Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 402 / 31
Cập nhật: 2019-11-13 12:06:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - Rắn Và Thang
hi họ thức dậy sáng hôm sau, tất cả các tờ báo Ai Cập đều đưa tin về một cuộc đột nhập vào Bảo tàng Cổ vật Cairo tối hôm trước. Kỳ lạ ở chỗ những kẻ đột nhập không hề đả động đến những báu vật vàng ròng đắt giá của vị pharaoh trẻ tuổi Tutankhamen mà chỉ tập trung vào những phòng khác của bảo tàng, nơi trưng bày những món cổ vật của Triều đại thứ 18 ít có giá trị. Càng vô lý hơn đối với cánh nhà báo và cảnh sát là việc không hề có một đồ vật nào bị mất mà chỉ đơn giản bị lấy ra khỏi hộp trưng bày của chúng: một cây vương trượng hoàng gia cùng vài hình nhân Shabti bị vỡ, và một vài lọ đất chứa nội tạng của những xác ướp Ai Cập bị mở tung.
John hỏi:
– Có phải bọn Ifrit làm chuyện này không cậu?
Cậu Nimrod trả lời:
– Rõ ràng là chúng. Triều đại thứ 18 là giai đoạn chính xác để tìm một món cổ vật của Akhenaten. Phải nói chuyện này hoàn toàn phù hợp với kế hoạch của chúng ta.
John thắc mắc:
– Cậu không nghĩ bọn họ có khi đã kiếm được thứ cần kiếm sao?
Philippa lắc đầu và nói một cách chắc chắn:
– Trên báo có nói vụ đột nhập xảy ra vào khoảng 9 giờ tối hôm qua. Tuy nhiên ông Hussein Hussaout lại bị rắn cắn chết vào lúc nửa đêm. Nếu họ đã có được thứ cần tìm thì họ sẽ chẳng phí công sát hại ông ấy để bịt đầu mối. Em cá là sắp tới sẽ có nhiều bảo tàng khác trên khắp thế giới cũng bị đột nhập mà không mất gì như thế này.
John nói:
– Trừ khi chúng ta nhanh tay hơn.
Cậu Nimrod khẳng định:
– Chúng ta buộc phải nhanh tay hơn. Sự điều bình đòi hỏi điều đó.
Sau bữa sáng, cậu Nimrod gọi điện cho bà Coeur de Lapin. Bà vui vẻ đồng ý thay ông trông coi cặp sinh đôi nguyên ngày. Ngay khi đã chuẩn bị sẵn sàng và nắm thật rõ kế hoạch bắt giữ Iblis, họ đi bộ qua Đại sứ quán với một món quà nhỏ trên tay. Cậu Nimrod nói đó là một lọ nước hoa hương cổ điển của Huamai, một nghệ nhân bào chế nước hoa có tiếng ở Giza.
Nhận lọ nước hoa, bà Coeur de Lapin nói:
– Cậu các cháu thật tốt bụng, lịch lãm. Và thật lãng mạn, dù là một người Anh. Các cháu thật may mắn có được một người cậu tuyệt vời như thế. Một người đàn ông khá thú vị.
Cặp sinh đôi đồng thanh:
– Vâng ạ. Cậu Nimrod rất tuyệt.
– Thế các cháu yêu, các cháu muốn làm gì nè? Cứ đề nghị thoải mái nhé.
Philippa nói:
– À, cậu Nimrod đã kể với tụi cháu là bà có một thư viện rất tuyệt.
– Ừ, đúng thế.
Với vẻ hào hứng quá mức, John nói thêm:
– Và một cái kính thiên văn cực lớn.
Philippa đưa mắt lườm anh một cái. Rồi cô quay sang nói với bà Coeur de Lapin:
– Sự thật là cháu rất muốn đọc sách về những địa điểm khảo cổ, để cháu có thể thật sự hiểu vẻ đẹp của chúng một khi được thấy.
John nói:
– Còn cháu thì hứng thú với việc ngắm chim. Cháu rất muốn thử dùng cái kính thiên văn đó để tìm hiểu về các loài chim có trong vườn nhà tụi cháu.
Bà Coeur de Lapin lưỡng lự:
– Các cháu có chắc không? Nếu các cháu thích, chúng ta có thể đi dạo bằng thuyền trên sông Nile. Hoặc chúng ta có thể đến hồ bơi ở khách sạn Nile Hilton. Hồ bơi tốt nhất ở Cairo đấy. Và bữa trưa ở đó rất ngon. Hoặc chúng ta có thể đi thăm các kim tự tháp ở Saqqâra.
John nói:
– Không sao đâu, tụi cháu dùng thư viện của bà là được rồi. Nói thật là mấy ngày qua tụi cháu ra nắng quá nhiều, cho nên bây giờ tụi cháu chỉ muốn ở bên trong nhà để hưởng thụ máy lạnh thôi.
Vừa gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Philippa vừa nghĩ thầm rằng khi nào cảm thấy thích, anh trai của cô có thể là một kẻ nói dối rất thuyết phục.
Bà Coeur de Lapin mỉm cười:
– Các cháu thích thế cũng được.
Rồi bà dẫn cả hai lên thư viện.
Thư viện của Đại sứ quán Pháp hoàn toàn không giống như họ tưởng tượng. Nó sạch sẽ, được trang bị đầy đủ, với rất nhiều tranh trừu tượng, một tấm thảm len, những món đồ nội thất hào nhoáng một thời, cùng những dãy kệ kim loại sáng bóng chứa hàng trăm ngàn cuốn sách, kéo dài hàng chục thước. Sắp xếp xung quanh phòng là những hộp kính trưng bày bộ sưu tập các cổ vật Ai Cập loại nhỏ của gia đình Coeur de Lapin, và ở ngay cửa sổ kế bên một cái bàn đặt một cái máy tính và vài chai rượu thủy tinh hình dáng tao nhã, một cái kính thiên văn to lớn đứng sừng sững trên cái kệ đỡ ba chân bằng nhôm.
Philippa liếc nhanh xung quanh rồi lịch sự quay qua ngắm nghía vài cuốn sách. Cô nhận xét:
– Chắc là bà biết nhiều về Ai Cập lắm. Bà có học khảo cổ hay một môn gì đó tương tự không ạ?
Bà Coeur de Lapin thú thật:
– Ôi, ta chỉ là một nhà khảo cổ nghiệp dư thôi. Ông Coeur de Lapin nhà ta mới là chuyên gia.
Chỉ vào vài tá hình nhân nhỏ xíu màu xanh lá có hình dáng như những xác ướp được đặt trên bệ lò sưởi bằng cẩm thạch của bà Coeur de Lapin, John hỏi:
– Chúng cũng được lấy ra từ những ngôi mộ hả bà?
– Ừ. Đó là những hình nhân Shabti. Người Ai Cập cổ làm ra chúng để phục vụ cho những người chết khi họ sống ở thế giới bên kia.
Nhặt lên một trong những hình nhân xanh, bà Coeur de Lapin đưa nó cho cặp sinh đôi ngắm kỹ hơn và nói:
– Bản thân ta rất thích cầm những hình nhân này trên tay, bởi vì chúng rất cổ. Chúng làm ta có cảm giác như đang chạm vào quá khứ. Như thể ta đang sống ngay tại Ai Cập cổ đại. Các cháu hiểu ý ta không?
John xin phép:
– Cháu có thể sử dụng kính thiên văn được không ạ?
Bà Coeur de Lapin mỉm cười và đưa tay vuốt tóc John. Cậu nhăn mặt. Cậu rất ghét người khác chạm vào tóc mình, đặc biệt là bà Coeur de Lapin, mà bà lại có vẻ rất thích làm việc đó.
Vẫy tay một cách nhã nhặn về phía kính thiên văn, bà nói:
– Dĩ nhiên là được. Cháu cứ tự nhiên nhé. Miễn sao cháu không yêu cầu ta hướng dẫn cách sử dụng là được. Chỉ có ông nhà ta biết chuyện đó thôi.
John gật đầu cảm ơn và nói:
– Cháu nghĩ cháu biết cách sử dụng.
Leo lên một cái thang nhỏ đặt kế bên kính thiên văn, cậu hướng ống kính về phía khung cửa sổ kiểu Pháp để mở trong phòng khách của cậu Nimrod. Cái rương của vị pharaoh Ai Cập nằm ngay giữa phòng, và bằng cách điều chỉnh kính ngắm, John thậm chí có thể đọc được những dòng chữ tượng hình trang trí lớp gỗ màu vàng kim. Cậu tự rút ra kết luận rằng, không ai có thể mở cái rương mà không bị theo dõi dễ dàng bởi một người sử dụng kính thiên văn của ông đại sứ Coeur de Lapin. Cứ như vầy thì kế hoạch của cậu Nimrod sẽ dễ như ăn cháo. Dĩ nhiên đó là nếu kế hoạch thành công. John không thật sự hiểu một cái bẫy djinn ghê gớm như thế nào. Cậu Nimrod đã giải thích khá mập mờ về nó, nhưng cậu nghĩ mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn một khi Iblis xuất hiện.
