Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 233 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 537 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 215: Lời Đồn
àm sao mẫu hậu có thể không thương ngươi đâu?" Tiểu bát quả thực là dắt cổ họng tru lên, Trần Mạn Nhu bất đắc dĩ, vừa đem Tiểu bát ôm lấy, vừa ngượng ngùng nhìn thoáng qua Đại công chúa, Đại công chúa hơi hâm mộ nhìn chăm chú vào hai mẹ con này, hơi hơi lắc đầu, tỏ vẻ mình không thèm để ý.
"Mẫu hậu hiểu rõ Tiểu bát nhất, ngươi xem ngày thường tiểu phòng bếp làm sữa đặc, có phải mẫu hậu giữ lại cho Tiểu bát nhiều nhất hay không?" Đó là bởi vì Tiểu tứ không thích ăn ngọt, Tiểu ngũ muốn bảo trì dáng người, cho nên đại bộ phận đều tiện nghi Tiểu bát.
"Vậy phụ hoàng có thương ta hay không?" Tiểu bát nghĩ nghĩ, cũng hiểu được điểm tâm của mình so với các ca ca tỷ tỷ đều nhiều hơn, thu tiếng khóc, chỉ khóc thút thít nghẹn ngào ghé vào trong lòng Trần Mạn Nhu hỏi, Trần Mạn Nhu sờ đầu hắn: "Đương nhiên thương ngươi, ngươi xem ngày hôm qua phụ hoàng ngươi còn tặng cho ngươi một cái tiểu mã xa, ngươi thực thích đúng hay không?"
"Nhưng là, nhưng là các nàng đều nói phụ hoàng không thương ta." Tiểu bát lau nước mắt một hồi, rốt cục không nhịn được, lại ngưỡng nghiêm mặt bắt đầu khóc lớn: "Ô oa, ta không cần phụ hoàng thương người khác, phụ hoàng hiểu rõ ta nhất!"
Ánh mắt Trần Mạn Nhu lập tức sắc bén đứng lên, quay đầu nhìn vài ma ma cung nữ đứng cạnh cửa, đó đều là người đi theo Tiểu bát. Dựa theo thân phận Tiểu bát, kỳ thật bên người hẳn là có bốn ma ma bốn đại cung nữ, nhưng là Trần Mạn Nhu lo lắng Tiểu bát ở trong son phấn thời gian lâu sẽ bị ảnh hưởng.
Cho nên, liền giống Tiểu tứ năm đó, bên người Tiểu bát chỉ có bốn ma ma đi theo, hai đại cung nữ, cùng với hai tiểu thái giám.
Lúc này sắc mặt một đám người đều có chút trắng bệch, trong đó một ma ma vẫn là tương đối có đảm lược, dừng một chút tiến lên nói: "Bẩm nương nương, vừa rồi Bát điện hạ đến Ngự Hoa viên chơi đùa, đi tới Thiên Thu đình, nghe thấy có hai tiểu cung nữ ở nói huyên thuyên, một tiểu cung nữ nói, Bát hoàng tử là tiểu điện hạ được sủng ái nhất trong cung, một người nói, rất nhanh Bát hoàng tử sẽ không còn là được sủng ái nhất."
Năng lực kể chuyện của ma ma vẫn là thực không tệ, rất nhanh đã đem sự tình giải nghĩa xong.
Nguyên lai, vẫn là tiệc đầy tháng hôm nay của Cửu hoàng tử gây ra chuyện. Hai tiểu cung nữ kia nói huyên thuyên, nói là lần này tiệc đầy tháng của Cửu hoàng tử làm rất lớn, so với năm đó của Bát hoàng tử còn muốn lớn hơn nhiều, cho nên phỏng đoán, Hoàng thượng hẳn là thực sủng ái Cửu hoàng tử.
Hơn nữa trước kia Tiểu bát là hoàng tử ít tuổi nhất, tiểu nhi tử đại tôn tử, đều là bảo bối trong lòng trưởng bối. Cho nên Bát hoàng tử thực được sủng ái, nhưng hiện tại con nhỏ nhất biến thành Cửu hoàng tử, lúc này hoàng tử được sủng ái nhất cũng sẽ cải biến một chút.
Trần Mạn Nhu nghe xong, tươi cười trên mặt một chút cũng không còn, trong lòng buồn bực muốn chết. Hai tiểu cung nữ này tuyệt đối không phải đúng dịp ở nơi đó nói huyên thuyên! Nàng chưa bao giờ tin tưởng trong hậu cung có chuyện đúng dịp như vậy.
