Bạn không thể tạo dựng thanh thế bằng những gì bạn SẼ làm.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 718 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 08:09:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56: Vũ Thiên Tình
dit: Hana
Sáng sớm hôm sau, Mạnh Dịch Nam giúp Hiểu Vụ gọi điện đến công ty xin nghỉ, lãnh đạo nghe Hiểu Vụ không khoẻ nên nhờ chồng gọi điện xin phép, lúc này cũng không làm khó, hơn nữa còn đặc biệt quan tâm giao phó Mạnh Dịch Nam phải chăm sóc vợ thật tốt.
Lộ Hiểu Vụ ngồi bên cạnh buồn cười, lãnh đạo cũng bà tám thật, còn nói anh phải bồi bổ ình nữa chứ? Lãnh đạo không lẽ đoán là cô mang thai?
“Anh nói với ông ấy là em có thai sao?” Lộ Hiểu Vụ kỳ quá trừng mắt nhìn Mạnh Dịch Nam, cái thai còn chưa xác định là có thể giữ hay không, anh sao lại có thể đi nói lung tung thế được.
“Anh không nói.” Mạnh Dịch Nam tắt điện thoại, sau đó cho vào túi, từ giờ trở đi Lộ Hiểu Vụ nếu cái thai có thể giữ lại Hiểu Vụ sẽ không được sử dụng di động, hiện tại nên bắt đầu cẩn thận, phải ngăn cản hết mọi phóng xạ có thể phóng đến. Anh khẽ liếc mắt “Anh chỉ nói là em cần thời gian tĩnh dưỡng.” Nói xong còn cười xấu xa.
Tai Lộ Hiểu Vụ nhất thời nóng rực, cái này với việc nói thẳng là cô đang có thai có gì khác nhau? Cô thẹn thùng đỏ mặt liếc anh một cái.
Mạnh Dịch Nam tiến lại gần ôm cô “Thì cứ làm cho lãnh đạo của em chuẩn bị tâm lý, đến lúc đó nếu em có muốn nghỉ dài hạn cũng thuận tiện hơn.”
“Xin nghỉ dài hạn? Không cần đâu, đồng nghiệp trong công ty em có thai bảy tám tháng mới bắt đầu nghỉ.” Lộ Hiểu Vụ nhìn bọn họ mang thai vất vả, nếu cô mới có thai đã muốn xin nghỉ, công ty hẳn sẽ không đồng ý.
“Sao em phải vất vả như vậy? Anh cũng không phải không nuôi nổi em.” Tay Dịch Nam căng thẳng, khẽ hôn lên mặt cô, anh hiện tại hận không thể mỗi ngày đều nhìn thấy cô, anh không thể khiến cô miên man suy nghĩ.
“Dịch Nam.” Hiểu Vụ ngẩng mặt nhìn anh, cô đi làm không phải vì kiếm tiên, cô hi vọng anh có thể hiểu được.
“Được được, đến lúc đó nói sau.” Dịch Nam cũng không ép cô, chỉ cần không quá vất vả, anh cũng sẽ không cản cô.
Mạnh Dịch Nam lái xe chở Lộ Hiểu Vụ đến bênh viện của Chung Bình.
Chung Bình nhìn Mạnh Dịch Nam ôm Hiểu Vụ, ánh mắt không tự giác nhìn đến bụng Hiểu Vụ, trên mặt mang theo ý cười, mặt Dịch Nam tối sầm, vỗ nhẹ đầu anh “Nhìn cái gì? Chuyên gia ở đâu?” không phải vạn bất đắc dĩ anh thật không muốn nhờ vả tên này.
Chung Bình cười nhẹ hai tiếng, tiến sát đến bên tai Dịch Nam nói nhỏ “Không ngờ cậu dùng thuốc tránh thai mà vẫn mạnh như vậy? Bội phục bội phục.” Dịch Nam nhấp tay, khuỷu tay đập vào ngực Chung Bình, Chung Bình bị đau khẽ kêu lên, trừng mắt nhìn Dịch Nam, xuống tay cũng thấy ác đi.
“Nhanh dẫn đường đi.” Dịch Nam đẩy Chung Bình về phía trước, dịu dàng ôm Hiểu Vụ theo sau.
Chuyên gia mà Chung Bình hẹn chính là bác sĩ của bệnh viện, bác sĩ Tần.
