Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Chương Special
T
ạm thay đổi ko khí chút nhé, chap vẫn sẽ được tiếp tục nhưng AG muốn post những special chapter là phụ lục về fic này,special chap là nói về những tâm sự của những nhân vật trong fic này mà ko hề có trong câu chuyện.Mình chỉ post những special chapter này khi cần thiết thui, chứ ko phải post hoài, các bạn xem thử nhen
Đầu tiên là sẽ là Chuyện tình của Ella và Chun
Tâm sự EllaTạm thay đổi ko khí chút nhé, chap vẫn sẽ được tiếp tục nhưng AG muốn post những special chapter là phụ lục về fic này,special chap là nói về những tâm sự của những nhân vật trong fic này mà ko hề có trong câu chuyện.Mình chỉ post những special chapter này khi cần thiết thui, chứ ko phải post hoài, các bạn xem thử nhen
Đầu tiên là sẽ là Chuyện tình của Ella và Chun
Special Chapter
Tâm sự Ella
Bạn có tin tình yêu sét đánh ko?Nhưng thì tin đấy! Cái lần đầu tiên mà tôi gặp anh ấy thì tôi đã biết rằng anh ấy chính là người mà tôi muốn chọn để sống hết cuộc đời này. Sau cái lần anh ấy cứu tôi thì trong mắt tôi toàn hình bóng anh ấy, đó chính là kỷ niệm khó quên nhất đời tôi
_ Công chúa! Cô ko đi dự tiệc thiệt sao???
Ella: Ko!!!!Ta chẳng có hứng thú mà đi nữa!!! - tôi nằm lăn lóc trên giường và mơ mộng tới chàng
_ Cô ko đi thiệt sao???
Ella: Rainie à!! Chị đã nói ko đi mà!!!! - tôi chau mày nhìn con bé
Rainie: Nhưng em sẽ bị mắng cho coi!!! - con bé buồn bã nhìn tôi
Tôi thắc mắc: Cái gì? Ta ko đi thì phải mắng ta chứ sao lại mắng em?
Rainie thở dài: Cô ko biết sao? Em chỉ là cung nữ hầu hạ cô, nếu cô làm gì sai thì người bị phạt đầu tiên là em nè!!!!
Tôi đã hiểu ra và tôi chợt ôm chồm lấy con bé, Rainie đã ở bên cạnh tôi từ nhỏ, lúc nào con bé cũng chăm sóc tôi nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng Rainie là cung nữ của mình, tôi vốn xem con bé như là đứa em gái của mình. Nhớ lại cái lần đầu tiên mà phụ vương đã dẫn Rainie đến chỗ tôi
_ Ella à! Cha thấy con buồn nên đưa đến một cô bé làm bạn với con nè!!!
Và Rainie đã xuất hiện, cô bé nhút nhát và rụt rè đứng phía sau phụ vương tôi
_ Rainie! Tới chào công chúa đi!
Rainie: Chào công chúa! Em là Rainie! - con bé nhìn tôi mà ái ngại
Tôi liền mỉm cười với con bé và chạy tới nắm tay nó
_ Rainie à!! Chúng ta đi chơi nhé!!!
Tình bạn của chúng tôi bắt đầu như thế đấy, Rainie ko biết từ lúc nào đã trở thành một người thân thiết của tôi, tôi có cái gì thì Rainie cũng phải có vì tôi ko muốn con bé bị đối xử bất công vì chỉ là một cung nữ. Rainie và tôi cứ như hình với bóng, tôi đi đâu thì phải có Rainie bên cạnh tôi mới an tâm, nhìn con bé nhỏ nhắn và yếu ớt làm tôi chỉ muốn bảo vệ nó thôi
Ella: Xin lỗi em! Chị đã ko biết!!!
Rainie cười: Ko có đâu! Em rất vui vì công chúa thương em! Em bị phạt cũng chịu mà!
Ella: Chị sẽ đi dự tiệc là được chứ gì!
Rainie: Thật sao? Vậy em chẩun bị đồ cho cô nhé
Tôi cười nhìn con bé, tôi hy vọng sau này Rainie sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình
Cuối cùng tôi cũng phải đến cái buổi tiệc mà tôi chán ghét nhưng ko ngờ rằng chính cái buổi tiệc tôi đã gặp lại hoàng tử của đời mình.
Trong buổi tiệc thật náo nhiệt và đông người, tôi vội chạy đi tìm phụ vương và thấy ông đang nói chuyện với ai đó
Ella: Phụ vương!!!!
_ Ella! Tới đây!!!Để cha giới thiệu cho con nhé!!Đây là cận vệ đắc lực nhất của hoàng đế Đài Loan đấy, anh ấy tên là Chun!
Tôi rất bất ngờ, ko ngờ người đứng trước mặt tôi là anh ấy, anh ấy đến đây là để bàn quan hệ ngoại giao với phụ vương của tôi. Chun - là tên anh ấy, một cái tên nếu chỉ nghe một lần sẽ quên ngay nhưng với tôi thì khác,tôi vĩnh viễn ghi mãi cái tên này trong đầu mình
_ Chào công chúa!
Anh ấy chào tôi một cách lịch sự, nhưng dường như anh ấy chẳng nhớ gì về tôi, sao gương mặt anh ấy lại lạnh lùng như thế, chẳng lẽ anh ấy quên là đã từng cứu tôi sao? Rồi anh ấy quay lưng bỏ đi chẳng nói lời nào nữa, tôi bổng rượt theo anh ấy
Ella: Khoan.....
Anh ấy đã quay lại nhìn với ánh mắt thật khinh thường
_ Còn chuyện gì sao công chúa?
Ella: Ko! Tôi chỉ muốn nói....anh quên tôi rồi sao? - tôi nhìn anh ấy mà rụt rè
_ Quên? Tôi chẳng hề biết cô thì làm sao quên?
Câu trả lời thật vô tình của anh ấy làm tôi vô cùng bàng hoàng, sao anh ấy lại có thể quên một cách sạch sẽ như vậy. Rồi anh ấy ngoảnh mặt và nói một câu nói
_ Công chúa à! Cô mặt như thế chẳng đẹp tí nào, trông nó thật xấu tệ!!!!
Câu nói hóc búa này đã thay đổi cả cuộc đời tôi, tôi ngạc nhiên khi có người nói rằng cách ăn của tôi ko đẹp mà người đó lại là anh ấy. Đây là một cú shock lớn nhất của tôi, lần đâu tiên bị người ta nói rằng mình xấu mà còn xấu tệ. Tôi nhìn theo anh ấy cho đến khi anh ấy khuất trong đám đông, tôi tự nói với mình rằng ko được khóc, chỉ là lời nói thôi mà cứ cho nó thoảng qua tai đi và tôi đã cố gắng gượng cười. Nhưng chính vì câu nói này mà tôi từ bỏ cả mái tóc dài yêu quý nhất của mình, từ bỏ những bộ đầm mà tôi thích nhất, từ bỏ phong cách của một cô gái để đổi lấy một con người nam chẳng ra nam nữ chẳng ra nữ, nhưng tôi ko hề hối hận, cho dù thay đổi thế nào thì tôi vẫn là tôi, theo đuổi một tình yêu thì có gì là sai. Sau cái lần đó, tôi hy vọng mình có thể đến Đài Loan mà tìm anh ấy nhưng ko có cơ hội. Cho đến khi tôi nghe hoàng đế Đài Loan thông báo tuyển hậu và tôi đã bất chấp tất cả để trở thành ứng cử viên tuyển hậu vì tôi chỉ muốn gặp lại hoàng tử của lòng mình cho dù phải lấy người khác, tôi chỉ cần được gặp lại anh ấy, được sống cùng bầu trời với anh ấy thì tôi đã mãn nguyện rồi.
Tâm sự của Chun
Anh thực sự ko biết rằng câu nói ko ra gì của anh lại làm ảnh hưởng lớn với em đến như vậy, anh thực sự hối hận, đáng lẽ anh nên nói như thế với em. Em vì anh mà đã hy sinh nhiều như thế mà anh lại cứ dửng dưng xem ko có chuyện gì, em nghĩ rằng anh ghét em, ko có đâu, anh ko hề ghét em thậm chí anh bị em cuốn hút thì làm sao anh có thể ghét em được. Có lẽ em ko hề biết rằng, cái lần đầu tiên mà anh cứu em thì anh đã bị em cướp mất trái tim mình rồi. Tại sao ư? Anh bị cuốn hút bởi mái tóc dài và đôi mắt to tròn của em.
Một buổi tiệc anh cho rằng chán chường nhưng cũng chính vì nó mà anh đã gặp lại em, có lẽ buổi tiệc này chính là định mệnh gắn kết em và anh lại với nhau. Nhưng xem ra nó ko đơn giản như thế, anh vô cùng bàng hoàng và ngạc nhiên khi biết rằng em là công chúa cao quý của xứ Đại lục Trung Quốc này, lòng anh rối bời chẳng biết làm sao và anh đã dùng bộ mặt lạnh lùng và lời nói vô tình để nhìn em để nói chuyện với em nhưng trong lòng anh thực sự ko muốn thế.. Rồi anh nhanh chóng bỏ đi để ko bị em nhìn thấy sự bối rối của mình nhưng em đã chạy theo tôi, em hỏi tôi rằng chẳng lẽ tôi đã quên em. Ko, tôi ko hề quên, suốt cuộc đời này tôi ko thể nào quên được cái lần mà tôi cứu em, nhưng tôi đã trả lởi rằng mình đã quên, nhìn gương mặt đầy sự thất vọng của em khiến tôi vô cùng buồn bã. Một câu nói tôi ko nên nói ra, vậy mà tôi lại thốt ra, rõ ràng em rất đẹp với bộ váy trắng thanh khiết nhưng tại sao tôi lại chê nó xấu tệ, em có biết tôi đau lòng đến cở nào khi nói ra câu ấy ko? Có lẽ em sẽ ko bao giờ biết được, nói xong tôi liền nhanh chóng quay mặt bỏ đi để che dấu cảm xúc của mình. Tôi đã núp ngay một góc để mà theo dõi em, em vẫn bất động ngay đó nhưng......nhưng em đã nở một nụ cười, một nụ cười buồn bã. Sau đó, tôi trở về Đài Loan trong sự hối tiếc tràn chề, tôi và cô ấy ko thể nào đến với nhau được, cô ấy là một công chúa, còn tôi.....tôi chỉ là một cận vệ hầu hạ bên cạnh đức vua của mình, tôi ko xứng với cô ấy.
