Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 91: Giả Mạo Bạn Gái
hà trẻ Bảo Ân
Susan, Zoe và hai cô giáo khác, đứng bên ngoài tiễn bước vị phụ huynh cuối cùng tới đón con, sau đó đóng cửa lại. Bên trong vườn trẻ vẫn cònhơn 10 bạn nhỏ chưa có cha mẹ đến đón do ba mẹ chúng vẫn còn bận chuyệncông việc
Zoe, lúc này mặt một thân áo hồng, quần đen dài, cột tóc đuôi ngựa mở miệng
“Từ sau khi thầy Cung đến đây, chúng ta thật thoải mái, dù sao có đàn ông ở đây cảm giác cũng ko tệ”
Susan cũng đồng ý “Nói cũng đúng, đám phụ nữ chúng ta rốt cuộc cũng ko vì nguyên nhân tăng ca mà đề phòng”
Nhìn thời gian Zoe hỏi “Hôm này là ca trực của cô và thầy Cung?”
Susan mỉm cười gật đầu “Đúng vậy a!”
“Cô thật đúng là may mắn, có thể cùng thầy Cung tăng ca, Susan, haylà cô và tôi thay ca đi?” Một người mặc áo khoác màu vàng, đeo kính mắthiệu Sven đứng sau lưng nàng, mở miệng hâm mộ nói
“Thượng đế, tôi vất vả lắm mới đợi đến ngày này, ko đổi” Susan mới ko ngốc như vậy, giúp người khác có được cơ hội sao? Đây là lần duy nhấtnàng cùng hắn ở một chỗ, bình thường chỉ cần nàng vừa định tiếp xúc với thầy Cung, thì những người khác đã từng bước xông tới (Rin:..Rõ…1 đám sắc nữ!!)
“Susan, cô cùng tôi đổi đi, tuần sau, bữa trưa của cô tôi sẽ bao, cômuốn ăn cái gì cũng đươc” Zoe ko cam tâm mở miệng nói, thức ăn là thứamà Susan yêu nhất, lấy cái này dụ nàng, nàng nhất định sẽ đáp ứng. Zoe ở trong lòng tính toán
Susan liếc nàng một cái, nếu đem thức ăn so sánh, thì hắn có sức hấp dẫn hơn. Nàng dùng sức lắc đầu,nói “Ko, đi”
“Được rồi, các cô như thế này mà làm giáo viên sao? Đừng để thầy Cung chế giễu” Mặc một thân áo xám. An Kỳ mở miệng nói, nàng là người có vẻlớn tuổi, tuy nàng cũng thích thầy Cung, nhưng tình cảm này chỉ dừng lại ở sự ngưỡng mộ. Nàng là người đã có chồng
Susan vừa định nói cái gì đó, ánh mắt lại tập trung vào một bóng hình cao gầy, mặc trang phục màu tráng, mái tóc nàng màu đỏ lượn sóng gọicảm, diện mại cũng rất đẹp, vẻ mặt già dặn pha chút lạnh lùng, quyến rũnhưng lại xen chút thanh lệ
“Người phụ nữ kia là ai?”Susan hỏi
Zoe theo tầm mắt của nàng nhìn qua, là một người phụ nữ rất đẹp, tuyrằng nàng chỉ nhìn được một bên gương mặt. Người phụ nữ lúc này đang dựa vào tường “Chắc là người đi ngang qua?”
“Nhưng xem bộ dạng của nàng có vẻ là đang đợi người” Tiên Đế nhìn người phụ nữ kia mở miệng
“Cô nói xem có phải nàng đang đợi thầy Cung ko?” Susan vừa thốt lên, thì hai người khác liền cảnh giác nhìn người phụ nữ
Bên ngoài nhà trẻ, Trần Lỵ ngắm ba người liếc nhìn mình. Lại có ba kẻ rơi vào vòng xoáy của hắn, ai……….khó trách hắn đi gọi điện thoại cầucứu nàng (Rin: Hạo ca….anh muốn thoát khỏi phụ nữ ko?? Em chỉ anh 1cách!! *hí hí* Hạo ca: *chớp mắt mong chờ* Rin: Đơngiản….*ra vẻ ta đây* hủy dung … há há *cười đê tiện. Hạo ca: *chỉ thấy gió rét*)
Lúc này chỉ thấy Cung Thần Hạo tay dắt một bé trai đi ra khỏi lớp, đi đến bãi cát trước sân trường, để bé trai cùng hai người bạn nhỏ khácchơi đùa
“Thầy Cung” Zoe nhìn thấy hắn, lập tức lên tiếng tiếp đón
Cung Thần Hạo mỉm cười hỏi “Có chuyện gì?”
