A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Thư Quân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 82
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 562 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:52:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57
áng ngày hôm sau. Cự Giải đã chuẩn bị hành lý đứng đợi ở cửa cung.
"Giải tỷ, đi thôi" -Kim Ngưu cầm tay Cự Giải, kéo lên xe ngựa ngồi cùng nàng và Thiên Bình.
Kiệu rất rộng, ba người ngồi cũng không thấy chật chội, xe ngựa lăn bánh, đi về phía trước. Thúy Vân đem hành lý của Cự Giải về phủ Khánh Vinh cùng với Viên Viên
"Ngưu muội, chúng ta đi đâu đây?" -Cự Giải tò mò lên tiếng.
"Bây giờ chút ta đi chùa cầu phúc a" -Kim Ngưu hớn hở cười.
"Cầu phúc xong, chúng ta đi dạo mấy cửa hàng trong thành nga, tỷ muốn sắm chút đồ trang sức" -Thiên Bình tay vén
màn cửa, mắt nhìn ra bên ngoài, nhìn mấy cửa hàng bán trang sức, cảm thấy háo hức không thôi. Xe ngựa tiếp tục đi về phía Chùa Vạn Phúc.
...............................
TamVươngphủ.
"Các người tới đây làm cái gì???" -Ma Kết nhìn đám người không mời mà tới ngồi trong đại sảnh, bên cạnh hắn là Xử Nữ, tay ôm một xấp văn kiện.
"Tới rủ huynh đi chơi a" -Song Tử lên tiếng trước.
"Chẳng phải mốt là cử hành hôn sự rồi sao? Còn có tâm trí đi chơi???"
"Bây giờ phải tranh thủ a, sau này có nương tử rồi, sao dám ra ngoài chơi đây?" -Bạch Dương giải thích.
Ma Kết lắc đầu nhìn bọn họ.
"Đệ hiện tại không có thời gian đâu"
"Kết huynh có mỹ nhân bên cạnh liền không để huynh đệ chúng ta trong mắt rồi" -Nhân Mã bĩu môi.
"Nè, đệ vu khống ta sao???" -Ma Kết nhéo tai Nhân Mã.
"Thôi thôi, cứ để Kết đệ với mỹ nhân hú hý với nhau đi, bốn huynh đệ chúng ta đi thôi được rồi" -Sư Tử uống hết tách trà, đứng dậy nói.
Thế là cả bọn đồng loạt đứng dậy, phủi mông bước ra khỏi Tam Vương phủ. Ma Kết nhìn trên bàn tách trà hỗn độn, vụn điểm tâm vun vải khắp bàn.
"Thật tình, bỏ lại mớ hỗn độn này mà đi, bọn họ quá đáng ghê a" -Xử Nữ buông xấp văn kiện xuống, tới dọn dẹp đống hỗn độn đó.
"Hừ, thói quen sống tùy tiện của bọn họ mãi không thay đổi được, có nói bao nhiêu lần cũng thế thôi" -Ma Kết nhún vai, tiến lên giúp Xử Nữ dọn dẹp.
"Tam Vương không cần làm đâu" -Xử Nữ ngạc nhiên.
"Đừng kêu Tam Vương nữa được không? Kêu Ma Kết được rồi"
Xử Nữ dừng tay, nhìn chằm chằm Ma Kết.
"Nhìn cái gì? Bổn Vương biết Bổn Vương "nhan sắc" hơn người rồi" -Ma Kết nhéo má Xử Nữ, ngữ khí bình thản nói.
Cái nhéo không đau, thành ra Xử Nữ vẫn ngẩn ngơ như vậy. Ma Kết dọn xong tách trà, ôm lấy văn kiện bước đi.
"Còn không mau đi thôi????" Hắn cao giọng.
Xử Nữ định thần lại, vội chạy theo Ma Kết. Ma Kết từng bước sải chân dài, đi rất nhanh. Xử Nữ vất vả lắm mới đuổi theo kịp. Nàng vội lấy đống văn kiện trên tay Ma Kết, miệng lí nhí nói.
"Chuyện hôm qua, thành thật cảm ơn Kết huynh" -Xử Nữ thẹn thùng, vội chạy đi trước.
Ma Kết ngơ ra nhìn Xử Nữ chạy mất dạng.
