To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Tác giả: Không rõ...
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 374 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:18:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69
ỏi thừa, về nhà ai chẳng vui!- con bé chu môi nói rồi chạy lại kéo tay thằng nhok chạy nhanh vào nhà.
Mấy ng` giúp việc thấy con bé về thì rất vui, bình thường tiểu thư đối vs họ rất tốt mà, hơn nữa con bé lại rất dễ thương, họ xem như là con cháu vậy.
- Ba mẹ cháu có nhà ko dì?- con bé hỏi một ng` giúp việc gần đó.
- Cháu về rồi đó hả? Ông bà chủ đang ở trong nhà đó, hình như họ có khách.- ng` phụ nữ tươi cười nói.
- Vâng, cảm ơn dì- con bé cũng cười đáp trả, rồi chạy vào trong nhà.
Vừa bước vào nhà, con bé và thằng nhok lại thấy ngay 2 gương mặt quen thuộc mà lúc sáng vừa mới gặp- Trịnh Kim và con trai của ông ta_ Trịnh Minh Vương (Jun)
- Haizz! Sao đi đâu cũng gặp mấy ng` này thế nhỉ? Xem ra chúng ta rất có duyên, ông Trịnh.- con bé nhấn giọng đầy châm biếm.
Ba mẹ con bé cùng hai cha con nhà họ Trịnh ngay lập tức quay ra cửa nhìn chủ nhân của giọng nói quen thuộc vừa rồi.
- Thanh Thanh!- mẹ nó vui mừng thiếu điều hét lên- cả con nữa hả, Ken?- nhìn thằng nhok tươi cười.
- Vâng, ông bảo con đưa Anny về tham gia đình, dù sao cũng khá lâu rồi còn j`.- thằng nhok lễ phép nói.
- Ohma!!!!- con bé hét lên rồi chạy lại ôm chầm lấy mẹ nó.
Hành động của con bé làm thằng nhok phì cười, cứ y như con nít ấy! Trịnh Kim và Jun thì ngạc nhiên vô cùng, ko hiểu sao lại gặp con bé và thằng nhok ở đây.
- Thanh Thanh!- ba nó hừ giọng- nhà đang có khách.
Con bé buông mẹ nó ra, le lưỡi nhìn ba nó đầy đáng yêu rồi chuyển hướng chú ý sang hai vị khách kia.
- Hi`, xem ra chúng ta có duyên thật!- rồi quay sang thằng nhok- anh còn đứng đó làm j` nữa, ko mỏi chân ak`?
Thằng nhok liếc xéo con bé một cái rồi lễ phép cúi đầu chào ba mẹ vợ, ngồi xuống cạnh con bé.
- Anny, sao em.....- Jun hoang mang nói.
- Chào, bây h thì ông đã ko còn thắc mắc tôi là ai, và chắc cũng ko khi dễ tôi nữa nhỉ, ông Trịnh?- con bé cao giọng. tỏ ý mĩa mai.
- Cô là......
- Xin tự giới thiệu, tôi là Hoàng Trang Thanh, tiểu thư của nhà họ Hoàng, cũng là con dâu của nhà họ Trần.- con bé tự tin nói.
- Vậy....ko lẽ......- Jun nhìn con bé ko rời, lắp bắp nói.
- Đúng vậy- con bé nhếch mép cười nhạt- nguyên do mà những dự án trong ba năm tới đáng-nhẽ-là của tập đoàn họ Trịnh vừa bị mất một cách đột ngột vào tay nhà họ Trần và họ Hoàng chính là do tôi! Đó là cái giá mà các ng` phải trả khi động đến bạn của Anny này!
- Em.....sao em có thể.....???- Jun ko tin nổi vào tai mình, cô gái mà anh yêu đây ư? Sao lại....- Thật ko ngờ, em thật độc ác, Anny! Em chỉ cần tính lên anh là đủ rồi, sao lại còn.........
- Im đi!- con bé quát lên- độc ác? Anh có tư cách nói câu đó ư? Hừ, nếu ko phải là chỉ do hiểu nhầm mới dẫn đến cái chết của Tuyết Nhi thì tôi đã ko nương tay mà cho gia đình anh phá sản luôn rồi! Anh nên nhớ là trong chuyện này mới chỉ có nhà họ Trần và nhà họ Hoàng nhúng tay vào, tập đoàn PKA vẫn đang đứng ngoài cuộc đấy!- con bé nghiến răng nói.
- Tập đoàn PKA?- cả ông Trịnh và Jun đều ngạc nhiên la lên.
Con bé khẽ nhếch mép cười đầy khinh bỉ, chỉ mới nghe tên thôi đã kinh ngạc thế kia ak`? Cũng ko trách đc, tập đoàn PKA vốn là một tập đoàn có tiếng trên thế giới, đầu tư trong mọi lĩnh vực, từ kinh doanh đến giải trí....vv.....Nhà họ Hoàng và nhà họ Trần tuy ko thua nhưng cũng phải coi trọng nữa là, huống j` một tập đoàn nhỏ bé của họ Trịnh?
- AK`, chắc là anh vẫn chưa bik, Tuyết Nhi_ Trần Linh Tuyết chính là tiểu thư của tập đoàn PKA?-con bé cười mĩa.- thôi, về đi, tôi vẫn còn chưa nói cho gia đình Tuyết Nhi bik, nếu các ng` còn cố dây dưa, để lộ chuyện này đến tai họ thì các ng` sẽ ko chỉ đơn giản là bị thế này thôi đâu.
Jun cùng Trịnh Kim thẫn thờ bước ra khỏi nhà họ Hoàng, cho đến lúc này anh vẫn ko thể tin đc, ko ngờ chỉ một lỗi lầm trong quá khứ đã khiến anh hôm nay phải trả một cái giá quá đắt......
Dù nhỏ hay lớn, lỗi lầm vẫn mãi là lỗi lầm ko thay đổi. Có thể ta thấy nó là nhỏ nhưng đối vs ai đó lại là vô cùng lớn. Ko ai bik đc rằng mình sẽ phải trả giá những j` vs lỗi lầm đó. Có thể là ko j`, hoặc là mất hết tất cả- đó là bản chất của sự trả giá..........
Ép Hôn Ép Hôn - Không rõ...