“Ở ngoài kia có một cô gái mặt áo trắng, anh có biết ko?” Zoe vươntay chỉ chỉ vào Trần Lỵ đang đứng ở ngoài khuôn viên trường hỏi
Cung Thần Hạo quay đầu nhìn về phía bờ tường, là nàng, ko biết nàngđợi có lâu ko, tại sao ko gọi điện thoại báo hắn 1 tiếng? Lúc này nàngđang quay mặt mỉm cười với hắn
Trần Lỵ nhìn hắn hướng về phía nàng mà đi, nụ cười trên gương mặt cũng dần mở rộng
Cung Thần Hạo đi đến trước người nàng, nhìn Trần Lỵ cao gầy hỏi “Em tới lúc nào?”
Trần Lỵ đứng thẳng người, hai tay vô cùng tự nhiên quàng lên cổ CungThần Hạo “Đã đến được 1 lúc, nhưng sợ làm phiền anh, nên chỉ đứng ởngoài chờ, thế nào? tan tầm chưa?” Nói xong, đuôi mắt còn quét một vòngqua ba cô gái, biểu tình của các nàng giờ phút này thật buồn cười a,vừa ghen tị, vừa ko cam lòng, ánh mắt gần như đã bốc hỏa
“Hôm nay đến phiên anh phải trực, mà hiện tại chỉ còn cách giờ tantầm khoảng 1 tiếng nữa” Cung Thần Hạo tùy tiện cho nàng ôm, gương mặtlại nở nụ cười tự nhiên, phải làm như vậy mới có thể chặt đứt hảo cảmcủa các nàng đối với hắn
“Cung đại tổng tài thật sự đáng thương nha………..vì tìm vợ, nên sẵnlòng dùng đến bất cứ thủ đoạn nào” Nàng càng nói, ý cười trên gương mặtcàng dày đặc, nhìn hắn buông lòng tự tôn làm ột nhà trẻ, khiếnnàng rất bất ngờ
“Em ở đây đang khen hay chế nhạo anh vậy?” Cung Thần Hạo híp mắt, nhưng khóe miệng vẫn lộ ý cười
“Đương nhiên là khen anh” Trần Lỵ tươi cười nói
“Đi thôi” Cung Thần Hạo nói
Trần Lỵ mềm mại, dịu dàng nắm tay hắn
Susan sững sờ nhìn hay người càng tiến đến gần, bọn họ nhìn qua thậtxứng đôi, điều này làm cho nàng có chút tự ti. Chậm rãi nàng cúi đầuxuống, không muốn nhìn nữa
Zoe tuy cũng thật kinh ngạc, nhưng lập tức thu hồi tâm tư, treo nụcười mỉm, hướng đến Cung Thần Hạo chào hỏi “Thầy Cung, vị này là?” Nàng hi vọng đáp án của hắn ko giống như thứ nàng nghĩ trong đầu
“Zoe, Susan, Tiên Đế, An Kỳ, đây là bạn gái tôi, Juli, Juli đây là đồng sự của anh” Cung Thần mỉm cười giới thiệu
“Xin chào mọi người, rất vui khi quen biết các cô, các cô có thể gọitôi là Juli” Trần Lỵ hòa đồng chào hỏi, những kiểu chào hỏi giả dối nhưvầy nàng đã sớm quen, bất quá chỉ là gặp đúng dịp thì chơi thôi, luônluôn rất công hiệu
“Xin chào” An Kỳ thân mật vươn tay, cùng nàng bắt tay
“Xin chào” Tiên Đế trong lòng tuy để ý, nhưng đứng trước một cô gái xinh đẹp như vậy, nàng biết mình đã thua
“Xin chào, tôi rất vui khi biết cô” Zoe nói xong, liền nắm lấy bàn tay của Trần Lỵ, dùng sức mà nắm
Trần Lỵ hơi nhíu mày, nhưng vẫn dùng sức chịu đựng. Thật đúng là mộtcô gái mạnh mẽ, vài giây sau, hai người buông tay ra, nàng mới hướngSusan cúi cầu vươn tay nói “Rất vui được quen biết cô”
Susan nâng tay, cùng nàng nhẹ nhàng nắm một chút “Xin chào” Nói xong, đã xoay người rời đi
Hoa Tâm Tổng Tài Hoa Tâm Tổng Tài - Văn Thanh