The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61-62-63-64
hương 61: Thú vui câu cá ngày hè 3.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Tuổi lớn nên lẩm cẩm rồi.” Hủ Liễn vỗ vỗ trán, nhàn nhạt nói “Ở đây muỗi không ít, tiểu đồ đệ sợ là cũng bị chích thảm.”
“Lão sư, ta vừa phát hiện ra.” Điền Thần Chích nhìn biểu tình hơi xấu hổ của Hủ Liên“Người rõ ràng là đang đùa giỡn ta.”
“Tiểu đồ đệ nói lời này không đúng, vi sư bao giờ trong lúc giảng bài mà giở trò chứ?” Hủ Liên nhướn mày nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang tức giận bất bình của Điền Thần Chích.
“Hừ, ta nói không lại người.” Điền Thần Chích quay lại, nhìn chằm chằm cái phao trôi nổi trên mặt nước. Hủ Liên hé miệng cười, xem ra cậu bé là dỗi rồi.
“Vi sư lấy một kiện trường sam cho ngươi.” Nói xong đứng dậy đi về Khôn Trữ Cung, không bao lâu cô đã trở lại, trên mặt lộ vẻ tươi cười bí hiểm.“Tiểu đồ đệ mặc vào đi.”
Điền Thần Chích nhìn trường sam trong tay Hủ Liên một chút, sau khi tiếp nhận im lặng mặc vào, tiếp tục nhìn chằm chằm mặt hồ.
Một canh giờ trôi qua...
“Lão sư, vì sao không có cá cắn câu?” Điền Thần Chích nhịn không được mở miệng hỏi, Hủ Liên ở bên cạnh ngược lại vẫn nhàn nhã đọc sách.
“Tiểu đồ đệ không nên gấp, cá cũng sẽ cắn câu thôi, hiện tại chúng ta cần phải làm là kiên trì đợi.”
Hai canh giờ trôi qua...
“Lão sư, mặt trời cũng xuống núi luôn rồi, sao cá còn chưa mắc câu?”
“Không nên gấp.”
Bầu trời dần tối đen, Hủ Liên đứng lên, thu dọn đồ câu. Vỗ vỗ Điền Thần Chích đang ngủ gà ngủ gật bên cạnh.
“Dính cá?” Điền Thần Chích tỉnh lại vội vàng kéo cần câu, thấy chỉ còn trơ trọi lưỡi câu“Mồi câu đâu?”
“Trong lúc ngươi ngủ bị cá ăn mất rồi.” Hủ Liên bình tĩnh nói, giống như đang tán gẫu một chuyện cực kì bình thường.
“Cái gì, vậy vì sao không gọi ta?” Đợi cả một buổi chiều, cuối cùng một con cá cũng không dính.
“Thấy tiểu đồ đệ ngủ say như vậy, vi sư thực sự không đành lòng quấy rầy.” Hủ Liên mang theo biểu tình thân thiết vuốt đầu Điền Thần Chích.
“Ta đã biết, lão sư là canh cánh trong lòng chuyện buổi chiều ta nói người béo lên sẽ bị Phụ hoàng ghét bỏ.” Điền Thần Chích cau mày, tức giận nhìn Hủ Liên “Lão sư đúng là hẹp hòi.”
“Sao lại nói như vậy, vi sư gọi ngươi câu cá chính là muốn dạy cho ngươi làm việc thì phải tâm bình khí hòa, luôn giữ bình tĩnh. Sao có thể quan báo tư thù chứ?”
Chương 62: Thú vui câu cá ngày hè 4.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Thì ra Hoàng hậu còn có hứng thú cùng Chích nhi câu cá a.” Điền Triết Hiên phong trần mệt mỏi đi tới, hắn cuối cùng cũng trong thời gian ngắn nhất đem một đống tấu chương cùng công sự giải quyết xong. Không ngờ đi tới Khôn Trữ Cung lại không thấy Hủ Liên, hỏi cung nữ mới biết cô mang theo Chích nhi đến nơi này câu cá.
“Hoàng thượng cũng có hứng thú này sao?” Hủ Liên nhìn lướt qua Điền Thần Chích không nói lời nào, cười đáp lại Điền Triết Hiên.
“Tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng tử điện hạ.” Không ngờ phía sau Điền Triết Hiên còn có người, Hủ Liên liền hứng thú đánh giá người nọ.
Tóc đen dài được cẩn thận tỉ mỉ buộc sau đầu, chỉ dùng một sợi dây màu xanh nhạt, trên người là trường sam màu xanh chỉnh tề không có một nếp nhăn. Tuổi khoảng chừng hai bảy, hai tám, nhìn qua là một nam nhân vóc người cao gầy.
“Hoàng hậu, đây là ngự y Hoàng Kì, cũng là bằng hữu tốt của trẫm”. Điền Triết Hiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, vỗ vai Hoàng Kì.
“Hoàng thượng, vi thần đã nói nếu không cần thiết thì nên tận lực tránh tiếp xúc.” Trên khuôn mặt thanh tú của nam tử lộ ra một chút bất đắc dĩ.
“Cái tính ưa sạch sẽ cuồng của ngươi nên sớm sửa lại, hiện tại ngay cả bằng hữu tốt là ta cũng động không được, sau này nếu ngươi cưới vợ thì đến lúc nào mới có con nối dòng a?” Điền Triết Hiên ghét bỏ liếc mắt nhìn Hoàng Kì, bất quá biểu tình lại càng nhiều vẻ chế nhạo.
Hủ Liên âm thầm ở một bên cười cười, xem ra người gọi là ngự y Hoàng Kì trước mắt này có bệnh ưa sạch sẽ rất nghiêm trọng, cho nên mới không cho tên sắc lang này đụng vào bản thân a.
“Chích nhi hôm nay sao lại rầu rĩ không vui vậy?” Điền Triết Hiên cúi đầu nhìn Điền Thần Chích này giờ vẫn im lặng.
“Không có việc gì thưa phụ hoàng, nhi thần cáo lui trước.” Đơn giản vài câu, Điền Thần Chích căm giận liếc mắt nhìn Hủ Liên một cái, rời đi.
“Hủ Liên?” Thấy ánh mắt Điền Thần Chích như vậy cũng biết là có liên quan tới Hủ Liên.
“Ta chỉ là dạy Thần Chích câu cá mà thôi, bất quá có dùng chút thủ đoạn nhỏ.”Hủ Liên nhìn bóng lưng đi xa của Điền Thần Chích, lộ ra vẻ mặt yêu thương.
“Hoàng hậu là nói việc cho người ở đầu bên kia hồ bắt cá sao?” Hoàng Kì yếu ớt nói, tựa hồ cực kì ai oán.
“Đúng vậy, ngươi làm sao mà biết được?” Hủ Liên nghi hoặc nhìn Hoàng Kì, lẽ nào hắn thấy sao?
“Cá chép ta nuôi nhiều năm gần như chết sạch, sao lại không biết được?” Chương 63: Trong lòng Hoàng hậu có nam nhân khác.
Edit: PT a.k.a Ring.
Hủ Liên hơi sửng sốt, không ngờ mấy con cá này là hắn nuôi, dù sao bình thường ai sẽ nghĩ tới hồ nhân tạo trong hậu cung lại thả mấy con cá mà ngự y nuôi chứ. Vốn Hủ Liên còn tưởng rằng mấy con cá chép này chỉ là để trang trí mà thôi, không ngờ chúng còn có chủ nhân.
“Vậy thực xin lỗi, ta không biết cá này là ngươi nuôi.” Hủ Liên nhìn ánh mắt như oán phụ bị vứt bỏ của Hoàng Kì, bất đắc dĩ nói.
“Hoàng Kì a, ngươi không nên nhìn nữ nhân của ta như vậy. Dù là huynh đệ ta cũng không tha cho ngươi.” Điền Triết Hiên chen vào giữa cản trở tầm nhìn của hai người, cho dù là ánh mắt oán giận đi nữa cũng không cho phép hắn nhìn Hủ Liên như vậy.
“Hừ hừ...” Lạnh lùng hừ hai tiếng, Hoàng Kì xoay người bay đi. Chính là ‘bay’, gió thổi qua một cái, Hoàng Kì đã không thấy tăm hơi.
“Hoàng thượng, bộ dạng vừa rồi của người có phải là ghen hay không?” Hủ Liên từ phía sau Điền Triết Hiên vươn đầu, nhìn về phía Hoàng Kì vừa biến mất, hé miệng cười trộm.
“Hủ Liên, nếu ta đã trực tiếp nói tên cho nàng, vì sao nàng chưa từng gọi ta một lần?” Điền Triết Hiên xoay người, nhìn tươi cười giảo hoạt trên mặt Hủ Liên.
Tươi cười chậm rãi biến mất, lẽ nào muốn cô nói cô không gọi tên hắn là để phân biệt hai người sao? Cô trầm mặc một lúc, lộ ra một nụ cười nhẹ “Hoàng thượng là ngôi cửu ngũ, gọi thẳng tục danh của người sợ rằng sẽ không tốt đâu.”
“Ta đã cho phép nàng thì nàng cứ việc gọi đi, cần gì phai nói lý do này nọ?”Điền Triết Hiên nhìn kỹ Hủ Liên, biến đổi trên mặt vừa rồi của cô hắn thấy rất rõ ràng. Nói xong, hắn lẳng lặng đối diện tầm mắt Hủ Liên, đợi cô trả lời.
Lẽ nào trong lòng cô còn có người khác, cho nên mới không muốn cùng hắn thân cận? Điền Triết Hiên dù sao vẫn để ý ấn tượng ban đầu, lúc trước nghe nói Hủ Liên có người yêu thích, bây giờ sợ là cũng chỉ có nguyên nhân này. Nghĩ vậy, trong mắt Điền Triết Hiên trở nên sắc bén.
Là vương giả, tôn nghiêm của hắn không cho phép trong lòng nữ nhân của mình có hình bóng người khác. Cho dù Hủ Liên là người Nam Cung gia, chỉ cần là nữ nhân của hắn đều không cho phép nghĩ tới người khác.
Đặc biệt là nữ nhân cứ một lần lại một lần quấy nhiễu tâm tình hắn này, Hoàng hậu của hắn. Hôm nay bầu không khí giữa họ chỉ có thể dùng hai chữ ‘giằng co’ để hình dung. Chương 64: Phân tích tình thế trong triều.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Hoàng thượng chẳng lẽ cho rằng ta còn thích nam nhân mà ta cũng không nhớ tên kia?” Hủ Liên gạt gạt đôi mi thanh tú, nghi hoặc nhìn Điền Triết Hiên.
“Lẽ nào trong lòng Hoàng hậu không chỉ có một người sao?” Điền Triết Hiên lạnh lùng nói, đáy mắt từ lâu đã dấy lên liệt hỏa bừng bừng.
“Hoàng thượng nói đùa, nếu như ta thực sự có ý nghĩ này, sẽ không hài lòng với cuộc sống hiện tại như vậy. Bất quá bây giờ tâm tư Hoàng thượng không nên đặt vào tư tình nữ nhi. Lẽ nào người không muốn biết Nam Cung Diệp Lôi mang đến cho ta tin tốt gì sao?” Hủ Liên không muốn dây dưa với chủ đề này nữa.
Điền Triết Hiên thật sâu nhìn Hủ Liên, sau đó đi về Khôn Trữ Cung. Hủ Liên theo sau, nhìn bóng lưng cao to của hắn nhẹ thở dài.
Quả nhiên không phải là một người, hắn trước đây sẽ không quan tâm đến suy nghĩ của cô như vậy, trừ phi là lúc làm việc. Mà nam nhân trước mắt này dục giữ lấy cực kì mạnh, không cho phép chính cô có suy nghĩ gì khác. Nhưng cô bây giờ đã tâm như chỉ thủy, có thế chống lại khí phách của hắn hay không?
Trở lại Khôn Trữ Cung, Điền Triết Hiên cho tất cả mọi người lui ra, rồi đợi Hủ Liên mở miệng. Hủ Liên ngồi trước mặt hắn, không chút hoang mang tự ngã cho mình một chén trà. Khi cổ họng đã dễ chịu, mới mở miệng nói.
“Ngày hôm nay Nam Cung Diệp Lôi tới tìm ta là muốn ta hợp tác với hắn.”
“Cái gì?” Điền Triết Hiên vốn còn đang suy tư nghe một câu như vậy, nhất thời nhíu mày.”Lẽ nào hắn có tâm tư khác?” Dù sao cũng là vương, cho dù không yên lòng Hủ Liên cỡ nào, sau khi nghe được tin tức cũng sẽ có phản ứng.
“Trước kia ta cũng nghĩ như vậy, bất quá bây giờ ta tin tưởng hắn đứng cùng chiến tuyến với ta.” Trong mắt Hủ Liên hiện lên một chút khen ngợi.
“Nàng sao có thể tin tưởng lời hắn, có thể hắn là có ý đồ khác?” Điền Triết Hiên lãnh tĩnh* phân tích, hỏi ngược lại Hủ Liên.
(R: lãnh tĩnh: lạnh lùng + bình tĩnh).
“Vì mạng của mình, còn có trên dưới hơn trăm mạng người trong Nam Cung gia, đối với kế hoạch soán vị của Nam Cung Hoành Văn này, hắn sẽ không ủng hộ. Dù sao chỉ có người nhìn xa trông rộng mới thấy được, cho dù soán vị thành công, nếu như không có sự ủng hộ của đại thần trong triều, cũng sẽ bị người có tâm tư lấy lý do bình định bắt lại. Nghe ý tứ của Nam Cung Diệp Lôi, thế lực rục rịch trong triều cũng không ngừng phản đối Nam Cung gia đúng không?”
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu