Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60: Đi Công Tác
áng sớm Lôi Dĩnh theo bản năng xoay người điều chỉnh tư thế ngủ, lại bị cảm giác đau nhức trên người làm cho nàng chậm rãi mở hai mắt đangnhắm chặt ra, đau đớn đáng sợ lập tức ở trong đầu nàng cấp tốc phát tác, giống như có thiên quân vạn mã đang ở trước mặt nàng hành quân
Taychống lên mặt giường, nàng lập tức liền xoa xoa lên chỗ phát đau
Giương mắt nhìn đồng hồ nơi đầu giường, trời ạ!! 8 giờ rưỡi rồi! Rấtnhanh, nàng xốc chăn lên, hạ bàn chân hướng phòng tắm mà chạy, chẳngthèm quan tâm đên cơn đau đầu nữa, nếu ko nàng sẽ đi làm muộn mất
Nhanh chóng sửa soạn tốt bản thân, uống 1 ly sữa, nàng liền nhấc túichạy ra khỏi cửa, mà tờ giấy nhỏ trên mặt bàn, nhân lúc nàng vội vàng bỏ đi cũng đã bị gió thổi tạt qua, đúng dịp bay xuống đống đồ bỏ đi đặtbên cạnh bàn, coi như từ đầu tới giờ nó vẫn chưa tồn tại
Lôi Dĩnh ko có giống như trước ngồi xe buýt mà đón một chiếc taxi,đầu nàng vẫn còn ngầm đau đau, nhưng sau khi tắm rửa chải đầu cũng đã đở hơn 1 chút, chuyện đêm qua cơ hồ nàng lại ko nhớ rõ,những chuyện phátsinh từ trước lúc nàng say rượu nàng nhớ rõ, nhưng sau khi say rượu mọichuyện lại rất mơ hồ, hình như hôm qua có người đã chăm sóc nàng cả đêm, vốn tưởng rằng người đó là Cung Thần Hạo nhưng mà vừa tỉnh lại, nàngcũng ko có thấy bóng người của hắn, hẳn là ngày hôm qua hắn ko về nhà
Xem ra nàng lại làm phiền Tiêu Ngự Phi lần nữa rồi, 2 lần say rượuđều là hắn chăm sóc, có lẽ rãnh rỗi nàng nên mời hắn ăn bữa cơm mớiđược, từ trong túi nàng lấy ra một cái gương nhỏ, nhìn thấy mặt mình cóchút tái nhợt, nàng trang điểm lại 1 chút, khiến cho bản thân mình nhìncó sức sống hơn
Lôi Dĩnh đánh thẻ chấm công khi giờ làm chỉ còn 1 phút là bắt đầu,may quá, còn những 1 phút, tuy rằng toàn bộ tiền thưởng tháng này đều đã sớm ko còn, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên nàng đi làm sau dịp nghĩ lễ, nên nàng muốn đi làm đúng giờ
“Đến muộn?” Nhìn Lôi Dĩnh ngồi xuống, Tiểu Mễ bên cạnh xoay người hỏi
“A……vẫn còn 1 phút” Lôi Dĩnh cười nói
“Ngươi đây tội gì phải đi làm, có được ông chông nhiều tiền như vậy mà” Lúc này, phía trước Cao Tuyết cũng hợp thời chen vào nói
Kỳ thật chuyện nàng kết hôn, lúc Cung Thần Hạo đưa nàng về nhà, cácnàng đã toàn bộ biết hết, cho nên nàng cũng ko còn chỗ che giấu, lại bịcác nàng đòi tặng bánh kẹo cưới, nàng cũng đã làm tặng, lâu lâu bị trêuchọc như vậy, nàng cũng đã quen
“Đúng vậy a! Nếu là ta a…..ta đã an vị làm phu nhân ở nhà” Tiểu Mễ cũng phụ họa
“Ách………..tiểu nữ tử ta là mệnh lao lực, ko muốn ngồi yên” Lôi Dĩnh cũng ko thèm chú ý lời của các nàng, chỉ cười trêu ghẹo nói
“Xí………nói thật, ông xã nhà ngươi có biệt danh hoa tâm đại thiếu gia,ngươi chịu được sao?” Cao Tuyết tò mò hỏi, nàng thật sự ko hiểu, tại sao Lôi Dĩnh nói kết hôn liền kết hôn, nàng thật nhìn ko ro, hơn nữa nàngcũng đã là đồng nghiệp 2 năm của Lôi Dĩnh, nàng cũng biết Lôi Dĩnh làloại người càng đơn giản càng tốt
