Nếu bạn không thể phạm sai lầm, bạn sẽ không thể làm được điều gì.

Marva Collins

 
 
 
 
 
Tác giả: Mèo phiêu lưu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 09-10-11-12
hương 9: Hôn lễ giản lược.
Edit: PT a.k.a Ring.
Giây tiếp theo, người kia liền ngã xuống trước mặt Hủ Liên. Trên lưng cắm một mũi tên đỏ tươi, cô hạ mắt xuống, nhìn hình hoa hải đường* trên mũi tên.
(R: hoa hải đường là hoa này đây)
“Nương nương, đã để người sợ hãi, ta phụng mệnh Hoàng huynh hộ tống người tiến cung.” Không bao lâu, thích khách đều bị thuộc hạ của nam nhân trước mắt tiêu diệt hết.
“Đa tạ ân cứu mạng của Vương gia.” Hủ Liên chậm rãi xuống kiệu, đứng trước mặt nam nhân. Nếu không phải cô vừa thấy hắn bắn ra một mũi tên tinh chuẩn, thật sự là nhìn không ra nam nhân tái nhợt ốm yếu trước mắt lại có bản lĩnh đến thế.
“Thỉnh nương nương lên xe đi.” Mặc dù có chút lưu luyến không khí mát mẻ bên ngoài, thế nhưng Hủ Liên vẫn lên xe ngựa.
“Vương gia, nàng chính là tiểu thư Nam Cung gia sao?” Một thủ hạ có chút kinh ngạc nhìn Hủ Liên đã lên xe ngựa.
“Đương nhiên đúng là nàng, chúng ta đi thôi, Hoàng huynh chắc là có chút chờ mong muốn nhìn Hoàng hậu của hắn rồi.” Điền Triết Lỗi nhìn sắc trời một chút, phi ngựa thúc giục các bộ hạ.
Không ngờ Nam Cung Hủ Liên ngang ngược, kiêu ngạo, vô lễ trong lời đồn lại có một mặt như vậy, Điền Triết Lỗi cố ý đợi đến một khắc thích khách sắp xuống tay mới xuất hiện, không ngờ cô vẫn trấn định được.
Xem ra người của Nam Cung gia cũng không thể coi thường, như vậy Hoàng huynh nên xử lí củ khoai lang nóng phỏng tay này như thế nào nha? Điền Triết Lỗi ra roi thúc ngựa vội vàng chạy, không tới ba ngày đã đến đô thành.
Cửa cung nặng chịt chậm rãi khép lại, Hủ Liên rốt cuộc cũng vào cung. Trong vòng vây của các nữ quan, cô rất nhanh đã bị túm đi tắm, thay cung phục và đồ trang sức càng rườm rà hơn nữa.
“Nghe nói gì chưa? Tiệc tối đã bị hủy bỏ, Hoàng Thượng nói tất cả mọi chuyện đều giản lược, thế nhưng chuyện phong Hậu làm sao có thể giản lược chứ?” Một nữ quan ở ngoài cửa nhỏ giọng nói, tựa hồ là vô cùng kinh ngạc.
“Hoàng thượng vốn đã không thích Nam Cung gia, nếu không phải tiên hoàng hạ lệnh nói nhất định phải thú tiểu thư Nam Cung gia làm hậu, hắn làm sao có thể phong nàng làm Hậu chứ. Hơn nữa, Hoàng Thượng cố ý kéo dài việc phong Hậu, thẳng đến lúc Nam Cung tiểu thư hai mươi tuổi mới tuyên nàng vào cung. Này rõ ràng là nói cho khắp thiên hạ, Nam Cung tiểu thư...” Nói còn chưa xong, cửa đột nhiên mở ra.
“Người đâu, đem hai kẻ này đi vả miệng cho ta.” Hủ Liên lạnh lùng nhìn hai người đang nói chuyện huyên thuyên, dù thân là Hoàng hậu hữu danh vô thực, vậy cũng không tới phiên mấy người này bàn tán.
Chương 10: Hoàng Hậu trên danh nghĩa.
Edit: Song Ninh a.k.a Tiểu Vàm.
Beta: PT a.k.a Ring
“Nương nương tha mạng a, nô tỳ không dám nữa.” Nhìn hai nữ quan miệng đầy máu, Hủ Liên phất tay, ý bảo dừng lại.
“Tỷ tỷ, ngày đại hỷ sinh tức giận vì cái gì a?” Một nữ nhân vóc người xinh đẹp đi tới, mắt thấy rõ hai nữ quan đang dập đầu thật mạnh dưới đất. “Ai nha, thật nhiều máu quá.”
“Muội muội đột nhiên đến thăm, có chuyện gì không?” Không ngờ nữ nhân hậu cung tìm tới cửa nhanh như vậy, Hủ Liên mắt nhìn nữ nhân tướng mạo đẹp đẽ, so với chính mình nhỏ hơn vài tuổi, nữ nhân như vậy cũng học theo người lớn mang tâm cơ sao?
“Tỷ tỷ, hôm nay là ngày tỷ được phong Hậu, đương nhiên là tới chúc mừng rồi.”Nhìn ả tràn đầy huân hương đứng trong phủ mình, Hủ Liên không bỏ qua một vết nào. Chỉ thấy sắc mặt của cô khẽ biến, nhưng lập tức cười tít mắt đón chào.
“Ta thực sự là cảm tạ muội muội nha, thời gian bản cung ở trong cung không lâu bằng muội muội, sau này còn mong muội muội hỗ trợ nhiều hơn.” Hủ Liên mỉm cười, cảm thấy không khí từ từ bị huân hương của ả làm bẩn.
“Tỷ tỷ nói quá lời, hậu cung này tỷ tỷ là lớn nhất,Hồng Quý phi ta sao dám nhiều lời. Tỷ tỷ gọi ta là Hồng Nhi thì tốt rồi. Nếu không lại có vẻ xa lạ.”
“Nương nương, thời gian không còn sớm, nên đến đại điện thôi.” Một nữ quan nhẹ giọng nhắc nhở Hủ Liên. Cô gật đầu, cùng Hồng Quý phi lên đại điện.
Khoảng sân rộng trước đại điện bài trí đơn giản vài bàn rượu. Sự đơn giản làm cho người ta có cảm giác giống như ở rạp hát xem kịch. Quả nhiên tất cả đều giản lược, Điền Triết Hiên đúng thật là một người khởi xướng cho sinh hoạt đơn giản.
“Phong Nam Cung Hủ Liên làm Hoàng hậu” Một câu nói đơn giản, Hủ Liên từ tiểu thư Nam Cung gia biến thành Hoàng Hậu đương triều. Cô đứng dậy tạ ơn, sau đó nhìn nam nhân cao cao tại thượng. Gương mặt quen thuộc này, chính hắn, Điền Triết Hiên, cũng cuồng vọng tự đại, cũng kiệt ngạo bất tuân như vậy.
Bầu không khí áp lực cũng dần hạ xuống, tiệc tối sớm kết thúc. Trên đường Hủ Liên chậm rãi tiêu sái quay về tẩm cung, cô nghĩ đến gương mặt hả hê của Điền Triết Hiên, kiếp trước hắn thật quá ngây thơ. Nam nhân a…
“Hoàng…Hoàng thượng…Như vậy không được đâu, lỡ như… Hoàng hậu thấy thì chúng ta phải làm sao bây giờ a?” Một nữ nhân thở hổn hển, nói với nam nhân trên người, nhìn bằng ngón chân cũng biết bọn họ đang làm gì ở bên trong Chương 11: Hoàng Thượng chú ý thân thể.
Edit: Song Ninh a.k.a Tiểu Vàm.
Beta: PT a.k.a Ring.
Hủ Liên đứng trước giường, nhìn hai người đang dây dưa, chính là trượng phu vừa mới cưới của cô cùng với Hồng Quý phi kia. Khó trách bọn họ sớm rời khỏi yến hội, thì ra là đến địa bàn của cô cho cô xem cảnh phòng the tái hiện.
“Hoàng…Hoàng hậu…” Hồng Quý phi làm bộ xấu hổ nép vào ngực Điền Triết Hiên, thế nhưng động tác một chút cũng không ngừng lại.
“Giường của Hoàng hậu quả nhiên thoải mái hơn giường Hồng Quý phi nhiều, trẫm mượn dùng hẳn Hoàng hậu sẽ không để ý chứ?” Điền Triết Hiên cười tà nhìn Hủ Liên.
“Hoàng thượng mặc dù hưởng dụng, chỉ cần nhớ kĩ không nên chơi đùa quá trớn làm bẩn là được rồi, buổi tối đi tìm cung nữ đổi lại cũng thực phiền phức.”Hủ Liên sớm đã quen với loại tình huống này, trước đây ở cùng một chỗ với Điền Triết Hiên bình thường cũng sẽ gặp chuyện này.
Cô lấy một quyển sách, trấn định ngồi nơi bàn cạnh giường, nhàn nhã đọc. Không đạt được hiệu quả như mong muốn, Điền Triết Hiên càng ra sức vận động, làm Hồng Quý phi dưới thân càng thêm kêu rên vang dội.
Qua hồi lâu cũng không thấy Hủ Liên có biểu tình gì trên mặt, Điền Triết Hiên liền buông Hồng Quý phi ra, để mặc ả một bên. Hắn lõa thể đứng trước mặt Hủ Liên, kéo tay che khuất sách cô đang đọc.
Bị quấy rối, Hủ Liên ngẩng đầu nhìn Điền Triết Hiên cơ bụng rõ ràng. Hắn muốn làm gì đây?
