A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 100 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 799 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:15:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 37: Chương 1.2
ditor: Mẹ Bầu
Ở một phòng bao VIP chuyên dụng khác.
Tiêu Dạ nhấp ngụm rượu, nhướng mày, "Cậu nói, có người dùng thông tin của Hoắc Tiểu Khê để đặt Phòng bao hạng Bạc sao?"
"Vâng, tôi cũng vừa mới đi đến quầy ba ngồi tán gẫu một lát cùng với tiểu thư ở quầy lễ tân một chút. Trong lúc nói chuyện vô tình nghe được tiểu thư lễ tân nói đến cái tên Hoắc Tiểu Khê, cho nên tôi đã tùy tiện hỏi thăm một chút." A Bưu cung kính kể lại.
Tiêu Dạ nhướng nhướng đầu lông mày lên, "Đặt phòng bao loại nào vậy?"
"Phòng 3A."
"Người đặt phòng kia là một người có hình dạng như thế nào?"
"Tôi đã đặc biệt lưu ý một chút, chính là Kiều Tịch Hoàn, người lần trước đã tới tìm ngài." A Bưu đi theo bên cạnh Tiêu Dạ đã nhiều năm, coi như là một thủ hạ đắc lực nhất của Tiêu Dạ, dường như chỉ thoáng cái cũng hiểu ngay Tiêu Dạ nghĩ muốn cái gì!
"Kiều Tịch Hoàn sao?!" tròng mắt của Tiêu Dạ căng thẳng.
Rốt cuộc người phụ nữ này là thần thánh phương nào!
Ban đầu anh đã điều tra qua, xác thực về bản thân con người Kiều Tịch Hoàn này có thể nói, cô là một con người rất kín đáo, trầm mặc.
Về bối cảnh của Kiều Tịch Hoàn từ nhỏ đến lớn, anh đã phải điều tra rất rõ ràng, nhưng cho dù so sánh thế nào đi nữa, anh cũng thấy hiện tại nhìn thế nào người phụ nữ vẫn có cái gì đó không đúng lắm! Cho dù ở trong ngục giam suốt ba năm qua, mỗi ngày đều có những chuyện quỷ khốc thần sầu xảy ra đi nữa, sự biến chuyển của con người không thể nào lớn như vậy được!
Lông mày của Tiêu Dạ nhíu chặt lại.
Quả thật, đúng là chưa bao giờ anh lại có thể nhìn không thấu một người như vậy!
Kiều Tịch Hoàn, rốt cuộc cô là địch hay bạn?!
...
Trong Phòng hạng Bạc 3A.
Trong phòng bao lúc này đã hỗn loạn một mảnh.
Kiều Tịch Hoàn cũng đã uống hơi nhiều rồi, nhưng cô vẫn chưa đến mức quá say.
Cô chống cằm nhìn Milk và A Miêu đã uống đến mức bộ dạng tựa như Quần ma loạn vũ (*) vậy, nhìn Doãn Tường cùng Âu Dương hai người tay tiếp tục vai ở chung một chỗ nói rượu nói.
(*) Quần ma loạn vũ: Ma quỷ nhảy múa hỗn loạn
Đột nhiên cô cảm thấy tâm tình của mình rất tốt.
Thật lâu rồi cô không có loại cảm xúc này, cảm giác mình đã làm được thành công một chuyện, sau đó mang theo thân tín của mình cùng nhau ăn mừng thật là tuyệt.
Trước kia Tề Lăng Phong sẽ nói ở bên tai cô: "Tiểu Khê, chớ có nhìn cái kiểu hết hy vọng như vậy, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn uống quá nhiều sẽ làm trong lòng khó chịu lắm đấy."
Cô nói, "Thì bây giờ đã hết hy vọng rồi, đối với anh cũng giống vậy."
Tròng mắt cô rủ xuống u ám.
Kiều Tịch Hoàn thoáng nở một nụ cười khổ sở.
Rất nhiều người nói, khi say rượu người ta có thể quên đi rất nhiều chuyện không vui, nhưng lại càng làm cho có nhiều người biết sâu hơn, dùng rượu để tiêu sầu, thì sầu lại càng nhiều hơn. Một khắc kia, sẽ lại nghĩ đến nhiều hơn, mà nghĩ nhiều hơn, thì trái tim sẽ đau hơn, đau nhiều hơn nữa.
Cô cầm lấy ly rượu ở trước mặt, uống từng hớp từng hớp rượu đỏ còn lại trong ly cho đến giọt cuối cùng. Uống xong toàn bộ
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Ân Ngận Trạch