What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Tác giả: Tình Bảo Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 584 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
ộ Thương đứng mũi chịu ánh hào quang từ vẻ xinh đẹp đó chiếu tới, đối với đôi mắt tuyệt mỹ sâu không thấy đáy kia của Tĩnh, hắn lại sửng sốt thật lâu không thể nói thành lời.
“Đại ca?” Thấy phản ứng này của Lộ Thương, hai tên bắt người biết hắn động tâm rồi …loại tuyệt đại giai nhân này, không động tâm thì không phải là nam nhân.
Phất phất tay, ánh mắt Lộ Thương vẫn không rời khỏi khuôn mặt tuyệt mỹ, thanh âm đã có điểm không yên: “Cấp phần thưởng!”
Phía sau tự có người tiến đến móc ra hoàng kim cấp hai người, hai người ngàn ân cảm tạ rời đi.
Đại điện thoáng cái xôn xao hẳn lên.
“Oa! Chúc mừng đại ca nha, lấy được tuyệt sắc giai nhân —— “
“Áp trại phu nhân của Lộ Thương ta không ai khác ngoài nữ nhân này…”
Thoáng cái bốn phía tràn ngập tiếng chúc mừng. Nhưng Lộ Thương lại chỉ để ý cầm lấy tay Tĩnh, dừng tại đôi mắt động lòng người của hắn, dường như vừa nhìn đã ngây dại.
“Nhanh! Nhanh đi sắp xếp việc vui … đêm nay đại ca sẽ lấy vợ rồi!” Mọi người nhìn thấy liền nói ra suy nghĩ của Lộ Thương, bề bộn phân phó tiểu lâu la đi xử lý.
Ánh trăng bao phủ núi Lộ Thương.
Trại Lộ Thương lại không yên tĩnh giống như bình thường, thanh âm chè chén huyên náo vui vẻ như ban ngày.
Trên đại điện bày ra mấy trăm bàn tiệc rượu, trên mặt bọn sơn tặc đều là một bộ mừng rỡ.
“Biết không? Phu nhân của đại ca vốn là tuyệt sắc giai nhân, nghe nói đại ca vừa thấy nàng ngay cả mắt cũng không chớp!” Rượu đủ cơm ăn no, hôn sự này tự nhiên là chuyện tốt nhất để bàn luận rồi.
Có người nói: “Đúng vậy đúng vậy …trước kia thấy đại ca không dính nữ sắc, ta còn tưởng hắn có cái tật xấu gì nữa…”
Tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái đề tài nguy hiểm này, người nói chuyện vội vàng dừng lại, mọi người bốn phía cũng an tâm nở nụ cười.
Trong đại điện, trên ghế chủ thượng.
Lộ Thương ngày thường vẻ mặt không bao giờ thay đổi cũng mơ hồ có vài phần đỏ ửng, nhìn kỹ bộ dạng uống rượu của hắn hình như cũng có chút ý cười.
“Đại ca, đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng …ta thấy ngươi nên nhanh đi động phòng đi, đừng để cho tân nương tử phải sốt ruột chờ.” Quân sư Lưu Thố một bên nói nhỏ vào tai.
Nghe vậy, mặt Lộ Thương càng đỏ hơn. Hắn không có cự tuyệt, yên lặng đứng dậy: “Ta đây đi trước, mọi người chậm rãi dùng!”
Nhìn Lộ Thương bước nhanh vào nội viện hướng chỗ động phòng, Lưu Thố an tâm cười cười… hôn sự của Lộ Thương luôn luôn là tảng đá lớn trong lòng bọn hắn, hôm nay thấy hắn cuối cùng cũng có hoa chúc chi hỉ, cũng thật khiến kẻ khác buông tảng đá lớn trong lòng rồi.
Đem thanh âm huyên náo trong đại điện vứt ra sau đầu, Lộ Thương cảm thấy càng gần động phòng, trái tim mình lại càng đùng đùng nhảy lên.
Vốn tưởng rằng cuộc đời này vô vọng tìm được người trong mộng, nhưng trời cao lại thật sự đưa người trong lòng hắn tới… điều này sao có thể không làm tâm hắn nhảy nhót đây?
Trong tân phòng, bóng nến mờ ảo. Tân nương đầu đội hồng cẩm đang lẳng lặng ngồi trên giường gấm.
Lộ Thương đến gần mép giường, liếc mắt thấy áo gấm bị hạ xuống một chút lộ ra áo lụa trắng tinh, hắn không khỏi đỏ mặt…tối nay, tại nơi này, nữ tử xinh đẹp ôn nhu tựa tiên tử này sẽ trở thành người của mình…
“Nương tử …” Nhẹ giọng gọi, Lộ Thương đưa tay vén khăn đỏ vướng víu lên… dung mạo xinh đẹp tuyệt trần của Tĩnh dưới ánh nến lại càng lộ vẻ kinh tâm, làm trái tim Lộ Thương điên cuồng đập loạn.
“Hôm nay gặp tại đại điện, lòng ta liền biết nàng nhất định là người yêu kiếp này của ta…” Vừa nói lời trong tâm, mặt Lộ Thương lại càng đỏ hơn, “Nương tử, nàng đẹp quá…”
Khống chế không được dục vọng, hắn len lén tiến lại gần, tại nơi mềm mại trên mặt nàng in lại một nụ hôn … một mùi thơm mát kéo tới, làm cho trái tim hắn càng nhộn nhạo thêm.
“Nương tử, đêm đã khuya rồi, chúng ta nghỉ tạm đi… “
Thanh âm run rẩy ôn nhu nói xong, Lộ Thương lặng lẽ vươn tay hướng thân hình mềm mại xinh đẹp…
Nhưng lại bị giữ lại.
Hiên Viễn Tĩnh lạnh lùng trừng mắt nhìn đôi mắt ngạc nhiên của Lộ Thương, mạnh mẽ kéo lấy tay trái của Lộ Thương, dụng lực đem hắn đè xuống giường.
Ánh nến chập chờn trên giường chiếu đến mặt Lộ Thương, chiếu ra bộ dáng động lòng người cùng đôi mắt trong suốt của hắn, nơi này tràn ngập dục vọng khẩn thiết, lúc này lại vì hành động kỳ quái của hắn mà có chút dao động.
“Lớn lên không tồi nha!” Hiên Viên Tĩnh quên giả giọng, thanh âm nam tính trong trẻo động lòng người quanh quẩn trong động phòng ám muội.
Lộ Thương nghe thấy liền cả kinh… này rõ ràng là thanh âm của nam nhân nha!
“Ngươi là ai … a… ngươi làm gì!” Còn chưa kịp lên tiếng hỏi, tay hắn đã bị dung sức ấn tại đầu giường, Hiên Viên Tĩnh dùng vạt áo cột hai tay hắn lên thành giường, lộ thương không khỏi kinh hô lên tiếng.
“Ngươi … ngươi là ai? Đây là muốn làm cái gì?” Gần như kinh hoàng thất thố nhìn Hiên Viên Tĩnh động hai cái liền kéo rớt áo mình xuống, hắn kinh hoảng hỏi.
Hiên Viên Tĩnh cười: “Bảo bối … đương nhiên là muốn cùng ngươi động phòng a!”
Đem đầu vùi vào chiếc cổ mềm mại ngọt ngào, Hiên Viên Tĩnh cảm thấy một cỗ nhiệt hỏa từ sâu trong thân thể bốc lên… vốn chỉ định gậy ông đập lưng ông làm cho hắn nếm thử mùi vị sợ hãi mà nữ nhân phải trải qua này, nhưng lúc chạm đến thân thể co giãn mê người của Lộ Thương lại có ý nghĩ muốn hành động một chút.
Bị cử động của hắn hù dọa, Lộ Thương kinh hô lên: “Ngươi …ngươi… ta là nam nhân nha …” hắn ngay cả khẩu khí cũng bị dọa cho sợ hãi.
“Ta cũng vậy. Nam nhân a! Cho nên ngươi hẳn là có thể biết ta muốn làm cái gì đi?” Một cỗ nóng cháy gấp gáp trong thân thể dần dần nổi lên, Hiên Viễn Tĩnh dùng sức đem hạ thể hướng thân dưới Lộ Thương đè xuống… cảm nhận được vật nóng cháy cương lên, rõ ràng cảm nhận được suy nghĩ của người đang đè phía trên mình, Lộ Thương cảm giác được bản thân đang vô cùng sợ hãi, ngay cả tâm cũng trở nên run rẩy.
“Không không không không không không …” Điên cuồng lắc đầu, Lộ Thương liều mạng giãy dụa thân thể muốn trốn thoát, nhưng là khí lực của Tĩnh mạnh hơn hắn, Lộ Thương hoàn toàn bị đặt dưới thân hình không lớn hơn hắn nhưng lại rất có lực.
Lộ Thương giãy dụa ngược lại càng khiến cho ý muốn chinh phục của Tĩnh càng cao. Dùng sức mút lấy thân thể phía dưới, Tĩnh một đường hôn lên rồi dừng tại thắt lưng.
“Không nên a …” Nhận ra đôi tay kia hướng dai lưng quần mình tiến lại, Lộ Thương sợ hãi kêu to. Nhưng Tĩnh hoàn toàn không để ý tới hắn, bản thân dùng sức kéo đai lưng vốn đã không chắc chắn kia xuống.
