Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Thanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:15:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Hẹn Hò
ả một ngày, Lôi Dĩnh kéo hắn đi đông dạo tây, đem trò chơi ở khu vui chơi, chơi hết mấy lần, trong đời nàng, nàng chưa từng có lần nào đếnđây, từ nhỏ nàng đã rất kỳ vọng, mong ba có thể đem nàng đi, nhưng nàngvẫn chỉ có thể ngồi ở một góc nhìn hắn đối xử tốt với tỉ tỉ
Nhưng cũng ko sao, nàng hiện tại ko phải đã được đi rồi sao?? Hơn nữa lại là đi cùng hắn, mặc kệ nàng muốn chơi cái gì, hắn đều chơi cùngnàng, điều này thực khiến cho nàng cảm động
“Sao rồi? Chơi mệt ko?” Cung Thần Hạo vừa lái xe, vừa hỏi, hắn hômnay xem như là biết được mặt khác của nàng, quả thực cuộc sống của nàngtrước đây rất kém
“Ừ, có chút mệt” Lôi Dĩnh nhìn ra bên ngoài cửa sổ trả lời
“Bữa tôi hôm nay ăn bên ngoài đi”
“Được”
Lôi Dĩnh nhìn cảnh phố chạy như bay, hưởng thụ sự yên tĩnh cùng thoải mái
Ước chừng được 40 phút, bọn họ đã đi vào một cái nhà hàng có thể nói là đạt mức tiêu chuẩn quốc tế
Toàn bộ nhà hàng có kiến trúc hình tròn, bên trong nhà lại có dựngtrăm ngàn cái hòn non bộ tạo cảnh, núi xanh nước biếc, cầu đá vắt ngang, cổ thụ già cõi, hoa thơm cỏ lạ, dàn hoa nghiêng nghiêng, sương khóilành lạnh, nhìn như mây trắng lướt nhẹ, đúng là một bức tranh khó gặp
“Đến rồi, xuống xe đi! ” Cung Thần Hạo nói
Mà Lôi Dĩnh cùng có người giúp nành mở cửa
“Tổng tài, xin mời theo tôi”
Cung Thần Hạo đi tới trước mặt Lôi DĨnh, cầm tay nàng, hướng vào trong nhà hàng đi
Loi Dĩnh ko ngờ, cái nhà hàng này thì ra cũng là sản nghiệp của hắn
Quản lý đưa hai người vào chỗ ngồi tốt nhất, chỗ ngồi này có vị trítốt nhất nhà hàng, cảnh đẹp ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy hết ko bỏ sótthứ gì
Một người phục vụ bận đồng phục lập tức đem ra 2 ly rượu khai vị,quản lý tự mình đem rượu đưa đến trước mặt 2 người, thuận tay lấy luônmenu trên bàn “Tổng Tài, xin chờ một chút, cơm sẽ lập tức được mang đến”
Cung Thần Hạo gật đầu vẫy tay ý bảo hắn có thể lui ra, chuyển mắt lại thấy Lôi Dĩnh đang nghiêng mặt nhìn cảnh trí trong vườn nhà hàng
“Em cảm thấy thế nào?”
“Là một chỗ rất đẹp” Lôi Dĩnh nhìn cảnh nói
“Em thích là tốt rồi” Cung Thần Hạo có thể nhìn thấy nàng rất thích chỗ này
“Cái kia, thực xin lỗi, em muốn đi rửa tay” Lôi Dĩnh hướng hắn nói
“Toilet ở cửa phía trước quẹo phải, cần anh mang em đi ko?”
“Ko cần, tự em đi là được” Nàng dứt lời đứng dậy, hướng về phía toilet đi
Cung Thần Hạo nhìn bóng lưng nàng xa dần, quay đầu nhìn mây mù ngoài cửa sổ trầm tư
Âu Mĩ Nhi cùng hai người bạn cười cười nói nói đi vào sân vườn, vừađi vào nhà hàng, tầm mắt lập tức chú ý tới một thân ảnh đặc biệt, hắn từ lâu cũng đã ko tìm gặp nàng
“Mị nhi, ngươi kia có phải là Cung Thần Hạo của Cung thị tập đoàn ko??” Lục y nữ nhân đứng cãnh Mỵ nhi nói nói
“Xem hắn thật anh tuấn, trách ko được có nhiều nữ nhân lại muốn trở thành nữ nhân của hắn” Tử y nữ nhân, vẻ mặt háo sắc nói
Âu Mị Nhi ko để ý đến lời nói của các nàng. nàng hởi chỉnh quần áo,nở nụ cười mê hoặc lòng người, hương thân ảnh anh tuấn kia bước tới, hắn chỉ có một mình ở đây, đúng là một cơ hội tốt, tuy rằng hắn đã kết hôn, nhưng mà nàng cũng ko ngại làm người thứ ba (RIn:….2 chữ: vô sĩ!)
