Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 494 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 704 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 08:28:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 376: Mỹ Vị Rau Xanh
ưới bếp, Thiên rất là đảm đang, 1 mình hắn 1 dao 1 đũa....2 tay liên hợp làm việc cực kỳ nhanh gọn
Cách bày biện của hắn gọn gàng và sạch sẽ vô cùng, con dao thái xong là rửa sạch treo lên, cái chén đựng xong là rửa sạch úp lên
Tất cả mọi việc đều có trình tự trước sau....không gây bất kỳ 1 sự rối loạn nào
Món ăn của hắn, mắm muối chỉ bỏ vào 1 lần không cần phải nếm lại, khẩu vị ở nhà hắn liếc sơ là nắm rõ
Mặn nhạt thế nào là thuận tay 1 cái cũng không sai 1 li
Chớ xem thường hắn không biết nấu ăn, thật ra hắn cũng từng có 1 quá khứ bi thương, trước khi trọng sinh tới đây
Lúc đó việc nhà hắn ở nhà bác đều là 1 tay hắn làm...nguyên căn biệt thự lớn mà có thể làm gọn gàng ngăn nấp hết rồi còn đi bán vé số và đi học, có thể thấy được bản lĩnh của hắn không phải là xoàng
Ở đây vẫn tương tự là món chay, không có 1 chút thịt, nhưng mà rau củ đầy linh khí của hắn vốn đã là tuyệt phẩm trong bếp
Lại thêm kỹ nghệ làm bếp không tồi của hắn, thử hỏi....muốn ngon còn không dễ nữa hay sao
Bên kia 2 cô gái nhìn thấy hắn chuyên chú và lành nghề như vậy mà ánh mắt long lanh
Thu thì có cảm giác tự hào, còn Nguyệt lại là ánh mắt tò mò lẫn ngưỡng mộ
Mùi thơm tuyệt vời này phả ra....đó chính là minh chứng tốt nhất cho 1 món mỹ vị, cái bụng cô sớm đã được ăn no mà giờ đây ngửi thấy cũng nhộn nhạo
Mà xưa nay mùi thơm cũng là 1 loại xúc tác rất tốt cho giới tính
Cho dù không phải là mùi nước hoa đắt tiền, nhưng loại mùi thơm từ những món ăn này cũng có tác dụng tương tự
Nó khiến cảm giác của cô sinh ra càng thêm nhậy cảm đối với 1 người nam
"Em lên trên đi....xuống đây làm chi ah...."
"Em ngửi thấy mùi thơm....muốn biết mặt đầu bếp thôi mà..." Nguyệt hiếm có 1 lần chọc ghẹo
"Uhm....giờ em thấy rồi đó, đầu bếp có đẹp trai hok....."
"Hihi....không đẹp..."
"Xí..." Thu xì mũi 1 cái khinh bỉ
"Em tỏ thái độ gì đó hả....có tin không, anh cho thêm 1 chút muối là...."
"Ah...không...không...chớ..chớ bỏ..."
"Uhm....vậy nói lại...anh có đẹp trai không..."
"Ah...uhk...cũng hơi hơi...hi"
Thiên lấy hũ muối sục sục làm điệu bộ sắp lấy
""Ah....đẹp..đẹp...dẹp trai..hihi"
........
Bầu không khí bất chợt trở nên đầy tiếu ý, tự nhiên và khoan khoái, Nguyệt cũng vì vậy mà hòa nhập được vào nhóm 2 đứa con nít này
3 người chọc dỡn nhau vui vẻ giống như mọi áp lực cuộc sống đều đã không còn, họ tận hưởng 1 khoảnh khắc bình yên hiếm có cho riêng mìnhỞ đây, Nguyệt cảm thấy vui...cô đã cười và cười tươi trước những thứ tưởng chừng như không thể
Vì 1 người bạn...1 người nam nhân....và cũng vì chính bản thân minh
Trong phút chốc, bữa ăn cũng đã xong xuôi
Không thịnh soạn, chỉ 3 món xào, 1 món canh và 1 món chiên....
Mầu sắc đẹp nhưng không trang trí
Thơm ngon nhưng lại toàn rau củ
"Xì....sao vậy sao toàn là rau không vậy, Thiên ah....cậu nghèo tôi biết....nhưng mà ăn 1 bữa thiếu dinh dưỡng như thế này làm sao mẹ nuôi được em bé...."
"Tôi nói cậu nha,....nếu làm 1 bữa ăn như thế này thì cậu nên đi cái chùa nào đó mà bố thí đi....ở đây không phải nơi 1 người như cậu có thể tùy ý được...."
"Đúng không em..." Tình cố ý đưa mắt sang hỏi Thu
Nhưng mà cô bé này cũng không hề nói 1 câu nào, Thu cầm lấy cái chén rất ngọt ngào gắp cho cha 1 miếng, cho mẹ 1 miếng
Sau đó cô gắp cho Nguyệt và Thiên 1 miếng và....hết
Cả nhà, cô gắp cho hết nhưng chỉ trừ 1 người....chính là Tình
Tình hơi tái mặt đi, hắn nói chuyện không những không được Thu đồng ý mà còn tỏ thái độ như vậy
Kẻ là khách như hắn....thật có chút vắng vẻ ah
Còn việc cả nhà và món ăn "của chùa bố thí" như hắn nói thì lại khác hoàn toàn
Mỗi người trong nhà đây đều ăn 1 cách ngon lành....ăn đến không cần quan tâm ai....1 miếng rau bây giờ hình như quý giá lắm
Họ ăn mà có cảm giác như kẻ thù của thức ăn vậy, kể cả cô gái mềm mại nhu nhược như Nguyệt cũng vậy
Miệng thì luôn nói là đã ăn cơm nhà, nhưng mà thấy rau là gắp lấy gắp để....bẽn lẽn nhưng mà lại gấp gáp
Hà Phàm thậm chí còn thường xuyên trịnh trọng gắp 1 miếng rau xanh vào bát vợ, sau đó Ngọc Hân lại hạnh phúc ăn
Cả nhà này ăn rau mà tựa như gặp được kỳ trân mỹ vị thế gian vậy
Lời Tình nói cái gì mà họ không cả thèm quan tâm tới....thậm chí không rảnh sức để phản bác....cũng không để tâm xem hắn nói cái gì
Tình lần này sợ rồi....hắn bị đánh gục....hắn không hiểu....mấy miếng rau thôi sao lại xem thường hắn như vậy
"Ưm....anh Thiên....sao anh nấu ít vậy....sao mà đủ ăn...."
Thiên bình đạm nói "món ngon không thể ăn nhiều..."
Thực tế Thiên nấu cũng không phải là ít, nhưng mà lại có thêm 1 Nguyệt cũng có chiều hướng tham ăn cho nên mới thành thiếu
Với lại món ăn rau xanh đầy linh khí ở đây quả thật không đủ dinh dưỡng nhưng lại cung cấp cho cơ thể đầy đủ năng lượng hơn bất kỳ loại thức ăn nào
Rau xanh này ăn lại càng không bị ngán....hương thơm đầy miệng, vị ngon ngọt thấm vào ruột gan, linh khí ấm áp dễ dịu thấm vào linh hồn, hoàn mỹ thỏa mãn hết mọi ngóc ngách trong cơ thể con người
Thử hỏi mỹ vị thế gian cũng có thể hơn được nữa hay sao
Nhìn thấy đôi nam nữ kia cười cười nói nói vui vẻ, Nguyệt và Thu đều nhất nhất xem Thiên là tâm điểm, cả 2 bố mẹ Hà Phàm và Ngọc Hân cũng vậy
Tất cả sự chú ý đều tập trung hết vào 1 tên thanh niên mà Tình gét cay gét đắng....lời nói của hắn cũng vì vậy mà không 1 ai thèm chú ý
Có 1 sự thật mà hắn bây giờ mới phát hiện ra....
Mình là 1 người thừa
Trong cái gia đình đó, hắn không có 1 chút giá trị và sự ưu việt
Cũng giống như 1 món ăn rau xanh vừa rồi, rau xanh không béo, không đủ dinh dưỡng, nếu nhân phẩm con người mà cứ như 1 món rau xanh bình thường mãi đem đi luộc thì sẽ không có ai ăn được lâu
Nhưng nếu cùng là rau xanh mà lại có được cách làm hợp lý, biết cách hoàn thiện mình từ những giá trị sống đầy thanh khiết....thì dù là ăn chay, người ta cũng sẽ no, sẽ hạnh phúc
Đó mới là 1 mỹ vị...mỹ vị thuần khiết của Rau Xanh.
Giới Thần Giới Thần - Nguyễn Văn Thanh