Đưa tay vuốt tóc John lần nữa, bà Coeur de Lapin hỏi:
– Cháu thấy được gì chưa? Cháu biết cách điều chỉnh nó, đúng không?
Cậu trả lời một cách không thoải mái:
– Vâng ạ. Cháu ổn mà. Cám ơn bà.
John cảm thấy có một chuyện gì đó hơi kỳ lạ về bà Coeur de Lapin. Việc bà là một người Pháp cũng không giải thích được chuyện đó. Có thể đó là dải băng đầu màu đen-vàng bà luôn đeo khiến John nghĩ bà nhìn giống một người Apache Ấn. Hoặc có thể đó là đôi mắt xanh lơ lờ mờ gần như vô hồn của bà khiến John cảm thấy bà đang nhìn xuyên thẳng qua cậu dù bà đang mỉm cười. Dù là gì đi chăng nữa, nó cũng khiến John thấy rất lúng túng và lo lắng khi ở bên cạnh bà.
Bà hỏi:
– John, cháu có muốn xem bộ sưu tập trang sức bọ hung của ta không?
Philippa cũng đang suy nghĩ y như anh trai sinh đôi của cô, rằng bà Coeur de Lapin có gì đó hơi quá lố. Và cô mừng là chỉ có John phải tiếp chuyện với bà. Trong khi John vừa ngắm bộ sưu tập bọ hung của bà Coeur de Lapin – những món đồ trang sức làm bằng ngọc thạch và đá da trời – vừa tranh thủ liếc mắt vào kính thiên văn, thì Philippa bắt đầu kiểm tra vài cuốn sách trên kệ của bà Coeur de Lapin. Hầu hết những cuốn sách được viết bằng tiếng Anh, tuy nhiên, ngay cả những cuốn bằng tiếng Pháp cũng có liên quan ít nhiều đến Ai Cập học và các vị pharaoh. Ngồi xuống một chiếc ghế thiết kế theo kiểu hiện đại mà cô cảm thấy sẽ chẳng thoải mái gì, Philippa cúi xuống nhặt một cuốn sách nằm trên sàn nhà. Có vẻ ông đại sứ hay bà Coeur de Lapin đang đọc dở cuốn sách này, bởi vì một cặp kính dùng cho việc đọc sách đang nằm bên trên nó, và một mảnh giấy xé ra từ một tờ tạp chí hay một cuốn catalogue nào đó đang được dùng để đánh dấu trang.
Philippa hoàn toàn bất ngờ khi nhận ra đây là một cuốn sách viết về Akhenaten. Trên thực tế, tất cả các cuốn sách nằm quanh cái ghế cũng có cùng một đề tài tương tự. Phát hiện này làm dòng máu djinn nóng bỏng của Philippa như đông cứng lại, và cô cảm thấy tim cô đập lỡ một nhịp. Liệu việc bà Coeur de Lapin đọc sách về Akhenaten chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên? Hay có một lý do ám muội nào đó ẩn nấp đằng sau sự quan tâm của bà về vị pharaoh dị giáo của Ai Cập?
Philippa nhìn chằm chằm phu nhân của ngài đại sứ Pháp theo một cách mà cô hy vọng không quá lộ liễu. Bây giờ, bà Coeur de Lapin đang đáp lại câu nói đùa gượng gạo của John với một tiếng cười khúc khích nghe y như bà đang bóp nó ra từ một trong những con thú ôm đồ chơi nhỏ xíu mà Philippa hay đặt trên giường mình ở New York. Với Philippa, bà Coeur de Lapin nữ tính một cách quá kỳ lạ. Cũng như những cử chỉ ngớ ngẩn của bà. Những cái móng tay dài dị hợm của bà. Cách đánh bóng mắt dày và đậm của bà. Cái dải băng đầu lố bịch của bà. Tại sao bà luôn đeo cái dải băng đầu lố bịch đó như thể bà là một cô gái mới lớn của những năm 1920? Và Philippa nghĩ thầm, tại sao cái dải băng đầu này thình lình nhìn rất quen, như thể cô đã thấy nó ở đâu đó, và gần đây cũng đã thấy một lần nữa.
Và chỉ là cô tưởng tượng ra, hay cái dải băng có vẻ như đang sống?
Philippa chớp mắt. Đưa tay dụi mắt, cô bắt đầu nhìn dải băng kỹ hơn. Cố gắng không đánh động bà Coeur de Lapin rằng bà và dải băng đầu của bà đang trở thành tiêu điểm chú ý của cô, Philippa chắp hai tay sau lưng và đi lững thững về phía cái bàn cạnh kính thiên văn, nơi trưng bày những miếng trang sức bọ hung. Cô nhặt một miếng lên giả vờ ngắm nghía.
Vừa liếc nhanh qua kính thiên văn rồi quay lại nhìn những trang sức bọ hung, vừa liếc mắt nhìn em gái, John hỏi:
– Tại sao người Ai Cập lại quan tâm đến những con bọ hung này đến mức lấy chúng làm mẫu vậy bà?
Cầm một miếng bọ hung được điêu khắc tinh xảo lên bàn tay gầy gò của mình, bà Coeur de Lapin trả lời:
– Tại sao à? Ta sẽ nói cho cháu biết tại sao. Có rất nhiều loại bọ hung. Và vài con trong số đó là bọ phân.
Liếc mắt nhìn quanh khi nhận ra ai đó đã bật máy vi tính lên, John hỏi:
– Bà không định nói…?
Cười to với giọng cười của một món đồ chơi bị bóp của mình, bà Coeur de Lapin nói:
– Đúng như cháu nghĩ đấy, John. Loài bọ phân thu thập phân cừu hoặc lạc đà, vo nó thành một cục tròn to cỡ trái banh tennis, rồi lăn nó về tổ ở bên dưới lòng đất của chúng để các con cái đẻ trứng vào đó. Và khi những con con nở ra, chúng sẽ ăn phân.
John la lớn:
– Đi ra khỏi đây!
Thấy vẻ mặt không hiểu của bà Coeur de Lapin, John phiên dịch lại câu nói của mình:
– Ý cháu là, bà cứ nói đùa.
Bà Coeur de Lapin bật cười:
– Không, ta nói nghiêm túc đấy.
Rồi bà đi đến cái máy vi tính và tắt nó đi. Bà hỏi John: - Cháu bật nó lên à?
John còn quá bận kinh ngạc về những con bọ phân để có thể trả lời gì. Cậu hỏi lại:
– Chúng ăn phân lạc đà à? Cháu chẳng thấy có gì thiêng liêng về chuyện đó cả. Và nếu là cháu, cháu sẽ chẳng bao giờ chọn một con vật như vậy làm cảm hứng cho đồ trang trí.
Cậu cười há cả miệng như một người chết, rồi tranh thủ ngó qua cái kính thiên văn để nhìn căn phòng khách của cậu Nimrod. Vẫn chưa có gì xảy ra. Nhiệm vụ lần này có vẻ khó hơn cậu tưởng với việc bà Coeur de Lapin đưa cậu xem những trang sức bọ hung chết tiệt của bà, đưa tay vọc tóc cậu qua lại, và nói liên hồi không dứt.
Bà Coeur de Lapin nói:
– Trái với suy nghĩ của cháu, đó là một con vật nhỏ bé nhưng đáng nể. Người Ai Cập tin rằng bọ hung tượng trưng cho Ra, thần mặt trời của họ. Ra là vị thần lăn mặt trời qua bầu trời và chôn vùi nó mỗi đêm. Giống y như một con bọ hung. Người ta tin rằng những con bọ hung được chạm khắc này sẽ mang đến cho chủ nhân của chúng tính cách như một con bọ hung.
John chau mày:
– Tính cách gì cơ? Tính ăn phân à?
Bà Coeur de Lapin chặc lưỡi lớn tiếng và nói:
– John, đừng ngớ ngẩn thế. Không, người Ai Cập ngưỡng mộ tính kiên trì của con bọ phân trong việc lăn một quả banh phân, cũng như sự hữu ích của nó đối với sinh thái. Đó là biểu tượng của một cuộc sống mới. Của cả sự tái sinh với cái cách một con bọ phân xuất hiện từ lòng đất.
Philippa thả miếng trang sức bọ hung mà cô đang cầm xuống tấm thảm ngay bên dưới chân bà Coeur de Lapin, như thể cô bị bất ngờ trước những gì bà mới nói. Thật ra, cô làm việc có mục đích khác. Cô nói:
– Ôi, cháu xin lỗi.
Cúi xuống nhặt miếng bọ hung lên, bà Coeur de Lapin trấn an cô:
– Ồ, không sao đâu. Chúng được làm rất chắc. Dù đã trải qua vài ngàn năm, chúng gần như không thể bị phá hủy.