Bác sĩ Tần cẩn thận xem xét tất cả giấy tờ liên quan đến bệnh trạng của Hiểu Vụ, mỉm cười nói với Hiểu Vụ, căn cứ theo tình hình sức khoẻ của Hiểu Vụ mà chẩn đoán, khối u trong cơ thể cô cũng không có dấu hiệu đào thải, đối với chuyện cô mang thai cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, đến lúc sinh thì nên dùng phương pháp mổ đẻ, tiện thể lấy luôn khối u ra.
Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ nghe xong đều thở phảo nhẹ nhõm, gắt gao nắm tay nhau mỉm cười.
“Vậy sao lúc trước bác sĩ lại nói tôi nên phẫu thuật, còn nói muốn tôi phá thai.” Hiểu Vụ nghi hoặc hỏi.
Bác sĩ Tần đẩy gọng kính, hiền lành cười “Cái này cũng rất khó nói, có thể vị bác sĩ ấy quá lo lắng, nếu trong trường hợp cô chưa có thai thì chuyện phẫu thuật lấy khối u này ra cũng là chuyện tốt, lấy ra càng sớm thì càng an toàn. Nhưng cô lại mang thai, muốn lấy khối u ra thì sẽ tổn thương đến cơ thể người mẹ, có thể sẽ xảy ra tình trạng đào thải, loại tình huống này nếu phát sinh thì biến chứng, nhiều nhất là từ 9 – 17%, nhẹ thì cũng 2%. Chúng tôi cũng đã gặp qua mấy trường hợp người mẹ có u ở trong người nhưng vẫn có thể sinh con bình thường. Cô có thể yên tâm, không có việc gì.”
Hiểu Vụ cuối cùng cũng có thể nở nụ cười, bác sĩ đã nói là không có việc gì thì chắc là sẽ không có việc gì!
“Bác sĩ, tôi lúc trước có dùng thuốc tránh thai, cô ấy có thai là khi tôi đã ngừng được bốn tuần, không biết bé con có bị ảnh hưởng gì không?” Trong lòng Mạnh Dịch Nam vẫn còn một nỗi lo lắng.
“Thời điểm cô ấy thụ thai có uống thuốc gì không?” Bác sĩ hỏi.
“Không có.” Mạnh Dịch Nam lắc đầu, thân thể anh luôn rất tốt, rất ít khi bị ốm.
“Vậy thì không sao, có người khôi phục nhanh, nếu cô ấy đã có thể thụ thai, vậy chứng tỏ năng lực hoạt động bình thường của anh đã khôi phục, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến thai nhi. Có điều gần đây có sau rượu hay hút thuốc không?” Bác sĩ chân thành hỏi.
“Mới đây có uống một chút, chỉ là chút rượu.” Dịch Nam thành thật khai báo, mấy ngày nay vì chuyện của Hiểu Vụ mà có lần anh cùng Chung Bình ra ngoài uống rượu.
“Chỉ cần trong quá trình thụ thai không say rượu thì không có vấn đề gì lớn. Hiện tại tôi nghĩ anh nên kiêng rượu.” Bác sĩ mỉm cười. Với độ tuổi của hai người xem ra kinh nghiệm làm che mẹ không nhiều, cuối cùng vẫn để nghị bọn họ tham gia một lớp huấn luyện làm cha mẹ. Cùng nhau học tập kiến thức làm cha mẹ.
Mạnh Dịch Nam lúc này cảm tạ vạn phần, lập tức nhờ Chung Bình sắp xếp mời cơm bác sĩ Tần, bác sĩ Tần vội từ chối, nói là vì là bạn của Tiểu Chung, cô sẽ cố gắng giúp đỡ.
Chung Bình nói lời cảm ơn với bác sĩ Tần, sau đó cùng vợ chồng Mạnh Dịch Nam đi ra. Đi đến hành lang, Chung Bình lộ ra vẻ mặt khó xử “Cô ấy vẫn còn nghĩ muốn làm cô gái của tôi.”
Mạnh Dịch Nam và Lộ Hiểu Vụ nghe xong liền bật cười. Chung Bình đúng là sát gái, đi đến chỗ nào cũng có thể gieo tình.
“Sao. Bác sĩ Tần là người đa tài bác học, không phải tốt lắm sao?” Dịch Nam nhân cơ hội khiêu khích.
“Quỷ a, cô ấy đúng là bác học đa tài, mắt kính của cô ấy còn dày hơn của mẹ tôi, tôi sợ cô ấy về sau còn phải đeo kính lúp mới nhìn thấy tôi, vẫn là sớm tránh thì hơn.” Chung Bình cả người run rẩy, nghĩ đến vị nữ bác sĩ trong lòng hoảng sợ.
“Hôm nay cảm ơn cậu, cùng nhau ăn cơm đi.” Dịch Nam biết tính cách Chung Bình, phụ nữ đối với cậu ta đầu tiên là dáng người diện mạo, nhưng tuyệt đối phải là người không thể vượt qua cậu ta.
“Khách khí quá sẽ không còn là anh em a.” Chung Bình dùng tay vỗ mạnh lên vai Dịch Nam, sau đó cười với Hiểu Vụ “Hiểu Vụ, chúc mừng hai người sớm lên chức ba mẹ, anh còn nghĩ Dịch Nam còn muốn đợi thêm vài năm nữa cơ.” Nói xong liếc mắt cười với Dịch Nam.
Dịch Nam nâng tay lại muốn đám Chung Bình, anh rất nhanh lùi về phía sau, Hiểu Vụ thẹn thùng cúi đầu, chuyện Dịch Nam tránh thai chính là so Chung Bình giúp đỡ, anh khẳng định là biết hết!
Dịch Nam ôm Hiểu Vụ, ở bên tai cô thấp giọng an ủi “Đừng để ý đến cậu ta, cậu ta đang ghen tỵ với chúng ta đấy.”
“Đúng vậy, tôi ghen tỵ đến mức trái tim đều tan nát, khi nào mới có thể có được một người vợ giống Hiểu Vụ đây, tôi mong lắm rồi.” Chung Bình bày ra bộ mặt tươi cười chậm rãi lui về phía sau.
Hiểu Vụ nhìn thấy Chung Bình sắp đụng phải người đằng sau, vừa định mở miệng nhắc đã bị Dịch Nam kéo đi, ánh mắt Dịch Nam loé lên, mặc kệ cậu ta. Hiểu Vụ cúi đầu cười, hai người này đúng là giống hệt hai anh em, rõ ràng thân thiết nhưng lại cũng luôn đối đầu nhau.
Quả nhiên, Chung Bình đụng trúng cô gái phía sau, Chung Bình nhanh chóng xoay người, cười cười xin lỗi với nạn nhân.
Cô gái vừa nhìn thấy Chung Bình, sắc mặt ngẩn ra, nhanh chóng cúi đầu vội ràng rời đi.
Chung Bình đứng ngây giữa đường, sau đó đột nhiên xoay người, chỉ vào bóng dáng cô gái “cô….”
“Ai a?” Dịch Nam cười cười vỗ tay Chung Bình, Chung Bình giống như bừng tỉnh, vội nói có việc, thật nha đuổi theo cô gái đang biến mất ở cầu thang.
Để lại Mạnh Dịch Nam và Lộ Hiểu Vụ đứng tại chỗ, cô gái kia là ai? Sao có thể làm cho sắc mặt Chung Bình kỳ lạ như thế, xem ra có vấn đề, nhất định có vấn đề. Hai ngươi đồng thời gật đầu mỉm cười, xem ra Chung Bình sắp có trò hay rồi.
Mạnh Dịch Nam lái xe đưa Lộ Hiểu Vụ về nhà.
Mạnh Dịch Nam vừa lại xe, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Hiểu Vụ cười một cái, không nói gì, tiếp tục nhìn về phía trước. Lộ Hiểu Vụ nhìn bộ dạng của anh, trong lòng ngọt ngào, anh có khi cũng rất đáng yêu.
Mạnh Dịch Nam lại liếc mắt một cái, mở miệng nói “Vừa rồi có Chung Bình anh không tiện nói, quả thật anh có một vấn đề muốn được bác sĩ cố vấn.”
“Chuyện gì ạ?” Hiểu Vụ buồn bực nhìn anh, vì sao có Chung Bình anh lại không tiện hỏi?
“Khụ, anh muốn hỏi bác sĩ, khi mang thai có nhất thiết là không thể có quan hệ phòng the.” Mạnh Dịch Nam tự nhiên nói.
Lộ Hiểu Vụ cứng người, lại có cảm giác toàn bộ máu trong cơ thể chạy rần rần! Anh, có thể không cần nghĩ chuyện này không. “Mạnh Dịch Nam!” Hiểu Vụ đỏ mặt trừng mắt với anh.
