Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: Sửu Tiểu Áp
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 572 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 592 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:46:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 164
ôn nhi cáo lui!”
Sau khi Hoàng Phủ Tấn rời đi, trái tim đang treo ngược của Tiểu Thiên rốt cục để xuống, “Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, thật đúng là quá sợ tên hôn quân này ném mình đến tàn phế mất!”
“Thiên Thiên, làm rất tốt!” Thái Hoàng Thái Hậu đắc ý hướng Tiểu Thiên giơ ngón tay cái lên.
“Cái...... Cái gì?” Trong mắt Tiểu Thiên mang theo nghi ngờ rõ ràng, lão thái thái này làm sao vậy, một hồi một mặt, đầu tiên hận không thể thay cháu của bà đem mình ném ra bên ngoài, hiện tại lại trở nên có chút mùi vị tà tà?
“Không có gì.” Thái Hoàng Thái Hậu cười có chút thần bí, nhưng cũng không nói trắng ra, chuyện của những người trẻ tuổi này, thì nên để bọn họ tự đến với nhau, lão nhân gia như bà cũng không cần nhiều chuyện.
“Hoàng tổ mẫu, ngài hôm nay thật kỳ quái.” Mặt Tiểu Thiên đầy phòng bị nhìn Thái Hoàng Thái Hậu, nàng có cảm giác, cảm thấy lão thái thái này giống như là đang âm mưu gì đó với nàng.
“Không có, không có, không kỳ quái, tâm tình Ai gia hôm nay đặc biệt tốt.” Trong mắt Thái Hoàng Thái Hậu mang theo nụ cười khó nén.
Tiểu Thiên nhìn nụ cười trên mặt của Thái Hoàng Thái Hậu, Tiểu Thiên luôn luôn cảm thấy có điểm lạ, nhưng không thể xác định nguyên nhân.
Ai, tính, tính, không muốn, hiện tại mấu chốt là đem tay chân bị thương này của mình dưỡng cho thật tốt, hiện tại hôn quân là dao thớt, nàng là thịt cá, nếu không dưỡng thương cho thật tốt, nói không chừng về sau thật sự bị hôn quân băm thành thịt nát cũng không có một chút lực sức nào để đánh trả. Hơn nữa, nàng phải về thế kỷ21, hai dụng cụ dùng để đi lại ăn uống này cũng không thể để bị tàn phế được.
“Thiên Thiên.” Chỉ nghe Thái Hoàng Thái Hậu tiếp tục nói, “Vết thương của nha đầu Đóa Nhi vẫn chưa được tốt lắm, nên để lại chỗ của Ai gia dưỡng thương đi, ta để cho Lạc Thủy tới chăm sóc cho con.”
“Để cho Lạc Thủy tới chăm sóc cho con, vậy Hoàng tổ mẫu thì làm sao bây giờ nha?” Nói thế, nàng cảm giác, cảm thấy dường như khi Lạc Thủy nhìn nàng rất không thoải mái, nhất định là cảm thấy nàng là một dâm phụ, nên Lạc Thủy khinh thường cùng nàng nói chuyện.
“Thân thể của Ai gia đã tốt lắm, Lạc Thủy đứa bé kia tương đối tỉ mỉ, để cho nàng tới chăm sóc cho con, Ai gia mới yên tâm một chút.”
“A, vậy cũng được, cám ơn hoàng tổ mẫu!” Tiểu Thiên không từ chối nữa, nếu không để cho Lạc Thủy biết, còn tưởng rằng nàng chèn ép nàng ấy.
“Tạ cũng không cần rồi, chỉ cần ngươi nhanh chóng sinh cho hoàng tổ mẫu một đứa cháu để ẳm bồng là được.” Vẻ mặt Thái Hoàng Thái Hậu cười đến mập mờ.
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng - Sửu Tiểu Áp