People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69-70-71-72
hương 69: Ngoéo tay ước định.
Edit: PT a.k.a Ring.
Buổi chiều hôm sau, Hủ Liên theo thường lệ nằm trên ghế đọc sách. Suy nghĩ suốt đêm, cô quyết định truyền tin tức yêu cầu Nam Cung Diệp Lôi an bày một tâm phúc bên cạnh mình.
“Lão sư?” Thanh âm Điền Thần Chích đột nhiên vang lên bên tai Hủ Liên, cô vốn đang đi vào cõi tiên đột nhiên bị gọi về.
“Sao vậy tiểu đồ đệ?” Hủ Liên biết ngày hôm qua Điền Thần Chích tức giận không nhẹ, bất quá không ngờ nhanh như vậy đã nói chuyện lại với cô. Đứa nhỏ này đúng là làm cô kinh ngạc không ít.
“Không biết hôm qua lão sư thử nghiệm vậy đánh giá ta như thế nào?” Điền Thần Chích nhướn mi, biểu tình hơi khiêu khích. Cậu suy nghĩ gần nửa đêm, cuối cùng cũng biết nguyên nhân Hủ Liên làm vậy.
“Tiểu đồ đệ nếu đã biết rõ một phen dụng tâm của vi sư, như vậy bây giờ vi sư cũng nhìn tiều đồ đệ với cặp mắt khác xưa.” Hủ Liên lộ ra tán thưởng từ đáy lòng, chuyện hôm qua kỳ thực là muốn nhìn xem Điền Thần Chích cuộc sống vốn êm đềm khi bị nhục sẽ có biểu hiện như thế nào.
“Lão sư, người vẫn luôn khác người như vậy, những thử thách bất ngờ lại làm ta càng thêm kiên định ý nghĩ của mình.” Điền Thần Chích lộ ra một tươi cười bí hiểm không hợp tuổi.
“Vi sư biết, ngươi vượt qua phụ hoàng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, điều ngươi phải học vẫn còn rất nhiều.”
“Không, không phải vượt qua phụ hoàng.” Điền Thần Chích kiên định lắc đầu.
“Chẳng lẽ là muốn vượt qua ta sao?” Hủ Liên khẽ nâng khóe miệng, lộ ra một nụ cười từ ái.
“Đúng vậy, trước khi vượt qua phụ hoàng, lão sư chính là mục tiêu trước mắt của ta. Cho nên trước đó lão sư cũng đừng thua kẻ nào nha.” Nghe thanh âm còn có chút non nớt của Điền Thần Chích, tình mẫu tử của Hủ Liên lại lớn lên. Tuy rằng từ nhỏ được Điền gia thu dưỡng, nhưng Hủ Liên biết mình là cô nhi, rất khao khát có được gia đình của riêng cô.
Hôm nay xuyên qua tới cổ đại, trở thành Hoàng hậu của Điền Triết Hiên, lại có nhi tử như vậy, Hủ Liên tất nhiên đối với Điền Thần Chích phá lệ quan tâm. Đương nhiên, với thân phận hoàng tử của Điền Thần Chích, cô lại càng phải để ý hơn.
“Được rồi, vi sư đáp ứng ngươi, trước khi bị ngươi vượt lên sẽ không thua bất kì kẻ nào.” Hủ Liên vươn ngón út thon dài, móc vào ngón tay Điền Thần Chích.
Hai người nhìn nhau cười, khung cảnh ấm áp như dừng lại trên ngón tay đan vào nhau của bọn họ.
Chương 70: Bảo hộ bên người 1.
Edit: PT a.k.a Ring.
Cách một ngày, tin tức Hủ Liên gửi cho Nam Cung Diệp Lôi đã được đáp lại, Nam Cung Diệp Lôi nói rất nhanh sẽ phái người tới.
Hủ Liên xem xong thư, cầm tờ giấy hơ trên ngọn nến, cho đến khi hóa thành tro tàn.
“Hoàng hậu đốt cái gì vậy?” Điền Triết Hiên vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi khét, hắn nhìn tro bụi trên mặt đất hỏi.
“Nam Cung Diệp Lôi nói sẽ phái người đến bảo hộ ta.” Hủ Liên nhàn nhạt nói, Điền Triết Hiên đã muộn vậy còn đến, không phải muốn chiếm giường của cô chứ?
“Sao vậy, có thích khách?” Điền Triết Hiên nghe Hủ Liên nói xong, nhíu mày, không ngờ có người dám động tới nữ nhân của hắn.“Nàng vì sao không nói với ta?”
