The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: 8nan
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 406 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:54:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 191: Trên Tháp Dưới Tháp (1)
àng Long Phục Hổ
Tác giả: 8nan
Chương 191: Trên tháp dưới tháp (1)
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Vipvandan
Nhóm đả tự Bàn Long Hội
Shared by Bàn Long Hội
Tiêu Hùng hơi hơi sửng sốt, nắm Hắc Nguyệt cung, cùng thi lễ với nữ tử có khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng này: “Tại hạ là người thủ hộ của Tây Hoang Thánh nữ, truyền nhân Nguyệt Thần Tiễn, Mộc Lâm”.
Ánh mắt Mộ Dung Uyển Nguyệt dừng ở trên mặt Tiêu Hùng, giống như muốn nhìn thấu Tiêu Hùng, Tiêu Hùng cũng không sợ hãi để tùacute; nàng đánh giá đồng thời cùng đánh giá nàng.
“Mộ Dung Uyển Nguyệt?”
Trên mặt Thác Bạt Xảo Vân đang đứng bên cạnh hơi hơi toát ra vài phần kinh ngạc, nhìn dung mạo tú lệ của Mộ Dung Uyển Nguyệt, quay đầu nhìn Tiêu Hùng thoáng có chút bướng bỉnh trừng mắt nhìn: “Không thể tưởng được nàng chính là Mộ Dung Uyển Nguyệt, nàng chính là địch thủ lớn nhất của ngươi”.
Tiêu Hùng hơi sửng sốt, không có chuyển mắt, chỉ thấp giọng hỏi: “Cô biết nàng?”
Ánh mắt Thác Bạt Xảo Vân lại quay nhìn trên người Mộ Dung Uyển Nguyệt, thấp giọng thở dài: “Bởi vì nàng là một người tuổi trẻ nổi tiếng nhất trong hàng đệ tử ba mươi tuổi trở lên của Lạc Nhật tiễn tông, cùng là người được kỳ vọng cao, huống chi Mộ Dung Uyển Nguyệt lại là nữ nhi nhỏ nhất của Mộ Dung tướng quân một trong tứ đại tướng quân của yêu tộc, hai loại thân phận hội tụ một thân, ngươi nói nàng có nổi danh không?
Tiêu Hùng hơi hơi cau mày, hắn cùng không nghĩ đến, vừa mới vào thành Phi Nguyệt, liền gặp được người của Lạc Nhật tiễn tông, càng thật không ngờ có thể trực tiếp gặp Mộ Dung Uyển Nguyệt một thế hệ mạnh nhất của Lạc Nhật tiễn tông.
Muốn chứng minh Nguyệt Thần Tiễn có tiễn thuật lợi hại hơn so với Lạc Nhật tiễn, Mộ Dung Uyển Nguyệt chính là kình địch lớn nhất của mình, Lạc Nhật tiễn này tăng trưởng rất nhanh, chính mình tạm thời chưa có đủ thực lực đánh bại họ, ngay cả tiễn thuật tinh diệu, nhưng mà thực lực chênh lệch quá lớn, cùng không có biện pháp gì.
Nghĩ vậy, trong mắt Tiêu Hùng nhất thời tràn ngập chiến ý.
Mộ Dung Uyển Nguyệt cảm nhận được ánh mắt Tiêu Hùng lộ ra chiến ý lạnh thấu xương, mày hơi hơi cau, là một đệ tử kiệt xuất nhất Lạc Nhật tiễn tông, có thể tiến vào Lạc Nhật tiễn tông tàng thư các, đọc được rất nhiều điển tịch từ xưa, thong tin về Nguyệt Thần Tiễn tự nhiên cùng được ghi lại ở trong đó.
Tuy rằng trong điển tích của ghi lại về Nguyệt Thần Tiễn có vẻ mơ hồ, nhưng mà Mộ Dung Uyển Nguyệt lại rõ ràng nhận thấy được, Nguyệt Thần Tiễn này chỉ sợ không kém gì Lạc Nhật tiễn, nhưng lại có ân oán rất lớn, chỉ có điều sau đó Nguyệt Thần Tiễn điêu linh thậm chí là thất truyền, Lạc Nhật tiễn một mình tồn tại, vốn tưởng rằng sẽ không có Nguyệt Thần Tiễn xuất hiện nữa, nhưng mà không thể tưởng được nay lại xuất hiện một truyền nhân của Nguyệt Thần Tiễn.
Chiến ý trong mắt đối phương nồng đậm như thế, nói vậy cùng là bởi vì ân oán giữa Nguyệt Thần Tiễn cùng Lạc Nhật tiễn.
