Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Tạp Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 38
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 446 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:45:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
hôi chúng ta chấm dứt chuyện này ở đây đi!Em à, không phải khi ở trên máy bay luôn nói là muốn nghỉ ngơi sao?Chẳng lẽ đến đây khỏe lại rồi sao?” thanh âm Tất Thịnh cực kỳ êm ái mê người.
“Không phải vậy! Em thật sự cảm thấy mệt mỏi, đến nỗi không đi được nữa.” Thạch Du nũng nịu nâng cái miệng nhỏ nhắn.
Tất Thịnh bỗng chốc cười một tiếng, “Sao không nói sớm!”Không thèm để ý ánh mắt của mọi người, Tất Thịnh bế bổng Thạch Du lên ôm trọn vào trong ngực, “Như vậy có thoải mái không?”
“A! Cực kỳ thoải mái.” Thạch Du đưa hai cánh tay ra ôm chặt cổ của anh, đề phòng bị ngã xuống đất.
Hắc Báo nhìn bốn người trước mắt lục dục với nhau, còn Thạch Du linh hoạt ứng đối, anh ta ở một bên cười trộm.
Kha Tái Tư không dám tin vào mắt mình trừng lớn mắt nhìn Tất Thịnh. Chỉ có một năm không gặp, anh ta thật sự có thể thay đổi lớn như thế?
Tang Nhã càng không tin Tất Thịnh đã thay đổi như bây giờ, khi cô rời anh đi anh lại có thể thay đổi đến như vậy sao; trước đây khi cô phản bội anh để đi theo Kha Tái Tư, nguyên nhân chủ yếu chính là muốn chọc giận anh, không ngờ lại hoàn toàn ngược lại.
Anh dịu dàng và săn sóc đều là điều trước đây cô khát vọng nhất, mà giờ đây anh lại trao ột người phụ nữ khác, cô không cam tâm!
Tất Thịnh và Thạch Du, Kha Tái Tư và Tang Nhã cùng đi tới phòng Kha Tái Tư đã chuẩn bị cho bọn họ.
Phòng rất rộng rãi,sang trọng không có một chút khó chịu, đúng là một nơi ở lý tưởng.
Thạch Du rốt cuộc cũng được biết cái gì gọi là hào hoa, cái gì là cuộc sống của người có tiền.
Cô khống kìm chế được cảm giác hưng phấn, không kịp chờ đợi chạy ra xem chung quanh, cũng mượi cơ hội không phải cùng Tất Thịnh thân thiết, tốt nhất cũng có thể không phải tiếp nhận nụ cười xảo trá nịnh hót của Kha Tái Tư và Tang Nhã.
Thạch Du đứng ở trên ban công đi xuống quan sát hồ bơi, nước hồ trong veo, xanh thăm thẳm,lại có thể nhìn ra sòng bạc xinh đẹp,chấm điểm thêm cho khung cảnh như mơ này.
Cô không nhịn được hít một hơi thật sâu, giang hai cánh tay giống đón lấy hơi thở của Las Vegas.
Tất Thịnh bất ngờ từ phía sau cô ôm lấy cô, tựa đầu trên hõm vai cô.”Em yêu, có hài lòng với nơi này không?”
Anh ta vẫn chưa dừng lại các hành động thân mật, không phải là nói cho cô biết, Kha Tái Tư và Tang Nhã vẫn chưa rời đi sao, xem ra còn phải tiếp tục diễn thôi.
Thạch Du không kiềm chế được, cô thân mật tiến sát vào trong ngực Tất Thịnh nhỏ giọng hỏi “Bọn họ còn chưa đi sao?”
“Còn chưa, cũng không phải đợi lâu đâu, hãy tỏ ra mình là chủ nhà để tiễn bọn họ đi.” Tất Thịnh ở bên tai cô nói nhỏ. Không nghe rõ lời của anh nói có lẽ còn tưởng rằng bọn họ đang thân mật nói chuyện yêu đương đấy!
Thạch Du xinh đẹp cười một tiếng, đẩy nhẹ Tất Thịnh ra, kéo cánh tay của anh đi vào phòng khách, bày ra vẻ mặt đep nhất nói cảm ơn Kha Tái Tư và Tang Nhã, “Cám ơn các bạn đã nhiệt tình chiêu đãi, nơi này phong cảnh thật đẹp vô cùng.”
Kha Tái Tư si mê, nhìn trộm Thạch Du nói, ” Tất lão đại đồng ý tham dự buổi lễ khai trương sòng bạc của tôi đã là một vinh hạnh lớn lao; chỉ cần anh cảm thấy có chỗ nào không thoái mái có thế nói ngay với chúng tôi, nếu như có thể làm được tôi nhất định sẽ hết sức vì anh mà hoàn thành.”
“Anh quá khách khí rồi, tất cả nơi này đều rất tuyệt, cám ơn anh.” Thạch Du nghe thấy lời nói của Kha Tái Tư, nhẹ nhàng cúi đầu bày tỏ sự cảm ơn.
Tất Thịnh cũng làm theo Thạch Du, mặt mỉm cười cúi đầu mắt dừng lại nhìn Thạch Du, “Thạch Du đã nói là tất cả đều rất tốt, tôi tin tưởng vào sự đánh giá của cô ấy.”
“Đã như vậy, tôi và Tang Nhã không quấy rầy các vị nghỉ ngơi, khi nào đến bữa ăn tối tôi sẽ gọi người mời các vị đến phòng ăn dùng cơm, chặc chắn các vị lão đại khác đã không thể chờ đợi muốn gặp mặt anh, cũng như mong đợi được biết Thạch tiểu thư.” Kha Tái Tư giảo hoạt cười ha ha, ngay sau đó xoay người ôm Tang Nhã, “Chúng ta đi thôi! Không nên quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi.”
Trước khi đi Tang Nhã thoáng nhìn qua Tất Thịnh hết sức khát vọng, sau đó liền kéo cánh tay Kha Tái Tư ra khỏi phòng
Giả Làm Tình Nhân Xã Hội Đen Giả Làm Tình Nhân Xã Hội Đen - Tạp Nhi