“Ta cũng chỉ biết là có người ám sát, không biết là ai ra tay trợ giúp.” Nghe Điền Triết Hiên nói vậy, Hủ Liên đương nhiên sẽ loại trừ hắn, hơn nữa theo lời Nam Cung Diệp Lôi nói trong thư thì cũng không phải là người Nam Cung gia, vậy thì là ai chứ?
“Thì ra là thế, như vậy trẫm càng nên bảo hộ bên cạnh Hoàng hậu.” Bầu không khí ngưng trọng bị một câu của Điền Triết Hiên phá tan, Hủ Liên trong lòng âm thầm khinh bỉ hắn.
“Vậy thật làm phiền Hoàng thượng lo lắng.” Nói xong ra cửa gọi cung nữ tới chuẩn bị tắm rửa, hai ngày nay không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay cô nhất định phải ngủ sớm một bữa.
Mặc dù có bể tắm lớn, thế nhưng Hủ Liên vẫn thích dùng thùng tắm nhỏ này hơn. Sau bình phong, từng kiện y phục cởi ra được đặt ngay ngắn một bên.
Hủ Liên thử độ nóng của nước, sau đó từ từ ngồi xuống. Trong mấy ngày hè nóng nực này, chỉ lúc tắm Hủ Liên mới thấy thoải mái đến vậy. Mà Điền Triết Hiên ở gần bình phong lại cực kì hứng thú nhìn thân ảnh mờ ảo của cô.
“Không biết Hoàng hậu có để ý nếu cùng trẫm tắm rửa không?” Tâm tình vừa tốt lên của Hủ Liên ngay lập tức bị Điền Triết Hiên quấy rầy, tên lưu manh này còn muốn tắm uyên ương nữa.
“Đáng tiếc bồn tắm ở đây quá nhỏ, nếu Hoàng thượng có ý như vậy thì xin mời đến ao tắm của Hồng Quý phi hay Lan Quý phi hưởng thụ.” Hủ Liên lơ đễnh cầm lấy khăn lau, từng trận tiếng nước vang lên.
“Này làm phiền Hoàng hậu cho ta tắm rửa rồi.” Vừa nói, Điền Triết Hiên đã đi về phía bình phong, hăng hái bừng bừng nhìn Hủ Liên tắm rửa.
Hiển nhiên câu nói móc vừa rồi của Hủ Liên không lọt vào tai Điền Triết Hiên, nhún vai, Hủ Liên coi hắn như không khí mà lơ đi. Chương 71: Bảo hộ bên người 2.
Edit: PT a.k.a Ring.
Điền Triết Hiên tuy rằng không phải lần đầu tiên thấy thân thể Hủ Liên, thế nhưng bộ dạng Hủ Liên tự nhiên như vậy làm hắn đơ mất một lúc.
Dù sao trước đây những phi tử của hắn là dùng bất cứ thủ đoạn nào để phô diễn thân thể chính mình. Nhưng bây giờ Hủ Liên trước mắt không có chút kệch cỡm, tắm rửa xong tự nhiên đứng lên bước ra khỏi bồn tắm.
Lau khô nước trên người, Hủ Liên trước cặp mắt nhìn chằm chằm của Điền Triết Hiên chậm rãi mặc y phục. Điền Triết Hiên sứng sờ đứng một bên, cho đến khi Hủ Liên mặc quần áo xong, đi ra ngoài bình phong mới phản ứng lại.
“Hủ Liên, nàng lẽ nào không xem ta là nam nhân sao?” Điền Triết Hiên đuổi theo, nhìn sắc mặt Hủ Liên vẫn bình tĩnh như trước.
“Hoàng thượng không phải nam nhân, như vậy mấy ngày hôm trước người trên giường ta chẳng lẽ là nữ nhân sao?” Hủ Liên liếc mắt, nhìn biểu tình quấn quýt của hắn, thầm cảm thấy hắn khả ái.
“Nàng đã tắm rửa rồi, như vậy có phải nên đến phiên ta hay không?” Điền Triết Hiên nghe Hủ Liên nói, tà tà cười.
“Vậy xin mời Hoàng thượng.” Hủ Liên đi tới trước bàn tranng điểm, chải mái tóc dài của mình. Xem ra tóc quá dài cũng bất tiện, không biết đến lúc nào mới khô. Mà đối với ám chỉ của Điền Triết Hiên, cô mắt điếc tai ngơ.
“Vậy thật sự là đáng tiếc.” Bị Hủ Liên bơ, Điền Triết Hiên thở dài, quả nhiên là chính mình động thủ vẫn tốt hơn.
