Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: abcxyr
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 276 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:32:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 30: Thót Tim
ạc Phong Thần toàn thân long bào cưỡi ngựa Xích Thố gương mặt gần như lạnh ngắt luôn ẩn chứa sát khí không động thủ mà vẫn khiến người khác lo sợ xứng danh bậc đế vương, sứ thần Phương Tây Romeo thì là hoàng tử bạch mã như bước ra từ truyện cổ tích. Sứ thần Hung Nô thì cao lớn cưỡi tuấn mã uy hùng còn Lâm Kì thì như yêu nghiệt giáng thế cưỡi bạch mã trắng như tuyết cả thân vàng chói khiến người khác phải lóa mắt còn nở nụ cưỡi của yêu nghiệt..Tất cả lao như gió bão vào rừng rậm, đằng sau còn là đoàn binh sĩ cấm vệ binh đi theo hộ giá không chỉ có thế còn túc trực luôn mấy trăm binh lính mai phục sẵn trong rừng..
Mạc Phong Thần nắm chặt dây cương kéo lại thật mạnh về phía sau khiến ngựa hí lên một tiếng rồi dừng lại cùng lúc cung tên bắn ra như xé gió lao mạnh vào đám trúc tiếng mãnh thú vang lên rồi va chạm với mặt đất, thị vệ được chỉ thị lập tức đi vào lùm trúc một lúc sau cờ đỏ vẫy lên mọi người hò reo..
-" Hoàng thượng quả nhiên xuất chúng chưa thấy hình bóng mà đã bắn hạ "- Sứ thần Hung Nô thầm cảm phục vừa mới bắt đầu đã bắn hạ, có lẽ lần này chiến thắng lại rơi vào tay Mạc quốc
Mạc Phong Thần cười như không cười, thị vệ đưa lên thú vật vừa bị hắn hạ, đó là một con hổ mang một bộ lông mềm mại trắng như tuyết pha lẫn màu huyết vô cùng quí hiếm.
Cuộc đi săn tiếp tục, các sứ thần khác lần lượt bắn hạ từng con thú, sứ thần Phương Tây thì được một con hươu, Hung Nô thì được một con báo đến Lâm Kì thì được một chú cáo xinh đẹp trắng xóa..
Riêng Mạc Phong Thần cao ngạo xuất chiêu bắn được một loạt thú vật, một con đại bàng, một con báo...
Binh lính được phen kêu hò ầm trời láo loạn trong rừng còn Bách Lệ Băng ở trên đài hướng mắt theo dõi lòng lo lắng muốn chết không hiểu sao tâm trạng của nàng hôm nay rất nặng nề..
Mạc Phong Thần trầm mặc cưỡi ngựa nhưng luôn cảnh giác, từ lúc săn bắn đến giờ ánh mắt của Lâm Kì luôn nhìn mang theo chút căm thù. Ám vệ hai bên ngầm thăm dò nhau chỉ cần một bên động thủ hai bên lập tức sẵn sàng giao chiến, thân thủ của hắn và Lâm Kì đều ngang nhau, lần nay là do Lâm Kì cố tình nhường.
Tầng sát khí bỗng chốc tăng cao, Mạc Phong Thần lập tức phản ứng đầu tiên ra chỉ thị cho hộ vệ đưa các sứ thần về cung..
Lá trúc đung đưa nhẹ nhàng chỉ có người võ công thâm hậu mới biết được có chuyện gì? gió trời cũng có chuyển biến, hắn đương nhiên cảm nhận được có kẻ đang ẩn náu nơi này. Rất rốt, là kẻ nào nữa đây? Hắn tin chắc không phải người của Lâm Kì vì biết chắc động thủ nơi của hắn chỉ mang lại họa cho thân
Lâm Kì đâu có sợ hãi ngược lại còn có chút tò mò thú vị ngoài Lâm Kì ra hóa ra cũng có kẻ muốn giết Mạc Phong Thần, lẽ nào là nữ tử lần trước?
Không sai trên không xuất hiện mười mất hắc y nhân thân thủ tương đối cao nhẹ như làn gió đáp xuống đất rồi lập tức rút kiếm chĩa về phía hắn.
-" Hộ giá "- Binh sĩ cũng nhân ra nguy hiểm kéo đến.
Tiếng kiếm va chạm vào nhau khắp rừng trúc, ngươi chết ta chết, Lâm Kì cũng rảnh rỗi tiện thể đánh chiến một phen cho thả lỏng gân cốt. Mạc Phong Thần âm trầm đến đáng sợ nhẹ nhàng rút kiếm lẹ như làn gió giết gần hết tất cả. Nhưng không ngờ từ sâu trong rừng trúc lại xuất hiện thêm biết bao hắc y nhân gấp mấy lần bọn hắn.
