Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Tác giả: abcxyr
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 276 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:32:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 26: Đại Lễ
au những ngày tất bật hoàn thiện đại lễ dưới bầu không khí nồng nặc sát khí của hoàng thượng Mạc quốc..
Đại lễ sắc phong hoàng hậu cũng đã hoàn thành, trên dưới hoàng cung tất cả đều được trang hoàng vô cũng xa hoa, từ những ngọn đèn điêu khắc tuyệt mĩ của nước Nguyên cống nộp cho đến những đóa hoa mẫu đơn đỏ thắm rực rỡ diễm lệ, từ những bước thềm được dát vàng cho đến mành lụa mềm mại thượng hạng mà sứ thần Ba tư cống tặng, từ võng lõng được thêu dệt bằng chỉ vàng vô cũng tỉ mỉ những họa tiết rồng bay cho đến phượng múa rồi đến thảm đỏ dải xuyên suốt ngàn dặm từ cỗ kiệu to lớn mà hùng vĩ khắc chạm loài rồng uy nghi của một bậc đế vương cho đến loài chim phượng kiêu sa lỗng lẫy cao quý của bậc mẫu nghi thiên hạ...
Tất cả đã được chuẩn bị xong xuôi đâu đó, nơi ngự trù thì chuẩn bị những sơn hào mỹ vị thế gian, nơi tỉ mẫn chuẩn bị cung trang mũ miện và cũng có nơi lãnh cung lạnh lẽo...
Hoàng hậu Diệp Mị Như gần như điên như dại rồi cuối cùng im bặt im đến nỗi để người khác dị nghị.
Nhưng đó lại là chuyện khác không nói đến nữa điều đáng nói bây giờ là vị tân hoàng hậu chuẩn bị lên ngôi của vương triều Mạc quốc kia vẫn còn đang say giấc mộng..
Hoàng cung thì náo loạn chuẩn bị, nàng thì vẫn đang rất biết cách hưởng thụ, nằm dài ở tẩm cung ngủ yên bình..
- " Tiểu thư người mau tỉnh, mau tỉnh dậy hoàng thượng sắp đến rồi, tiểu thư ơi!"- Tiểu Hằng sau vài ngày tĩnh dưỡng ở nhà đã quay về hoàng cung tiếp tục hậu cần vị tiểu thư của mình, nay đại lễ chuẩn bị tiến hành đến nơi rồi mà hoàng hậu còn chưa ngủ dậy..
-" Im nào,để ta ngủ một lát "- Bách Lệ Băng trong chăn bực mình quát..
-"' Ngươi lui ra "- một giọng nói mang đầy cỗ tức giận vang lên.
Tiểu Hằng chảy mồ hôi ròng ròng vội vã ra ngoài thầm cho hoàng hậu sẽ bình an..
Mạc Phong Thần cả thân long bào khắc trổ rồng tinh tế toát lên khí chất đế vương cao ngạo đầy uy quyền, thân hình cao ngất như núi thái sơn đang đứng đó nhìn này, đôi mắt chim ưng sắc bén nổi lên tức giận..
-" Băng nhi, nàng mau dậy ngay cho trầm "- Trong giọng nói chứa đầy tính cương quyết nghiêm túc có thể thấy nếu nàng không dậy hắn sẽ thực sự tức giận.
Bách Lệ Băng ngay lập tức như lật đật ngồi bật dậy, trên khuôn mặt tràn chề giận hờn..
-" Ta dậy rồi đây "- Bách Lệ Băng ủy khuất nói đồng thời ngáp vài cái, đêm qua nàng thức trắng chơi bài cùng đám ám vệ, may mà điều này Mạc Phong Thần không biết nếu không dám bảo nàng hắn sẽ đánh mông nàng.
Đám ám vệ thực sự sợ nàng, đêm qua cả đám bị nàng gọi ra rồi bắt ngồi chơi bài cùng nàng đến thâu đêm, cả đám vừa sợ vừa lo vừa chơi bài vừa chảy mồ hôi ròng ròng..
Hoàng hậu, thuộc hạ ở đây là để bảo vệ người không phải bạn bồi chơi bài!
-" Nàng biết hôm nay là ngày gì không?"- Mạc Phong Thần tức giận kéo tay nàng ra khỏi giường đi đến bàn trang điểm, nàng thực không nhớ hay là nàng cố tình đây, hắn đã chuẩn bị xong xuôi tất cả cứ nghĩ khi đến cung nàng sẽ thấy một nàng hoàng hậu lỗng lẫy xinh đẹp trong cung trang ai ngờ..
-" Ngươi đâu vào chuẩn bị cho hoàng hậu "- Hắn lạnh lùng ra lệnh ngay lập tức cung nữ đi vào người cầm cung trang hoàng hậu lộng lẫy người cầm trâm phượng người cầm hài phượng..v..v
Bách Lệ Băng nhìn mà ngán ngẩm, mắt lờ đờ vài cái, nàng làm danh phận gì cũng không quan trọng, quan trọng là được sống bên chàng vừa ăn vừa ngủ vừa yêu chàng là được rồi..