Quần bị tụt xuống, cả thân thể Lộ Thương bại lộ dưới tầm nhìn của Tĩnh…da dẻ màu mật ong trơn nhẵn như lụa tơ tằm, bàn tay chạm vào chỗ mà ngay cả Tĩnh cũng cảm thấy mềm mại.
“Nhìn không ra nha… sơn tặc cư nhiên lại có thân thể đẹp như vậy…” Cười không chút hảo ý, Tĩnh đưa tay dò xét nơi bí ẩn nhất trên thân thể Lộ Thương.
Cố nén không cho nước mắt rơi xuống, Lộ Thương vẫn không ngừng giãy dụa… nhưng dưới tay Tĩnh đồ đệ của thiên hạ đệ nhất cao thủ, hắn căn bản ngay cả một chút cơ hội cũng không có. Chỉ có thể mặc cho hắn dùng động tác thô lỗ đùa bỡn thân thể mình…
Trong chốc lát …
Bạn đang?
Lộ Thương bị lộng đến rên rỉ, rõ ràng không tình nguyện nhưng lại nhịn không được kỹ xảo chà xát của Tĩnh…thoáng run rẩy vài cái rốt cục giải phóng trong đôi tay tuyệt mỹ…
Nhìn chất lỏng màu trắng nồng đậm trên tay người kia, Lộ Thương xấu hổ muốn đâu đầu chết quách cho xong … Bản thân! Bản thân cư nhiên bị nam nhân…
Trời ạ …
Căn bản không kịp than khóc vận mệnh của bản thân, Tĩnh bên cạnh động tác thấp xuống cơ hồ khiến Lộ Thương nghĩ muốn cắn lưỡi tự vẫn…
“Làm gì … ngươi làm gì … cút ngay!” Dốc cạn sinh lực gào thét, nhưng lại hoàn toàn không thể ngăn cản ngón tay linh hoạt dò xét tiến vào nơi tư mật, bản thân từ khi ra đời vẫn chưa từng bị đụng chạm qua.
Ngón tay dính dịch thể của chính mình đi sâu vào trong cơ thể, tại vách thịt mềm mại nóng cháy dùng sức ấn xuống, muốn làm cho bên trong thả lỏng ra.
“Đau quá …” Có cảm giác thân thể như bị xé rách, vật lớn hơn nữa trong nháy mắt đánh sâu vào trong cơ thể…
Dùng sức đem hung khí của mình tiến vào hậu đình chưa từng khai phá của Lộ Thương, cảm giác kẹp chặt nhưng lại mềm mại làm cho Tĩnh sảng khoái lên tiếng.
“Hảo chặt rất có cảm giác a!” Cảm thán dâm mị như vậy lọt vào trong tai Lộ Thương, làm cho hắn mãnh liệt hy vọng bản thân có thể ngay tại chỗ mà chết đi … bị làm chuyện như vậy, chính mình làm gì còn có thể diện cái gì đại vương trại lớn ngàn người nữa?
Sự tuyệt vọng quấn lấy tâm hắn, thân thể đau đớn vẫn không có chút giảm sút.
“Xem ngươi lần sau còn dám cưỡng đoạt dân nữ không?” Vừa hung tợn nói vừa lộng Lộ Thương vốn không còn sức, Tĩnh bắt đầu dụng lực khiến thắt lưng trước sau lay động.
Cắm vào thân thể thật sâu, nội bích bị cọ xát đến đỉnh điểm, Lộ Thương không cách nào khống chế được cảm giác vừa đau đớn xen lẫn khoái cảm kì lạ cùng nhau tiến đến.
“A …tha ta đi …tha ta đi … không dám nữa…không dám rồi … “
Động tác của Tĩnh dần dần nhanh hơn … nội bích chịu không được sự khuấy động đau đớn, Lộ Thương cũng không để ý thân là đại vương sơn tặc, bật khóc ra.
Nhưng Hiên Viễn Tĩnh đang vô cùng hưng phấn sao có thể đồng ý buông tha hắn, ngược lại càng dùng sức đâm sâu vào bên trong …
Nơi tiến vào vì bị dùng sức trướng phá mà nứt ra. Máu tươi đỏ sẫm dọc theo bắp đùi trắng noãn của Lộ Thương chảy xuống, dấy lên mảnh chăn trắng.
“Tha ta … tha ta… cứu mạng a … “
Đau đớn không thành lời Lộ Thương cũng nhịn không được đôi mắt tràn ngập nước, nghiêng đầu, từng giọt từng giọt nóng bỏng rơi xuống gối uyên ương, ướt một mảng.
Thủ hạ ở phòng phía xa.
Nghe thấy tiếng khóc của Lộ Thương chúng tiểu lâu la hai mặt nhìn nhau.
Rốt cục, cũng có một người run rẩy cao hứng mở miệng:
“Tân nương tử thật là lợi hại, đại vương thật sự là thoải mái muốn chết rồi… “
Nhưng tình cảnh địa ngục vẫn còn chưa chấm dứt … dùng thể lực mạnh mẽ hơn người trong cơ thể Lộ Thương phát tiết năm lần Tĩnh rốt cục có chút cảm giác mệt mỏi đem hung khí của mình rút ra.
Lộ Thương giống như búp bê vải bị phá hỏng nằm trên giường … chăn trắng dưới thân vốn để nghiệm chứng lạc hồng sớm đã một mảnh màu đỏ, như hoa hồng nở đầy trên tuyết rất chói mắt.
Nhìn Lộ Thương vốn kiêu ngạo lúc này trên mặt chỉ còn lại lệ ngân cùng tuyệt vọng, Tĩnh lại ngọt ngào cười, vẻ cười tuyệt mỹ như vậy lọt vào trong mắt Lộ Thương lại so với Ma vương địa ngục còn đáng sợ hơn.
Không rảnh rỗi lật tới lật lui lộng người dưới thân, Tĩnh cố gắng tìm mụn ruồi hay là một nơi bí ấn để ghi nhớ, lưu lại chứng cớ một trận kích tình này… nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng.
Cái gì cũng không có a … nhíu mày thất vọng suy nghĩ, hắn đột nhiên nghĩ ra …tìm kiếm trong đống quần áo của mình, hắn từ trong túi lấy ra một cái kim ấn nho nhỏ.
Nhìn thấy hắn đem kim ấn kia giơ lên ngọn nến hơ, nỗi sợ hãi lại một lần nữa bao trùm trái tim Lộ Thương, giãy dụa lên tiếng, thanh âm khan khan vì khóc nhiều: “Ngươi … ngươi muốn làm cái gì?”
Còn chưa nói xong, Tĩnh đã nhe răng cười đem cái kim ấn kia hướng lại chỗ bắp đùi Lộ Thương, Lộ Thương cũng khống chế không được, dùng hết khí lực cuối cùng còn lại điên cuồng kêu lên: “Đừng… đừng … không nên a … “
Sau khi thanh âm da thịt bị cháy vang lên … Tĩnh hài lòng nhìn ấn ký không thể xóa ở nơi bí mật trên người Lộ Thương, từ đáy lòng cảm thấy hài lòng:
“Cái này … ngươi vĩnh viễn là người của ta rồi!”
Lại thong dong từ trong túi lấy ra một hộp gấm, xuất ra một viên thuốc màu xanh.
Lộ Thương ngay cả khí lực giãy dụa cũng không còn, trơ mắt nhìn hắn đem vật kia đẩy vào hậu đình của mình … đụng đến nhiệt độ bên trong, vật kia bắt đầu tan ra, trong chốc lát hoàn toàn dung nhập vào cơ thể của chính mình.
“Nếu như ngươi không muốn biến thành kẻ mỗi ngày đều muốn mấy chục nam nhân đâm vào nơi này …” Tận lực đưa ngón tay đâm vào bên trong,đâm rồi lại đâm, Tĩnh dùng thanh âm lạnh lùng đáng hận nói, “Tối mười lăm hằng tháng, đến đầu cầu Nguyệt Long ở Kinh thành lấy giải dược.”
Không để ý đến phản ứng của Lộ Thương, Tĩnh mỉm cười đứng lên, mặc xong quần áo, lại tự ý nghênh ngang rời đi.
Ngày tiếp theo.
Sáng sớm ánh sáng len lỏi vào tân phòng.
Lộ Thương một đêm chưa ngủ vật lộn bò xuống khỏi cái giường bừa bãi, run rẩy nâng tay kéo tiểu y bị kéo rách bên cạnh…
Ngoài cửa tiếng bước chân vang lên, hắn vội vàng dùng quần áo che khuất hạ thể tràn đầy huyết cùng tinh dịch lận lộn không phân rõ là của ai.
Nhị đại vương thần thanh khí sảng một bước tiến vào tân phòng, hai tròng mắt thuận tiện rơi xuống chăn trắng dính đầy máu …
“Oa … chúc mừng đại ca … đúng là hàng còn nguyên vẹn đi?”
“Biến! Cút ra ngoài cho ta … “
Lộ Thương điên cuồng gào lên, túm lấy bình hoa bên cạnh ném tới.
Nhìn đám người vui mừng không biết gì rời đi, Lộ Thương đáng thương ngồi bệt xuống đất, ngay cả khí lực đứng lên cũng không còn.
Tiện tay kéo qua một kiện y phục coi như còn sạch sẽ, che đi lồng ngực đầy hôn ngân, hắn cứ như vậy ngồi ở bên giường khóc rống lên…
Hoa Hoa Du Long Hoa Hoa Du Long - Tình Bảo Nhi