“Lộ Lộ, em đừng giận, với anh vấn đề này rất quan trọng.” Mạnh Dịch Nam nhanh chóng cầm tay cô, lại bị cô giận dỗi rút tay về không cho anh nắm “Em mang thai chín tháng, anh không phải sẽ bị cấm dục chín tháng chứ, chuyện này đúng là vô cùng quan trọng a.”
Lộ Hiểu Vụ xấu hổ đến nỗi đầu lưỡi bắt đầu líu lại. “Anh không thể không nghĩ cho con a, toàn nghĩ ình thôi sao?” Cô thật không chịu nổi anh, phụ nữ có thai đương nhiên là phải cấm cái khoản kia rồi, bằng không tổn thương đến con thì làm sao bây giờ? Còn tưởng anh quan tâm con, ai ngờ anh vẫn là quan tâm đến mình.
“Anh không dám tưởng tượng ạ, không lẽ em nhẫn tâm để anh ôm em chín tháng nhưng cái gì cũng không thể làm?” Mạnh Dịch Nam vừa thấy cô giận, thật nhanh muốn chiếm chút đồng tình từ cô.
Hiểu Vụ đột nhiên nhớ đến bộ dạng khổ sở của anh hôm qua, trong lòng cũng có chút không đành lòng “Nhưng… cũng không thể tổn thương đến con.” Cô có thai, cô biết cô làm khó anh, nhưng cũng chỉ có chín tháng thôi mà, có gì đáng sợ đâu.
“Cho nên anh mới muốn hỏi bác sĩ xem thế nào, làm thế nào để không làm tổn thương đến con, lại có thể, khụ, có thể làm bình thường.” Mạnh Dịch Nam mới nghĩ thôi trong lòng đã phiễn não lắm rồi, đáng nhẽ lúc ấy anh nên tổng cổ Chung Bình ra ngoài.
“Dịch Nam.” Lộ Hiểu Vụ xấu hổ đến mức cả người đã đỏ bừng, anh có thể không cần như thế không, cô thật nhanh lảng qua chuyện khác “Buổi tối em muốn ăn cá.”
“Vậy để mua cá, nếu không chúng ta về nhà ba mẹ, tiện thể nói cho ba mẹ chuyện vui này.” Khoé miệng Dịch Nam khẽ cười, xem ra cần phải cố gắng nhiều mới có thể khiến Hiểu Vụ hết thẹn thùng như vậy.
“Được được.” Hiểu Vụ có thể đổi đề tài thì cái gì cũng được hết.
“Bỏ đi, anh sẽ gọi điện cho Chung Bình, hỏi số điện thoại của bác sĩ Tần.” Mạnh Dịch Nam nói xong lấy di động ra.
Lộ Hiểu lườm anh “Mạnh Dịch Nam.” Anh đúng là không thể từ bỏ ý định, đêm nay cô sẽ không thèm để ý đến anh.
Mạnh Dịch Nam cười cười thật nhanh cất điện thoại vào trong túi, vợ yêu giận rồi, anh còn tiếp tục thì đêm nay chắc chắn sẽ không yên, vợ yêu là lớn nhất.
Cha mẹ Lộ Hiểu Vụ nghe được tin cô có thai quả nhiên mừng điên cuồng, lập tức đem cô như bảo bối trong nhà. Lộ mẹ trịnh trọng dạy cho Hiểu Vụ rất nhiều điều cần chú ý khi mang thai, cái gì không nên ăn, cái gì không nên làm. Cố ý kéo cô vào trong phòng, trăm ngàn lần căn dặn, cô lúc mang thai tuyệt đối không được cùng phòng, tuyệt đối phải nhớ kỹ. {hana: bà mẹ này ăn cháo đá bát quá, người ta nói sau 3 tháng đầu là không phải kiêng nữa mà. Khổ thân Nam ca}
Lộ Hiểu Vụ chỉ biết gật đầu, trong lòng lại không ngừng kêu khổ, cái gì mà nhất định không được cùng phòng, người nào đó hôm nay đã bắt đầu kháng nghị rồi a!
Lô Hiểu Vụ biết rõ tính Mạnh Dịch Nam, anh tuỵêt đối sẽ không chịu được lâu như vậy.
Quả nhiên đêm đó Mạnh Dịch Nam vẫn gọi điện cho bác sĩ Tần để xin cố vấn về vấn đề tính phúc của anh.
Em Dám Nói Em Không Tính Phúc Em Dám Nói Em Không Tính Phúc - Hốt Nhiên Chi Gian