Mộ Dung Uyển Nguyệt cùng không e ngại, nàng có đủ tin tưởng đối với Lạc Nhật tiễn, đối với chính mình.
Tiêu Hùng chậm rãi thu hồi ánh mắt, lúc này hắn mới chỉ tu luyện Nguyệt Thần Tiễn trong khoảng thời gian ngắn ngủi, mới chỉ hoàn thành hai giai đoạn đầu, giai đoạn thứ ba là giai đoạn Sát Tiễn thì còn đang tu luyện, chứ đừng nói giai đoạn thứ bốn giai đoạn Lạc Thần, lúc này mà khiêu chiến, khẳng định không phải đối thủ của họ.
Hướng về Mộ Dung Uyển Nguyệt gật gật đầu, Tiêu Hùng quay đầu ngựa, cùng hai người bọn họ tiếp tục hướng về phương hướng Bát Giác Linh Lung Tháp mà đi.
Ánh mắt Mộ Dung Uyển Nguyệt từ bóng dáng Tiêu Hùng chuyển tới đại kiếm sau lưng Yến Xích Phi, mày hơi hơi nhăn lại, bởi vì nhìn đại kiếm Yến Xích Phi, nàng nhớ tới một người, một danh nhân yêu tộc ở Tây Hoang, chẳng lẽ nam nhân trước mặt này là hắn?
“Đây là Bát Giác Linh Lung Tháp sao?”
Tiêu Hùng đứng ở một góc ngã tư đường, nhìn tòa tháp lớn cao phía xa xa, trong ánh mắt có vẻ kích động không che dấu được.
Thác Bạt Xảo Vân gật gật đầu nói: “Đúng, mẫu thân ngươi sẽ ở trên tầng cao nhất”.
Ánh mắt Tiêu Hùng nhìn về hướng con đường rộng lớn thông với Bát Giác Linh Lung Tháp, ánh mắt có chút chớp động, Thác Bạt Xảo Vân nhìn bộ dáng Tiêu Hùng, vội vàng nói: “Bát Giác Linh Lung Tháp là cấm địa của yêu tộc, chỉ có được cho phép đặc biệt mới được đi vào, mạo muội xâm nhập, chỉ sợ sẽ bị đánh chết...”
Tiêu Hùng thu hồi ánh mắt, sắc mặt hơi hơi có chút ảm đạm, quay đầu nói: “Ta muốn một mình ở đây trong chốc lát, được chứ?”
Thác Bạt Xảo Vân nhìn ánh mắt ảm đạm của Tiêu Hùng, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác đau lòng, nhẹ nhàng gật đầu ôn nhu nói: “Được, chúng ta ở bên ngoài chờ ngươi”.
Yến Xích Phi trầm mặc vỗ vỗ cánh tay Tiêu Hùng, cùng Thác Bạt Xảo Vân xoay người rời khôi góc này, chỉ còn lại có một mình Tiêu Hùng.
Tiêu Hùng một mình đứng ở góc hẻo lánh, nhìn lên Bát Giác Linh Lung Tháp, ánh mắt lộ ra vẻ ưu thương.
Tuy rằng gần trong gang tấc, nhưng mà lại xa trời cách biển.
Có thể nhìn thấy được, nhưng mà không cách nào tiến vào.
Tiêu Hùng hận chính mình không thể hóa thân thành một con chim nhỏ, để có thể bay vào Bát Giác Linh Lung Tháp.
Nghĩ chưa từng ra mắt mẫu thân, trong lòng Tiêu Hùng nảy lên một trận chua xót, hai đầu gối mềm nhũn, hướng về phía tháp cao quỳ xuống
“Mầu thân, người có thể cảm nhận được không, con đã đến thăm người...”
Trong Bát Giác Linh Lung Tháp, Âu Dương San cau mày, sững sờ nhìn một chút máu tươi trên tay.
Hôm nay không biết làm sao vậy, luôn thấy tâm thần không an, giống như có chuyện gì quan trọng sắp phát sinh vậy....
Âu Dương San buông vải và kim trong tay xuống, đưa tay để vào miệng nhẹ nhàng mút vào một chút, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt có chút mơ hồ.
Vì sao lại có cảm giác như vậy?
Loại cảm giác này trước đây chưa từng có, loại cảm giác gần như bối rối này làm cho Âu Dương San có chút không biết làm sao, cùng không biết đối mặt như thế nào.
Trong đầu Âu Dương San chưa có nghĩ tới đã gần hai mươi năm không gặp nó, còn nhớ lúc nó còn là đứa trẻ vẫn còn đang cuốn tã....
Không biết hiện tại nó ra sao?
Thức tỉnh huyết mạch Cửu Dực Thiên Long rồi, phá tan lục đạo tỏa mạch thuật, tiến nhập vào học viện Cuồng Sư, hiện tại hẳn là đang ở thời điểm ý khí phong phát.
Nó có khả năng như thế, cùng không biết có nữ tử nào thích nó hay không....
Nghĩ vậy, đầu óc Âu Dương San dần dần bình tĩnh lại, thậm chí khóe miệng đều mang theo vài phần tươi cười.
Ở cùng thời gian hai mẫu tử, Âu Dương San cùng Tiêu Hùng, người ở trên tháp kẻ dưới tháp tưởng niệm đối phương, nhưng mà Âu Dương San tuyệt đối không ngờ người mànàng đám chiều tưởng niệm, lại đang ở một nơi cách nàng không xa, yên lặng quỳ, yên lặng nhìn nơi nàng ở....
Thật lâu sau....
Tiêu Hùng đứng lên, hốc mắt hơi hơi hồng, nhìn Bát Giác Linh Lung Tháp cao ngất, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định.
Mầu thân, người chờ con, con nhất định sẽ quang minh chính đại đi vào Bát Giác Linh Lung Tháp gặp người.
Một ngày nào đó, con nhất định sẽ quang minh chính đại dẫn người ra khỏi Bát Giác Linh Lung Tháp, chúng ta một nhà đoàn tụ!
Tiêu Hùng đi ra, trên mặt đã khôi phục bỉnh tĩnh, Thác Bạt Xảo Vân nhìn vẻ mặt Tiêu Hùng, nhẹ giọng an ủi nói: “Không cần lo lắng, chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi nhìn thấy bá mẫu”.
Tiêu Hùng hướng về phía hai người cười cười: “Yên tâm, ta không sao, nhiều năm như vậy, ta cùng sẽ không gấp nhất thời”.
Ba người xoay người lên ngựa, chuẩn bị trở về, bỗng nhiên nhìn thấy mấy con tuấn mã chạy như bay lại đây, phía trước là một cô gái, nhìn qua ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, đôi mắt đẹp tinh xảo như họa, khuôn mặt tròn tròn, nhìn qua vô cùng đáng yêu.
Mấy con tuấn mã này cấp tốc chạy về hướng bên Bát Giác Linh Lung Tháp, Tiêu Hùng không khỏi có chút kinh ngạc, đi lên trước vài bước đứng ở đại lộ quay đầu nhìn lại, lại nhìn đến đoàn người đang đi thẳng đến Bát Giác Linh Lung Tháp.
Rất nhanh, người đi đường liền đến thủ hộ trước Bát Giác Linh Lung Tháp, trải qua một phen kiểm nghiệm, nữ hài tử kia mười sáu bảy tuổi kia được dẫn đi vào trong, những người đi theo nữ hài tử ở lại bên ngoài.
Tiêu Hùng mở to hai mắt, nhìn chằm chằm bóng dáng nữ hài tử kia, có chút kinh ngạc hỏi: “Nữ hài tử kia là ai, sao nàng lại có thể có thể đi vào Bát Giác Linh Lung Tháp?”
Thác Bạt Xảo Vân hơi hơi cau mày tự hỏi một chút nói: “Ta nghĩ hẳn là cháu gái Lãnh đại tướng quân, số người có thể tiến vào Bát Giác Linh Lung Tháp có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà ở độ tuổi này cùng chỉ có mình nàng”.
Tiêu Hùng đột nhiên hồi tưởng lúc trước chính mình từ Lý Mộ Thanh miệng nghe được tin tức, cái kia tên lập tức cùng nữ hài tử trước mặt này lập tức hiện ra.
“Lãnh Ninh Dạ?”
Thác Bạt Xảo Vân hơi hơi có chút kinh ngạc nhìn Tiêu Hùng: “Ngươi biết nàng?”
Tiêu Hùng đem chuyện lúc trước gặp Lý Mộ Thanh nói một lần, Thác Bạt Xảo Vân nghe có chút buồn cười nhịn không được nói: “Lý Mộ Thanh cùng thật sự là không may, lại có thể gặp được một đám đệ tử Cuồng Sư học viện các ngươi, còn có cao thủ Chiến Linh cửu trọng bảo hộ”.
“Nếu Lãnh Ninh Dạ yêu thích mẫu thân ngươi như thế, nói không chừng có thể ngẫm lại việc dùng biện pháp trên người nàng...”
Tiêu Hùng gật gật đầu: “Ta lúc trước cũng nghĩ như vậy, chỉ là hiện tại ta đang có danh hiệu người thủ hộ của Thánh nữ yêu tộc Tây Hoang, tự nhiên không thể dùng những biện pháp khác.... Đi một bước, xem một bước đi, không thể tưởng được mới đến thành Phi Nguyệt, liền gặp nàng, còn có Mộ Dung Uyển Nguyệt của Lạc Nhật tiễn tông”.
Thác Bạt Xảo Vân bỗng nhiên nói: “Nói không chừng sau khi chúng ta bái kiến Yêu hoàng, trong trận so đấu, ngươi còn có thể nhìn thấy các nàng, hơn nữa nói không chừng Mộ Dung Uyển Nguyệt cùng sẽ là một trong những đại biểu của đối phương...”
Tiêu Hùng lắp bắp kinh hãi: “Ngươi nói Mộ Dung Uyển Nguyệt là một trong những đại biểu của bên Yêu hoàng kia so đấu cùng với võ giả thẩn điện?”
Thác Bạt Xảo Vân gật gật đầu nói: “Đúng, Lạc Nhật tiễn tông phi thường cường thịnh, có quan hệ không nhỏ với Yêu hoàng, ở một trình độ nào đó có thể nói, Lạc Nhật tiễn tông cùng là vì Yêu hoàng phục vụ, cho nên loại chuyện này bọn họ đến lộ mặt xuất lực cùng là thực bình thường, trừ họ ra, còn có một ít môn phái khác, trường hợp lộ diện này, cùng là một loại cơ hội để Yêu hoàng chứng minh thực lực môn phái mình...”
Tiêu Hùng nhẹ nhàng cười nói: “Vậy vừa lúc, mượn cơ hội nàng ra tay, ta vừa lúc có thể xem nàng rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại, nhìn xem ta cùng nàng hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu chênh lệch, cái này gọi là biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, cái này cùng là một cách không tồi để tìm hiểu đối thủ”.
Thác Bạt Xảo Vân cười nói: “Đúng, ngươi là người thủ hộ của Thánh nữ, ngươi cùng không cần ra tay, đến lúc đó mặc kệ thắng hay bại, ngươi chỉ cần xem là tốt rồi”.
“Chỉ không biết phải mất bao lâu, Yêu hoàng mới triệu kiến chúng ta?”
“Dựa theo lệ thường, hẳn là trong khoảng ba ngày, dù sao đều đã đến thành Phi Nguyệt, cùng không cần phải sốt ruột, trước tiên cứ đợi một chút đi.” Thác Bạt Xảo Vân nghĩ Tiêu Hùng sốt ruột, nhẹ giọng an ủi
Tiêu Hùng chậm rãi lắc đầu, trên mặt toát ra ý chí chiến đấu mãnh liệt, còn có mong mòi nóng bòng: “Ta không phải sốt ruột, ta chỉ là nghĩ đến chuyện sắp phát sinh, có chút hưng phấn mà thôi”.
Tiêu Hùng đi theo Thác Bạt Xảo Vân, hướng về hoàng cung mà đi, trong lòng lại gợn sóng.
Rất nhanh, chính mình sẽ nhìn thấêu hoàng, từ quan hệ huyết thống mà nói, Yêu hoàng là ngoại công của mình, chẳng qua Yêu hoàng hiển nhiên cùng không có đem một ngoại tôn như hắn để vào mắt, mà hắn cùng chưa từng coi mình là ngoại tôn của hắn, cùng không biết trong những người lúc trước chủ trương giết chết mình cùng phụ thân, có hắn hay không?
Đối với chuyện này, Tiêu Hùng thật ra cùng không giật mình, từ xưa đến nay, gì chứ một người có thể ngồi trên ngai vàng đế vương, không ai là không kiêu hùng lòng dạ độc ác, thân tình ở trong mắt bọn họ thường cùng không quan trọng.
Dù sao, trong lòng Tiêu Hùng cùng không coi Yêu hoàng làm ngoại công của mình, mà là một kẻ địch cản trở mình cùng mẫu thân đoàn tụ.
Sau khi nhìn Bát Giác Linh Lung Tháp từ xa, long Tiêu Hùng cũng trở nên bình tĩnh trở lại.
Chuyện cứu mẫu thân, không thể vội, vội cùng vô dụng.
