Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Lãn Ly Hôn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 118 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 643 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:04:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 6: Gia Hôm Nay Sẽ Giáo Huấn Các Ngươi
_ Dạ, việc này ko nên chậm trễ, ngươi vội vàng đi, chờ xong chuyện, ta mới hảo hảo thưởng ngươi- Vì miễn trừ chiến loạn tai họa này, Quân Phi Vũ ko thể ko hi sinh chính mình, nếu như mình cười có thể đổi được thiên hạ thái bình, nàng thà rằng mỗi ngày cười.
Long Dạ Tinh ổn ngồi bất động, ngón tay chỉ môi của hắn, nao nao.
Người này, thật đúng là được 1 tấc lại muốn tiến 1 thước!
Quân Phi Vũ oán thầm tên hắn, đến gần trước mặt hắn, cũng ko xấu hổ, cúi đầu liền trực tiếp hôn đi xuống.
Chính muốn đứng lên, đã bị hắn ôm cùng 1 chỗ, đành ngoan ngoan làm 1 cái hôn tiêu chuẩn nồng nhiệt, kêu nàng chờ tin tức tốt của hắn, lúc này mới thi nhiên cáo từ xuất môn.
Nhìn Long Dạ Tinh cuối cùng cũng biến mất, Quân Phi Vũ tay vỗ về đôi môi sưng lửa nóng, than nhẹ 1 tiếng, nếu như mẫu hoàng thật muốn cùng Long Đằng liên minh quốc tế, nàng lại nhiều lắm nợ 1 phần cảm tình.
Tâm tình phiền quấy Quân Phi Vũ, ngủ ko được, thẳng thắn khoanh chân ngồi xuống tu luyện, chân khí dọc theo gân mạch của nàng, 1 đường rồi lại 1 đường lưu chuyển, nàng lại tiến nhập hoàn toàn quên đi cảnh giới của mình, đãi Quân Phi Long đánh thức nàng thời gian, đã là sắc trời sáng choang.
Quân Phi Vũ cho hắn 1 điên cuồng hôn, khẽ cười hỏi- Nhi tử, nhanh như vậy đánh thức ta, có phải hay ko hôm nay có cái tiết mục tốt gì?
Quân Phi Long dùng 2 tiểu cánh tay ôm lấy cổ của nàng, cười híp mắt nói- Mẹ, cứ ngồi ngốc ở tro phòng, ko bằng chúng ta ra đi dạo?
_ Đi đâu?
_ Đi dạo phố nhìn mỹ nữ a! Ngốc ở tro phòng nhiều ko có ý nghĩa.
_ Ngươi tiểu tử thúi này, còn nhỏ tuổi thì liền đã có 1 bộ hoa hoa tâm rồi- Quân Phi Vũ nhẹ đâm 1 chút trán Quân Phi Long- Được rồi! Nương đành theo ngươi đi xem mắt con dâu, để xem con trai bảo bối thiên tài, sợ rằng mỹ nữ cũng là có được dễ như trở bàn tay, đến lúc đó, ta cũng có thể sớm 1 chút ôm tôn tử làm nãi nãi, có phải hay ko?
Quân Phi Long đầu đầy hắc tuyến, này mẹ quá cường hãn! Hắn bất quá chỉ 1 câu nhìn mỹ nữ, nàng ngay cả tôn tử đều xả đi ra.
Cuối cùng, Quân Phi Long chững chạc đàng hoàng nói 1 câu- Mẹ, ta phục rồi!
Quân Phi Vũ thân thủ bóp 1 chút tiểu mũi cao hắn- Tiểu tử! Muốn cùng ta đấu, tiểu tử ngươi đợi kếp sau đi!
Quân Phi Long nhìn vẻ mặt đắc ý Quân Phi Vũ, hảo tâm nhắc nhở nàng- Mẹ vị, đừng nói nữa, đi nhanh đi, bằng ko, chờ buổi tối kia mấy phụ thân tới, chúng ta đã có thể ko được vui chơi tốt như vậy.
_ Đi!
