Đôi khi cố gắng hết sức cũng chưa đủ, mà còn phải làm những gì cần làm.

Sir Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 374 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:18:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 114
on bé cho đến lúc này mới nhận ra trò đùa của nó xem ra đã tác động ko hề nhỏ đến Jay, ko phải chứ, như vậy mà cũng tin sao? Đây chỉ là một kiễu "bẫy" đơn giản thôi mà, người thông minh như cậu ta sao có thể tin đc?- con bé ngạc nhiên nghĩ.
Nhưng thực sự con bé ko hiểu rằng, vốn dĩ đối vs chuyện tình này, Jay luôn có một sự lo lắng và nghi ngờ rất lớn. Hơn ai hết cậu là người hiểu rất rõ mình thực chất là có quan hệ gì vs Hana, và "tình yêu" là thứ ko thể tưởng đến. nay đột nhiên Hana lại cũng thick cậu, làm cậu thật sự thấy rất hạnh phúc, nhưng nỗi đau cũng nhân lên gấp đôi, sự lo lắng lại càng tăng cao hơn cả. Đôi vs tình yêu này, việc tan vỡ là hoàn toàn có thể, cậu ko thể hiểu rõ đc Hana nghĩ gì, có ai biết đc đây chỉ là một khoảng khắc rung động nhất thời, rồi sau đó cô sẽ nhận ra thứ tình cảm này là "loạn luân" như ng` đời vẫn gọi, nhanh chóng chán ngán và buông xuôi? Đến lúc đó, sao cậu có thể chịu đc? Nhưng thì sao chứ, nếu điều đó xảy ra thật, cậu cũng sẽ phải chấp nhận, vì cậu biết, đó mới chính là quyết định đúng đắn nhất...Thôi thì cứ tận hưởng khoảng thời gian này, chí ít là nó sẽ ko tan vỡ như bong bóng cho đến khi mọi chuyện kết thúc.........
Đau lòng thật đó......
- Khoan!!!!!!!!!!- con bé hét lên.
Jay đang đi, đột ngột bị tiếng hét của con bé làm cho giật mình dừng lại. Chới với.......Jay hoảng hồn, con bé nhảy đến ôm chầm lấy cậu, rồi vòng đến trước mặt, mỉm cười.
- Hi`, tôi chỉ đùa chút thôi mà, cậu ko tưởng thật đấy chứ?
Jay im lặng.
- Oài, sr mà, tôi ko cố ý đâu, thật đó! Tôi chỉ là rất muốn đi chơi cùng hai ng` thôi.- con bé xụ mặt nói, tay mân mê lọn tóc vẻ biết lỗi.
Jay vẫn một mực im lặng.
- Ok, ok. Xem như là lỗi của tôi, đc chưa? Cậu làm ơn thôi cái vẻ mặt hình sự đó đi, nhìn thấy ghê a!- con bé lè lưỡi nói.- Thế này nhá, xem như là để chuộc lỗi đi, tôi sẽ đưa hai ng` đi đến một nơi này...- con bé, ra vẻ bí ẩn.
Jay khẽ nhíu mày, nhìn con bé thắc mắc.
Con bé biết xem chừng Jay đã để ý đến điều mà mình nói, mỉm cười vẻ bí hiểm.
- Tin tôi đi, nơi đó sẽ là khởi đầu cho lời hứa của tôi đối vs anh đó. Anh còn nhớ chứ? Nhất định tôi sẽ giúp hai ng`, bây h bắt đầu thực hiện là cũng vừa đẹp đó.- con bé nháy mắt nói, rồi chợt giọng hơi nghẹn lại- chỉ e nếu lần này ko bắt đầu, sẽ chẳng bao h có thứ gọi là "bắt đầu" nữa.......
Jay và Hana ngơ ng` ko hiểu ý con bé nói "chẳng bao h có thứ gọi là "bắt đầu"" là có ý gì. Nhưng cả hai dường như đều lờ mờ nhận ra sẽ có chuyện gì đó xảy ra, một chuyện khiến tất cả sẽ rất đau.........
- Sao? Hai ng` có đi ko nà?- con bé nhanh chóng lấy lại sự tinh nghịch, nhìn Jay và Hana, tươi cười hỏi.
- Ukm, cũng đc thôi, để xem cô đưa tôi đi đâu cho biết- Jay nói, vẻ hờ hững, nhưng thật ra là đang rất rất quan tâm đấy ạ, hi`, dù sao chỉ nghe con bé nói đến việc sẽ bắt đầu giúp hai ng` là cậu thấy hi vọng rồi. Ko hiểu sao, cậu luôn có một lòng tin nhất định cho cô gái đứng trước mặt mình, cho dù đó có là một con người hết sức khó đoán và sắc sảo.
- Cậu đi chứ, Hana?- con bé quay sang nhìn Hana, cười tươi.
Hana- tất nhiên là- gật đầu, mỉm cười nhẹ nhõm trước vấn đề đã đc giải quyết êm thấm.
Con bé gục gặc đầu nhìn Jay và Hana, rồi nhanh chóng rảo bước đi trước dẫn đường. Jay và Hana nhìn nhau vẻ khó hiểu, tự hỏi con bé sẽ đưa họ đến đâu.
Và, thử đoán xem, con bé đưa họ đến đâu nào? Một nơi rất rất đáng để bất ngờ, nơi đó ko đâu khác chính là..........
---------- Post added at 02:30 PM ---------- Previous post was at 02:24 PM ----------
Jay và Hana đứng trân trối nhìn con bé một lúc lâu thật lâu. Thật ko hiểu sao con bé lại đưa họ đến nơi này a!
- Sao? Vào đi chứ? Sao cứ nhìn tôi mãi.- con bé mỉm cười.
- Cô đưa chúng tôi đến đây là có ý gì?- Jay liếc mắt hỏi.
- Oài, tôi đã nói rồi còn gì, để giúp hai ng` chứ sao!- con bé phồng má lên, hai tay vuốt vuốt mái tóc xão dài, khẽ lắc lắc đầu.
- Giúp? Vậy sao cô lại đưa tôi đến nhà cô?- Jay trừng mắt.
Chậc chậc. Hóa ra nơi mà con bé dừng chân lại chính là biệt thự nhà họ Hoàng. Cả Jay và Hana đầu ko hiểu rốt cục con bé đang nghĩ gì vậy?
- Này, vào đi, còn đứng đó làm gì?- con bé khẽ nhăn mặt nói.
Jay im lặng nhìn con bé một lúc, ra vẻ nghĩ ngợi rồi đột ngột quay ng`, bước đi một mạch, ko quên kéo theo Hana phía sau.
- Chúng tôi về đây.
- Hả? Hở? Về? Về là sao? Này này, hai ng` đi đâu đấy? Này này! Chờ tôi!!!!!- con bé hốt hoảng gào lên, chạy theo Jay và Hana, thở hồng hộc- Làm cái gì mà đi nhanh thế? Thật là......Tự nhiên bỏ đi một mạch thế hả?
- Cô nên nhớ, dù thế nào tôi cũng ko mun dính dáng đến nhà họ Hoàng.- Jay lạnh lùng nói.
- Xì, nói thì hay lắm, vốn dĩ chẳng phải cậu đã dính đến? Lại còn rất rất mật thiết nữa.- con bé bĩu môi nói.
- Hừ, tôi và cô cũng chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi. Tôi giúp cô vì tôi biết chắc cô sẽ thắng, và tôi ko mun gia đình mình rơi vào nguy hiểm, hơn nữa, tôi tin cô. Nhưng những ng` còn lại trong gia tộc của cô thì khác, tôi ko tin họ. Và, dù thế nào, tôi cũng ko muốn dính dáng đến họ. Cô, là ngoại lệ.- Jay trầm tĩnh nói.
- Xì, nói sai mà cứ thick nói, tôi có nói là tôi đâu chứ? Mà thôi, thì cậu cứ cho thế cũng đc. Trước sau gì cậu cũng biết- con bé chậc lưỡi nói, rồi, ánh mắt chợt trở nên nghiêm nghị hẳn- Cậu bảo tin tôi, đúng chứ? Vậy thì, nghe này Jay, tôi đưa hai ng` đến đây, vốn là có ý của nó. Ý gì thì cậu chưa đến lúc cần biết. Nhưng nói chung là, hai ng` bắt buộc phải vào đây, và, tôi khuyên cậu tốt nhất bỏ cái bộ mặt như băng đó đi, cố gắng mà ghi "điểm" vs pama tôi, sau này sẽ phải cần đến điều đó đấy- con bé nhún vai nói.
- Là sao?
- Đã bảo là chưa đến lúc cần biết mà, hai ng` cứ ngoan ngoãn nghe lời tôi vào trong, và, thể hiện tốt nhất có thể là ok.- con bé cười.
- Cô chắc chứ?
- ơh hay........sao cứ bắt tôi nói đi nói lại thế nhỉ? Tôi nói lần cuối nhá! Tôi đưa hai ng` đến đây cũng là vì muốn tốt cho hai ng` thôi, ok? Hai ng` phải tin tôi chứ!- con bé nhăn mặt nói, vẻ bất nhẫn.
Jay và Hana im lặng. Mà nói cho đúng thì chỉ có Jay suy nghĩ thôi, Hana vốn là rất tin con bé, chỉ chờ thái độ của Jay nữa thôi. Song cô cũng ko khỏi nghi ngờ đôi chút về mục đích con bé đưa cô và Jay đến đây. Để làm gì nhỉ? Lạ thật!
- Thôi đc rồi, tôi tạm tin cô. Nhưng, rốt cuộc cô đưa chúng tôi đến đây là có ý gì hả?
- Tôi nói lại lần cuối cuối nữa nhá: Hai ng` chỉ cần vào trong cùng tôi, và, nhớ là đừng để họ biết hai ng` là ai, nghe chưa? Còn vì sao, tôi đã bảo mấy lần rồi cơ chứ! Đã bảo là sau này hai ng` sẽ biết mà, hỏi mãi!- con bé tức giận, làm ràm nói.
Sau đó, mặc kệ Jay và Hana nghĩ thế nào thì nghĩ, con bé lôi cả hai đi vào trong, ko quên tươi cười vs mấy chị giúp việc nãy h vẫn đứng trố mắt ra mà nhìn. Vừa bước vào nhà, con bé đã la ầm cả lên.
- Mami!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ép Hôn Ép Hôn - Không rõ...