Mạc Phong Thần cười như không cười nhẹ nhàng giết người, Lâm Kì yêu nghiệt là thế nhưng cũng chẳng kém..
Bách Lệ Băng vừa thả lỏng tinh thần được một lúc thì giật mình khi có thị vệ về báo tin có thích khách trong rừng, cả triều đình láo loạn lập tức điều thêm binh sĩ đến cứu giá..
Bách Lệ Băng hừng hực tức giận cùng lo lắng lập tức leo lên bạch mã gần đấy nhất khiến tất cả được một phen kinh hãi
-" Hoàng hậu vô cùng nguy hiểm không thể được "- Tiểu Hằng hoảng hốt kéo nàng ra.
-" Hoàng hậu chớ làm liều "- Các đại thần cũng ra sức khuyên ngăn
-" Kẻ nào còn nói nữa ta cắt lưỡi kẻ đó, tránh ra "- Bách Lệ Băng đánh liều hất ngã một toán binh lính trước mặt lao vào rừng, làm sao nàng có thể chống mắt nhìn nam nhân của nàng gặp nguy hiểm
-" Mau mau đi hộ vệ hoàng thượng và hoàng hậu "- Cả hoàng cung láo loạn..
Trong lúc đó tại rừng trúc, Mạc Phong Thần thực sự đã coi thường đối phương..
Lâm Kì bắt đầu ra sức chém giết, Mạc Phong Thần tung hoành xuất chiêu nhưng bất ngờ xuất hiện một hắc y nhân thân thủ tương đối mạnh
-" Ngươi là ai?"- Giọng nói mang theo sát khí lạnh lẽo vang lên
-" Đừng nhiêu lời, ta muốn ngươi chết "- Hắc y nhân tung một chưởng về phía Mạc Phong Thần, hắn lé được tung ngược lại, hai bên giao chiến ngang tài ngang sức mỗi đòn đưa ra đều là trí mạng.
Lâm Kì cũng rất muốn tham gia nhưng trước hết phải diệt gọn mấy kẻ bên này..
-" Hoàng hậu.."- Tiếng nói bỗng chốc truyền đến tai của Mạc Phong Thần, cùng với tiếng vó ngựa nhanh gấp tiếng thở dồn dập yếu ớt của một nữ nhân không có chút nội lực
Mạc Phong Thần trong lòng vô cùng tức giận..
Đáng chết, tại sao nàng lại đến đây..
Lực vận ra càng lúc càng mạnh, Mạc Phong Thần bắt đầu đuối sức, người kia cũng vậy..
Đúng lúc đó hắc y nhân kia đột nhiên lao tới tung chưởng hắn nhanh chóng lé được nhưng không ngờ lại mắc mưu bị một đòn vào bụng đau đến lục phủ ngũ tạng lập tức nôn ra một búng máu..
-" Hoàng thượng.."- Mọi người kinh hãi kêu lên nhưng không thể đến hộ giá vẫn còn nhiều kẻ chưa tiêu diệt hết..
Bách Lệ Băng thấp thoáng thấy bóng dáng quen thuộc kia lao nhanh đến, tiếng hí ngựa khiến hắn nhận ra một tay ôm bụng một tay cầm kiếm ra đòn
-" Băng nhi, trẫm ra lệnh cho nàng về cung "- Mạc Phong Thần lạnh lùng ra lệnh.
Lâm Kì cũng nghe thấy tiếng nàng trong lòng thầm thấy thú vị, nàng kiên cường quá đó chứ..
-" Phong Thần.."- Nàng liều mình phóng ngựa đến nhảy xuống nhất quyết lao đến chỗ hắn
-" Trẫm nói nàng mau về cung "- Mạc Phong Thần đã lạnh gi ọg
Bách Lệ Băng lập tức chết điếng, lòng lạnh hẳn đi, người không biết lúc nào nổi lên một tầng sát khí..
Đến ám vệ đang chiến đấu cũng cảm nhận được, Lâm Kì thì thực sự giật mình..
Bách Lệ Băng trầm thấp đến đáng sợ nhìn nam nhân của mình bị thương mặc cho Mạc Phong Thần dùng ánh mắt khuyên ngăn đến nhường nào vẫn cứ rút từ tay áo mình ra một khẩu súng..
Chĩa về phía hắc y nhân kia, một tiếng " bằng " được phát ra khiến mọi người dừng lại chỉ thấy hắc y nhân kia lập tức gục ngã máu từ tim chảy ra thấm đẫm mặt đất..
Ai cũng hoảng sợ, việc này diễn ra quá nhanh khiến không ai kịp định thần, Lâm Kì thì càng cảm thấy kinh hoàng hơn..
-" Băng nhi.."- Mạc Phong Thần yếu ớt gọi không ngờ nàng lại lợi hại như vậy nhưng hắn không muốn tâm hồn trong sáng của nàng bị vấy máy tanh..
