa mặt xoa xoa vào lòng bàn tay.
Thời khắc huy hoàng đã đến, Ken bắt đầu xoa sữa rửa mặt lên khuôn mặt sáng láng. Xoa xoa xoa... rửa rửa rửa... "Ủa... sao... ngưa ngứa..."
-..
A...a....a...a...a...a...a...a...a...a...a...
Ken lao vụt ra khỏi nhà vệ sinh với tốc độ ánh sáng, cậu cũng cần phải xuống phòng y tế, nếu không nhan sắc cậu sẽ bị hủy hoại.. Ken vừa lao ra vừa giận dữ quát lên:
- Các - cô - sẽ - chết - với - tôi!!!!!!!!!!
Nạn nhân thứ hai đã ra đi không lời từ biệt. Một nỗi nhục thấu tâm can, một đòn quá đau đến lòng tự ái của mấy ông con trai. Trong phòng chỉ còn lại Kin với cuốn tiểu thuyết trong tay. Cậu bỏ quyển sách xuống, không tiếng động, khẽ mỉm cười nham hiểm "Bây giờ thì... ai mới là người đẹp trai nhất phòng?" (trời ơi ông này đểu quá). Vậy là, Kin đã thắng. Cậu khoan thai bước xuống, rồi lại khoan thai đến bên chiếc bàn có để hộp bắp rang bơ, nhẹ nhàng cầm lên, bóc! Lúc này là lúc giải trí tốt đây, cậu sẽ vừa ăn bắp rang bơ, vừa đọc sách. Ôi cuộc đời thật là vui biết bao. Cẩn thận trèo lại lên giường. Rồi từ từ đưa bắp rang bơ vào miệng. Nhai nhai nhai.... nuốt nuốt nuốt... cậu vẫn đang thấy lâng lâng vì mình trở thành người đàn ông bản lĩnh và đẹp trai nhất phòng. Bỗng.... có cái gì đó là lạ.... Sao... mùi không giống bắp rang bơ cho lắm... giống giống... mùi gì đó... Cậu bỏ thêm miếng nữa vào mồm... lại nhai... lại nuốt... eo ôi... vị của nó.. thật không chấp nhận được... Kin lao vào nhà vệ sinh... nôn thốc nôn tháo. Cậu cầm chai nước rửa bồn cầu lên ngửi ngửi. Thôi xong.. đúng cái mùi này rồi.
Cửa phòng 666 bật mở và lập tức thêm một người nữa nối gót hai thằng bạn lao vụt ra và phi thẳng xuống phòng y tế.
Học Viện Milky Way Học Viện Milky Way - Yến Nhi