Dưới sự dẫn dắt của trong cung thị vệ, một mình tiến nhập vào cung điện cao lớn, lần đầu tiên Tiêu Hùng chính mắt nhìn thấy được Yêu hoàng cao cao tại thượng.
Yêu hoàng nhìn qua cùng không già, diện mạo đại khái cùng khoảng hơn bốn mươi tuổi, đôi mắt lợi hại giống như chim ưng, tuy rằng ngồi im lặng như vậy, nhưng mà lại làm cho người ta có một cảm giác loại giống như đại hải thâm thúy, không thể thấy rõ.
“Tây Hoang Thánh nữ bái kiến bệ hạ”.
Thác Bạt Xảo Vân hướng về Yêu hoàng thi lễ, Tiêu Hùng cũng thi lễ theo, nhưng không nói chuyện, dù sao nơi này có Thác Bạt Xảo Vân là được.
Yêu hoàng vẻ mặt thản nhiên khoát tay áo, sắc mặt bình tĩnh, nhìn không ra vui hay buồn.
Ngay sau đó Thác Bạt Xảo Vân dựa theo lệ thường hướng Yêu hoàng dâng lên lễ vật, lại giảng thuật tình hình năm nay của yêu tộc Tây Hoang, Yêu hoàng vẫn im lặng nghe, ánh mắt ngẫu nhiên dừng ở trên người Tiêu Hùng, làm cho Tiêu Hùng âm thầm khẩn trương.
Tuy rằng khoảng cách hơi xa, hơn nữa Tiễn Si nói qua yêu văn do chính mình chế tác ra hẳn là sẽ không bị phát hiện, nhưng mà Tiêu Hùng lại nhịn không được lo lắng bị Yêu hoàng phát hiện, dù sao thực lực của Yêu hoàng quá mạnh mẽ.
Cùng maêu hoàng tuy rằng nhìn Tiêu Hùng vài lần, nhưng mà trên mặt cùng không có vẻ gì khác thường, lúc này mới làm cho Tiêu Hùng hơi hơi yên tâm.
Sau khi Thác Bạt Xảo Vân trần thuật xong, Yêu hoàng mở miệng nói mấy câu, ban cho một ít đồ, đó đều là trình tự tất nhiên phải làm khi bái kiến Yêu hoàng, cùng không có gì ngoài ý muốn.
Ánh mắt Yêu hoàng dừng ở trên người Tiêu Hùng, nhẹ giọng hỏi: “Ngươi tên là gì?”
Tiêu Hùng trong lòng hơi hơi rùng mình, cung kính hồi đáp: “Hồi bệ hạ, Mộc Lâm”.
“Ngươi là truyền nhân của Nguyệt Thần Tiễn?”
Tiêu Hùng không chút do dự gật đầu: “Đúng, bệ hạ”.
Trên mặt Yêu hoàng hơi hơi toát ra vài phần cảm thấy hứng thú: “Nguyệt Thần Tiễn chia làm bốn giai đoạn, ngươi tu hành đến giai đoạn gì?” xem tại
Tiêu Hùng cả kinh, Yêu hoàng thế nhưng lại hiểu biết về Nguyệt Thần Tiễn như thế!
“Hồi bệ hạ, trước mắt ta chỉ tu hành đến giai đoạn thứ ba Sát Tiễn”.
Yêu hoàng ồ một tiếng, hơi hơi nhíu nhíu mày: “Ngươi tuổi trẻ như vậy, liền tu hành đến giai đoạn thứ ba cùng coi như không tồi, nhưng mà dựa vào thực lực hiện tại của ngươi, muốn đánh bại Lạc Nhật tiễn, chỉ sợ là làm không được”.
Trong lòng Tiêu Hùng đại thị cảnh giác, chỉ sợ Yêu hoàng vô cùng rõ ràng ân oán lúc đó của Nguyệt Thần Tiễn cùng Lạc Nhật tiễn, không chỉ có như thế, hắn thậm chí có chút hiểu biết về Nguyệt Thần Tiễn, bằng không, hắn sẽ không mở miệng đã nói chính mình muốn đánh bại Lạc Nhật tiễn....
Tiêu Hùng chỉ hơi hơi do dự một chút, liền quyết định không phủ định chuyện này, dù sao cái này cùng không có gì để phủ nhận, cuối cùng đều là sẽ phát sinh ra chuyện.
“Đúng, hiện tại thực lực của ta còn chưa đủ, nhưng mà ta vẫn đang nỗ lực!”
Hàng Long Phục Hổ Hàng Long Phục Hổ - 8nan