"Ô hay cái cô này.... bổn Vương bảo cô gọi Ma Kết, có nhận cô làm muội muội đâu mà lại gọi Kết huynh???"
................................
ChùaVạnPhúc.
Hôm nay không phải là ngày lễ gì nên người đi viếng cũng không nhiều, mỗi tội chùa này nằm ở trên núi cao, phải đi mấy trăm bậc tam cấp mới lên tới nơi.
"Lão Thiên a, sao lại xây trên núi chứ???" -Kim Ngưu chật vật từng bước leo lên.
"Nghe nói chùa này rất linh a" -Cự Giải nói, nàng vẫn giữ nguyên vẻ mặt, không hề để lộ chút mệt mỏi.
"Đi chùa là phải thành tâm a, có như vậy mới cầu được như ý" -Thiên Bình dìu lấy Kim Ngưu, đỡ nàng bước lên phía trước. Kim Ngưu nghe vậy, liền phấn chấn tinh thần.
"Hảo a, vì 'nghiệp' lớn, khổ cách mấy muội cũng sẽ leo lên tới nơi nga, bất quá không đi được nữa thì bò, thảm quá thì lếch vậy"
......................
Cả ba vất vả nửa ngày trời mới lên tới. Nhìn cổng chùa sừng sững trước mặt, Kim Ngưu mừng rỡ không thôi, nàng lau vội mồ hôi trên chán, bước vào bên trong chùa. Thiên Bình nhìn chung quanh đánh giá kiến trúc nơi đây. Bước vào bên trong là con đường lót đá bằng phẳng, hai bên là khoảng sân rộng, có vài vị sư đang đứng quét lá. Ở chính giữa có đặt một cái lư hương loại lớn, ở trong chi chít những cây nhang, cái thì đã cháy hết, cái thì còn đang tỏa hương nghi ngút.
Đặt chân bước vào bên trong gian thờ. Một bức tượng Phật Tổ đồ sộ đang ngồi thiền, bên dưới là đài sen, tượng được mạ vàng, điêu khắc tỉ mỉ, sống động đẹp mắt. Hai bên là các vị Phật khác, còn có Phật bà Quan Âm, mùi khói nhang trong đây nồng hơn, nhưng hương vẫn nhẹ nhàng. Xung quanh là tiếng tụng kinh râm ran của các sư.
Cự Giải vội kéo Kim Ngưu quỳ xuống một tấm đệm tròn màu đỏ, Thiên Bình cũng nhấc váy quỳ xuống. Ba người vẻ mặt thành tâm cầu khẩn. Sau khi đã cầu khấn xong, Kim Ngưu đưa mắt nhìn xung quanh, thấy có một số người xếp hàng dài xin xăm, nàng cũng ham hố, chạy lại xếp hàng. Cự Giải đứng dậy, Thiên Bình cũng đứng dậy theo, dù sao điều nàng cầu khẩn cũng đã cầu rồi, còn có được hay không thì... tùy ý giời vậy.
"Đức phi, chúng ta đi dạo một vòng trong chùa nga" -Thiên Bình khoác tay Cự Giải, cười nói.
"Đừng gọi Đức phi khách sáo như vậy, cứ gọi Cự Giải được rồi" -Cự Giải mỉm cười, cùng với Thiên Bình bước ra khỏi gian thờ.
Cả hai bước đi ở trong sân chùa, thỉnh thoảng lại có các vị sư đi ngang, liền chắp tay chào.
"Cuộc sống trong cung của cô như thế nào?"
"Mọi thứ vẫn tốt, dù sao người thân của tôi cũng không còn, chẳng có gì lưu luyến cả" -Cự Giải cười khổ.
"Cự Giải, cô...có cảm thấy hạnh phúc không?" -Thiên Bình ngại ngùng, nhìn Cự Giải hỏi.
Nụ cười trên môi Cự Giải cứng lại.
"Nơi hậu cung, tồn tại thứ gọi là hạnh phúc sao?"
"Cô không yêu Hoàng thượng sao?"
"Yêu! Thế thì sao?" -Cự Giải nhăn mi, hỏi ngược lại Thiên Bình.
"Tôi không phải người trong cuộc, nhưng nhìn biểu hiện cô như vậy cũng đoán ra năm bảy phần rồi"
"Thiên Bình, cô biết không... thực sự đôi lúc tôi đã muốn buông thả, không muốn níu giữ làm gì nữa, nhưng là sao tôi không thể buông ra được..." -Cự Giải ưu thương nói, ánh mắt hiện lên nổi buồn.
