Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25-26-27-28
hương 25: Thu tâm đồ nhi.
Edit: PT a.k.a Ring.
Sáng sớm hôm sau, Hủ Liên theo thường lệ sớm đã rửa mặt chải đầu tốt, ngồi trước bàn nhìn thư tịch. Cô trước đây chỉ biết hai chuyện đi làm cùng về nhà, bình thường ngay cả một chút giải trí cũng không có, hôm nay có thể thoát khỏi công tác đáng ghét cũng tốt.
“Lão sư, lão sư.” Điền Thần Chích cầm trong tay một xấp giấy Tuyên Thành hấp tấp chạy đến, từ một buổi học tối qua, cậu đã thay đổi xưng hô.
Điền Thần Chích thế nào cũng không ngờ Hoàng hậu không thể gọi là mỹ nữ trước mắt lại đầy bụng kinh luân. Xem ra phụ hoàng để cậu theo cô cũng là có mục đích, nếu Hoàng hậu là một nam tử, chỉ sợ đã sớm vào triều làm quan.
“Làm sao vậy tiểu đồ đệ của ta.” Hủ Liên buông sách trong tay xuống, xoa xoa hai mắt, sách này nhìn tuy thực phiền phức, nhưng phải gọi là một tác phẩm xuất sắc.
“Ngày hôm qua ta đọc những văn chương lão sư viết, cả đêm không ngủ ngon, không ngờ lão sư có thể sử dụng lời nói dễ hiểu như vậy nói toạc ra bản chất chốn quan trường.” Nhìn biểu tình mừng rỡ như điên cũng vành mắt có chút thâm đen của Điền Thần Chích, Hủ Liên trìu mến sờ sờ đầu cậu bé.
“Kỳ thực rất nhiều chuyện đều không cần phải nói vòng vèo khó hiểu, tựa như có vài quyển sách hay rõ ràng có thể nói khái quát đơn giản nhưng lại hết lần này tới lần khác dùng từ ngữ hoa mĩ để trau chuốt, miêu tả. Nói như vậy, ai còn nguyện ý đi học, đi lí giải chứ?” Điền Thần Chích chăm chú lắng nghe, trong lòng âm thầm bội phục tài năng của Hủ Liên.
“Còn chưa dùng bữa sáng sao?” Thấy Điền Thần Chích gật đầu, Hủ Liên lại phân phó nữ quan mang đồ ăn sáng đến dùng cùng cậu.
“Lão sư, chúng ta lúc nào đi học?” Có lẽ là rất đói, cũng có thể là khẩn cấp không đợi được, Điền Thần Chích rất nhanh đã ăn xong, chờ mong nhìn Hủ Liên.
“Hiếu học là tốt, thế nhưng cách ăn của tiểu đồ đệ ngươi chính là có hại cho thân thể, ăn cái gì cũng phải nhai kĩ rồi mới nuốt được.” Nhớ kỹ khi còn bé Điền Triết Hiên cũng là quấn quít lấy phụ thân hắn như thế này, khoảng thời gian tốt đẹp lúc nhỏ dường như lại quay trở về.
“Lão sư nói đều đúng, như vậy về sau ta sẽ nghe lời người.” Điền Thần Chích đã hoàn toàn bị hiểu biết của Hủ Liên khuynh đảo, lại nói tới nhiệm vụ phải thử Hủ Liên, như vậy xem cô có bao nhiêu học vấn cũng là thử. Nói như vậy, phụ hoàng hẳn là sẽ không trách cậu đâu.
Hủ Liên biết Điền Thần Chích đã hoàn toàn bị cô thu phục, cũng đoán ra được dụng ý của Điền Triết Hiên, cho nên cô cũng không vạch trần, bởi vì cô đối với tiểu đồ đệ có chỉ số thông minh cao Điền Thần Chích này cũng rất thích. Chương 26: Vương gia âm lãnh.
Edit: PT a.k.a Ring.
Tiếng mở cửa vang lên, nhưng trước đó cũng không có thanh âm của nữ quan thông báo. Hủ Liên nhíu mày, người nào lớn gan như vậy lại trực tiếp vọt tới Khôn Trữ cung của cô. Dù sao Hoàng hậu trên danh nghĩa là cô cũng phải bảo vệ địa bàn cùng tôn nghiêm của chính mình, cho nên cô đứng lên nhìn.
Một thân trường bào bó sát người tại đêm mùa hè như thế này có vẻ không thích hợp, bất quá cảm giác được khí tức âm lãnh trên người hắn cũng sẽ rõ ràng vì sao hắn lại mặc nhiều như vậy. Người này chính là Vũ vương Điền Triết Dực, người vừa thấy Hủ Liên đã nói là nam nhân của cô.
“Ai nha, thế nào lại gặp Vũ vương Hoàng thúc ở đây.” Điền Thần Chích lộ ra biểu tình kinh khủng hiếm có, quay người lại, trốn sau lưng Hủ Liên len lén nhìn Điền Triết Dực.
“Vương gia, người xông vào tẩm cung của bản cung như thế có phải là có chút không hợp hay không?” Nhìn dáng dấp bây giờ của Điền Thần Chích vốn luôn không sợ trời, không sợ đất cũng biết cậu e ngại nam nhân âm lãnh trước mắt này, xem ra Điền Triết Dực cũng không phải lần đầu tiên dọa người như vậy.
“Bản vương từng nói nàng gọi Điền Triết Dực hoặc là Dực, không biết Hoàng hậu đối với chuyện lần trước suy nghĩ như thế nào rồi?” Tươi cười ôn nhu cùng khí tức âm lãnh, thực sự làm cho người khác dựng tóc gáy, năng lực chịu đựng của Hủ Liên khá mạnh, nên lúc này mới có thể lãnh tĩnh như thế cùng hắn đối thoại.
“Vương gia thật là có ý tốt, bản cung tâm lĩnh. Chỉ là việc này không cần nhiều lời, ta tin tưởng nguyên nhân trong đó Vương gia cũng biết rồi.” Hủ Liên cầm tay nhỏ bé của Điền Thần Chích, nhẹ nhàng trấn an cậu bé.
“Không ngờ Thần Chích chất nhi lại cùng Hoàng hậu quan hệ mật thiết như vậy, xem ra Hoàng thượng đối với Hoàng hậu cũng là vô cùng coi trọng. Như vậy hôm nay bản vương trước hết cáo từ, bất quá lời bản vương đã nói ra sẽ tuyệt đối không thu hồi lại, nếu như Hoàng hậu thay đổi chủ ý cứ nói với Điền Triết Dực ta, ta hoàn toàn có khả năng này.”
Nhìn bóng lưng hắn rời khỏi, Hủ Liên nhất thời cảm thấy không khí lại khôi phục nhiệt độ bình thường. Nam nhân này tuyệt đối là một cao thủ thâm tàng bất lộ, ngay cả Hủ Liên cũng hoàn toàn không nhìn ra được chủ ý của hắn. Bất quá có một chút chuyện cô có thể khẳng định Vũ vương này tuyệt đối sẽ trở thành họa lớn trong lòng Điền Triết Hiên.
“Lão sư, người làm sao lại biết Võ vương Hoàng thúc, Hoàng thúc là từ trước tới nay không thích giao tiếp với người khác nha. Thật không ngờ ta ở chỗ này lại có thể thấy người, xem ra Hoàng thúc đối lão sư rất để tâm a.” Điền Thần Chích nhìn như vô ý nói.
Chương 27: Vũ vương Điền Triết Dực.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Tiểu đồ đệ đối với người này rất hứng thú nha?” Điền Thần Chích vừa thấy Điền Triết Dực rời khỏi liền vui vẻ làm Hủ Liên nghĩ có chút buồn cười, rốt cuộc cũng chỉ là một đứa nhỏ.
“Lão sư có thể nói cho ta nghe một chút không?” Điền Thần Chích làm động tác nghiêng tai lắng nghe.
“Ta đây cũng là lần thứ hai thấy Vũ vương Điền Triết Dực, bất quá ta không nhìn ra hắn là một người như thế nào?” Hủ Liên biết Điền Thần Chích là đang thử cô, thế nhưng bởi không biết thái độ làm người của Vũ vương cho nên trước hết hỏi lại cậu bé.
“Lão sư không biết Vũ vương hoàng thúc sao?” Lông mi nhỏ của Điền Thần Chích nhướn lên, tựa hồ không tin lời của cô, còn tưởng rằng cô đây là đang nói sang chuyện khác. Thế nhưng nhìn nửa ngày cũng nhìn không ra hình dạng ngụy trang của Hủ Liên nên chỉ còn cách trả lời tốt câu hỏi của cô.
“Vũ vương hoàng thúc là ca ca ruột của phụ hoàng, đều là do Thái hậu sinh ra. Chỉ là Vũ vương hoàng thúc tận sức học võ thuật, cho nên ngôi vị Hoàng đế vốn do hắn kế vị cũng được chuyển lại cho phụ hoàng. Bình thường ta thấy Hoàng thúc thì ngay cả nói cũng không dám nói, tuy rằng biểu cảm trên mặt Hoàng thúc đúng là cười, thế nhưng cái khí thế kia thật sự là làm cho người ta không dám tới gần.”
“Vậy hắn thật đúng là lòng dạ rộng rãi a, ngôi vị Hoàng đế béo bở mê người như vậy cũng có thể nhường ra.” Ấn tượng của Hủ Liên đối với Điền Triết Dực đã tốt hơn vài phần.
“Đúng vậy, Hoàng thúc còn vì bình định ngoại tộc xâm phạm mà mang binh đi dẹp loạn trở về nữa. Sau này khi ta lớn chút nữa phải đi bái Hoàng thúc làm thầy.” Trên mặt Điền Thần Chích lộ ra thần thái kính phục, xem ra Hoàng thúc này trong cảm nhận của cậu bé cũng là to lớn không gì sánh được.
