A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: Tình Bảo Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 584 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
ĩnh lần này cũng không tránh đi, thân hình hồi chuyển một trận linh hoạt, người đã nhanh sáp nhập xuyên bóng kiếm. Lộ Thương chỉ cảm thấy hoa mắt, kiếm không biết khi nào đã bị hắn dùng tay đoạt đi.
Lộ Thương thở dài một tiếng, thân hình đột nhiên ngừng … chỉ thấy Tĩnh đã cách mình ba bước, cầm trong tay trường kiếm của mình, khanh khách cười mà nhìn y.
“Đánh không bằng người, còn nói gì nữa …….” Hắn cúi đầu ủ rũ mà chuyển thân qua, nghĩ muốn đi trở về phòng.
Đã thấy thân hình Tĩnh nhoáng lên một cái, chắn ở trước mặt hắn.
“Trả.”Hắn đưa ra thanh trường kiếm trong tay, xem vẻ mặt kinh nghi không chịu nhận lấy của Lộ Thương, hắn một phen chặn ngang thanh kiếm đặt vào tay Lộ Thương, thuận tiện nắm lấy bàn tay cầm kiếm của y.
Sắc mặt Lộ Thương liền “bụm” một cái mà đỏ lên, có chút bối rối mà vội buông hai tay xuống, nhưng Tĩnh lại thà chết cũng không buông.
“Ta tới dạy ngươi hai chiêu.” Tĩnh ghé sát vào tai Lộ Thương mà nhẹ nhàng nói, mắt thấy vành tai nho nhỏ kia mạnh đỏ lên, lại thừa dịp mà vươn đầu lưỡi liếm một chút.
Mặt Lộ Thương càng đỏ hơn… Tĩnh liền đứng ở phía sau y, một tay bắt nắm lấy tay chính mình, một tay khéo léo khoác lên lưng của y, cả người mình liền bị nằm giữa trong lòng ngực hắn như vậy, tư thế của hai người cực kì ái muội, làm cho y nhất thời lại quên mất phản kháng, chính là ngơ ngác mà đứng tại đó.
Tĩnh nắm lấy tay y chợt dùng lực, ba bước thanh phong về phía trước mà đâm ra.
Hắn vừa kéo theo kiếm của mình, vừa lại bên tai mình bài đọc khẩu quyết cần nhớ: “…… Nguyên thủ đốc, khí đi nhâm, kiếm chính thiên xu thiên ba dặm, hành phong vố vũ thượng chín trọng …” (cái này ko hiểu lắm,tạm dịch là phòng thủ ở giữa,để mặc khí huyết di chuyển,xoay kiếm chém xa 3 dặm,để gió đưa lên tầng mây…=.=)
Kiếm thế đột nhiên biến đổi, Tĩnh chợt hướng thân thể lao nhanh chóng về phía trước, tay áo tung lên bay phất phới.Lộ Thương bị hắn làm cho thân bất do kỉ mà phóng thẳng lên, nhảy đến cuối cùng lên cao hơn mười trượng, Lộ Thương mới vừa cảm thấy được khí lực của mình đã bị đem xuống dưới, lại bị Tĩnh ra sức nâng, bụng dưới đau quặn lên dữ dội không ngừng, lại lần thứ hai lượn vòng bay về phía trước, thân hình theo sự dẫn dắt của Tĩnh từ bàn tay cầm kiếm của mình, hai người cứ như vậy dùng kiếm mà tung hoành ngang dọc trên trời.
Đi, kiếm phong trực tiếp sáp nhập sâu đến vài thước giữa thân một cây đại thụ.
Vỗ cổ tay cầm kiềm của y, Tĩnh có ý bảo y buông ra trường kiếm, giữ chặt tay y kéo theo nhảy thẳng lên tàng cây của đại thụ, Lộ Thương nhất thời chưa cân bằng tốt, thân hình nghiêng một cái liền như vậy mà ngã lên trên người Tĩnh.
Lộ Thương vừa định giãy giụa đứng lên, lại bị Tĩnh một phen ấn trụ:” Nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.”
Lộ Thương cũng tương đối mệt mỏi, nghe vậy cũng không ương bướng nữa, liền như thế lẳng lặng cúi xuống trên đùi hắn mà nhẹ nhàng thở hào hển.
“Vì cái gì dạy ta võ công?” Hơi thở hơi ổn định, Lộ Thương yếu ớt mà mở miệng, y trình độ võ thuật trên người tuy không bì kịp với Tĩnh, nhưng cũng là người biết phân biệt tốt xấu,biết Tĩnh dạy y một chiêu thức tâm pháp này có thể nói là võ lâm bất truyền chi mật.
“Sợ ngươi bị nam nhân khác khi dễ nha!” Tĩnh mỉm cười trêu ghẹo.
“Xích … trừ ngươi ra ai khi dễ ta?” Lộ Thương buột miệng nói không cần nghĩ, chợt phát giác những lời này có chút không đúng, vừa định nói một câu vãn hồi, Tĩnh đã ở một bên cười ha hả ra tiếng.
“Xem ra thân hình của ngươi đã tốt lắm, chịu được khi dễ của ta … ta đây sẽ không khách khí nữa.” Một phen ôm ngang lấy Lộ Thương, Tĩnh phi thân xuống khỏi đại thụ, liền hướng về phía phòng ngủ mà bay đến.
“Không cần! Không cần …“ Lộ Thương liều mạng giãy dụa, thể trạng cơ thể y tuy so với mấy ngày trước đã tốt hơn một chút, nhưng phải chống đỡ kẻ có độ bèn cao khác người bình thường như Tĩnh cũng không chịu đựng được.
Bị Tĩnh ôm thả xuống trên chiếc giường phủ khăn trải sắc cẩm lam, Tĩnh dùng sức mà áp lên trên người Lộ Thương.
“Nặng quá ….” Lộ Thương rên rỉ, thế nhưng Tĩnh cũng không để ý nghe đầy đủ.
Có lẽ là liên quan đến việc đã có một đoạn thời gian cấm dục, hắn có vẻ so với trước kia càng vội vàng hơn.
Lung tung mà xé rách xiêm y trên người Lộ Thương, tay của Tĩnh vội vã luồng vào quần dài của Lộ Thương, tìm thấy được thứ vẫn đang mềm mại yếu ớt rũ xuống kia, mạnh dùng sức bắt lấy cào một chút.
“A…“ Lộ Thương không kiềm được mà kêu ra tiếng, “Đau ……”
“Miệng vết thương lần trước còn không có tốt sao?” Trong giọng nói của Tĩnh có một chút day dứt khó nhận ra… hắn nhớ lại ở Đồng Hoa quán lần trước, chính mình không át chế được tức giận mà đem một cái que nhỏ cắm vào phân thân của Lộ Thương, tình hình khi ấy thanh âm của y thảm thiết mà kêu thét.
Lộ Thương có chút kỳ quái liếc nhìn Tĩnh một cái: Tĩnh trong trí nhớ của y hoàn toàn là một ma quỷ xinh đẹp đầy dục vọng, hôm nay sao lại bắt đầu quan tâm đến mình …
Chẳng lẽ hắn còn có cái gì chưa đoạt được từ trên người mình sao?
“Còn sao nữa…” Thế nhưng trực giác vĩnh viễn hành động nhanh hơn so với lý trí, vừa mới nói ra khỏi miệng, Lộ Thương đã nghĩ muốn tự cắn đầu lưỡi của mình, này còn không phải là khuyến khích Tĩnh đối với chính mình thi bạo sao.
Quả nhiên, theo một cái tươi cười trên khóe môi khiến người phải trợn mắt của Tĩnh, hắn bắt đầu dùng những hành vi như cuồng phong vũ táp.
Một phen cởi xuống quần áo còn sót lại trên người Lộ Thương, môi của Tĩnh nhanh chóng bay xẹt qua trên gáy của Lộ Thương, phủ trên ngực, bụng dưới, thẳng đánh vào những chỗ yếu hại của Lộ Thương.
“Trời …” Lộ Thương thử luống cuống mà vùng lên một chút, y thử đi ngăn lại đầu của Tĩnh, thế nhưng Tĩnh lại tựa như con đỉa chặt chẽ mà hút tại phân thân của y, đầu lưỡi linh hoạt mà dùng sức liếm cuốn, Lộ Thương hoàn toàn không thể khống chế được chính mình, chỉ cảm thấy máu trong toàn thân bỗng chốc đều chảy xuống thân dưới.
Tĩnh trước kia đã từng bắt buộc chính mình làm khẩu giao cho hắn, nhưng hắn đối với sự tiếp xúc của mình lại chỉ lo hung hãn mà xâm nhập vào thân thể của mình, cái gọi là trêu đùa nhiều lắm cũng chỉ là thô bạo mà vuốt ve hạ thể của mình mãi cho đến khi chính mình chịu không nổi mà bắn tinh mới thôi, nhưng chưa từng có được đến loại trình độ này.
“Ngươi điên rồi!” Lộ Thương vô lực mà kháng nghị.
Hắn dùng kĩ thuật cao siêu thành thục làm cho Lộ Thương gần như muốn phát điên, mà Tĩnh có ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, kia hai tròng mắt xinh đẹp hoàn mỹ rung chuyển giữa hào quang tản ra đầy dục vọng suýt nữa khiến Lộ Thương không cách nào khống chế được thân thể của chính mình.
“Mau …Mau buông ra …” Nếu đã vô phương chống lại sức lực của Tĩnh, Lộ Thương chỉ có thể lựa chọn dùng ngôn ngữ mà cự tuyệt hắn, thế nhưng trong thanh âm cũng nghe không ra tí hơi nào lại phát ra có chút run rẩy, phối hợp cùng cơ thể đang tràn đầy mồ hôi và hạ thể đang dần dần ngạnh lên, căn bản ngay cả một chút lời có sức thuyết phục đều không có.
Tay của Tĩnh trượt đi trên thắt lưng của Lộ Thương, qua lại vuốt ve làn da vì thấp ướt mà trở nên mềm nhẵn kia, lại dọc theo đường thắt lưng đi xuống ấn vào trên kẽ hở của mông, hai tay lại dần dần hướng vào chính giữa mà lấy lòng, thử tách ra kẽ hở dài hẹp.
“Ân…” Cảm thấy ngón tay Tĩnh thâm mật mà tiếp xúc cửa mật huyệt của mình, Lộ Thương gần như ngay cả âm thanh cũng đều sắp phát ra không được.
“Ngươi …Ngươi nếu không lấy ra …Ta sẽ chống đỡ không được …” Gần như dùng hết khí lực toàn thân mà cảnh cáo Tĩnh, Lộ Thương sâu sắc cảm thụ thân thể chính mình không cách nào không chế luồng nhiệt nóng bỏng đang từ phân thân đang tập hợp về phía lối ra nhỏ hẹp nơi đỉnh.
Tĩnh ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, lại thình lình hung hăng mà cắn một ngụm trên linh khẩu của Lộ Thương …ngay lập tức, ái dịch nóng rực liền không thể khống chế mà bắn đi ra …thực không may mắn là, phần lớn đều rơi vào trong miệng của hoàng đế bệ hạ tôn quý Hiên Viên Tĩnh.
Mặc dù kể đầu têu từ trước đến nay chính là Tĩnh, nhưng hắn cũng là vẻ mặt không thể tin được mà ngốc sững tại chỗ …ái dịch của Lộ Thương không ngừng theo khóe miệng hắn mà nhỏ giọt xuống, khiến cho hắn có một bộ dáng há miệng trông như không phải câm cũng không giống xấu.
Bầu không khí trong phút chốc đông lại, Lộ Thương có điểm sợ hãi mà nhìn hắn, thật sợ hắn đột nhiên phát hỏa lại muốn dùng phương pháp đáng sợ nào đó để tra tấn chính mình.
Chính là Tĩnh vào lúc ban đầu là kinh ngạc thì lúc sau lại khẽ cười cười … nụ cười xinh đẹp như quỳnh hoa trong nháy mắt xuất hiện, hấp dẫn thật sâu ánh nhìn của Lộ Thương.
