Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 494 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 704 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 08:28:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Vô Tình Phái​
è..xè.."
Hùng nằm dưới đất, 1 bên mặt đã không còn hình dáng, tay phải đã nát bét, ngực lõm vào 1 lỗ lớn.
Mắt hiện lên vằn đỏ như máu trừng trừng đầy căm thù nhìn về phía Thiên, trên mặt bị 1 dòng nước xối lên
Nước tiểu
Nhục nhã
Bị người ta đè xuống đất, 1 chân đạp lên hạ bộ nát bét, rồi vạch quần ra tiểu lên mặt.
Quá nhục nhã
Trước giờ hắn sống đều luôn xem mình là trung tâm của thế giới, là kẻ bẩm sinh làm chủ vạn nhân...nói khó nghe 1 chút thì gọi là thích làm cha người ta
Hắn kiêu ngạo và ích kỷ vô cùng
Nhưng mà hôm nay hắn lại bị người ta đánh như đánh chó sau đó còn bị tiểu lên đầu
Hắn vô lực kháng cự, căm thù tên kia như kẻ thù nhưng hắn lại không dám chống cự
Trên đời còn loại nhục nhã nào hơn như thế nữa hay không
Loại nhục nhã này đối với kẻ kiêu ngạo như hắn thì so với giết chết còn ác độc hơn nhiều
Giống như 1 con phượng hoàng bị nhổ sạch lông biến thành 1 con gà trụi rồi bị người đời chà đạp.
Bao nhiêu tôn nghiêm, bao nhiêu kiêu ngạo đều đạp dưới chân..
Cơn đau ở tay phải và hạ thể nát bét đều không đáng kể chút nào so với mấy giọt nước tiểu này.
Không sai, Thiên chính là dùng cách này để hạ nhục hùng, loại người như hắn loại hình phạt này mới là đúng người đúng cách
Bản thân Thiên không phải 1 kẻ đê tiện, lại càng không phải kẻ ác tâm, tàn độc. Hắn không thich phải dày xéo kẻ khác lại càng không thích những kiểu tự sướng của người chiến thắng.
Nhưng mà 1 kiếp làm người thất bại đã đánh bóng được cái tâm cường giả này
Sự thật vẫn chứng minh rằng
Mình nhân từ với kẻ thù, nhưng kẻ thù vẫn không hề nhân từ đối với mình
Kẻ mạnh cần phải bảo vệ rất nhiều thứ, cho nên càng không được nhân từ với kẻ thù
Đó là chân lý
Thực tế vẫn có những loại kẻ thù đáng thông cảm
Nhưng mà những kẻ như hùng thì tuyệt đối không thuộc vào loại người đó. Hắn chính là loại người mà nếu ngươi buông lỏng 1 chút là sẽ quay ngược lại cắn ngươi 1 cái.
"Tao...nếu như...tao không chết...tao sẽ...giết mày...tao sẽ dùng những cách tàn độc nhất với người thân của mày...mày tốt nhất là...đừng để tao..sống...hahahaha"
Trong giọng nói chứa đầy thù hận lẫn cả bi tráng
"Bốp" Thiên thuận chân, kéo từ hạ thể lên đạp mạnh vào đầu hùng
"Ư.." mang theo 1 miệng toàn máu hùng vẫn không chút dừng lại ánh mắt hận thù khi nhìn Thiên
"Bịch" Thiên lại đưa chân phải lên đạp lên đầu hùng rồi day day
"Loại hận thù buồn cười của mày có thể kết thúc được rồi đó...giờ thì mày có thể chết..." Thiên như tử thần phán định sinh mạng người khác
Sát khí giao long nhe nanh múa vuốt chuẩn bị táp tới
Nhưng mà ngay lúc này
"Cuồng đồ to gan dám giết người vô tội...mau buông hắn ra"
Kèm theo tiếng nói nam tính tràn đầy tà tính như 1 tiếng chuông lữ vọng là 1 chưởng lực cực mạnh giáng xuống
Ngay khi sát khí giao long sắp táp chết hùng thì chưởng lực cũng vừa hay giáng đến
"Bùm bùm.." tàn dư chưởng lực như bài sơn đảo hải phá căn phòng đá này te tua, xơ xác
Ngay cả Hùng cũng vô lực phản kháng bị tàn dư 1 chưởng này chấn ngất
Thiên ngửa đầu nhìn cái lỗ lớn trên mái hầm đang có 1 người đàn ông độ 50 tuổi, thân thể tráng kiện, tóc mai râm mặt chữ điền, cặp mắt như chim ưng nhìn con mồi
"Bùm..phanh.." toàn bộ mái hầm bị 1 chưởng của lão phá tan tác để lộ ra bầu trời sáng
Trong khói bụi dần tan đi, gã đàn ông đó đẫm lên đất đá tiến vào
"Rắc...rắc..."mỗi bàn chân dẫm lên gạch đá là 1 lần vang lên tiếng động gê rợn, đồng thời khí thế trên người lão cũng tăng lên gê gớm
Mặt đất đá làm bằng đá xanh cứng rắn nhưng không ngờ bàn chân lao dẫm xuống lại để lại 1 lỗ hổng nhỏ, càng về sau..dấu chân càng sâu, không khí bị nén lại trở nên vặn vẹo, đá vụn xung quanh bị áp lực này nghiền thành bụi phấn.