“Tiểu đồ đệ vừa nhìn đến Hoàng thúc của ngươi liền quăng ta ra phía sau, đến lúc đó hắn nghĩ ngươi giống như tiểu cô nương thì nên làm cái gì đây?” Hủ Liên lắc đầu, làm ra động tác của một người bất đắc dĩ.
“Ta là một nam nhân, làm sao sẽ là tiểu cô nương.” Điền Thần Chích mang tâm tính trẻ con tự nhiên không nhận thấy được dáng vẻ bản thân có bao nhiêu khả ái, ý cười của Hủ Liên lại càng sâu.
Vốn Hủ Liên chỉ là một cô nhi, nếu không có phụ thân của Điền Triết Hiên thu dưỡng, chỉ sợ là đã sớm chết ở ven đường. Xuất phát từ cảm kích, cô cùng Điền Triết Hiên một chỗ, tự nhiên cũng đem phần cảm tình này đến trên người Điền Thần Chích, dù sao Điền Triết Hiên ở đây là kiếp trước vị hôn phu của cô. Hôm nay gả cho hắn coi như là bù đắp đi.
Những lời Nguyệt lão nói vẫn quanh quẩn trong đầu cô, Hủ Liên cũng nghĩ rồi, nếu thực sự là chết trong tay hắn, cô cũng sẽ không hận. Về phần con đường sau này, cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước. Chương 28: Ma trảo của Hoàng Thượng.
Edit: PT.a.k.a Ring.
Buổi sáng sau khi Vũ vương Điền Triết Dực đi rồi thì không có người đến nữa, Hủ Liên nhìn sách chờ Điền Thần Chích tan học. Dù sao bài vở và bài tập của cậu do lão sư chuyên nghiệp dạy dỗ cũng tương đối hợp lí, cho nên cô cũng chỉ là phụ trợ thêm thôi.
Ngày mùa hè sau giờ ngọ* mang theo một tia oi bức, ngồi trong cung điện mát mẻ nhìn vườn hoa khoe sắc dưới ánh nắng chói chang ngoài cửa sổ, Hủ Liên dần dần buồn ngủ. Cho những nữ quan lui ra, thân thể thon dài ung dung hạ xuống, nằm nghiêng trên ghế quý phi dần dần đi vào giấc ngủ.
(R: giờ ngọ là từ 11-13h).
Buổi chiều nhàn nhã như vậy, tiếng ve kêu ngẫu nhiên cũng có vẻ lười biếng vô cùng. Ngoài Khôn Trữ cung tới một người, những nữ quan trước cửa nhìn thấy đều quỳ xuống thỉnh an, vừa định hô lên đã bị ngăn lại.
Sáng sớm nhận được tin tức Vũ vương Điền Triết Dực đã đến Khôn Trữ cung, điều này làm cho Điền Triết Hiên cảm thấy kì lạ. Hoàng huynh võ nghệ cao cường, không hỏi thế sự này ngay cả chính hắn gặp mặt cũng gượng ép cực kì, thế nào lại chủ động đi tìm Hoàng hậu?
Cho nên vốn muốn để việc gặp mặt Hoàng hậu dời lại sau này, hôm nay cũng phải đến trước thời hạn. Thấy những nữ quan ngoài Khôn Trữ cung, Điền Triết Hiên nghĩ thầm lẽ nào bên trong còn có người khác?
Hắn nhẹ nhàng tiêu sái đi vào, ngay cả chính hắn cũng không rõ hắn đường đường là vua một nước vậy mà sao lại lén lút tiến vào tẩm cung Hoàng hậu của mình. Bất quá để tìm tòi đến tột cùng, hắn vẫn không phát ra tiếng động.
Đi vào nội điện, thấy bên trong một người cũng không có, đang lúc thấy kì quái, nhĩ lực hơn người của hắn nghe được tiếng hít thở yếu ớt. Hắn đi lên, đứng trước ghế quý phi, quả nhiên thấy được Hủ Liên đang trong giấc ngủ trưa.
Lông mi dài mà rậm, cái mũi khéo léo cùng đổi môi không tô mà đỏ. Tóc dài rối tung ra, kề sát đường cong thân thể của nàng. Không trang điểm cầu kì nhưng lại tạo cho hắn cảm giác chưa từng có trước đây, không có hương vị đang thịnh hành đương thời, có chỉ là tinh thuần.
Điền Triết Hiên vươn tay, vuốt ve tóc dài của Hủ Liên, xúc cảm như tơ lụa làm hắn yêu thích không buông tay. Kỳ thực trên phương diện này hắn cũng là có chút yêu thích, đối với những nữ nhân dính không ít son phấn cùng hương liệu kia hắn vẫn luôn cảm thấy rất phiền phức.
Đáng tiếc nữ nhân trong hậu cung ai không để tân trang dung mạo lấy lòng hắn mà trang điểm tươi đẹp, cũng chỉ có hai người Linh Lung cùng Hủ Liên là ngoại lệ. Đối với Linh Lung, Điền Triết Hiên cũng chỉ vì quan hệ của Thái hậu mà nạp nàng làm Quý phi, hắn đối với nàng cũng chỉ có tình cảm huynh muội, tự nhiên sẽ không xuống tay với nàng.
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu