Nhiều sự thất bại trên đời là do người ta không nhận ra người ta đang ở gần thành công đến mức nào khi họ từ bỏ.

Thomas Edison

 
 
 
 
 
Tác giả: Sửu Tiểu Áp
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 572 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 592 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:46:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
“Ừm, thật sự, nói đi.” Hoàng Phủ Tấn thản nhiên nói một tiếng.
“Có phải ta nói yêu cầu gì, ngươi đều đồng ý hay không?”
“Ngươi nói đi.” Hoàng Phủ Tấn cau mày có vẻ không kiên nhẫn đứng lên. Nữ nhân đều như vậy, một khi nhắc tới ưu đãi liền cao hứng thành bộ dạng này.
“Vậy cho ta một thánh chỉ phế ngôi hoàng hậu của ta đi.” Tiểu Thiên có chút lo lắng hồi đáp, trong mắt hiện lên tia mong chờ và bộ dáng lưu luyến, làm cho Hoàng Phủ Tấn cảm thấy một cơn tức giận không hiểu nổi từ đâu truyền tới.
“Ngươi muốn trẫm phế ngươi?” Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, trên mặt bình tĩnh làm cho người ta không hiểu được hắn nghĩ gì?.
“Đúng rồi.” Tiểu Thiên thực khẳng định nhẹ gật đầu, vì càng thêm minh xác mục đích của chính mình, nàng tiếp tục nói: “Ngươi xem a, dù sao ngươi xem ta không vừa mắt, ta cũng nhìn ngươi không vừa mắt, nếu như vậy, làm vợ chồng cũng không có ý nghĩa gì, có đúng hay không?”
“Ngươi xem trẫm không vừa mắt?” Ngữ khí của Hoàng Phủ Tấn hơi nặng nề một chút.
“Đúng vậy.” Tiểu Thiên phi thường thành thật gật đầu.
“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn cuối cùng vẫn là hét lớn lên
“Ngươi đừng có đang im lặng lại hét lên có được hay không? Chúng ta quen biết mới vài ngày a, tổng cộng số lần gặp mặt còn không có vượt qua ba lần, nhưng số lần ngươi hét ta đã là không đếm được.” Điếc cả lổ tai ta, Tiểu Thiên cau mày nói.
Hôn quân chết tiệt này, vừa mới thấy hắn rơi lệ, dù mệt nhưng nàng cũng đồng tình theo hắn đến đây.
Nàng thực không nên như vậy đồng tình tâm mà đi theo hắn, cho dù có đi theo cũng không nên nghe hắn la hét như vậy
“Được.” Khóe miệng Hoàng Phủ Tấn khẽ nhếch, “Ngươi không muốm làm hoàng hậu phải không? Đúng lúc, trẫm đang định phế ngươi đi.”
“Thật tốt quá.” Tiểu Thiên cao hứng nhảy dựng lên, bỏ tay lên vai Hoàng Phủ Tấn, nói: “Hoàng Thượng, ngài vừa nói những lời này ta thấy mới đúng là tiếng người nói.”
“Niếp Tiểu Thiên!” Mặt Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa giận đến đen sạm, nữ nhân chết tiệt này dám đặt tay lên vai của hắn, còn dám nói hắn vừa rồi những lời này mới như là tiếng người, vậy những lời nói lúc trước của hắn thì sao?
Chết tiệt, Niếp Vân Hạc dưỡng con gái “Thật tốt”!
“Hoàng Thượng, ngài nhất định là tứ mã nan truy, cũng đừng theo ta chấp nhặt, phế ta đi nhanh lên, để ta mau chóng rời khỏi hoàng cung.” Đây mới là mục đích thật sự của nàng, nàng vì ngôi Hoàng Hậu thực sự đã phải lao tâm rất nhiều, chưa kể bất kì lúc nào cũng có thể bị mất đầu.
Thật tốt, nàng Niếp đại thầy thuốc là danh nhân của bệnh viện, viện hoa, đương nhiên là phải trở về rồi, sao có thể ở lại cái địa phương quái quỷ này để tự làm khổ bản thân chứ.
Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng - Sửu Tiểu Áp