Hủ Liên nhìn gương mặt mơ hồ trong gương đồng, tối đa chỉ có thể gọi là giai nhân thanh tú, gương mặt như vậy sao có thể hy vọng xa vời khiến Điền Triết Hiên dừng chân. Hiện tại hắn thích cũng chỉ là thích cô không giống người khác mà thôi, chờ mới mẻ đi qua, tâm tìm kiếm cái lạ của hắn sẽ dời đi.
Sờ sờ mặt mình, Hủ Liên cười lạnh một tiếng, đến lúc đó nếu giao tâm ra đặt trên người hắn, chính mình sẽ rơi vào vực sâu. Cho nên, cô nhất định không thể giống như trước, bị hắn tổn thương một lần nữa.
Còn nhớ đó là đêm sinh nhật mười tám tuổi của cô, trong một đêm đó, tính cách của cô xảy ra thay đổi lớn chưa từng có. Sau hôm đó, Hủ Liên trong mắt mọi người trở thành một nữ nhân lạnh lùng vô tình, tâm cơ sâu nặng, độc lập một mình.
Cũng trong một đêm đó, cô trở thành nữ nhân của tổng tài công ty Điền thị Điền Triết Hiên. Mỗi khi nhớ tới chuyện ấy, trong đầu Hủ Liên lại vang lên lời nói lãnh khốc vô tình của hắn.
Chương 72: Chỉ là bạn bè bình thường.
Edit: PT a.k.a Ring.
Hủ Liên nhớ rõ khoảng thời gian đó cô bị khí phách cùng tài năng của hắn chinh phục, tuy vẫn biết chính mình đối với hắn là một người có cũng được, không có cũng không sao, nhưng cô vẫn thích đứng sau lưng nhìn hắn, yêu hắn.
Điền Triết Hiên so với Hủ Liên lớn hơn hai tuổi, cho dù là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ hai người dường như cũng chỉ là bạn bè bình thường.
Bởi vì có sự khác biệt lớn như vậy, Hủ Liên mới có thể hăng hái học tập, mới có thể buông tha cho ngành học mình thích, đi học ngành tài chính khô khan, thế nhưng hắn vẫn lạnh lùng như trước.
Hủ Liên lúc đó là ưu tú nhất trong đám nữ sinh cùng tuổi, dù vậy cô  cũng không tự mãn. Mỗi ngày ngoại trừ học tập chính là học tập, thời học sinh của cô cơ hồ đều vùi đầu trong sách vở. Ngay cả nam sinh thích cô cũng bị ham học cùng khí chất lãnh ngạo của cô dọa chạy, cho nên nhiều năm như vậy, cô ngay cả một người bạn cũng không có.
Còn nhớ đêm đó, Điền Triết Hiên đi tới trước mặt cô, khiến cô trở thành nữ nhân của hắn. Đó cũng là lúc hắn nói những lời làm thay đổi cuộc sống của cô.
“Cha nói, em sau này sẽ là vợ tôi, đã vậy việc trở thành nữ nhân của tôi cũng là nhất định. Bất quá trước đó tôi nói lại lần nữa, em không nên yêu tôi, ngay cả một chút thích cũng không nên có.” Trên ngón tay Điền Triết Hiên dấy lên ánh lửa*, chiếu sáng khuôn mặt của hắn, hắn bình tĩnh không có biểu tình gì.
(R: ở đây là ĐTH bật lửa nên mới có ‘dấy lên ánh lửa’, tác giả k nói rõ).
Vào thời khắc Hủ Liên nằm bên người hắn, còn chưa thích ứng được khi lột xác thành phụ nữ, lời nói của Điền Triết Hiên quả thật giống như sấm sét giữa trời quang. Bởi vì bóng tối trong phòng, Điền Triết Hiên nhìn không thấy vẻ mặt Hủ Liên, hoặc có thể là hắn căn bản không muốn biết cô phản ứng như thế nào.
Lúc điếu thuốc tàn, Điền Triết Hiên đứng dậy mặc quần áo rời khỏi phòng. Hủ Liên lúc này đã nản lòng thoái chí, cô biết chính mình vĩnh viễn không thể nhận được tình yêu.
Đứng dậy xuống giường, Hủ Liên vào phòng tắm tẩy đi tất cả dấu vết hắn lưu lại, dòng nước lạnh làm cô thanh tỉnh, cũng khiến cô trở nên ưa sạch sẽ. Bất luận lúc nào, cô cũng không thể chịu được người khác đụng chạm.
Từ đó, trong lòng cô chậm rãi nổi lên một bức tường cao, chính mình không đi ra, ai cũng không vào được. Cho dù hiện tại gặp kiếp trước của hắn, cô vẫn như trước không muốn nếm trải lần nữa.
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu