The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37-38-39-40
hương 37: Làm hậu chỉ vì báo ân.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Phải không, là học cái gì nha?” Điền Triết Lỗi nhìn biểu tình thần bí của Hủ Liên, bật lên câu hỏi trước cả khi Điền Thần Chích kịp lên tiếng, quả nhiên là người một nhà, ngay cả lòng hiếu kì cũng lớn như nhau.
“Để sau này tiểu đồ đề của ta có khả năng tiếp thu tốt thế giới bên ngoài, ta tất nhiên là sẽ lập kế hoạch huấn luyện kiểu địa ngục rồi.” Gương mặt Hủ Liên đột nhiên chuyển sang u ám khiến Điền Triết Lỗi cùng Điền Thần Chích trong nháy mắt bị dọa. Vốn tưởng rằng Hoàng hậu này là một nữ nhân luôn mang khuôn mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng lộ ra nụ cười yếu ớt, trăm triệu không nghĩ tới còn một mặt âm u như vậy. Lòng của nữ nhân, sâu tựa đáy biển a...
“Ách, lão sư cái này hãy chờ ta lớn thêm chút nữa a.” Điền Thần Chích đột nhiên phát hiện tình huống không ổn, ngay lập tức cầu xin tha thứ, tuy rằng vô cùng khát vọng xuất cung, thế nhưng bị Hủ Liên dọa như vậy, nguyên bản ý niệm chuồn êm ra ngoài cũng bị loại bỏ ngay.
“Tiểu đồ đệ không phải nói chính mình là một nam nhân sao, một chút huấn luyện nhỏ như vậy ta nghĩ ngươi chắc hẳn có thể chịu đựng được.” Tuy rằng trên mặt mang theo biểu tình tà ác, thế nhưng Hủ Liên trong bụng đã sớm cười tươi như hoa.
“Ta đích thật là nam nhân, nhưng chính là một tiểu nam nhân. Thời gian không còn sớm, ta còn phải trở về đọc sách.” Bỏ lại câu nói, Điền Thần Chích rất nhanh đã chạy đi xa
“Hoàng hậu quả thật là biết đối phó Thần Chích a.” Nhìn cháu trai bị Hủ Liên chế phục mà ngay cả phản kháng lại cũng không có, đáy lòng thản nhiên xuất hiện một chút kính nể.
“Trẻ con thôi, đứa nào không phải nghịch ngợm gây sự như vậy. Vương gia ngày hôm nay tới nơi này là muốn đến thử thân là Nam Cung tiểu thư ta sao?” Nếu Điền Thần Chích đã đi, Hủ Liên cũng sẽ đi thẳng vào vấn đề. Dù sao lấy địa vị của Hủ Liên trong lòng Điền Thần Chích bây giờ, hẳn sẽ không muốn thấy cô cùng Điền Triết Lỗi xung đột.
“Hoàng hậu đã trực tiếp như vậy, ta nếu còn che đậy thì có vẻ không có can đảm.” Nhìn biểu tình Hủ Liên biến trở về lãnh đạm, Điền Triết Lỗi thầm than Nam Cung Hủ Liên trước mắt này thâm tàng bất lộ.
“Vương gia muốn nói cái gì ta đều biết, bất quá ta có thể đảm bảo, ta đối với Hoàng Thượng chỉ là báo ân. Nguyên nhân thì không thể nói cho người, lại nói nếu ta nói ra ngươi chắc cũng sẽ không tin.” Hủ Liên cười nhẹ một, đối với kiếp trước của Điền Triết Hiên, trong lòng cô cũng chỉ có hiếu kì, cho nên cô sẽ không làm ra chuyện gì hại đến hắn. Có lẽ bởi vì thân phận hắn như vậy, mới mang đến cho Hủ Liên ngập đầu tai ương. Chương 38: Vì hắn chết cũng không do dự.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Báo ân, này thực sự là rất có ý tứ.” Nếu Hoàng hậu đã biết nói ra hắn cũng không tin vậy thì nói làm gì?  Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu hắn rồi biến mất, Điền Triết Lỗi nghĩ thầm không phải là Hủ Liên thực sự chịu ân huệ gì của Hoàng huynh chứ?
“Thời gian cũng không sớm, ta về tẩm cung nghỉ ngơi trước. Vương gia mời tiếp tục ngắm trăng, khí trời ngày hôm nay tốt lắm.” Hủ Liên đứng lên nhìn trăng sáng ngoài đình, không khí ở cổ đại thật tốt, ánh trăng nhìn thấy cũng lớn đến vậy.
“Như vậy ta cũng cáo từ.” Thấy Hủ Liên đã đi, Điền Triết Lỗi nghĩ ở lại cũng không còn ý nghĩa gì.
Trở lại tẩm cung, Hủ Liên đầu tiên thấy được Điền Thần Chích đang ở trước bàn ngủ gà ngủ gật. Cung nữ phía sau cô thấy vậy muốn tiến lên đánh thức Điền Thần Chích, lại bị Hủ Liên ngăn lại. Cho bọn họ lui xuống, Hủ Liên đi tới trước bàn, nhìn một chút sơ đồ phác thảo đang bày ra trên đó.
“Quả nhiên là con trai của Điền Triết Hiên, nhanh như vậy đã dựa trên cơ sở mà phát huy được trí tưởng tượng.” Buông sơ đồ phác thảo, Hủ Liên ôm lấy Điền Thần Chích. Suy cho cùng cũng là đứa nhỏ tám tuổi, Hủ Liến ôm thấy có chút nặng.
“Ta là một nam nhân.” Điền Thần Chích nằm ở trên giường, cái miệng nhỏ nhắn bĩu môi lầm bầm. Hiển nhiên lời này là nói cho Hủ Liên nghe, cô lắc đầu, thay Điền Thần Chích cởi giày.
“Khi còn bé, thành tích Điền Triết Hiên so với mình tốt hơn, nếu như không phải nhờ nam nhân lưu manh kia, mình có thể cũng không có thành công như ngày hôm nay.” Hủ Liên thở dài “Điền Triết Hiên a, Điền Triết Hiên, tôi đã không còn là tiểu cô nương chỉ biết là cái bóng đuổi theo sau lưng anh. Biết trong lòng anh vĩnh viễn chỉ xem tôi như một trợ thủ đắc lực, một người lo lắng mọi việc cho anh mà thôi. Nếu không phải tôi tỉnh ngộ tương đối sớm, có thể sẽ thật sâu mà yêu thương anh, dù sao lực hấp dẫn của anh đối với phụ nữ cũng giống như khiến thiêu thân lao vào lửa vậy.”
Dời cái ghế đến trước cửa sổ, lắng nghe côn trùng thỉnh thoảng kêu vang trong bụi cỏ. Ánh trăng dường như phủ thêm một tầng ngân quang lên cung phục màu trắng của cô, Hủ Liên cảm nhận gió đêm nhẹ nhàng thổi qua.
“Hiện tại anh chính là hoàng thượng, tôi làm Hoàng hậu giúp đỡ anh diệt trừ những trở ngại cũng là chuyện đương nhiên. Nam Cung gia, lẽ nào mình sẽ bởi vì bọn hắn mưu triều soán vị thất bại mà cả nhà rơi đầu, tịch thu tài sản sao? Nếu như là kết cục này mà nói, Nguyệt lão đã cho mình sống lại hẳn sẽ rất đau đầu a. Bất quá mạng của mình là do Điền gia cho, lúc đó mình tự nhiên sẽ không lùi bước.” Chương 39: Sát thủ trong cung.
Edit: PT a.k.a Ring.
Đêm khuya, trên bức tường bao quanh Khôn Trữ cung ẩn nấp vài bóng đen. Bọn họ đều là sát thủ do giới quý tộc bồi dưỡng, mỗi khi người làm những quý tộc này không vừa mắt xuất hiện, bọn họ sẽ đi diệt trừ.
Mục tiêu đêm nay của họ tất nhiên là Hoàng hậu trên danh nghĩa trong Khôn Trữ Cung. Lúc nhận nhiệm vụ bọn họ cũng đã do dự, bất quá vừa nghe nói Hoàng hậu này chính là người Nam Cung gia thì tự tin cũng nhiều hơn một phần. Phải biết rằng người muốn mạng của nàng cũng không chỉ có một nhóm bọn họ. Cho nên nếu bị phát hiện cũng không tra được là ai phái tới.
Lời dụng đêm tối, mấy sát thủ đã lẻn được vào trong viện. Ngay lúc bọn họ dự định tiến vào nội viện, một luồng hơi thở âm lãnh ập đến, không đợi những sát thủ này phản ứng đã ngừng thở bỏ mình.
Từ đầu tới cuối cũng chỉ có vài giây, những sát thủ này đã ngã xuống đất, chỉ lộ ra đôi mắt với ánh nhìn trống rỗng đã mất đi mạng sống.
“Ngươi...” Kẻ đầu lĩnh tuy rằng cũng ngã xuống, thế nhưng trước khi chết thấy được người ra tay. Chỉ kịp nói một chữ, nhưng từ trong giọng nói có thể nghe ra được khiếp sợ, hiển nhiên không nghĩ tới còn có cao thủ như vậy ở nơi này.
“Vô danh tiểu tốt, cũng muốn đụng đến người của ta. Thân thể dơ bẩn, không được làm ô uế nơi đây.” Thanh âm lạnh lẽo nhàn nhạt nói, từ trong lòng xuất ra một bình thuốc bột nhỏ.
Dưới ánh trăng, một bóng lưng thon dài đứng đó, hắn chậm rãi rắc thuốc bột. Chỉ thấy nơi nào thuốc bột chạm đến liền chậm rãi thiêu đốt, chốc lát sau, những thi thể này đã biến thành một nhúm bột phấn.
Nam nhân không thèm nhìn đến những bột phấn trên mặt đất, trước khi đi phất một trận gió đem những bột phấn kia thổi đi vô tung vô ảnh. Tựa như những người này chưa từng xuất hiện trên thế gian.
“Những người này sao còn chưa trở về, sẽ không thất bại chứ?” Lan quý phi có chút không tín nhiệm nhìn Hồng quý phi, dù sao ả cũng sợ chuyện nếu không thành công sẽ liên lụy đến bản thân.
“Những người đó là cao thủ trong nhóm sát thủ dưới tay ta chọn ra, không phải ai cũng có tư cách trở thành những cao thủ bên người ta.” Đối với nghi vấn của Lan quý phi, Hồng quý phi tự nhiên cũng sẽ không có sắc mặt hòa nhã.
“Hồng quý phi, chúng ta hiện tại là hai châu chấu đứng trên một sợi dây*, nếu chuyện này bị phát hiện ta sợ ai cũng không trốn thoát.”
(R:giống như cùng hội cùng thuyền)
“Không cần ngươi nói ta cũng biết, ta đã có chuẩn bị hết rồi, nếu những người này bị bắt, sẽ cắn độc tự sát. Bất quá tình huống này hẳn là sẽ không xảy ra, dù sao từ lúc bắt đầu nhận nhiệm vụ đến giờ bọn họ cũng chưa từng thất bại.”
Chương 40: Lương tâm Hoàng thương.
Edit: PT a.k.a Ring.
Ngày hôm sau, vị khách đầu tiên tới Khôn Trữ cung đã sớm ngồi bên trong.
“Cái gì, Hoàng thượng còn chưa xuống tay với muội?” Hủ Liên có chút bất khả tư nghị* nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Linh Lung, cô từ mỉm cười biến thành cười to.
(R:bất khả tư nghị: không thể tưởng tượng được).
“Tỷ tỷ, tỷ đây là đang chê cười muội muội sao?” Linh Lung cúi đầu, lộ ra sau gáy cũng đỏ ửng.
“Không có, thực sự không có. Chỉ là không nghĩ tới Hoàng thượng vậy mà lại có một ngày lương tâm trỗi dậy, thực sự là đáng mừng.” Hủ Liên che miệng, chỉ sợ nếu tiếp tục cười nữa, Linh Lung đơn thuần trước mắt có thể vì xấu hổ mà té xỉu.
“Tỷ tỷ, tỷ cũng đừng chê cười ta, kỳ thực ta chỉ là dưỡng nữ của Thái Hậu, cho nên có thể có phúc đứng bên người Hoàng thượng thế này cũng là rất thỏa mãn rồi. Hơn nữa Hoàng thượng cũng chỉ xem ta như muội muội mà thôi, tỷ tỷ không nên hiểu lầm a.”
“Sẽ không hiểu lầm, chỉ là nghĩ muội muội rõ ràng rất hợp khẩu vị của Hoàng thượng, vì sao Hoàng thượng không có đem ma trảo hướng đến muội muội chứ?” Hủ Liên chế nhạo nói, dù sao trong suy nghĩ của cô, nam nhân sẽ không đơn thuần chỉ đem một nữ nhân hợp khẩu vị coi như muội muội.
“Tỷ tỷ...” Trên mặt Linh Lung lại hồng thêm vài phần “Tỷ tỷ cùng ta bồi Thái Hậu dùng đồ ăn sáng đi.”
“Muội cũng biết thân phận của ta, nếu như ta cứ đi như vậy, nhỡ bị Thái Hậu đuổi ra thì làm sao bây giờ?” Hủ Liên nhìn như bất đắc dĩ cười cười, dù sao Thái Hậu nhìn qua cũng không phải là người dễ nói chuyện.
“Sẽ không đâu tỷ tỷ, ta nghĩ tỷ tỷ cũng ta đi sẽ náo nhiệt hơn, dù sao ta cũng không phải khéo nói chuyện.” Linh Lung tất nhiên biết lấy thân phận Hoàng hậu là Nam Cung gia tiểu thư thì sẽ bị bài xích, bất quá nếu như cô có thể làm Thái Hậu vui, cuộc sống trong cung tất nhiên sẽ tốt hơn một chút.
“Muội muội là có ý tốt, tỷ tỷ tất nhiên đã biết.” Hủ Liên đứng lên “Muội muội dẫn đường đi, tỷ tỷ trốn ở sau lưng muội còn có thể an toàn một chút nga.”
“Tỷ tỷ nói nghe thật nghiêm trọng, kỳ thực Thái Hậu cũng là một người ngoài lạnh trong nóng. Ta nghĩ tỷ tỷ nhất định có thể cùng Thái Hậu ở chung, dù sao tỷ tỷ cũng nói chuyện khéo léo hơn ta.”
“Muội muội a...”
“Vâng?”
“Hoàng thượng thực sự không có cùng ngươi làm cái kia sao?”
“Tỷ tỷ...”
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu