Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: leminhthaotran
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 562 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:16:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
ành tặng Yuukio_chan và Tieuchieu2004.
Lúc cậu và nhỏ về nhà đã cảm thấy bầu không khí ảm đạm trong phòng khách.
- Có chuyện gì xảy ra vậy? - Hắn hỏi khi thấy trên tay cậu có một vết băng trắng.
- À, tớ bị té thôi mà! - Cậu cười trừ.
- Chắc chứ? - Nó lườm. - Hay là có tai nạn?
- Thì... - Nhỏ ngập ngừng rồi ngồi xuống kể lại mọi chuyện ọi người.
- Chuyện này chắc nhỏ Thi gây ra rồi. Phải cho cô ta một bài học mới được! - Phương hùng hồn định đứng lên.
- Thôi đi! Sao cô biết là nhỏ Thi làm? - Phong kéo Phương ngồi xuống. - Phải điều tra cho kĩ đã chứ!
- Không phải cô ta thì là ai? Cậu bênh cô ta à? - Phương tức tối.
- Tôi... - Phong định nói gì đó nhưng khi thấy Phương làm mặt lạnh lại thôi.
- Chuyện này để tớ điều tra! Dám động đến Trang thì tớ sẽ không tha đâu! - Cậu tức giận rút điện thoại ra.
- Mau điều tra cho tôi về chiếc xe BMW 79GX - 7629 và thông tin chủ nhân của chiếc xe. Nội trong hôm nay phải có! - Cậu nói với trợ lý của mình.
- Vâng! - Đầu dây bên kia trả lời.
- Thôi, chuyện qua rồi mà! - Nhỏ cười nói rồi đưa cậu lên phòng.
Thấy nhỏ vui vẻ như vậy, nó và Phương cũng vui lây.
- Chán quá, không biết khi nào bọn mình mới thoát kiếp F.A Lam nhỉ? - Phương khều nó. - Tớ thì chắc không bao giờ quá. - Giọng cô đột nhiên trở nên buồn bã hẳn.
- Kìa chị Phương! - Trúc Anh cười buồn.
- Lam không F.A! Cô ấy có tôi mà! - Hắn bá đạo khẳng định.
- Ai... ai nói tôi có cậu? - Nó hơi đỏ mặt.
- Chị vợ, chị đỏ mặt kìa! - Hoàng cười.
- Này, tôi là chị vợ của cậu hồi nào? Tôi còn chưa đồng ý chuyện của cậu và em gái tôi mà! - Nó quay sang lườm Hoàng.
- Này, anh sao vậy Phong? - Hoàng né câu nói của nó và chuyển sang Phong - người từ nãy giờ cứ ngồi yên như pho tượng.
-... - Vẫn im lặng.
- Thôi, tớ ra ngoài đây, lát tớ về! - Phương như sực nhớ ra điều gì bèn đứng dậy.
- Uhm! Nhớ về sớm! - Nó gật đầu.
- Chị Phương lại ra chỗ anh ấy ạ? - Trúc Anh hỏi sau khi Phương đã đi.
- Uhm. Chị không biết khi nào Phương mới quên được anh ấy đây! - Nó chậm rãi nói, có phần buồn thay cho Phương.
- Tôi ra ngoài! - Phong chợt lên tiếng rồi phóng đi.
Trên một cánh đồng cỏ.
Phương đang đứng trước một ngôi mộ nhỏ, trên bia có hình một người con trai cùng tên người đó: TRƯƠNG THIÊN MINH.
- Anh Minh, không ngờ đã 3 năm rồi nhỉ? 3 năm kể từ cái ngày đó! - Phương nhìn ảnh người con trai. - Anh sống có tốt không? Còn em, em chẳng thể nào quên được anh cả. Em trai anh sống cũng rất tốt, anh... anh... yên tâm đi. - Phương nức nở.
Phía sau một cái cây gần đó có một người con trai đang đứng. Thấy Phương khóc, người đó rất đau lòng. Người đó hướng bức ảnh trên mộ mà nói khẽ.
- Anh hai, sao anh lại là mối tình đầu của cô ấy chứ?
P/S: Có lẽ chap này hơi nhảm nhưng chap sau nhất định sẽ hay hơn và gay cấn hơn. Mọi người nhớ ủng hộ Trân nhé!
Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét ! Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét ! - leminhthaotran