Đúng, tiệc đầy tháng của Cửu hoàng tử so với Tiểu bát lúc ấy thì lớn hơn, nhưng là Tiểu bát lúc ấy không phải vì mình khó sinh, phải nằm trong tháng hai tháng, cho nên mới không có làm lớn sao? Nhưng lý do này khẳng định không thể nói với Tiểu bát, đỡ phải làm Tiểu bát suy nghĩ miên man. Một đứa nhỏ, biết mẹ ruột mình vì sinh mình, kém chút ngay cả mạng cũng không còn, sẽ không có bóng ma sao? Trần Mạn Nhu cũng không phải chỉ muốn con mình cò thân thể cường tráng, con trai của nàng còn phải có tâm lý khỏe mạnh!
Mà chuyện Cửu hoàng tử, gần nhất là vì Từ An thái hậu bệnh nặng mới khỏi, Hoàng thượng tỏ vẻ, muốn làm một việc vui làm cho Thái hậu vui vẻ. Lúc này thêm kim tôn, tự nhiên xem như một việc vui thật to, tự nhiên là muốn làm lớn. Thứ hai là nhà chồng Nhị công chúa đã được định ra, sang năm sẽ chỉ hôn, nương Tiểu cửu đầy tháng làm lớn một chút, trong cung cũng náo nhiệt theo.
Yêu cầu làm lớn cũng không chỉ một mình Hoàng thượng nói, Từ An cũng đề nghị một chút, lúc trước Trần Mạn Nhu mới vừa ở trong chuyện Đường Uyển Nhi phản bác Từ An thái hậu một chút, việc này tự nhiên cũng sẽ không vội vàng phản đối, bất quá chỉ là một cái tiệc đầy tháng mà thôi.
Ai ngờ, chỉ một chuyện như vậy, cư nhiên cũng có thể bị người lợi dụng.
Hít sâu hai ngụm, Trần Mạn Nhu đang muốn đi hỏi ma ma kia có thể có nhìn thấy là ai nói huyên thuyên, bỗng nhiên nghĩ đến Đại công chúa còn ở đây, vội vàng quay đầu, hơi xin lỗi cười nói: "Làm cho Đại công chúa chê cười, Tiểu bát bướng bỉnh, bản cung cũng không bắt buộc được hắn, quy củ khó tránh khỏi có chút..."
Đại công chúa vội vàng lắc đầu cười nói: "Vô phương, Bát đệ còn nhỏ, muốn học quy củ cũng phải tới sáu tuổi, huống chi, ta cùng Tiểu bát là tỷ đệ, lễ tiết quá mức rườm rà làm chi cho khách khí." Nói xong, đưa tay sờ sờ hai má Tiểu bát, cười hỏi: "Bát đệ còn nhận ra ta?"
Tiểu bát trừng mắt, hai mắt to tròn nhìn nhìn Đại công chúa, một lát sau mới hô: "Đại hoàng tỷ." Ngày lễ ngày tết, Đại công chúa đều tiến cung, Tiểu bát gặp qua vài lần, tự nhiên là nhận thức.
Đại công chúa rất cao hứng, liên tục gật đầu: "Uh, ta là Đại hoàng tỷ, Bát đệ, Đại hoàng tỷ mang theo lễ vật cho ngươi, chúng ta cùng đi ra ngoài xem?" Nàng là từ trong hoàng cung đi ra, tự nhiên biết lát nữa Trần Mạn Nhu muốn làm cái gì, cho nên cũng không ở trong này chướng mắt, thuận tiện lại bán nhân tình, đem Tiểu bát vướng bận cũng mang đi.
Tiểu bát quay đầu nhìn Trần Mạn Nhu, Trần Mạn Nhu cười xoa xoa đầu hắn: "Còn không nhanh cám ơn Đại hoàng tỷ ngươi?"
"Đa tạ Đại hoàng tỷ." Tiểu bát lập tức vui vẻ, lộ ra một cái tươi cười thật to, từ trong lòng Trần Mạn Nhu tránh đi ra, sau đó lôi kéo Đại công chúa đi ra ngoài: "Đại hoàng tỷ ngươi mang lễ vật gì cho ta? Có tiểu đồng nhân hay không? Sẽ đánh quyền sao?"
Chờ thanh âm Tiểu bát dần dần tiêu thất, sắc mặt Trần Mạn Nhu mới trầm xuống: "Hai tiểu cung nữ nói huyên thuyên kia, là người trong cung nào?"
