The pure and simple truth is rarely pure and never simple.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43: Về Nhà
…..đây ko phải là Cung thiếu phu nhân sao?? Ngọn gió nào đã đem ngài đến đây??”
Vừa mới bước vào phòng khách, Lôi Dĩnh đã nhìn thấy Lôi Tiệp Nhi bước xuống lầu, giọng nói trào phúng của Tiệp Nhi, nàng ko phải la ko nghethấy, nhưng nàng ko để ý tới, bởi vì đây cũng ko phải là lần đầu tiênnàng nghe, nàng nghe nhiều lần nên cũng thành thói quen
“Là ba gọi điện bảo tôi trở về ăn cơm trưa” Lôi Dĩnh nói ra nguyên nhân
“Ba sao lại gọi cô về ăn cơm trưa chứ? Ko phải chính cô mơ tưởng muốn về nên lấy cớ đi sao!!?” Lôi Tiệp Nhi chậm rãi từ cầu thang trên bướcxuống
“Tôi ko cần phải làm cái chuyện buồn chán đó, còn nữa, ba đâu?” LôiDĩnh ko muốn nói chuyện dây dưa ới nàng, ở cái nhà này nàng từng giâytừng phút muốn rời đi
Lôi Tiệp Nhi thấy bộ dạng của nàng ko cao ngạo, ko siểm nịnh, lửagiận lại bùng lên, rất nhanh đã bước đến trước mặt nàng, Tiệp Nhi hípmắt lại quan sát nhìn nàng, nói: “Hừ! Đừng tưởng rằng ngươi được gảcho Cung Thần Hạo là ngon, ngươi chẳng qua cũng chỉ là công cụ làm ấmgiường, ngươi cho rằng hắn thực sự yêu thương ngươi sao? Đừng nằm mơ,thật ko biết lúc trước ba suy nghĩ như thế nào, lại ga ngươi đi”
Lôi DĨnh sắc mặt trở nên tái nhợt, đối với từng lời từng chữ Lôi Tiệp Nhi phun ra trước mặt, nàng ko muốn bỏ qua, nhưng nàng vẫn giữ muốn giữ cho bản thân bình tĩnh, nàng ko muốn thua thiệt trước mặt Tiệp Nhi “Cóphải là công cụ ấm giường hay ko, ta ko biết!! Ta chỉ biết hiện hắn tại đối với ta tốt lắm, còn về phần chuyện sau này, ta ko muốn nhớ tới,cũng ko cân phải suy nghĩ”
“Ngươi………ngươi khá lắm, chỉ vài ngày ko thấy, bản lĩnh của ngươi đãvượt trội! Ngươi cũng ko lấy gương soi xem bộ dạng của mình, dựa vào cái gì người có thể có được tình yêu của hắn, chẳng là vì ngươi có giá trịlợi dụng, nếu ko hắn đã sớm đem ngươi bỏ qua 1 bên rồi” Lôi Tiệp Nhi kothể cho nàng cảm thấy thoải mái, nếu ko bởi vì nàng, thì Tiêu Ngự Phicũng sẽ ko cùng “nàng” (tiệp nhi) chia tay, tất cả đều là lỗi của contiện nhân này!