“Tối nay ta sẽ thị tẩm ngươi.” Hắn vừa dứt lời, Hủ Liên không có phản ứng, nhưng Hồng Quý phi kinh ngạc kêu lên, hiển nhiên không ngờ Hoàng thượng lại nói như vậy.
“Hoàng thượng tính trí bừng bừng, nhưng cũng phải bảo trọng thân thể. Dù sao…” Hủ Liên cứ như thế nhìn xuống hạ thể của hắn.
“Ngươi…” Ngược lại, Điền Triết Hiên lại đỏ mặt, không ngờ Hoàng Hậu lại nhìn thẳng. Hắn có chút vội vội vàng vàng mặc y phục vào, vờ ho vài tiếng, nói tiếp “Trẫm còn có một số việc, đi trước.”
“Hoàng…Hoàng thượng” Lúc này chỉ còn lại Hồng Quý phi và Hủ Liên, nhưng chân ả vẫn như trước mềm nhũn, không có cách nào bỏ chạy nhanh như vậy.
“Hồng Quý phi, ta biết Hoàng thượng luôn luôn dũng mãnh như vậy, nhưng muội ở trên giường ta cũng làm loạn rất nhiều.” Hủ Liên gọi cung nữ tới, đem khăn trải giường quấn thân thể ả lại, để thái giám khiêng ra ngoài.
Chương 12: Vương gia bàng quan.
Edit: Song Ninh a.k.a Tiểu Vàm.
Beta: PT a.k.a Ring.
(PT: bàng quan đại loại là đứng nhìn).
“Quả nhiên, nơi này là chỗ tốt nhất để xem kịch a. Ta ở chỗ này với muỗi lâu như vậy cuối cùng cũng được đền đáp rồi.” Điền Triết Lỗi cười lớn, đưa tay ra làm như bắt muỗi.
“Đúng là đệ trốn ở chỗ này cười trẫm mà.” Điền Triết Hiên hùng hổ đi tới trước mặt hắn, thấy Điền Triết Lỗi chỉ chỉ phía sau, hắn quay đầu lại. Nhìn Hồng quý phi quấn như bánh chưng bị đuổi ra sau, hắn cũng phá lên cười theo.
“Hoàng huynh, huynh có nghĩ Nam Cung Hủ Liên có chút không thích hợp không?” Đột nhiên Điền Triết Lỗi nghiêm túc trở lại. “Lần trước ta phái người điều tra nàng, biết được tính cách hoàn toàn thay đổi, ngoại trừ khuôn mặt ra.”
“Đệ không phải nói nàng vì chuyện vào cung mà thắt cổ sao?” Điền Triết Hiên vững vàng ngồi ở trong đình, trên bàn bày rượu ngon cùng hoa quả. “Hình như nàng còn thích một nam nhân.”
“Hay là chuyện lần đó đã làm nàng thay đổi, hoặc cũng có thể Nam Cung Hủ Liên đã bị đánh tráo.”
“Nàng lại có thể nhìn hạ thân nam nhân như vậy, rõ ràng là không phải lần đầu tiên.” Chén rượu trong tay Điền Triết Hiên bị hắn bóp nát, rượu chảy khắp tay. Hiển nhiên hắn muốn nói với Điền Triết Lỗi là cô bất trung.
“Khụ khụ, Hoàng huynh, loại chuyện này cũng chỉ có chính huynh có thể đi dò xét thử. Bất quá, huynh nhất định phải đề phòng nàng nhiều hơn, phải biết rằng nàng chính là người của Nam Cung gia.” Điền Triết Lỗi xấu hổ ho vài tiếng.
“Hiểu rồi, mai ta sẽ đi gặp nàng.” Một lần nữa cầm lấy chén rượu uống một hơi cạn sạch, ánh mắt hắn lộ ra sát khí rõ ràng.
Tẩm cung trong ngoài đều bận rộn chuẩn bị giường chiếu cho Hủ Liên. Cô đem đệm giường đổi mới chỉnh tề, nhàn nhạt cười cười, kiếp trước hình như Điền Triết Hiên để cô chứng kiến cảnh thú vị ấy không ít
“Ngày mai Điền Triết Hiên nhất định sẽ tìm đến mình.” Thổi tắt ánh nến, Hủ Liên nằm xuống, đoán được ngày mai sẽ có chiến tranh, nên nghỉ ngơi dưỡng sức. “Tôi vô cùng chờ mong hành động ấu trĩ của anh làm trò cười cho kẻ khác nga!”
Ngồi trong đình, Điền Triết Hiên run run, ách xì một cái thật to, Điền Triết Lỗi khó hiểu nhìn hắn. “Hoàng huynh thân thể khó chịu sao?”
“Không biết là ai lại lấy ta ra mà nói bậy, ngàn vạn lần không nên để ta biết được.” Điền Triết Hiên căm hận ăn nho trên bàn, lại không cẩn thận bị nghẹn.
Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. Hoàng Hậu phúc hắc của trẫm. - Mèo phiêu lưu