Đường cái Thanh Châu thành mặc dù so ra kém kinh thành phồn hoa, nhưng thương phẩm đồng dạng rực rỡ muôn màu, làm cho người ta ko thể ko dừng lại, nha chạy về thủ đô người cũng nhiều, thoạt nhìn phi thường náo nhiệt. Chỉ tiếc, nhàn du hứng thú luôn luôn bị 1 đội lại 1 đội tuần tra bàng cấp quấy rầy, làm cho Quân Phi Vũ hận ko thể đem Ngô Chính tiểu nhân này treo ngược lên trừu thượng 100 hèo.
Chờ đêm nay vệ đội của nàng tới, nàng cần phải trước đem Ngô Chính đáng chết này ko thể ko đánh vào đại lao, làm ra như vậy nhiễu dân quyết sách, lộng được lòng người bàng hoàng, liền chỉ là vì thỏa mãn hắn cá nhân tư dục.
Lần đầu tiên đụng phải đội tuần tra kiểm tra, xem bọn hắn coi như thủ lễ, ko xảy ra chuyện gì, Quân Phi Vũ còn chưa tính.
Thật ko ngờ, vừa mới đi qua 1 cái nha, liền nghe đến phía trước có giọng nói của 1 lão nhân đang lớn tiếng hô- Các ngươi này đúng là đồ mượn danh quan phủ, các ngươi đây là nói đi tuần tra bắt ngoại phản tặc, thực chất là đi cường cướp dân nữ, ta và các ngươi liều mạng!
Quân Phi Vũ vội vàng thi triển khinh công, đầu ngón chân 1 điểm, tro nháy mắt bay tới địa điểm gặp chuyện ko may kia.
Khi thấy kia Nhất Bang mặc quân phục ở đối 1 lão nhân tuổi gần thất tuần quyền đấm cước đá, nhìn nữa thì thấy 1 tiểu nữ hài hơn 15 tuổi xinh xắn, đang bị 2 cái nam nhân mặc quân phục đang chuẩn bị kéo đi, nữ hài từng bước 1 quay đầu lại khóc hô- Các ngươi đều là lũ súc sinh, các ngươi mau buông gia gia, các ngươi sẽ bị trời phạt…
Quân Phi Vũ thật vì quốc gia của mình có như vậy binh lính mà cảm thấy thẹn, 1 cổ lửa giận theo tro lòng đằng đằng mọc lên.
Quả nhiên là thượng bất chính hạ tắc loạn, như vậy quan lừa dân chuyện tình, quan bức dân phản, quốc gia đâu còn có thể ổn định, xem ra, nếu ko lập tức chỉnh sửa ko chỉ dẫn đến nhân dân bạo phản còn giúp ngoại tặc thừa cơ quấy nhiễu.
Chu khốn bách tính đang ở chỉ trỏ, cúi đầu tiếng mắng ko ngừng, nhưng ko ai dám nhảy ra cứu lão gia tử cùng tiểu cô nương kia.
Quân Phi Vũ buông Quân Phi Long, ko nói 2 lời, vọt tới bên cạnh bọn họ, 1 quyền tung ra, tro nháy mắt đem 1 sĩ binh đánh bay ra ngoài, đập bể đến 1 quầy hoa quả, sợ đến ông chủ cùng xung quanh người xem náo nhiệt tứ tán mà chạy.
Quân Phi Vũ nhìn cũng ko thèm nhìn, 2 chân sử liên hoàn đá, ko tới 1 phút đồng hồ, liền toàn bộ người tro đội tuần tra đều bị nàng đem đánh ngã, bao gồm 2 binh sĩ áp thiếu nữ kia.
Cả đám binh sĩ nằm dưới đất ôi ôi rên rĩ, tro đó 1 cái bị thương khá nhẹ, liền lập tức bò dậy, trên mặt biểu tình thoạt nhìn rất là dữ tợn, đối Quân Phi Vũ rống giận- Tên ẻo lả, ngươi có gan thì đứng yên đó, ta sẽ lập tức quay lại!
Quân Phi Vũ vỗ tay 1 cái, cười híp mắt nói- Đi đi! Nhanh đi tìm viện binh đi! Ta liền ở chỗ này chờ ngươi!
Nhìn người lính kia tựa như quỷ truy chạy trốn rất nhanh, Quân Phi Vũ môi câu dẫn ra 1 tia cười lạnh, nàng liền là cố ý đối với hắn để lại 1 tên, làm cho hắn trở lại báo tin, mặc kệ ai tới, nàng hôm nay tới 1 đánh 1, cần phải làm cho thằng nhóc các ngươi được 1 phen giáo huấn, quay đầu lại liền quan tâm xem xét bọn họ.
Cái kia thiếu nữ vừa được cứu, lập tức tạ ơn Quân Phi Vũ, nhìn thấy gia gia nằm dưới đất vẫn ko nhúc nhích, lòng của nàng đều nhanh nát, lập tức nhào tới trước mặt gia gia của nàng, dùng sức phe phẩy thân thể cái kia lão nhân đã hôn mê, tê tâm liệt phế khóc hô- Gia gia, ngươi tỉnh, tỉnh a, gia gia, ngươi ko nên bỏ lại 1 mình Nha nhi 1 người, gia a…
Xung quanh ko ít người nháo thanh rơi lệ, ngay cả Quân Phi Vũ cũng cảm thấy mũi toan mắt trướng.
Nàng đến gần, vỗ vỗ vai cô gái kia, ôn nhu nói- Cho ta xem 1 chút!
Thiếu nữ hiển nhiên đã đối Quân Phi Vũ đầy cõi lòng tín nhiệm, nói 1 tiếng cám ơn hậu, liền nhẹ nhàng dời đi thân thể.
Cô bé này rất lý trí, lại để cho Quân Phi Vũ nhìn với cặp mắt khác xưa, nàng cứ như vậy yên lặng tránh ra, cũng ko có kéo Quân Phi Vũ gắt gao khóc cầu phải cứu được gia gia của nàng, nhưng này 1 đôi mắt thật to tro suốt, lại doanh đầy của nàng khẩn cầu, còn lộ ra nàng đối số phận quật cường cùng bất khuất.
Như vậy trải qua cực khổ đứa nhỏ, nếu như bồi dưỡng đứng lên, hẳn là sẽ là nhân tài rất giỏi.
Quân Phi Vũ âm thầm để lại cái tâm.
Nàng giúp lão nhân gia kia bắt mạch, lão nhân vốn là tuổi già sức yếu, lại bị lũ súc sinh kia như vậy hướng tử lý đánh, xương sườn đã gãy mấy cây, nội tạng vỡ tan, trừ phi là thần tiên hạ phàm, bằng ko đâu còn có thể cứu được trở về.
1 lát, Quân Phi Vũ mới đứng lên đối cô gái kia nói- Gia gia ngươi ko được, ngươi cùng gia gia ngươi cáo biệt đi!
Quân Phi Vũ có chút ko đành lòng nhìn thần sắc của nàng, lại phát hiện cô gái kia cũng ko có tro dự đoán của nàng khóc thét mãnh liệt, trái lại hướng nàng khẽ gật đầu 1 cái, nói 1 tiếng- Tạ ơn thiếu hiệp!
Quân Phi Vũ đem chân khí của mình chuyển vận nhập tro cơ thể lão nhân, chỉ chốc lát, lão nhân liền yếu ớt tỉnh dậy, đương lúc cặp kia phù thủng 2 mắt chống lại thiếu nữ, mắt lão chảy xuống 2 hàng vẩn đục lệ, tay già gầy khô như rễ cây khẽ vuốt thượng kia mặt của cô gái- Con nhóc này, gia gia ko thể ở lại chiếu cố ngươi, chính ngươi phải...hảo hảo bảo trọng, gia sẽ ở trên trời... phù hộ cho con…
1 chữ cuối cùng lão nhân gia môi chấn hưng nửa ngày cũng ko nói ra đến, cứ như vậy 2 mắt trừng trừng, đột ngột mất.
Đối mặt thân nhân duy nhất mất đi, bé gái lại ko có lớn tiếng kêu khóc, chỉ là 2 tay run được lợi hại, nhẹ nhàng che ở lão nhân ánh mắt thượng, kéo đi xuống.
Nước mắt, ko tiếng động theo tro mắt nàng chảy xuống.
Như vậy nàng kiên cường, lại càng chọc người thương tiếc, xung quanh người vây xem, vô số người vì nàng đau khóc thành tiếng.
Quân Phi Vũ cũng 2 mắt rưng rưng, thân thủ nhẹ nhàng lau, lúc này mới lấy ra 1 thỏi đại ngân, nhét vào tay của thiếu nữ- Cô nương, này thỏi bạc, ngươi cầm hảo hảo an táng gia gia của ngươi! Ta ở tại Phúc Mãn lâu, ngươi nếu cần giúp đỡ, thì cứ tới tìm ta.