"Hồi nương nương, nô tỳ không thấy rõ ràng, hai tiểu cung nữ kia mặc y phục cung nữ tam đẳng, Bát hoàng tử nghe các nàng xong, rất tức giận, lại thương tâm, liền khóc chạy ra, đám người nô tỳ vội vã đuổi theo Bát hoàng tử, cho nên vẫn chưa nhìn ngay mặt."
Sắc mặt ma ma kia có chút trắng bệch, biết chuyện hôm nay mình làm sai, cho dù lúc ấy vội vã đuổi theo Bát hoàng tử, cũng phải lưu lại một người đem hai tiểu cung nữ kia bắt lại mới đúng, kết quả, các nàng không chỉ có không thấy rõ người, còn trực tiếp đem người quăng ở nơi đó mặc kệ!
Trần Mạn Nhu tất nhiên là nghe ra ý tứ ma ma, sắc mặt lại rét lạnh vài phần. Trầm mặc trong chốc lát, mới nói: "Bản cung xem các ngươi ngày xưa hầu hạ Bát hoàng tử cũng coi như để bụng, chuyện lần này, cũng chỉ phạt ba tháng tiền tiêu vặt. Nếu còn có lần sau, bản cung nhất định phạt không nhẹ!"
Nói xong, thả nhẹ giọng điệu: "Các ngươi đều là đi theo Bát hoàng tử vài năm, cũng có thể biết, trong cung, hầu hạ không tốt chủ tử của mình, sẽ có kết cục gì, đừng để cho bản cung lại có cơ hội nhắc nhở các ngươi!"
Các ma ma vội vàng thỉnh tội, Trần Mạn Nhu cũng không nói nhiều, chỉ để cho các nàng đi xuống, gọi Lập Thu tới: "Ngày mai nói cho bản cung, chuyện lần này là ai đang làm trò quỷ!"
Lập Thu lên tiếng, Trần Mạn Nhu đang định nói cái gì, chợt nghe bên ngoài thông báo, nói là Hoàng thượng đến đây. Trần Mạn Nhu quay đầu nhìn màn che một chút, thời gian cũng không sớm, lúc này Hoàng thượng cũng có thể đến đây.
"Tiểu bát đâu?" Hoàng thượng đỡ Trần Mạn Nhu đang hành lễ đứng dậy, nhìn nhìn trái phải hỏi, Trần Mạn Nhu cười theo Hoàng thượng vào nhà: "Đại công chúa mang theo Tiểu bát ra bên ngoài dạo, Hoàng thượng có muốn uống một ly trà trước?"
"Ngô, không cần, chúng ta trực tiếp đi Cảnh Nhân cung thôi." Hoàng thượng dừng một chút, xoay người nói, Trần Mạn Nhu gật gật đầu: "Vậy thiếp cho người đi thông tri Đại công chúa cùng Tiểu bát."
Chờ thời điểm vài người tới Cảnh Nhân cung, người đã đến không sai biệt lắm, trừ bỏ Từ An thái hậu.
Vú nương ôm Cửu hoàng tử, Hoàng thượng nghiêng đầu nhìn, cười khen hai câu, Trần Mạn Nhu chỉ gật gật đầu tỏ vẻ phù hợp, đi theo bước chân Hoàng thượng, ban cho Chu phi không ít thứ, thời điểm Hoàng thượng lui lại, cũng lui lại theo.
Trở lại Vĩnh Thọ cung, Lập Thu còn chưa trở về, Trần Mạn Nhu cũng không nóng nảy, cho người kêu thái giám quản sự Ngự Hoa viên đến đây, liền —— lấy đầu đề cung nữ có thể ở Ngự Hoa viên nói chuyện phiếm hay không tiến hành thảo luận gần nửa cnah giờ.
Sau khi thái giám quản sự kinh sợ tỏ vẻ, sẽ tăng mạnh quản lý Ngự Hoa viên, tuyệt đối sẽ không lại để cho cung nữ thái giám tùy ý ở Ngự Hoa viên nói chuyện phiếm, Trần Mạn Nhu mới lấy một tháng tiền tiêu vặt làm khiển trách, đã xong hội nghị lần này.