Cùng là 1 loại bộ pháp nhưng người này thi triển lại mạnh mẽ hơn trương phi long cả trăm lần. Có thể hiểu được công lực của hắn gê gớm cỡ nào
"Mày là ai.." Thiên không hề sợ hãi hỏi
Gã đàn ông đó lộ ra trước mặt Thiên
Là 1 người đàn ông mặc áo sơ mi đen, quần tây đen trong mắt hiện lên sự khinh thường rõ rệt khi nhìn Thiên nói
"Mày có tư cách gì..mà dám hỏi tao câu đó..."
Bước chân gã đó hoàn toàn dừng lại cũng là lúc không khí bị nén xuống 24 lần, sát khí gàn như thực chất hóa thành khí thể mầu đen như ma quỷ vờn quanh người. Xung quanh lão chỉ có bột phấn cát đá yên tĩnh 1 cách đáng sợ
Có thể thấy quỷ bộ mà hắn thi triển chính là bước tới bước thứ 24, và chân lực khủng khiếp được tăng phúc thêm 2 thành đã đạt đến trình độ đáng sợ
thiên không hề để ý câu nói đó, hắn chỉ chuyên chú nhìn vào bộ pháp gã này, nhưng mà hành động của Thiên lại bị kẻ đó hiểu nhầm là đang sợ hãi trước dâm uy của hắn
"công pháp này là mày học trộm ở đâu...
im lặng
"khốn kiếp, mày điếc hả
im lặng
" rầm" 1 cước đầy phẫn nộ của hắn dậm mạnh xuống đất sinh ra chấn động kinh người. đây là hành động uy hiếp rõ ràng là muốn nói "thấy chưa, thấy anh mạnh chưa". nhưng mà...
vẫn là im lặng
sự im lặng của thiên ban đầu thì có cảm giác là đang sợ hãi, nhưng mà sau 3 lần hâm dọa mà vẫn y chang như vậy, ngược lại lại có cảm giác bị khinh thường nhiều hơn
người ta rõ ràng là không xem ngươi ra gì, ngươi nóng giận, ngươi hâm dọa, ngươi uy hiếp nhưng mà người ta có thèm ngó ngàng gì tới ngươi đâu
thử hỏi 1 đại cao thủ có tiếng tăm và địa vị trong môn phái như hắn, trước giờ từ hàng cao thủ trong phái lẫn các cán bộ cấp cao ở các tỉnh gặp được còn cười nói nịnh nọt, nào có lý do nào lại xuất hiện 1 người dám xem thường hắn trắng trợn như vậy chứ
đó là việc mà 1 kẻ kiêu ngạo độc tài như gã sẽ không bao giờ cho phép xẩy ra
"rầm...rầm.."khí thế trên người gã cấp tốc tăng lên khiến áp lực kinh khủng đè nén lên không khí gây ra tiếng động gê rợn, bàn tay gã co lại thành nắm đấm
chân như tia chớp phóng tới, mang theo khí thế bạt sơn hà 1 đấm mang theo kình phong như mũi khoan ập tới.
nhưng mà với khí thế hung thần máu tanh đó sắp ập đến, gã lại không hề nhìn thấy sự sợ hãi hay gấp gáp của đối thủ như mong muốn. vì lẽ đó mà cơn giận gã lại càng bốc lên cao
đáng tiếc cho gã rằng đối thủ lại là thiên
"pặp" bàn tay như thái sơn của gã nện tới lại khó hiểu dừng lại ở không trung 1 cách bực bội
không hề có máu tươi văng ra, không hề có chân gẫy tay cụt, lại càng không hề có tiếng gào khóc la hét thảm thiết như trong tưởng tượng
thiên tức cười nhìn tên lạ mặt này
"có vẻ mày cảm thấy mình rất là ưu việt có phải không.."
"hừ,..có chút sức trâu đó" nói xong gã dụng 1 loại võ học kỳ lạ hóa chân lực thành 1 dạng khí xoáy trơn trượt dãy khỏi bàn tay đang bị bắt chặt rồi vội vàng lui lại 3 bước
"được, tao công nhận...là mày có tư cách để nói chuyện với tao..."
"nói mau...loại quỷ bộ mà mày thi triển là học trộm ở đâu"
"hừ, cần phải học trộm sao...kể cả loại công pháp mềm nhũn như của mày nữa...tao nhìn 1 lúc là rõ ràng..."
"hừ...khốn kiếp, ngu xuẩn...vô tình tà công của vô tình phái ta tinh diệu cao thâm..mày là cứt chó gì mà dám ngông cuồng...
"được,..không khai ra người tiết lộ...vậy thì tao sẽ bắt mày phải nói...phân cân thác cốt thủ của vô tình phái ta là đệ nhất trong việc tra tấn đó...hahaha"
thiên nhếch mép lên cười khinh bỉ, ngay sau đó hắn nhanh như chớp né ra 1 đấm như điện quang hỏa thạch của gã
đại chiến cũng từ đây bắt đầu
Giới Thần Giới Thần - Nguyễn Văn Thanh