Nụ cười trên mặt Lôi Dĩnh có chút cứng lại, nàng ko nói tiếp, nàng có chịu được ko? Đáp án phải chăng đã có sẵn
“Tiểu Tuyết, văn kiện của ngươi ko phải vẫn chưa đánh xong sao?” Tiểu Mễ chú ý đến vẻ mặt ngượng nghịu của Lôi DĨnh, Cao Tuyết này, sao lạihỏi cái vấn đề này
“Ta…………”
“Nhanh chút, cấp trên ko phải đang chờ sao?” Tiểu Mễ rất nhanh cắtlời nàng, hướng nàng nhíu mày, đẩy ghế dựa của nàng 1 chút, còn mìnhcũng trở lại vị trí làm việc
Cao Tuyết gặp Tiểu Mễ liếc mắt, coi như cũng hiểu mình ko nên hỏitiếp, quay đầu nhìn mắt Lôi Dĩnh có chút ngượng ngùng, cũng ko hề nóithêm gì, vùi đầu làm việc
Lôi Dĩnh cười cười, hai kẻ kia đúng là dở hơi, thở ra 1 hơi, nàngcũng bắt đầu làm việc, nghỉ một tuần xong, công việc của nàng đã sớmchồng chất, xem ra hôm nay lại tăng ca, thừa dịp vi tính đang khởi động, Lôi Dĩnh cầm lấy ly nước trên bàn, hướng ra quầy trà mà đi
“A!Tiểu Dĩnh, em đến đi làm” Mới từ thang máy đi ra, Thủy Diệc Đồngnhìn theo Lôi Dĩnh ra khỏi quầy trà cười nói, 1 tuần ko gặp, có vẻ nànggầy đi
“Đồng, ừ!” Lôi Dĩnh hướng hắn tươi cười
“Giữa trưa cùng nhau ăn cơm đi” Thủy Diệc Đồng cưng chiều nói
“Được” Lôi Dĩnh gật đầu
“Vậy em đi làm đi, giữa trưa anh đến chỗ này tìm em” Thủy Diệc Đồngvỗ vỗ đầu Lôi Dĩnh, cái thói quen này hắn vẫn ko sửa, chung quy hắn vẫnthích vỗ vỗ đầu nàng, nếu ko thì vuốt vuốt tóc nàng
“Ừ” Lôi Dĩnh cười xoay ngươi đi, hắn vĩnh viễn vẫn là 1 đại ca ca của nàng, cưng chiều nàng
Cung Thần Hạo vào buổi sáng rất sớm đã tỉnh lại vì bị điện thoại đánh thức, hắn sáng nay vẫn còn một cuộc họp phải mở. Thật lâu nhìn LôiDĩnh, hắn mới đứng dậy, tận lực đem tiếng động giảm xuống mức thấp nhất, sợ đánh thức nàng trong lúc ngủ mơ màng
Sau đó hắn lấy ra một cái va ly nhỏ, thu xếp bỏ vào vali một bộ quầnáo sạch, hôm nay sau khi cuộc họp kết thúc, hắn phải ra nước ngoài 1chuyến, điện thoại vừa rồi chính là của Phương Tử Kiệt gọi đến, chinhánh bên Mỹ đang xuất hiện ít vấn đề
Sau khi ở trước mặt Lôi Dĩnh gửi lại 1 cái hôn, hắn mới dắt theo valy rời phòng ngủ, trước khi ra cửa hắn còn để là một tờ giấy nhỏ trên bàn, nói lại hắn sẽ đi công tác vài ngày, muốn nàng phải biết chăm sóc mìnhthật tốt
Reng…………………
Cung Thần Hạo một tay đè nút nói chuyện xuống, hỏi “Chuyện gì?”
“Tổng tài, vé máy bay đã được đặt xong, mười một giờ sáng sẽ bay” Lâm thư ký nói
“Ừ” Cung Thần Hạo đơn giản nói, liền cúp máy
Cuộc họp đã hoàn tất, hắn hiện tại đang xử lý một ít văn kiện trênbàn, giương mắt nhìn đồng hồ, đã gần 9 giờ, nàng hắn là phải rời giườngrồi chứ?? Hắn buông công việc trong tay ra, cầm lấy điện thoại, đè dãysố quen thuộc xuống, nhưng lại ko có người bắt máy
Nàng sao ko bắt máy?? Hay lại đi làm quên mang di động?
Cung Thần Hạo buông điện thoại, nâng tay dụi dụi mũi,nàng hẳn là có xem tờ giấy hắn để lại đi
Hoa Tâm Tổng Tài Hoa Tâm Tổng Tài - Văn Thanh