Thắm thoát 3 năm đã trôi qua, tôi đã trở về với con người lạnh lùng vốn có của mình. Nhưng ông trời lại để cho tôi gặp lại cô ấy nếu ko thì tôi có lẽ đã quên hẳn cô ấy, chỉ có 3 năm thôi nhưng ko ngờ cô ấy lại thay đổi đến như thế, thay đổi đến nổi tôi chẳng nhìn ra cô ấy nữa, chẳng lẽ vì câu nói đó ư? Câu nói ko ra gì của tôi lại làm em thay đổi đến như vậy ư? Em từ bỏ đức tính dịu dàng của một cô gái là vì tôi sao? Nhưng em vẫn là một cậu bé dễ thương, tuy bề ngoài em đã thay đổi nhưng em vẫn là em vẫn là cô gái đã đánh cắp trái tim anh từ 3 năm về trước. Nhưng em đã trở thành một thân phận khác, là ứng cử viên tuyển hậu sẽ là hoàng hậu tương lai của xứ Đài này, điều đó càng khiến cho tôi ko dám nhìn em và tơ tưởng đến em, bởi thân phận chúng ta quá chênh lệch. Và tôi vẫn vậy, tôi vẫn ko thể nào thay đổi ý định của mình được, em là công chúa còn tôi chỉ là một bề tôi hầu hạ bên đức vua xứ Đài đó vẫn là sự thực ko thể nào chối bỏ. Chính vì thế tôi đã giả vờ ko quen em, vô tình với em để em nghĩ rằng tôi là một con người máu lạnh.... vì tôi và em là...... ko thể nhưng tôi chỉ có thể làm một điều là bảo vệ em khi em đang ở trong cái hoàng cung đầy nguy hiểm này.
Và Ariel - một cô gái xinh xắn có nụ cười thiên thần, ko biết từ lúc nào tôi đã để ý đến cô ấy. Nụ cười, chính là nụ cười buồn bã của cô ấy một lần nữa lại làm rung động trái tim băng giá của tôi. Tôi đã thích Ariel sao? Tôi cũng chẳng biết nữa, tôi chỉ biết rằng cái nụ cười buồn bã đó tôi đã từng thấy một lần. Một hành động ngu ngốc, tôi đã nói với Ariel rằng mình thích cô ấy nhưng cô ấy đã từ chối một cách thẳng thừng, tôi đã đoán ra từ trước rằng mình sẽ bị từ chối, bởi Ariel đã thích một người mà có lẽ cả cuộc đời này tôi ko thể nào vượt qua được. Tôi có đôi chút thất vọng nhưng Ariel lại nói rằng người tôi thích ko phải là cô ấy, tôi lấy làm khó hiểu tại sao cô ấy lại nói với tôi như thế, đến bây giờ cũng vậy tôi vẫn ko hiểu tại sao? Và Vic - ông vua tôn kính của tôi, anh ấy đã giúp tôi tìm ra được tình yêu đích thực của đời mình, trái tim vốn đã bị lấy mất từ 3 năm về trước rồi, chính là Ella cô ấy đã lấy mất trái tim tôi, vậy mà tôi lại tỏ vẻ làm lơ ko hề hay biết, bởi vì tôi quá nhút nhát ko dám chấp nhận sự thật rằng mình đã yêu Ella. Người ta nói tình yêu là đánh mất lý trí? Thật vậy, khi đứng trước Ella tôi chẳng còn là tôi nữa, ngay cả bản thân còn ko biết mình yêu ai mà lại nhờ người khác.......thì tôi thấy bản thân mình thật quá vô dụng trong chuyện tình cảm. Tôi ko hề yêu Ariel, cô ấy chính là người giúp trái tim tôi đi theo tiếng gọi của tình yêu đích thực, và tôi đã súy đánh mất đi người con gái quan trọng nhất đời mình. Nhưng bây giờ nó đã trở nên tốt đẹp, tôi đã có được cái mà tôi muốn, tương lai hãy còn rất xa chuyện gì đến nó sẽ đến, bởi trong mắt tôi được ở bên cạnh Ella là hạnh phúc nhất rồi, chẳng còn gì khác quan trọng hơn và bây giờ cô ấy đang ở cạnh tôi
Ella: Anh đang nghĩ gì vậy?
Chun: Ko! Chỉ nghĩ tới chuyện xưa thôi, nghĩ lại thấy anh lúc đó thật là ngốc!
Ella: Chuyện xưa???Là chuyện gì vậy kể em nghe đi!
Chun: Ko! Bí mật ko thể kể!!
Ella: Cái gì??Anh dám bí mật với em sao, chắc là hồi xưa quen cô nào ko dám nói với em phải ko????????????
Chun: Hahhahahha!!!!!!!!!