"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mộc Dung
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 27 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 713 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 4: Nhà Họ Hố
hiếc xe gia đình cứ tiếp tục chạy, Viên Viên chẳn nói năng gì, chỉ ngồi lặng im nghe mọi người nói chuyện, lâu lâu lại trả lời vài câu hỏi của mọi người rồi thôi.
Đoạn đường đi cũng hơn 30 phút, xem ra là đã rất xa cái biệt thự kì quái kia, lòng của Viên Viên cũng đã yên tâm hơn. Nhưng chợt nhớ đến tình cảnh hiện tại Viên Viên nhẹ chuyển người về phía trước.
" Làm phiền gia đình rồi! Mọi người có thể cho con ở đây được rồi! " Giọng nói nhẹ nhàng, cắp mắt của Viên Viên xen lẫn chút chờ mong hướng về người phụ nữ và người đàn ông kia.
" Đã khuya thế này, mà bỏ con ở dọc đường sao? Con cứ về nhà chúng ta, sáng mai rồi tính " - Ánh mắt của người đàn ông sắc lại, giọng nói nặng hơn lúc nãy.
Người ta nói đời người sẽ có lần gặp ma, mà đặc biệt đi đêm sẽ gặp ma. Viên Viên chợt tái mặt, câu nói kia hiện lên trong đầu cô, quả thật cái gia đình này kì quái lắm, không lẽ một lần thôi mà đã trúng số gặp ngay lần đầu sao? Số cô tận mạnh rồi sao?.
Cái đầu ngốc của cô đang tự chiếu ra một bộ phim kinh dị " Chuyến xe ma ", lúc này rồi tay chân của Viên Viên lạnh ngắt, cô thầm niệm chú trong đầu, cầu mong có người che chở.
Chiếc xe cứ chạy, quẹo vào con đường nhỏ nào đó, trời đã khuya, ngồi phía sau xe nên Viên Viên không định vị được rằng mình đang ở đâu, cứ cố gắng cuối cuối xuống xem coi có những thứ gì đang diễn ra xung quoanh.
Tiểu nha đầu kế bên thấy chị gái lớn ngồi không yên liền quay đầu qua
" Viên tỷ? Chị đang làm gì vậy? " - tiểu nha đầu nhìn cô ngơ ngác ra.
"À! Không có gì, đừng bận tâm " - Viên Viên cố gắng cho mọi người đừng để ý đến mình không là suy nghĩ trong đầu cô sẽ bị phát hiện mất.
Chiếc xe đang chạy cúối cùng cũng chịu dừng lại, Viên Viên lại chồm tới thò lõ mắt ra nhì, Người phụ nữ thấy hành động của cô gái nhỏ này có chút thú vị, bà khẽ mĩm cừơi nhìn người chồng của mình rồi lại nhìn về phía trước. Chiếc xe đừng lại chừng 20 giây thì lại lăn bánh tiếp. Lúc này Viên Viên mặt tái mày nhợt hơn khi cô nghe được tiếng của cánh cửa có phần rỉ sét " Ét, két két " cái âm thanh này khiến cho Viên Viên dựng hết cả tóc gáy.
Lúc này Viên Viên không thể nào ngồi yên được nữa, cô cố gắng nhìn mọi khung cảnh xung quoanh, Nhưng cái thứ cô có thể nhìn thấy là một màu tối đen như mật. Đang trong tâm tư rối loạn, thì chiếc xe cũng dừng lại.Viên Viên càng niệm phật nhiều hơn.
Cùng lũ nhỏ bước ra, Viên Viên thật mắt cứ nhìn xuống đất không dám nhìn lên, sợ rằng sẽ có điều kinh khủng xảy ra, cô lại yếu bóng vía, lại đặc biệt sợ ma vô cùng nên cái bộ phim nãy giờ tự chiếu trong đầu cô làm cô gan dã nhỏ lại càng mất tiêu.
