They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Hanny Ho
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 94 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 543 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:20:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36: Những Sự Sắp Đặc Âm Thầm.
ga vừa tiếp khách xong thì đến chỗ Sen và Mao đang ngồi. Họ đang nói chuyện say sưa với ông Đù Cà Nhão. Nhão là khách thường xuyên lui tới Mamba và chỉ yêu cầu Nga tiếp rượu ông. Từ ngày đầu tiên cô bước chân vào bar này, ông đã biết tên cô và muốn cô phục vụ cho ông. Cô lấy làm lạ về điều này nhưng không hỏi vì sao.
Nga đứng cạnh Sen lí nhí nói, đầu cúi xuống để tránh ánh nhìn như xuyên thấu da thịt của ông Nhão. Cô luôn cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy ánh mắt này. Nó khiến cô có cảm giác như cô đang trần trụi.
Tôi xong rồi...
Thế à... Giọng bà Sen ngọt lịm. Chìa tay đeo đầy nhẫn vàng. Ông Nhão chờ cô lâu rồi đó. Mau mời ông vào phòng VIP đi. Mau lên
Nga không nhìn ông Nhão. Chỉ khẽ nói.
Mời ông! Mặt cô buồn lộ vẻ mệt mỏi.
Ông Nhão có thể nhìn thấy thái độ miễn cưỡng và gượng ép của Nga mỗi lần ông đến đây, nhưng ông không lấy làm phiền lòng mà ngược lại càng lúc càng trở si mê vẻ đẹp đằm thắm có phần lạnh lùng của cô.
Sen đứng dậy cúi đầu chào Nhão, miệng cười tươi như hoa. Không vui sao được khi ông Nhão vừa dúi vào tay bà phần thưởng công rất là hậu hĩnh. Nga đã đi rồi mà bà còn với theo căn dặn.
Nhớ phụ vụ ông Nhão cho chu đáo nghen.
Nga không trả lời, cũng không quay lại nhìn Sen. Cô đi như người vô thức. Những ly rượu vừa uống khiến người cô lâng lâng, mọi thứ trước mắt trở nên ảo ảnh.
Mamba có ba loại hình dịch vụ. Loại hình thứ nhất là tiếp khách tại bàn giá 50 USD/giờ. Loại hình thứ hai là phục vụ VIP, nhân viên sẽ tiếp rượu khách trong một phòng nhỏ riêng biệt khác giá 200 USD/giờ. Dịch vụ thứ ba là phục vụ tại phòng cao cấp của Đệ Nhất giá 500 USD/giờ. Tuy nhiên, Nga chỉ được thực hiện hai loại hình một và hai.
Phòng VIP nhỏ nhưng trang trí đẹp mắt và sang trọng. Nến thơm lung linh trong bóng tối dày đặc là thứ ánh sáng duy nhất ở đây. Hơi lạnh thả từ những chiếc máy điều hoà nhỏ trên tường khiến Nga co người lại. Chiếc váy đen ngắn cũn cỡn khiến cô cứ lấy tay che đùi lại. Trong bóng đêm mờ ảo, vẫn ẩn hiện làn da trắng nõn nà trên đôi chân dài thẳng tắp.
Nga giật thót người khi có bàn tay âm ấm khô ráp chạm vào đùi mình. Cô vội vàng đẩy ra và nhích người ra xa. Thế nhưng, sự e ấp và sợ sệt của cô càng khiến người ngồi bên cạnh thêm phần thích thú. Ông Nhão chẳng có vẻ gì gọi là khó chịu. Lại kiên nhẫn áp người vào Nga.
Nga biết cô không thể kháng cự. Nếu như những cô gái khác vi phạm qui định của Bar chỉ mất tiền. Thì đối với cô, thái độ không hợp tác được coi là một vi phạm. Và hậu quả của việc này sẽ phải đánh đổi bằng việc ba của cô bị đối xử tệ bạc. Chỉ vì thái độ ương bướng của cô mà hôm qua, ông Thiên phải nhịn đói cả ngày. Nghĩ đến ba, Nga chấp nhận cam chịu những thứ nhơ nhuốc này.