“Ba đâu?” Lôi Dĩnh ko muốn cùng nàng dây dưa nữa, nàng sợ chính mìnhsẽ ko khống chế được tâm tình, tuy rằng trên đường đi đến đây nàng đãsớm đoán trước được tình huống này
Nhìn biểu tình của nàng vẫn như trước, Lôi Tiệp Nhi nổi giận ” Ngươidựa vào cái gì mà dùng cái thái độ đó đối với ta” Nói xong, “nàng” liềnnâng tay, “ba” một tiếng, 1 cái tát vang dội được đánh thẳng vào mặt Lôi Dĩnh, trực tiếp đem mặt nàng nghiêng qua 1 bên
“Đều là vì ngươi, nếu ko người được gả đi sẽ phải là ta, nếu ko phảingày đó bởi vì ta gặp phải ngươi, Ngự Phi cũng ko cùng ta chia tay, tấtcả đều là lỗi của ngươi, đồ sao chổi này” Lôi Tiệp Nhi càng nói lửa giận càng lớn, trong mắt của nàng lúc này chỉ còn là lửa giận
Từng đợt nóng rát đau đớn dày vò khuôn mặt nàng, Lôi Dĩnh giương mắtnhìn người phía trước, ko chút suy nghĩ, “ba” 1 thanh âm thanh thúy vang lên, nàng đánh trả lại Tiệp Nhi 1 cái tát, nàng trước kia chịu đựng làvì đối với cái gia đình này vẫn còn 1 ít hi vọng, nhưng từ sau khi nàngđược gả cho Cung gia, nàng và cái nhà này đã ko còn quan hệ, nếu hôm nay hắn gọi điện thoại mời nàng về nhà, chỉ là vì muốn làm nhục nàng, nàngko cần phải nén giận
Lôi Tiệp Nhi tay xoa xoa mặt, kinh ngạc nhìn nàng, ko ngờ được nữnhân này lại dám đánh nàng “Ngươi…..ngươi…..ngươi dám đánh ta” Lôi TiệpNhi đột nhiên như kẻ phát điên, liền xông lên bắt lấy tóc Lôi Dĩnh “Tacho ngươi đánh ta, ta cho ngươi đánh ta….”
“Ách……ngươi buông ra” Lôi DĨnh bị kéo tóc đau quá, vươn tay nắm lại tóc của nàng
“A………”Lôi Tiệp Nhi cảm thấy da đầu từng trận đau đớn, lực đạo kéo tóc cũng gia tăng lên
Hai người cứ như vậy, xông vào đánh nhau, bọn hạ nhân (*người hầu) ko 1 ai có can đảm dám lên cản, chỉ có thể đi mời lão gia
“Hai người các ngươi như vậy là sao đây?” Lôi Vệ Cảnh tức giận kêulên, đi lên phía trước, một bên ngăn các nàng, một bên ko nói ko rằng đã hướng Lôi Dĩnh tát nàng 1 cái, Lôi Dĩnh bị tát như trời giáng, liềnnặng nề ngã xuống đất
Mà Lôi Vệ Cảnh lúc này lại đỡ Lôi Tiệp Nhi dậy dịu dàng hỏi “Có bị thương hay ko?”
Hai mắt sương mù của Lôi tiệp nhi lập tức liền lóe sáng, rơi lệ “Ba,ba ko đến chắc con sẽ bị nàng đánh chết, ba xem…..” Ngón tay nàng chỉlên mặt “đây là bị nàng đánh, đều đã sưng lên” Nàng nói xong liền hướngLôi Dĩnh trừng mắt
Lôi Vệ Cảnh hướng tới 4 phía nói “Được rồi, tất cả đi làm việc của mình đi, đừng ngây ngốc đứng ở chỗ này”
Bọn hạ nhân tất cả đều tản ra, cũng ko dám đợi thêm, tính tình của lão gia, bọn họ đều hiểu rất rõ
Chờ ọi người rời đi, Lôi Vệ Cảnh mới lạnh lùng nhìn vào Lôi Dĩnh vừa đừng thẳng “Ta cho ngươi về nhà ko phải là để cho ngươi đánh TiệpNhi” (*bà này đáng đánh chết thì có…..xí…..)
Lôi Dĩnh đem tất cả mọi chuyện đặt trong mắt, lạnh lùng chống đỡ,chẳng bao lâu, nàng cũng có cái ảo tưởng muốn hướng tới phụ thân làmnũng, nhưng mà nàng biết, tất cả mọi ảo tưởng chỉ là 1 giấc mộng, mà lúc này chính nàng cũng thật thảm hại đi!
“Được rồi, con lên lầu đi, ba có chuyện muốn nói với nó” Lôi Vệ Cảnh nói
Lôi Tiệp Nhi vừa địnnh nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy trong mắt LôiVệ Cảnh lại nhen nhóm lửa giận đánh từ bỏ, nàng đối với Lôi Dĩnh hừ 1tiếng, liền bỏ lên lầu
Hoa Tâm Tổng Tài Hoa Tâm Tổng Tài - Văn Thanh