We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Higashino Keigo
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: H.m
Biên tập: Chung Nguyễn
Upload bìa: Thư Dương Hoài
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 571 / 103
Cập nhật: 2023-03-26 22:34:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29
ota và Rino tới thư viện lúc hơn sáu giờ chiều. Họ tìm được thông tin ở đây có thể đọc bản sao khổ nhỏ của các loại báo và tạp chí. Thư viện đóng cửa lúc tám giờ nên họ vẫn còn thời gian.
Hai người đến quầy thủ thư và thông báo mục đích đến đây. Thủ thư, một phụ nữ trung niên, hỏi hai người muốn tìm bản khổ nhỏ của tháng nào trong năm nào. Có lẽ các bản sao lưu được chia theo từng tháng.
Marilyn Monroe mất vào ngày năm tháng Tám năm 1962. Nếu kẻ giết người bị sốc trước tin này rồi phạm tội, có lẽ phải sau đấy một vài tháng.
Hai người yêu cầu xem các ấn bản từ tháng Tám đến tháng Mười năm đó. "Xin chờ cho một chút!" Người thủ thư nói rồi đi vào bên trong.
"Không biết có tìm được bài báo ghi lại tin này không nhỉ?" Rino lo lắng.
"Theo lời bà lão kia thì ông ta đã giết rất nhiều người. Một vụ án lớn như thế không thể nào không lên báo được."
Cô gật đầu: "Anh nói đúng."
Trên chuyến tàu từ Katsuura về, họ đã thử tìm kiếm trên mạng bằng từ khoá "vụ MM". Họ tìm thấy một vài thông tin nhưng không có tin nào liên quan tới vụ án. Có lẽ không còn ai nhắc tới chuyện đã xảy ra từ năm mươi năm về trước nữa. Hoặc giả có thể nó đã được gọi bằng một cái tên khác.
Người thủ thư quay lại. Hai tay bà ôm ba tập báo khổ nhỏ. Tập nào nhìn cũng dày khoảng vài phân, khổ khá lớn.
Họ nhận báo tại quầy rồi mang ra khu đọc sách. Hai người ngồi cạnh nhau phía cuối chiếc bàn lớn.
Họ bắt đầu mở báo in ngày năm tháng Tám, lật trang. Họ mở trang nhất trước vì cho rằng tin một siêu sao đột ngột qua đời đương nhiên phải được đưa lên trang nhất các báo. Sau đó họ tìm trong mục Xã hội. Những tin thế này sẽ chẳng bao giờ được đăng ở những chuyên mục như Chính trị hay Thể thao.
Thế nhưng các bài báo trong ngày mùng năm tháng Tám không nhắc gì tới cái chết của Marilyn Monroe. Có lẽ do lệch múi giờ nên báo chí thời đó không kịp đưa tin.
Song trang nhất các báo hôm sau, ngày mùng sáu cũng không đăng tin về cái chết của bà. Sota cảm thấy lạ, lật tiếp các trang khác thì thấy ở phần cuối trang chuyên mục Xã hội có một mẩu tin nhỏ tiêu đề 'Monroe đột tử'. Nguyên nhân cái chết được cho là uống thuốc ngủ quá liều, nhiều khả năng là tự sát. Phần còn lại chỉ giới thiệu qua loa về sự nghiệp của Marilyn Monroe.
"Hả, chỉ có thế này thôi sao?" Rino tỏ vẻ thất vọng. "Hồi Michael Jackson chết báo chí làm rùm beng lắm mà."
"Chắc do khác thời đại thôi. Thời đó với người Nhật thì Mỹ vẫn là một đất nước xa lạ mà. Bà lão nói chuyện với chúng ta cũng chỉ biết đó là một nữ diễn viên nước ngoài thôi chứ có biết cái tên Marilyn Monroe đâu. Nghĩa là bà ấy có thể nổi tiếng trong giới mê phim ảnh nhưng không được biết đến nhiều ở Nhật. Vậy nên việc bà ấy mất chỉ được đăng trong một mẩu tin nhỏ. Mà được đăng lên báo thôi cũng ghê rồi còn gì."
"Hừm, ra là thế." Rino cũng tỏ vẻ đồng tình.
Họ tiếp tục lật các trang báo khác nhưng không tìm thấy tin gì liên quan đến cái chết của Marilyn Monroe. Theo Sota tìm hiểu trên mạng thì có vài bí ẩn xung quanh cái chết của bà. Có thể vì ở Mỹ lúc đó cũng không có thông tin chính xác nên các tờ báo Nhật chưa thể viết thành bài được.
Thật ra, mục đích của hai người vốn không phải tìm hiểu về cái chết của nữ diễn viên Hollywood này. Họ tới đây là để tìm kiếm thông tin về vụ án người đàn ông hâm mộ bà đã phát điên và gây ra thảm sát hàng loạt.
Hai người lục tung các bài báo trong tháng Tám nhưng không tìm được gì đáng kể. Lúc này đã hơn bảy giờ tối nên họ buộc phải khẩn trương.
"Chúng ta chia ra tìm đi. Tôi sẽ tìm phần tháng Chín còn cô tìm tháng Mười nhé!"
"Được."
Không lâu sau khi họ chia nhau ra tìm kiếm, Rino vỗ vào lưng Sota.
"Sao thế?"
"Nhìn xem!" Cô chỉ một mẩu tin nhỏ trong mục Xã hội. Sota đọc tiêu đề, nín thở. 'Vụ giết người ở quận Meguro! Động cơ gây án là Marilyn Monroe?'
Anh đọc bài báo một lượt. Nội dung như sau:
"Các nhân viên điều tra đã làm rõ Tanaka Kazumichi, hung thủ trong vụ án giết người ngày mùng năm tháng trước tại quận Meguro, là một người hâm mộ cuồng nhiệt của Marilyn Monroe, nữ diễn viên vừa mất trong tháng Tám. Sau cái chết của cô, hắn ta đã phát điên và gây ra thảm án. Nhân viên điều tra nhận định hắn gây án vào ngày mung năm tháng trước là do tròn một tháng ngày mất của nữ diễn viên này."
Chắc chắn là vụ án này. Sota vội vã lật nhanh các trang báo. Ở trang nhất báo buổi chiều ngày mùng năm tháng Chín có tin về vụ án. Tiêu đề ghi 'Trên đường phố thuộc quận Meguro ở Tokyo có một người đàn ông cầm kiếm Nhật tấn công tám người đi trên đường rồi tự sát'.
Theo như bài báo thì vào khoảng bảy giờ sáng ngày mùng năm tháng Chín, có một người đàn ông cầm kiếm Nhật tấn cồn những người dân sống xung quanh, có người đang trên đường đi làm, người đang đi dạo. Các nạn nhân đã được đưa tới bệnh viện gần nhất nhưng ba người đã chết và năm người bị thương nặng. Sau khi vụ việc xảy ra khoảng hai mươi phút, cảnh sát đồn Meguro có mặt tại hiện trường, tuy nhiên người đàn ông này đã tự dùng kiếm cắt cổ mình. Kết quả điều tra sau đó làm rõ, người đàn ông tên Tanaka Kazumichi sống ở gần đó. Hắn ta ba mươi tuổi và tự xưng mình là nghệ sĩ.
Thông tin này hoàn toàn khớp với câu chuyện mà bà lão ở Katsuura kể lại. Cả họ Tanaka cũng giống.
"Này, chờ chút." Rino kéo tay áo anh như lại tìm ra điều gì đó.
"Lần này là gì thế?"
"Anh đọc thử tin này xem."
Anh nhìn theo tay cô chỉ thì thấy đó là một bài xã luận. Sota không thể không ngạc nhiên khi nhìn thấy tiêu đề ghi 'Điều gì đã gây ra vụ MM?'.
Anh vội đọc nội dung bài báo. Vụ MM chính là vụ án xảy ra tại quận Meguro. Qua mạch văn, anh đoán rằng đó là cách gọi giữa các nhân viên điều tra vụ án với nhau.
"Vậy là rõ rồi nhỉ? Chuyện anh trai anh nhắc tới chính là vụ án này."
"Có vẻ thế. Nhưng vụ án này thì có liên quan gì đến cây hoa khiên ngưu vàng kia?"
"Có lẽ có liên quan ở đâu đó. Vậy nên cô Iba Takami cũng tỏ ra quan tâm đến ngôi nhà đó."
Sota lắc đầu. "Tôi không biết nữa. Đầu óc tôi bây giờ rối quá."
Người đàn ông đang ngồi đọc sách ở góc chéo với họ cố tình hắng giọng. Trong lúc mải trò chuyện, họ đã vô tình nói hơi lớn tiếng.
"Trước mắt hãy cứ photo lại những bài báo liên quan đã," Sota đứng lên.