“Cho ngươi cũng nếm thử chút …” Tĩnh thừa dịp Lộ Thương thần trí lơ đãng vì nụ cười kia, mạnh ngăn chặn trên môi hắn … một dòng chất lỏng nồng đặc trôi chảy giữa môi và răng của hai người trong lúc gắn bó với nhau, vị đạo trúc trắc làm sự diệu êm hòa tan trong bầu không khí, hai người chia sẽ sự ôn nhu hiếm có của đối phương, chất dịch trong miệng của Tĩnh ở lẫn nhau mà giao triền.
“Cùng hương vị của ta không giống nhau đi?” Tĩnh còn không quên hỏi đùa Lộ Thương một câu, mắt thấy gương mặt vốn không tính là trắng ngần kia trong nháy mắt chuyển thành đỏ bừng. (mặt dày…)
Hắn lại nhẹ nhàng duỗi tay xuống dưới thân Lộ Thương, nghĩ muốn đưa y lật chuyển trở lại.
Lộ Thương hoảng hốt, vội lấy tay che đi, cũng dùng sức chuyển đầu qua, cả người tuột ra khỏi khủyu tay của Tĩnh, ngã ở trên giường.
“Đừng …Miệng vết thương ở nơi đó còn chưa có tốt …” Y cũng không nhìn lại vết thương còn đau nhức trên lưng, rụt rè mà chống cự ý đồ đã rõ ràng của Tĩnh.
Miệng vết thương ở mật huyệt sau lần bị Tĩnh hun hăng giày vò đến nay cũng không có dấu hiệu khỏi hẳn, y mỗi lần đi đại tiện đều phải cố hết mười phần dũng khí mới có thể vượt qua đau đớn như xé rách kia, làm sao lại có thể chịu đựng sự công kích của hung khí vượt xa người thường của Tĩnh.
Tĩnh nhướn mày, “Vậy ngươi muốn ta làm sao bây giờ?” Hắn không chút xấu hổ chỉ vào hạ thể đã hưng phấn đứng lên mà yêu cầu Lộ Thương cấp cho một cái kiến giải.
“Kia kia cũng không liên quan đến chuyện của ta, ai kêu ngươi lần trước hung hãn như vậy chứ?” Lộ Thương cố gắng khác chế khổ não của chính mình, nhưng lại không dám quá phận mà đắc tội đại ma đầu kinh khủng này..
Tĩnh chau mày, mắt thấy sẽ muốn liền phác tác, Lộ Thương nhất thời hoảng …hắn biết rõ trêu chọc đến sự đáng sợ của Tĩnh, kia cũng không phải là vấn đề đơn giản là chịu được sự đau đớn sau đình.
Hắn vội vàng ôm cổ Tĩnh:”Không cần!Không cần! Ta dùng miệng là được …Dùng miệng là tốt rồi …” Thanh âm run rẩy, Hắn thật sự là có điểm sợ thù đoạn tàn khốc của Tĩnh.
Tĩnh lại lộ ra một cái tươi cười khiến vạn người mê, lui về dựa vào phía sau, hai tay hắn chống trên giường, hình thể mê người bày ra những đường nét tuyệt đẹp.
“Đây là chính ngươi nói, không được đổi ý nga.”
Hắn nâng lên một bàn tay dùng tư thế dâm loạn mà chỉ chỉ vào hạ thể của chính mình, ý bảo Lộ Thương có thể bắt đầu thực hiện hứa hẹn của y.
Lộ Thương trên mặt sung huyết đỏ bừng, ánh mắt liều chết trừng cái địa phương thấy thế nào cũng có điềm kinh người kia … rõ ràng chính mình cũng có thứ đó, thế nhưng đến gần Tĩnh sẽ làm hắn xấu hổ đến hận không thể cắm đầu mà chết.
“Uy…ngươi rốt cuộc muốn hay không…” Tĩnh chờ đến có chút không kiên nhẫn, bày ra một bộ nếu y còn không có hành động, chính mình liền sẽ đến dùng tư thái cứng rắn mà thượng.
Lộ Thương cắn chặt răng, cúi người xuống, cơ hồ là nhắm mắt lại nhẹ nhàng mà hướng bộ phận kề sát ra giường kia của Tĩnh.
Hoa Hoa Du Long Hoa Hoa Du Long - Tình Bảo Nhi