"Nương nương, nô tỳ đã tìm hiểu rõ ràng, hai tiểu cung nữ kia là người của Chu phi." Ngày hôm sau, Lập Thu đúng giờ đem báo cáo điều tra đưa lên, Trần Mạn Nhu sửng sốt một chút, lập tức cười nhạo: "Chu phi đây chính là vừa đắc chí liền bừa bãi a, thật đúng là nghĩ rằng sinh con trai bản cung sẽ không thể làm gì nàng?"
Lập Thu chần chờ một chút, Trần Mạn Nhu quay đầu nhìn nàng: "Còn có cái gì chưa nói?"
"Từ An thái hậu ban cho Chu phi nương nương một pho tượng ngọc phật." Lập Thu do dự một chút vẫn nói ra, Trần Mạn Nhu nhíu mày, suy nghĩ trong chốc lát mới hỏi: "Là tôn Bích Tỳ ngọc phật kia?"
Mọi người trong cung đều biết, Từ An thái hậu có một pho tượng Bích Tỳ ngọc phật, cái đó là tâm can bảo bối nhãn châu của Thái Hậu nương nương, mỗi ngày sáng trưa chiều ba lần dùng hương lộ chà lau, sau đó đốt nhan đèn tốt nhất trong cung.
Nghe nói, thứ này là vào thời điểm Từ An thái hậu sinh hạ Hoàng thượng, tiên hoàng ban thưởng, bắt đầu từ lúc ấy, Từ An thái hậu không mượn tay người khác, mỗi ngày đều là tự tay chà lau, nếu không phải cái đó là tượng phật, phỏng chừng Từ An thái hậu đều có thể ôm cái đó ngủ.
Trần Mạn Nhu quả thực muốn nghiến răng nghiến lợi, khó trách Chu phi dám kiêu ngạo như vậy! Con trai bất quá mới đầy tháng, liền dám khiêu khích một hoàng hậu như nàng trước!
"Hoàng thượng còn ở tại Càn Thanh cung?" Trần Mạn Nhu cười lạnh, nếu Chu phi nhìn không rõ tình thế lắm, vậy nàng liền giúp Chu phi một phen.
Lập Xuân ở bên cạnh lên tiếng, thần sắc trên mặt Trần Mạn Nhu trở nên ôn hòa đoan trang: "Đi thỉnh Hoàng thượng, nói Tiểu bát rất tưởng niệm Hoàng thượng, bản cung muốn mời Hoàng thượng đến dùng bữa tối." Tình hình chung là, phi tần mới ra tháng, Hoàng thượng phải đi qua vài ngày, xem như một loại cảm kích với phi tần sinh nhi dục nữ.
Chu phi ngày hôm qua mới ra tháng, Hoàng thượng vốn hẳn là lật bài tử của Chu phi.
"Tối hôm qua Tiểu bát còn gặp ác mộng đâu, bằng không, thiếp cũng không dám quấy rầy Hoàng thượng." Trần Mạn Nhu cười châm trà cho Hoàng thượng, không đợi Hoàng thượng hỏi, Tiểu bát đã ở một bên kỷ kỷ oa oa đem chuyện đã xảy ra ở Ngự Hoa viên nói một lần.
"Mẫu hậu nói, những người đó đều là gạt người, phụ hoàng vẫn thích ta nhất, cho nên tối hôm nay phụ hoàng mới có thể theo giúp ta ăn cơm, ta cũng quyết định, về sau sẽ thích phụ hoàng nhất." Tiểu bát nâng gương mặt nhỏ nhắn nhìn Hoàng thượng, nắm tay quơ quơ: "Lại để cho ta bắt được hai người kia, ta nhất định đánh các nàng!"
Một tay Hoàng thượng nắm Tiểu bát, đỡ phải để hắn ngửa đầu ngã sấp xuống, vừa ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Trần Mạn Nhu, Trần Mạn Nhu hơi có vài phần ngượng ngùng, trên mặt mang theo vài phần hồng hồng, cường chống biện giải: "Thiếp đã cho người tăng mạnh tuần tra, ngày sau sẽ không có người lại ở Ngự Hoa viên nói lung tung nói."
Hoàng thượng thích xem loại biểu tình trong ngoài không đồng nhất của Trần Mạn Nhu nhất, cũng không truy cứu Trần Mạn Nhu hôm nay đem hắn kêu tới là hành vi không ổn, cười nhéo nhéo tay Trần Mạn Nhu, quay đầu cười nói với Tiểu bát: "Phụ hoàng sẽ vẫn thích Tiểu bát nhất."
Hậu Cung Mưu Sinh Kế Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Tiểu Nhiên Hoa Khai