Mạc Phong Thần tức giận nhíu mày rồi lập tức cúi xuống nắm lấy cằm nàng hôn tới tấp mạnh mẽ làm nàng bất ngờ giãy dụa tỉnh hẳn ngủ, gắng sức đẩy hắn ra nhưng Mạc Phong Thần bá đạo không buông tiếp tục gặm nhấm môi nàng, đó là hắn chứng phạt nàng...
Cung nữ lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng hoàng thượng trước kia lãnh đạm giờ lại đang cường hôn hoàng hậu ngay trước mắt thì hơi hoảng sợ lui ra hết..
-" Ưm..chàng...tên đáng chết " - Sau một hồi Mạc Phong Thần hài lòng buông nàng ra khóe môi khẽ nhếch tà mị, nàng tức giận vô cùng tiện tay đấm hắn vài nhát..
-" Băng nhi lần sau nàng lên biết nghe lời "- Mạc Phong Thần xoa đầu nàng nói, rồi gọi người đem đồ chuẩn bị vào hắn sẽ đích thần bồi nàng mặc
Bách Lệ Băng tức giận đến nỗi không nói lên lời, kẻo lại bị hôn ột trận thất điên bát đảo như vừa nãy..
-" Im nào "- Hắn kéo nàng đứng lên thấy bộ mặt đỏ lừ vì tức giận thì hơi nhíu mày..
-" Băng nhi hôm nay là đại lễ của chúng ta nàng nên vui mới phải "- Mạc Phong Thần ôn nhu nói, mặc cho nàng đang tức giận lần lượt cởi y trang cho nàng..
-" Phải thưa tướng công của thiếp "- Bách Lệ Băng cười nhe cả hàm răng dọa hắn thì giật mình khi thấy y phục mình đã bị cởi ra từ lúc nào chỉ còn lại áo yếm mặt đỏ lừ cả lên..
-" Mạc Phong Thần..chàng đang làm gì?"- Có thể nói đây là lời rít từ trong kẽ răng ra, Bách Lệ Băng một phen gạt tay hắn chạy biến vào trong gọi Tiểu Hằng vào..
-" Nàng không muốn trẫm bồi thì được thôi "- Mạc Phong Thần mỉm cười đến đất cũng phải rung rồi bước ra ngoài, cung nữ lại kéo vào..
Bách Lệ Băng nhàn hạ để nô tỳ thay nhau mặc cung trang lên người rồi lại chát phấn, nhìn đôi môi sưng hồng của mình thì tức giận đây rõ là thành quả của hắn đây..
Tóc của nàng bị vấn đến đau cả đầu, kêu la oai oái, đã thế còn bị cài một đống trầm cài đầu nặng trình trịch, cổ mỏi đến nỗi sắp gãy..
Sau một hồi cuối cùng thì cũng xong cung nữ nô tỳ thở phào lui đi, nàng ngồi phịch xuống ghế thở lấy hơi..
Tiếng chuông vang lên đại lễ bắt đầu..
Bách Lệ Băng được người đưa vào cỗ kiệu khênh lên đi đến phía trước nơi có ngai vàng ngự trị nơi mà có Mạc Phong Thần đứng đó..
Quan đại thần và cấm vệ quân oai hùng đứng bên, nàng ngồi trong kiệu đau hết cả lưng, thật là mỏi mà, cỗ kiệu dừng lại mọi người như nín thở..
Mạc Phong Thần mặc dù mặt không chút gợn sóng nhưng tâm tư hạnh phúc vô cùng lãnh đạm bước đến vén rèm phượng thì nhìn thấy hoàng hậu của mình một thân lộng lẫy kiêu sa đẹp đến nỗi câu hồn
-" Phong Thần thật là mệt!"- Nàng vô cùng nũng nịu nói đưa tay phía hắn ý bảo hắn dìu nàng chứ làm sao nàng nàng đứng dậy với toàn thân nặng trịch này..
Mạc Phong Thần ôn nhu mỉm cười, bàn tay to lớn hơi lạnh nắm lấy bàn tay ấm áp của nàng đưa nàng đứng lên, bước ra khỏi kiệu.
Bách Lệ Băng bước ra làm toàn thể chấn động, đây gọi là tuyệt thế mỹ nhân, hoa nhìn phải ghen liễu nhìn phải hờn..Gần như cả Mạc quốc bị say đắm trước vẻ đẹp diễm lệ của nàng
Một thân cung trang hoàng hậu phượng múa lộng lẫy, làn da trắng mịn như ánh ban mai, đôi môi đỏ thắm như sắc mẫu đơn kiều diễm, đôi mắt trong rung động lòng người, mái tóc đen dài như suối nổi bật với trâm phượng cầu kì..