Thiên Bình dắt tay Cự Giải tới gần phòng bếp của chùa. Nàng buông Cự Giải ra, sau đó tới gần một vị sư nói to nhỏ gì đó. Khi trở lại, trên tay Thiên Bình cầm một ấm trà, cùng một cái tách. Cự Giải khó hiểu. Nàng ta lấy hai thứ đấy làm gì? Thiên Bình biết Cự Giải thắc mắc, nhưng không vội giải thích, chỉ dúi vào tay Cự Giải cái tách. Cự Giải ngẩn ngơ, đưa nàng cầm cái tách để làm gì đây?
"Cầm chắc nhé" -Thiên Bình cười cười.
Cự Giải gật gật đầu. Thiên Bình cầm ấm trà, rót vào bên trong tách trà. Cự Giải thầm nghỉ ngợi.
"Lạ thật! Nếu muốn mời mình uống trà thì phải rót trà chứ nhỉ? Sao lại rót nước trắng như thế này?"
Thiên Bình vẫn tươi cười, rót nước nóng đều đều vào tách trên tay Cự Giải. Nước nóng trong tách đã gần đầy, Cự Giải tính nói Thiên Bình đừng rót nữa nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt Thiên Bình, nàng đành im lặng mặc cho Thiên Bình làm gì thì làm. Nước nóng tràn ra, Cự Giải bị bỏng, vội buông tách trà ra. Tách trà rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh. Cự Giải vội xoa xoa tay bị bỏng.
"Sao cô lại làm như thế?"
Thiên Bình chỉ bình thản, nhoẻn miệng cười.
"Có đau không?"
Cự Giải nhíu mi, không hiểu nổi Thiên Bình đang có ý định gì.
"Cô bảo có những thứ muốn buông mà không thể?"
"Đúng vậy!"
"Đau rồi... tự khắc sẽ buông" -Thiên Bình chậm rãi nói.
Cự Giải sững sờ trước câu nói của Thiên Bình. Miệng lẩm bẩm nhắc lại.
"Đau... rồi.. tự khắc sẽ buông..?"
Thiên Bình cười nhẹ, cúi người nhặt lấy những mảnh vở của tách trà, trả lại mặt đất sạch sẽ như trước. Xử lý xong xuôi, Thiên Bình tiếp tục khoác tay Cự Giải vẫn còn trầm tư, đi về phía gian thờ.
"Giải tỷ, Bình tỷ, hai người đi đâu vậy?" -Kim Ngưu từ xa chạy lại.
"Ngưu muội, đã xin xăm rồi sao?" -Thiên Bình buông tay Cự Giải, tới gần Kim Ngưu.
"Vâng. Quẻ xăm rất tốt nha" Kim Ngưu tươi cười.
"Chúng ta về thôi" Thiên Bình gật gật đầu. Chuyển hướng mắt nàng nhìn Cự Giải.
"Về thôi"
...........................
LạcHồngLâu.
"Song gia, đã lâu không thấy người ghé qua nga" -Một giọng nói ỏng ẻo vang lên.
Đám người Song Tử vừa bước vào, liền có rất nhiều kĩ nữ vây quanh.
"Aaa.... buông ra, cô sờ soạng cái chi vậy???" -Nhân Mã hét toáng lên.
"Đệ thật là, tính làm mất mặt bọn huynh sao?" -Sư Tử cốc đầu Nhân Mã cảnh cáo.
"Nè... đi chỗ khác được không?" -Bạch Dương mắt dáo dác nhìn xung quanh, huých tay Sư Tử.
"Sao lại đi chỗ khác là thế nào??? Chỗ này rất vui mà" -Song Tử chen vào.
"Chưa gì đã sợ lão bà biết được rồi sao?" -Sư Tử cười gian.
*lão bà = vợ.
"Ai... ai sợ đâu..." -Bạch Dương lúng túng.
"Vậy thì đi thôi" -Song Tử kéo Bạch Dương lên trên lầu.
"AAA đệ muốn về" -Nhân Mã kêu gào.
"Mơ đi cưng" -Sư Tử xách Nhân Mã lên vai, bước lên lầu.
Hoàng Đạo vương triều Hoàng Đạo vương triều - Thư Quân