Máy photocopy nằm cạnh quầy thủ thư. Chuyện mục Xã hội của tờ báo buổi chiều ngày mùng năm tháng Chín còn có một bài báo chi tiết hơn nên hai người quyết định sẽ photo từ bài đó trước. Tiêu đề là 'Vụ giết người hàng loại tại đường Meguro, nạn nhân không thể chống cự, những nhân viên đang trên đường đi làm bị trọng thương'.
Trong lúc Rino tìm thêm các bài báo khác, Sota tranh thủ đọc bài báo vừa photo. "Những tiếng hét thất thanh vang lên ở một cụm dân cư yên tĩnh tại quận Meguro. Những người dân trong bộ đồ ngủ bỏ chạy. Một người đàn ông cầm thanh kiếm Nhật vấy máu đi lang thang trên đường phố trong tiếng la hét. Vụ giết người bất ngờ xảy ra vào rạng sáng ngày mùng năm đã đẩy những người dân đang chào đón một buổi sáng yên bình xuống đáy sâu của nỗi sợ hãi..." Đó là đoạn đầu bài báo thuật lại chi tiết sự tàn khốc của vụ án.
"Sau khi người này cầm kiếm rời khỏi nhà, hắn ta đã đâm xuyên từ cổ xuống ngực ông Inoue Akinori (68 tuổi) tại đoạn đường cách nhà hung thủ chừng ba mươi mét. Sau đó hắn ta đuổi theo cô Yoshiko (38 tuổi), người nhà Inoue ngay sau khi cô vừa ra khỏi nhà vì phát hiện tình trạng của ông Inoue, rồi đâm cô từ phía sau. Ông Akinori đã chết ngay tại chỗ còn cô Yoshiko tử vong sau khi nhập viện.
Tiếp đó hắn ta đột nhập vào nhà bà Yamamoto Kyoko (45 tuổi) phía bên kia đường rồi chém trọng thương bà. Gây án xong, hắn đi từ nhà bà Yamamoto đến hiện trường thứ hai của vụ án là con đường phía trước ga. Ở đó hắn đâm vào bụng anh Kusakabe Shinichi (32 tuổi), một nhân viên công ty đang trên đường đi làm rồi tiếp tục đâm vào lưng chị Kazuko (26 tuổi), vợ anh Shinichi đi tiễn chồng. Anh Shinichi chết tại hiện trường còn chị Kazuko được đưa vào bệnh viện trong trạng thái hôn mê. Tuy nhiên bé gái Shimako mới một tuổi được chị Kazuko bế vẫn bình yên vô sự.
Sau đó hắn ta tiếp tục vung kiếm tấn công những người đang bỏ chạy, làm bị thương bà Shimizu Hisako (48 tuổi), ông Kuwako Yoichi (70 tuổi), bà Yonezawa Seiko (56 tuổi) rồi chạy lên cầu thang một tòa nhà gần đó hét to một tiếng và cắt cổ tự sát. Kẻ sát nhân với máu từ động mạch cảnh phun ra xối xả đã rơi xuống cầu thang, tử vong.
Một chủ cửa hàng gần đó cho biết: 'Nghe tiếng kêu la thất thanh, tôi liền chạy ra xem thì thấy một người đàn ông cầm một cây gậy màu đỏ đang hành động điên loạn. Tôi nhìn kỹ mới nhận ra đó là một thanh kiếm Nhật đẫm máu. Vì sợ quá nên tôi chạy trốn vào trong nhà.'
Theo những gì điều tra được đến giờ, người đó sống ngay trong khu phố. Hắn ta tên là Tanaka Kazumichi (30 tuổi), tự nhận mình là nghệ sĩ. Hắn sống một mình trong căn phòng cũng là xưởng vẽ. Theo lời hàng xóm kể lại thì nhìn hắn lúc nào cũng giống như một kẻ vô công rồi nghề. Động cơ gây án của hung thủ sẽ được làm rõ trong thời gian tới."
Sota đọc lại bài báo lần nữa. Vì lần đầu tiên đọc lướt qua, anh cứ thấy lấn cấn trong đầu. À, không phải đầu mà là mắt. Anh có phản ứng với một chữ quen thuộc trong bài báo.
Sota mau chóng tìm thấy chữ đó. Shimako.
"Tuy nhiên bé gái Shimako mới một tuổi được chị Kazuko bế vẫn bình yên vô sự."
Đương nhiên Sota biết họ thời con gái của mẹ mình chính là Kusakabe.
"Này, có chuyện gì thế? Trong đó viết gì vậy?"
Rino khẽ lay nhưng anh không thể cất nên lời.
Hoa Mộng Ảo Hoa Mộng Ảo - Higashino Keigo Hoa Mộng Ảo