“Hạo, ko ngờ tới lại có thể gặp gỡ anh ở đây” Âu Mỹ Nhi phong tìnhvạn chủng đi đến trước mặt Cung Thần Hạo, giọng nói mang chút kinh ngạc
Cung Thần Hạo giương mắt nhìn về người phía trước, nữ nhân này làai?? Nàng làm sao có thể biết hắn?? Qua một giây, Âu Mị Nhi đã ngồixuống đùi hắn
“Hạo, anh tới một mình sao? Nếu đúng là như vậy, chúng ta cùng ngồixuống cùng nhau ăn đi” Âu Mị Nhi thanh âm mềm mại nói, tay khoát lên cổcủa hắn, ánh mắt dịu dàng như muốn thôi miên
“Ách…..tiểu thư, tôi quen cô sao?”
“Hạo! Là em a! Mị Nhi a…..anh sao lại quên em rồi” Âu Mị Nhi nhẹ nhàng gõ vào ngực hắn, chu miệng nói
Mị Nhi!?? Một cái tên nghe rất quen, Âu Mị Nhi…..thiên xí nghiệp Âuthị, từng cùng hắn có quan hệ tình nhân ngắn ngủi, nhưng mà chuyện nàyđã là chuyện của mấy tháng trước đây
“Hạo, anh nghĩ sao?”
“Ừ, nhưng mà anh muốn, em hiện tại hãy đứng dậy, chúng ta ko phải đãsớm chia tay sao?? Hơn nữa anh đã kết hôn” Hắn sở dĩ chia tay cùng nàng, cũng là chịu ko nổi tính tình đại tiểu thư của nàng, nàng được nuôngchiếu quá mức, quen biết ba ngày, đã bị hắn hạ knock out! Cũng khó trách hắn lại ko nhớ rõ nàng
“Hạo………………….”
Lôi Dĩnh từ toilet đi ra, gặp được hình ảnh, ông xã nàng cùng một nữnhân ôm nhau, mặt khác lại có 2 nữ nhân vẻ mặt háo sắc ngồi đối diệnnhìn hắn
Danh tiếng đào hoa bên ngoài của hắn, nàng đã sớm biết, mà bức tranhtrước mặt, lại thật sâu kích thích nàng, chẳng qua là nàng đi toilet một chút, đã có nữ nhân tự động dâng đến cửa, đúng là danh bất hư truyền
Nhưng nàng xem bộ dạng nhíu mày của Cung Thần Hạo, cũng biết chỉ cómột mình nữ nhân này yêu thương nhung nhớ hắn, nên nàng cũng chạy vềphía Cung Thần Hạo, cố gắng treo lên khuôn mặt tươi cười “Ông xã” Đây là lần đầu tiên nàng gọi hắn như vậy
Thanh âm của Lôi Dĩnh đột nhiên vang tới, khiến hắn có loại ý tưởnggiải thoát, liền hướng tới Âu Mị Nhi nói “Thực xin lỗi, bà xã của anh đã đến đây, em có thể đứng dậy ko??”
Âu Mị Nhi trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn nữ nhân khuôn mặt trẻ con trướcmắt, luận diện mạo, nàng ko xinh đẹp, luận dáng người, nàng cũng kotốt, Hạo làm sao có thể cùng loại nữ nhân này kết hôn?? “Hạo, ánh mắtcủa anh khi nào lại trở nên kém như vậy, loại nữ nhân này cũng có thểcùng anh lên giường” Giọng điêu của nàng hết sức trào phúng
Lôi Dĩnh bị lời của nàng chọc giận, cái gì là loại nữ nhân này? Nàngtrên mặt lộ vẻ hồn nhiên, tươi cười nói ” Tôi nói, vị đại thẩm này, dìcũng nên xem lại chính mình đi, dì nên đi về mà soi gương, ông xã tôilàm sao có thể coi trọng dì”(Rin: giời ạ!! Ta edit xong câu này là bịsặc cười òi!! haha….)
Đại thẩm?? NHa đầu kia mắt đúng là có bệnh! Âu Mị Nhin giây tiếptheo liền từ trên người Cung Thần Hạo đứng dậy, đôi mắt đẹp giận dữtrừng Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh thấy Âu Mị Nhi đứng lên, liền thay nàng ngồi xuống đùi CungThần Hạo, dùng giọng điệu làm nũng nói “Ông xã, anh thật đúng là ai đếncũng ko cự tuyệt! Đến đại thẩm kia yêu thương nhớ nhung, anh cũng nhậna, ai…….” Nói xong, nàng vẫn ko quên lắc đầu
Cung Thần Hạo nghiền ngẫm nhìn nàng, cũng ko nói lời nào, hắn có thểcảm nhận được sự đố kị trong lời nói của nàng,cùng cả ánh mắt bất mãn,cảm nhận như vậy cũng rất tốt
Hoa Tâm Tổng Tài Hoa Tâm Tổng Tài - Văn Thanh