Bàn tay lạnh ngắc của cô được cô bé nhóc nắm lấy, cô bé tỏ ra lo lắng khi thấy tay của Viên Viên lại lạnh như vậy
" Viên tỷ! Sao tay chị lại lạnh như thế? " cô bé ngẫng hết đầu nhìn Viên Viên
" Chắc thời tiếc hihi " Cô cười ngượng, trong lòng không nghĩ đến thứ gì khác ngoài việc cái căn nhà này là như thế nào.
Người phụ nữ thấy vậy liền hối thúc chồng mình nhanh chống vào nhà, Viên Viên cũng ngừng ngại bước theo. Cứ tưởng rằng phải lấy tay tự mở cánh cửa lớn kia, cả 5 người vừa đi tới thì cánh cửa đã tự mở.
Viên Viên mắt chợt nhắm thật chặc đến khi nghe tiếng hô hào " Chào ông chủ, chào pgu nhân, chào tam công tử, chào tiểu tiểu thư, chào tiểu thư " Tiếng cả đoàn người hô hào, tất cả đều là câu chào kính lễ.
Viên Viên lúc này mở trước một mắt thăm dò, rồi hai mắt từ từ mở, miệng cũng mở theo, mắt và miệng cùng mở đều với nhau, hai thứ xinh đẹp đó trên gương mặt đáng yêu của Viên Viên ngày càng mở căng, há căng.
Căn nhà thật đẹp, kiến trúc rất tân thời, lại nhìn vui mắt với những gam màu ngũ sắc hòa huyện với nhau, nhìn mọi thứ trong nhà đều rất vui mắt, khiến người nhìn cảm thấy tâm trạng cũng vui lên.
" Viên Viên! Con đi theo cô Hoàng lên phòng của mình đi "..... người phụ nữ kia sắp xếp mọi việc.
" Dạ! Con thất lễ, từ nãy giờ con quên, Xin hỏi, quý danh của gia đình mình ạ? " Viên Viên gật đầu sau đó chợt nhớ ra thứ quan trọng liền hỏi ngay.
" Há há há! Đúng là cô bé ngây thơ! Chúng ta là nhà họ Hố, Công ty Hố Bình là của gia tộc chúng ta " - người phụ nữ đềm đạm nói.
"- công ty Hố Bình? Bà giỡn sao? Là một công ty đứng đầu về lĩnh vựt thời trang trong và ngoài nước đó, Viên Viên vận số mày thật không thể ngờ được " - Viên Viên đứng bất động tự thầm nói trong đầu, mở mắt to ra như đang nính thở nhìn người phụ nữ kia.
" Há há há! Ta biết ta biết, con đừng bận tâm, chúng ta rất vui vẻ không có ý xấu, chẳng muốn hại ai, con xứ gọi ta là Bác Gái còn ông lão kia là Bác Trai được rồi " - Lâm Hân Nguyệt vợ của Hố Lãnh cũng muốn thử cô gái nhỏ này có thật hay giả nai, với cách thử của bà và thái độ của cô gái nhỏ kia thì bà biết được cô bé không hề biết được bà là ai, Cô bé đúng là tốt, làm dâu nhà bà càng tốt hơn.
Vết thương của Viên Viên còn nên trải qua những chuyện vừa rồi đã khiến cô bé rất mệt mỏi, cô được cô Hoàng dẫn đén phòng dành cho khách. Sau đó tắm rửa, cô bé nằm ngay lên giường, độ mệt mỏi của cô quá nhiều cho nên vừa nằm xuống là đã ngủ ngây. mặt kệ đây là đâu, ngủ trước đã rồi mai tính tiếp.
Đôi vợ chồng già kia len lén đứng ở ngoài cửa nhìn vào xem hành động của cô b, mọi hành động vừa rồi khiến cho đôi vợ chồng lén lút đó rất vừa lòng, lại cảm thấy cô bé đáng yêu vô cùng, Chỉ nhìn nhau một cái như đã hiểu ý Lâm Hân Nguyệt nhẹ nhàng đóng cửa lại không làm phiền cô bé nhỏ đó nữa.
Giám Đốc, Anh Đã Sai Giám Đốc, Anh Đã Sai - Mộc Dung