Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Nhi Thiển
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 236
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 615 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 05:50:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 147: Thiên Chức
hông biên giới...... bác sĩ?" Liên Tĩnh Bạch sững sờ, ấp úng lặp lại lời Mịch Nhi nói, đương nhiên là anh biết bác sĩ không biên giới là cái gì, nhưng mà, cái này cùng chuyện Mịch Nhi muốn nói có liên quan sao?
Bác sĩ không biên giới có tên là DocorshouBorders, là một tổ chức cứu viện chữa bệnh lớn nhất toàn cầu, cái tổ chức này có một mục tiêu vĩ đại: chẳng phân biệt được chủng tộc, tôn giáo, tín ngưỡng cùng lập trường chính trị, mà vì những người ở trong hoàn cảnh khó khăn gặp thiên tai xung đột vũ trang bị tai nạn mà cung cấp viện trợ.
Bác sĩ không biên giới được thành lập năm 1971 tới nay, vẫn thi hành tôn chỉ thống nhất, lấy dũng cảm bất khuất cứu sống những tai họa do chiến đấu nguy nan xảy ra, chỉ cần các nơi trên thế giới cần trợ giúp là sẽ cung cấp phục vụ chữa bệnh.
Anh và bác sĩ ở nơi biên giới từng có hiệp đàm vào rất nhiều năm trước, khi đó anh có tìm hiểu được vài tài liệu liên quan tới tổ chức này, đối với những bác sĩ đã dấn thân vào nơi tiền tuyến cực khổ mà tự đáy lòng có loại kính nể, tôn kính bọn họ có tấm lòng cao thượng quên mình.
Cho tới khi anh tiếp nhận Triển thị cùng FL, hàng năm cũng sẽ quyên tặng khoản tiền đáng kể cho bác sĩ không biên giới, mượn tay tổ chức này đi trợ giúp những người bị hại khắp nơi trên toàn cầu được thoát khỏi khó khăn, dùng quỹ từ thiện to lớn biếu tặng xã hội.
Còn Mịch Nhi vẫn không ham thích về công việc trong công ty tất nhiên không biết gì cả, cô tự nhiên nhắc tới bác sĩ không biên giới, nhất định không phải là muốn nói chuyện quyên tiền, chẳng lẽ, cô trong năm năm qua --
Liên Tĩnh Bạch trợn to mắt, con ngươi đen nhánh vô cùng kinh ngạc, anh nhìn thẳng vào Mịch Nhi, chờ đợi sâu sắc, sau đó cô sẽ không nói ra những gì anh nghĩ chứ, cô tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy......
Đôi mắt màu tím của Mịch Nhi nhìn thẳng vào mắt Liên Tĩnh Bạch, cô nhìn thẳng ánh mắt tràn đầy hoài nghi và không dám tin, lập tức đọc hiểu ý nghĩa trong mắt anh, gật đầu một cái, cô nhẹ giọng phá vỡ tất cả ảo tưởng của anh, công bố đáp án chính xác: "Anh đoán không sai, đúng, em tham gia bác sĩ không biên giới, một lần tham gia chính là năm năm......"
Cô cũng biết, cho dù cô chỉ nói ra mấy chữ như vậy, anh Tiểu Bạch vẫn có thể liên tưởng tới tất cả mọi chuyện, anh đã đoán đúng, cô hỏi anh có biết bác sĩ không biên giới hay không, là bởi vì cô chính là thành viên.
Mặc dù lần trả lời này chính xác, có lẽ sẽ khiến anh Tiểu Bạch rất khó tiếp nhận và không muốn tin, nhưng đây chính là sự thật, cô đã mang thời gian năm năm hoàn toàn dâng hiến cho bác sĩ không biên giới, là nơi chiến tranh nghèo khó nguy hiểm và tai nạn nhất trên thế giới, cô gần như đều đi một vòng.
"Mịch Nhi!" Liên Tĩnh Bạch nghe cô nhẹ nhàng nói, trong lòng rung động cùng khủng hoảng lại giống như biển động không có cách nào ngăn chặn, anh kích động nắm lấy cánh tay Mịch Nhi, không ngừng hỏi tới, "Em lặp lại lần nữa, em thật sự tham gia cái tổ chức kia, hơn nữa tham gia năm năm?! Em đang gạt anh có đúng hay không, làm sao em có thể để cho mình tiến vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế, tại sao có thể ở cái tổ chức đó năm năm! Không thể nào, em là người rất quý trọng sinh mạng, sẽ không tự mình mạo hiểm, sẽ không làm như vậy! A, hay là em ở nơi đó đảm đương công việc hậu cần......"
"Anh Tiểu Bạch! Anh không muốn tin, nhưng là thật, em thật sự gia nhập bác sĩ không biên giới, lấy thân phận của bác sĩ, cứu sống tất cả những người cần giúp đỡ!" Mịch Nhi lôi kéo cánh tay Liên Tĩnh Bạch, nhẹ nhàng trấn an khiếp sợ của anh, nhưng cô vẫn không có chút giấu giếm, bằng phương thức trực tiếp tuyên bố, "Anh có thể nghĩ tới tất cả những nơi em đã đi qua, anh không thể tưởng tượng được các tai nạn em đã từng thấy, gia nhập bác sĩ không biên giới năm năm rồi, tất cả kinh nghiệm đều là tài sản quý báu của em, chúng nó giúp em rèn luyện ra bây giờ, anh phải tiếp nhận chuyện này, nhất định phải......"
Cô nghĩ tới từng chút từng chút qua đi, nhẹ nhàng chậm chạp nhưng kiên định nói: "Anh hiểu được rõ em mà, em quý trọng sinh mạng, không chỉ là tánh mạng của mình, còn có mạng người khác, em là một bác sĩ, em hiểu biết y học giúp em gánh vác nhiệm vụ cứu trị sinh mạng người khác, em chưa bao giờ tránh né. Năm năm trong quá khứ, em đi theo tổ chức bôn ba các nơi toàn cầu, lúc này mới phát hiện ra khói lửa chiến tranh quanh đất nước, thành thị nghèo khổ, hiện trường thiên tai, những thứ này xảy ra khẩn cấp ở các nơi, nên em mới phát huy được thiên chức tốt nhất......"
"Em là một bác sĩ, phải có được y thuật tốt nhất, nhưng em cũng là Mịch Nhi của anh!" Một tia ảo tưởng cuối cùng của Liên Tĩnh Bạch cũng bị đánh vỡ, anh đau lòng nâng mặt Mịch Nhi lên, khàn cả giọng nói, "Em để anh tiếp nhận thế nào chuyện em từng mạo hiểm ở trên chiến trường khói súng nguy hiểm, quốc gia nghèo khổ hô hấp cùng không khí lây bệnh, ở thành thị thiên tai cùng động đất -- đó là nguy hiểm cỡ nào, từng nơi cũng có thể sẽ mất mạng, em để anh làm sao có thể tiếp nhận em đang nguy hiểm như vậy, ngẩn ngơ chính là năm năm!"
Anh nghĩ qua trong những năm ấy có lẽ Mịch Nhi sinh hoạt rất vất vả cùng trải qua rất nhiều khó khăn, nhưng cho tới bây giờ anh cũng không có nghĩ qua, cô gần như mỗi ngày gặp phải nguy hiểm đến sinh mạng!
Giờ phút này, trong não anh lặp lại những tin tức về bác sĩ không biên giới, đã từng có bác sĩ cứu trợ người bị thương mà bị thế lực đối nghịch bắn chết, đã từng có người tình nguyện chữa bệnh và chăm sóc ở nơi xa xôi đó, bị thôn dân đánh tàn ác, cũng có nhân viên hậu cần phân phát đồ tiếp tế giúp nạn thiên tai bị bạo dân cướp đoạn bị thương......
Đi lại ở nơi biên giới nguy hiểm, chính là không có bảo đảm đầy đủ an toàn!
Cho dù bọn họ ở chiến trường tranh đấu các quốc gia duy trì trung lập, nhưng các loại nhân tố không xác định sẽ đưa đến nhiều thứ ngoài ý muốn, một bác sĩ chỉ có y thuật cao cũng không đủ, còn phải cẩn thận quan sát linh hoạt ứng biến, càng phải gặp vận thoát hiểm hóa lành......
Anh thừa nhận bác sĩ không biên giới trợ giúp vô số người ở các quốc gia, mỗi người trong tổ chức đều đáng giá được tôn kính đáng giá tán dương, bọn họ dũng cảm túc trí rất đáng giá để mỗi người học tập, nhưng cho tới bây giờ anh đều không có hi vọng Mịch Nhi tự mình tham gia, cuốn vào trong nguy cơ cùng tai nạn!
Nói anh dối trá cũng tốt, nói anh mặt ngoài một bộ sau lưng một bộ cũng được, anh hàng năm đều sẽ cung cấp quyên tiền cho bác sĩ không biên giới, đi tài trợ cho bọn họ cứu tế khu vực gặp nạn, nhưng muốn anh đem Mịch Nhi có y thuật tốt đến tiền tuyến cứu trị thương viên, anh chết cũng không nguyện ý!
Trên thế giới có hàng ngàn bác sĩ, có lấy hàng trăm hàng vạn dân chạy nạn, người bác sĩ nào cũng có thể đi tới những nơi nguy hiểm cứu trị người bệnh cần giúp đỡ, nhưng trên thế gian này chỉ có một Mịch Nhi, cô tuyệt đối không thể gặp chuyện không may......
Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc - Tả Nhi Thiển