Fiction reveals truths that reality obscures.

Jessamyn West

 
 
 
 
 
Tác giả: Đạo Hiếu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 47
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1011 / 9
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14 -
hưa bác sĩ, Nghi nói, tôi đã uống cả trăm viên thuốc ngủ và tôi sợ quá rồi nên tôi mới quyết định thử phương pháp này. Xin bác sĩ giúp cho.
Viên đại uý bác sĩ càu nhàu:
- Trước khi làm chuyện gì anh phải xin phép tôi chứ.
- Tôi sợ nói bác sĩ sẽ không cho phép, xin bác sĩ thông cảm, tôi không thể nào uống thuốc ngủ được nữa.
Bác sĩ cúi xuống, đặt ống nghe lên ngực Nghi rồi hỏi:
- Tôi cho thuốc anh có uống không?
- Dạ có.
- Uống đúng phân lượng không?
- Dạ đúng.
- Vậy thì để từ từ nó thuyên giảm chứ chữa bệnh mà không kiên nhẫn làm sao được.
Nghi thở dài:
- Thưa bác sĩ, bệnh gì còn kiên nhẫn được, bệnh mất ngủ làm tôi mất tinh thần, hoảng hốt. Tôi đã mất ngủ cả tháng, tôi khổ quá rồi, nếu bác sĩ không cho tôi tuyệt thực tại đây thì tôi sẽ tuyệt thực tại đơn vị, lúc ấy có chết cũng vui lòng.
Bác sĩ đặt tay trên trán bệnh nhân, có vẻ suy nghĩ:
- Anh tuyệt thực mấy hôm rồi?
- Dạ, mới có hai ngày.
- Nhắm chịu nổi mấy ngày nữa?
Nghi nói:
- Tôi tin có thể chịu được một tuần nữa.
Bác sĩ mỉm cười hỏi:
- Vậy anh ngủ được không?
- Tôi ngủ mê vì sốt và đói.
Bác sĩ đeo ống nghe vào cổ, lắc đầu:
- Thôi được, anh cứ tiếp tục đi.
Nói xong ông đến thăm bệnh ở một giường khác.
Gần mười một giờ Duy và Tú đến thăm dẫn theo một thanh niên lạ mặt. Cậu ta cao lớn, mập tròn như một con heo nọc, hai má bầu bĩnh, miệng và mắt trở nên nhỏ lại, tay chân, cổ và thân mình căng ra, tròn quay, tuy vậy da dẻ cũng tái mét và thâm thâm như da chì.
Nghi ngỡ ngàng nhìn cậu thanh niên một lúc rồi khi nhận ra có cái gì quen thuộc trên khuôn mặt ấy, anh ngập ngừng hỏi:
- Cang… đây hả?
Cang cười toe toét, đứng tỉnh bơ. Tú hỏi đùa:
- Anh nhìn cho kỹ coi người ta có tráo cho mình thằng nào khác không?
Câu nói khôi hài không làm Nghi cười.
- Mày lành bịnh rồi hả?
- Lành rồi.
- Trong người khỏe không?
- Ba hồi khỏe, ba hồi mệt.
- Người ta cho uống thuốc gì mà phát phì lên vậy?
- Không biết. Tự nhiên nó mập. Còn anh, anh nhịn ăn làm chi mà nằm xẹp khô vậy?
Nghi cười, nhìn Tú và nói:
- Mày hỏi chị Tám mày thì biết.
Trong khi nói câu ấy Nghi chợt nhận ra cái bụng của cô em gái hơi căng lên quá mức bình thường.
Giữa Cơn Gió Lốc Giữa Cơn Gió Lốc - Đạo Hiếu