Mọi người gần như bị câu hồn, Mạc Phong Thần oai hùng nắm tay dẫn nàng lên từng bậc thang dát vàng..
-" Mạc Phong Thần chàng yêu ta không?"- Đang đi nàng bỗng nhiên nắm chặt tay hắn hỏi làm hắn có hơi bất ngờ, khuôn mặt tuyệt mĩ khẽ khàng nhếch môi
-" Băng nhi ta yêu nàng "- Lời nói ngọt ngào như mật rót vào tai nàng, cuối cùng nàng cùng đường đường kết hôn kết hôn với một người đàn ông cổ đại trong thân xác của một người khác, nhớ về gia đình về anh về thời của mình nàng xúc động rơi nước mắt
-" Phong Thần ta cũng yêu chàng "- Nhẹ nhàng như gió thoảng qua làm Mạc Phong Thần rung động mạnh mẽ một hơi ôm ngang nàng lên hôn vào đôi môi nhỏ nhắn của nàng rồi tiếp tục đi lên nơi có thể nhìn bao quát thống trị Mạc quốc..
-" Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, hoàng hậu nương nương vạn tuế vạn vạn tuế "
Tiếng tung hô vang trời rợp khắp lãnh thổ Mạc quốc..
Tại đại điện yến tiệc được tổ chức, các vị quan lớn trong triều được mời đến dự
-" Hoàng hậu, thần kính người một ly "- Quan lễ bộ thượng thư cung nghinh mời rượu nàng
-" Được "- Nàng cười phấn khởi cầm ly tu ực một lần
Mạc Phong Thần nhìn nàng có hơi thắc mắc, nàng uống được rượu sao?
Rồi cứ thế không nhắc đến lên hết lần này đến lần khác, các quan thi nhau mời rượu nàng đều nhận hết, Mạc Phong Thần ngồi bên không nói gì chỉ nhìn nàng..
Để xem tí nữa nàng thế nào..
Yến tiệc kết thúc, hoàng thượng hoàng hậu bãi giá về tẩm cung. Bách Lệ Băng say đến bí tỉ hồ nháo nói lung tung một phen lả lướt đến nỗi phải nhờ hắn bồng về cung
Mạc Phong Thần một chút tức giận cũng không có, rất kiên nhẫn bế nàng về, nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường rồi tự mình thay y phục, lại nhìn sao hoàng hậu của mình đang nói mê trong cơn say rượu
-" Phong Thần, chàng đâu rồi hả? Có đến đây không thì bảo!"- Nàng đột nhiên mắng to mắt lờ đờ đứng lên đi đến phía hắn còn hắn thì để nguyên xem nàng tiếp tục đàm làm gì, đằng nào hắn cũng sắp có được nàng rồi.
-" Phong Thần, ta thực muốn phi lễ chàng!"- Nàng rất chi lưu manh đưa tay vuốt mặt hắn nói, miệng còn không quên quẹt quẹt vài cái, ha ha ta sắp ăn được chàng rồi nha!
Cái gì mà giữ thân trong trắng người người đồn chàng là không gần nữ sắc bây giờ hãy xem nàng xử đây!
Trên mặt Mạc Phong Thần khẽ nở một nụ cười tà mị, nàng thì ra cũng muốn sao? Yên tâm trẫm không để nàng thất vọng.
-" Băng nhi thích cứ việc, ta rất hài lòng "- Lời nói nhưng lại ngược với hành động, hắn nhanh chóng ôm lấy nàng bé bỏng về phía giường đặt nàng xuống rồi đổ ập lên người nàng
-" Nàng thật đẹp " - Hắn khẽ vuốt lấy mái tóc của nàng, mơn mởn làn da trắng mịn của nàng, Bách Lệ Băng cảm thấy người như có dòng điện 1000W chạy qua, đôi mắt mơ hồ nhìn hắn
-" Đến đây, Phong Thần, ha ha đến đây "- Nàng quyến rũ mời gọi, Ta thực ra muốn ăn chàng lâu rồi nhưng tại sao nàng lại nằm dưới nhỉ! Trên mới đúng chứ!
-" Ta muốn ở trên "- Bách Lệ Băng phản bác chống tay vào ngực hắn đẩy ra nhưng vô hiệu quả..
-" Là nàng quyến rũ ta trước "- Mạc Phong Thần cười đến rung động đè nàng ra hôn lên đôi môi kiều diễm của nàng..
Bách Lệ Băng trong cơn mê man cũng hưởng ứng theo vòng tay qua cổ hắn đón nhận nụ hôn nồng nhiệt, răng môi dây dưa không dứt, xiêm y ngày một rải rác trên nền đất, hai thân ảnh trong đêm như hòa vào nhau..
Cảnh xuân rập rờn đẹp đến chấn động, ánh trăng len lỏi bị che khuất bởi màn liễu rủ xuống..
Đêm trăng xuân sắc đẹp nhất trong đời...
Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch Hoàng Hậu Ngỗ Ngịch - abcxyr