Ngay khi bà Coeur de Lapin ngừng lại để nhặt miếng bọ hung bằng đá màu xanh lá khỏi tấm thảm, Philippa tranh thủ cơ hội cúi người qua đầu bà để nhìn kỹ dải băng đầu đen-vàng. Cô có ấn tượng rõ ràng rằng, trong một giây, dải băng bỗng phồng nhẹ rồi xẹp lại bình thường, y như thể – Philippa không thể nghĩ ra một lời giải thích nào khác – nó đang tự nạp không khí. Và ngay khi Philippa bắt đầu nghi ngờ cái dải băng quấn quanh đầu bà Coeur de Lapin vừa mới hít vào rồi thở ra một hơi thở, cô bỗng nhớ ra tại sao nó có vẻ quen như vậy. Dải băng mà cô đang nhìn chằm chằm trông hệt như dải băng đầu mà Akhenaten đã đeo trong bức bích họa trên tường ngôi mộ của ông. Gần như giống hệt, ngoại trừ việc con rắn vàng-đen này – nếu đó thật sự là một con rắn – không có cái đầu bè nhô cao.
John thì không chú ý thấy gì. Tranh thủ khoảng thời gian tự do khi bà Coeur de Lapin cúi xuống nhặt miếng bọ hung, cậu quá bận liếc nhìn vào kính thiên văn lần nữa nên chẳng thể quan tâm đến dải băng đầu của bà. Philippa thì mải mê nghĩ cách xác định rõ đó có phải là một con rắn thật hay không. Cô nghĩ thầm:
– Rắn ăn gì nhỉ? Những loài gặm nhấm nhỏ à? Liệu có con rắn kiêu hãnh nào, ngay cả một con chọn cách sống quấn quanh cái đầu ngớ ngẩn của phu nhân đại sứ Pháp, lại đi từ chối một bữa ăn miễn phí, một con chuột chẳng hạn, không nhỉ?
Philippa bắt đầu tập trung suy nghĩ, tập trung cao độ và lâu hơn bình thường để phù hợp với việc tạo ra một sinh vật sống, một việc mà cô chưa từng làm trước đây. Cuối cùng, khi sự tập trung của cô có vẻ đã hoàn chỉnh, cô lẩm bẩm từ trọng tâm của mình ở âm lượng lớn nhất mà cô dám nói:
– FABULONGOSHOOMARVELISHLYWON-DERPIPICAL.
Bà Coeur de Lapin hỏi:
– Cháu yêu, cháu vừa nói gì à?
Cố gắng lờ đi con chuột đồng nhỏ xíu mà cô vừa tạo ra phía trên mớ tóc vàng bù xù như cỏ khô của bà Coeur de Lapin, Philippa trả lời:
– À… ừ…. Cháu nói, cảm ơn bà đã cho tụi cháu xem một bộ sưu tập tuyệt vời như thế này.
Philippa vốn không ưa gì loài chuột, tuy nhiên nhìn thấy con chuột ở trên đầu bà Coeur de Lapin, cô nhận ra ý tưởng sử dụng một con chuột làm mồi nhử của mình đã không tính đến con vật nhỏ nhắn, dễ thương hiện đang bắt đầu khám phá khu vực xung quanh nó. Vì an nguy của con chuột, thậm chí cô còn hy vọng nghi ngờ của mình về dải băng đầu đen-vàng là không có cơ sở. Tuy nhiên, ngay trước mắt cô, dải băng bắt đầu quay vòng quanh đầu bà Coeur de Lapin như một cái nắp tự xoay mở khỏi cổ chai, và cái mà lúc trước nhìn giống như vải lụa và satin nay hiện nguyên hình là lớp da rắn trơn bóng.
Cảm thấy máu mình đông lại, Philippa đá vào cổ chân John khi cái đầu dẹp dữ tợn của một con rắn hổ mang Ai Cập to lớn xuất hiện từ giữa những lọn tóc của bà Coeur de Lapin và vừa thụt lưỡi ra vào, vừa nhìn chằm chằm con chuột như thôi miên. Quay đầu lại với vẻ giận dữ vì bị đá, John bắt gặp ánh mắt em gái. Đưa mắt nhìn lên mái tóc của bà Coeur de Lapin, cậu kịp thấy con chuột, có vẻ linh cảm được thời khắc tận số của mình, ló đầu ra khỏi phần thân của con rắn và cố gắng tính toán sức bật cần thiết để nhảy khỏi đầu người phụ nữ Pháp xuống đất. Quá muộn! Ngay trong giây tiếp theo, con rắn tấn công với tốc độ của một ngọn roi quất. Chỉ trong tích tắc, con chuột tội nghiệp đã bị nuốt chửng.
Hậu Duệ Thần Đèn - Tập 1 - Truy Tìm Akhenaten Hậu Duệ Thần Đèn - Tập 1 - Truy Tìm Akhenaten - Philip Ballantyne Kerr Hậu Duệ Thần Đèn - Tập 1 - Truy Tìm Akhenaten