Bách Lệ Băng dường như không nghe thấy gì thân ảnh kiều diễm của mỹ nhân lao đến tiếng súng phát ra ngày một dày đặc tất cả dường như gục ngã hết, máu chảy thành sông..
Mọi người hết sức kinh hãi, một thân hoàng hậu lộng lấy xinh đẹp giết bằng đấy người, xác của hắc y nhân khắp nơi dưới chân nàng, nhưng không ai biết nàng giết kiểu gì chỉ bằng một thứ cống vật ấy..
-" Bách Lệ Băng,.."- Mạc Phong Thần tức giận gọi nhưng hơi gần như không còn, Bách Lệ Băng hồi hồn thân ảnh đỏ lao đến chỗ lồng ngực ấm áp của hắn, hoa hoa lệ lệ rơi nước mắt khẩu súng được ném qua một bên..
-" Mạc Phong Thần chàng khốn kiếp dám để ta sợ hãi như vậy?"- Bách Lệ Băng vừa oán trách vừa khóc, vừa nãy suýt nữa thì nàng đứt tim đó!
-" Xin lỗi Băng nhi "- Mạc Phong Thần ôm lấy nàng nhỏ giọng nói..
Binh lính đến hộ giá cũng hơi sợ hãi, tất cả hắc y nhân kẻ bị chém kẻ bị hoàng hậu bắn một thứ kim loại vào tim mà chết..
Mạc Phong Thần và nàng hộ giá về cung..
Cả triều đình được phen xôn xao chấn động từ vụ đi săn..
Sứ thần thì đến mức thất thần..
Rồi thì đến cả Mạc quốc truyền tai việc hoàng hậu không sợ nguy hiểm đến cứu giá hoàng thượng..
Rồi cứ thế dệt lên một câu truyện đầy thâm tình của hoàng thượng và hoàng hậu..
-" Bách Lệ Băng trẫm ra lệnh cho nàng từ nay về sau không được làm những việc nguy hiểm như vậy một lần nào nữa "- Mạc Phong Thần nghiêm khắc nói vừa tức giận vừa đau lòng..
Hoàng hậu của hắn vì hắn mà động thủ giết người..
-" Ta cứ thích đó, chàng ngăn được à, làm ơn mắc oán "- Bách Lệ Băng giận dỗi quay người đi, may mà lúc đó nàng cầm theo súng, mà nếu không có súng thì trên người nàng vẫn có trâm độc giết người không chớp mắt, chẳng qua Mạc Phong Thần cứ coi thường nàng chê nàng yếu ớt..
Mạc Phong Thần mạnh bạo ôm lấy nàng ghì nàng ra hôn một trận long trời nở đất rồi lưu luyến dứt ra vì nàng kiên quyết ngăn cản
-" Mạc Phong Thần lần sau chàng còn dám như vậy ta dám đi tìm Lâm Kì tránh cho lo lắng quá mà chết, ấy ấy..đừng có vận động mạnh thái y nói rồi chàng cần tĩnh dưỡng "- Bách Lệ Băng thấy mặt hắn tối đen ẩn chứa nguy hiểm biết hắn sắp đem mình lên bàn ăn thì lập tức sửa giọng kháng cự
-" Trẫm không sao "- Giọng nói ám chỉ điều rất chi là đen tối..
-" Hoàng thượng, Lục tướng quân cầu kiến "- Thái giám ngoài phòng truyền
-" Trẫm mệt "- Mạc Phong Thần lạnh lẽo nói..
Bách Lệ Băng đen mặt, vừa mới bảo là không sao mà nhưng chắc nàng vì nhầm nhìn mặt của hắn lẫn sức" ăn" thế kia?
Ám vệ bên ngoài mặt đỏ tía tai vì tiếng động bên trong, thà ở trong chỗ tối còn hơn! Như này thực sự rất kích thích đó, hoàng thượng đúng là sức lực dồi dáo chưa gì nội lực đã ổn định hết rồi
.............................
-" Ngươi nói sao? Lại thất bại "
-" Dạ, thuộc hạ phái đi đã chết hết "
-" Cái gì? Không nhầm chứ lũ các người sao yếu đến nhường ấy "
-" Dạ, là do hoàng hậu ra tay "
-" Hoàng hậu...?"
-" Mau chóng giết nàng ta..."
-" Dạ!"
....................................
-" Tra rõ xem kẻ nào đằng sau "- Mạc Phong Thần lạnh lẽo ra chỉ thị cho ám vệ
-" Thưa chủ nhân, kẻ cầm đầu hôm nay là Thích Khuyết một trong những tên thích khách danh tiếng trong giang hồ "
-" Hắn đã chết "
-" Dạ "
-" Theo dõi nhất cử nhất động của Lâm Dạ quốc, điều thêm ám vệ đến bảo vệ hoàng hậu "
-" Dạ "
Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch - abcxyr