Quân Phi Vũ nói như vậy, chỉ là muốn khảo nghiệm nàng, nhìn nàng có hay ko muốn trở nên mạnh mẽ mưu tính, 1 người, chỉ cần tro tim của nàng có 1 loại cường liệt địa chi thì có thể giúp nàng đạt được niềm tin, như vậy, nàng sau này nhân sinh nhất định sẽ đặc sắc vô cùng.
Gặp nhau tức là hữu duyên, Quân Phi Vũ nguyện ý vì cô bé này cung cấp 1 cơ hội. thay đổi nhân sinh
Cô gái kia 2 tay tiếp nhận kia đĩnh đại ngân, cảm kích nhìn Quân Phi Vũ liếc mắt 1 cái, lại cái gì cũng ko nói, chỉ là nặng nề mà hướng nàng quỳ xuống, lại nặng nề mà dập đầu 3 cái, lúc đãi nàng lại ngẩng đầu, Quân Phi Vũ mới phát hiện, cái trán của nàng thượng thế nhưng đã máu tươi nhễ nhại.
Tro mắt nàng hiện lên 1 tia thương tiếc, đối với thiếu nữ nói- Đi đi! Ngày kế tiếp phải mạnh mẽ sống, nhất định sẽ tốt!
Quân Phi Vũ nói xong, lại hướng tro đám người chỉ 2 người- Ngươi, ngươi, 2 người đi ra giúp cô bé này 1 chút.
Tro đám người kia 2 nam nhân 2 mặt nhìn nhau, có chút khó xử, nghĩ đến người chết đắc tội quan phủ, do dự ko chịu về phía trước.
Quân Phi Vũ đang muốn gầm lên, tro đám người rất nhanh chui ra 1 lão già cùng 1 thanh niên, chạy vội tới bên người thiếu nữ- Nha Nha, ngươi ko sao chứ?
Cô gái kia lắc đầu- Dương thúc, ông có thể giúp ta ko? Gia gia hắn!…
Thấy thiếu nữ nghẹn ngào nói ko được, thanh niên kia tro mắt hiện lên 1 tia thương tiếc, lập tức nói- Nha Nha, ngươi yên tâm, gia gia đi, còn có chúng ta, chúng ta nhất định sẽ chiếu cố ngươi.
Nguyên lai cô gái kia tên là Nha Nha, xem ra bọn họ hình như là người quen, Quân Phi Vũ cũng yên lòng.
Cô gái kia lại hướng Quân Phi Vũ bái 1 cái, lúc này mới cùng 2 nam nhân kia cùng nhau ly khai hiện trường.
Xung quanh cũng có người hảo tâm nhìn thiếu nữ bọn họ vừa đi, vội vàng nhắc nhở Quân Phi Vũ- Thiếu hiệp, ngươi cũng đi thôi! Chờ bọn hắn triệt binh tới, ngươi song quyền nan địch tứ thủ oa!
_ Cả đám quan binh đó bình thường hay ỷ thế hiếp người, bây giờ bị người đánh 1 trận, bọn họ sẽ ko bỏ qua.
_ Đúng rồi, đúng rồi, thiếu hiệp, ngươi đi nhanh đi!
Quân Phi Vũ hướng đại gia chắp tay- Cám ơn đại gia nhắc nhở, bất quá, ta ko đi, hôm nay ta liền theo chân bọn họ khiêng lên, nếu ko hảo hảo giáo huấn 1 chút, cả đám súc sinh bọn họ, sau này càng sẽ vô ác bất tác! Đại gia yên tâm đi, ta sẽ ko lỗ lã.
Đang nói, đột nhiên nghe được người hô to- Tới, tới, bọn họ tới rồi!
Nhìn thấy kia 1 đại đội quan binh vây quanh qua đây, mọi người vây xem nhất thời tác chim muông trạng, tứ tán mà đi, tìm 1 chỗ kín đáo núp rồi len lén nhìn.
Giữa sân, ngoại trừ 1 đám binh lính vây đánh Quân Phi Vũ, còn có 2 cái thân ảnh 1 lớn 1 nhỏ ~
Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam - Lãn Ly Hôn