Sau những ngày đầu tiếp khách, Nga nghiệm ra một điều rằng. Sự sợ hãi của cô chỉ khiến khách có thêm cơ hội tiếp cận để chiếm đoạt lấy cô. Vì thế, cô đã nghĩ ra nhiều cách để tự bảo vệ mình. Làm sao để khách chịu bỏ tiền ra mua rượu, bản thân cô không bị lạm dụng và cách để giết chết thời gian. Hơn ai hết, chính cô là người duy nhất có thể cứu lấy mình. Dù trong lòng phải chịu đựng biết bao tủi nhục, đau đớn không cùng, cô vẫn cố cắn răng giữ bình tĩnh và tỏ ra mạnh mẽ. Mỗi ngày, trước khi bước ra Mamba Bar để làm việc, cô tự nói với bản thân mình rằng, cô phải thoát khỏi nơi này, cô sẽ đưa được ba Thiên trở về Sài Gòn. Hình ảnh người mẹ già đáng thương đang nằm trên giường bệnh hối thúc cô từng phút từng giây. Mẹ và gia đình là sức mạnh vực cô đứng lên sau những chuỗi ngày sống trong bóng đêm tăm tối. Và anh, người đàn ông đã phụ bạc cô lại là ánh sáng duy nhất mà cô vẫn cố bám vào...
Những lần đầu tiếp rượu ông Nhão trong VIP, Nga luôn phải cắn răng chịu đựng những cái sờ mó, những cái hôn kinh tởm mà ông ra sức cưỡng đoạt cô. Những lúc đó, cô chỉ biết co ro giữ lấy thân mình, cố gắng chịu đựng hàng giờ liền và sau đó là vật vã khóc trong phòng vệ sinh. Cô ám ảnh đôi mắt đỏ ngầu đầy dục vọng của ông mỗi khi nhìn cô, cô kinh tởm khuôn miệng đầy mùi hút lá tanh tưởi của ông và nhất là bàn tay khô ráp của ông mỗi lần chạm vào những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể cô. Ông, cũng như những người khác đến đây mua vui, luôn xem cô như một món hàng, một món đồ chơi để tiêu khiển, để thoả mãn cơn dục vọng luôn soi sục trong người. Những gương mặt dâm dê của họ cứ ám ảnh cô trong những giấc mơ chập chờn không lối thoát...
Mỗi lần tưởng như gục ngã đến độ không thể gượng dậy đứng lên được. Hình ảnh của anh lại ùa đến trong tâm trí cô, vực cô đứng dậy, chua xót lau những giọt nước mắt cho cô. Có ảo tưởng quá không, khi cô có cảm giác anh như đang quanh quẩn bên cô. Rất gần nhưng lại rất xa. Sự thật quá rõ ràng rằng, anh đã bỏ rơi cô nhưng sao cô vẫn không chấp nhận được sự thật. Cô giận anh, cô căm hận anh nhưng sao cô cứ vẫn nhớ nhung anh da diết, yêu thương anh đến điên dại. Dư vị tình đầu của cô sao lại cay đắng thế này...
Những lần tiếp rượu ông Nhão sau này, Nga luôn nghĩ hết câu hỏi này đến câu hỏi khác để khiến ông bận rộn, không còn thời gian để mà va chạm vào người cô. Vốn là người khéo léo, nên cô nhiều lần thoát thân khỏi những người khách ham của lạ chỉ bởi lối tiếp chuyện thông minh của mình.
Phải cố câu giờ. Càng lâu càng tốt. Nga nghĩ thầm. Nếu kéo dài thời gian, cô không những không bị sờ mó mà còn có thể kiếm thêm được tiền. Nếu cô kiếm được đủ số tiền trong thời gian sớm nhất, ba cô sẽ được thả ra.
Ông hãy kể cho tôi nghe hôm nay ông đã làm gì? Công việc ông kể với tôi lần trước diễn ra tốt đẹp chứ? Nga đẩy nhẹ tay ông Nhão ra, cất giọng khe khẽ...
Ông Nhão nghe giọng nói dịu dàng và dáng vẻ e ấp của Nga thì hết mực si mê. Thái độ vồ vập ban đầu cũng từ từ rút lại.
Không biết có phải vì em mang đến may mắn cho anh không, mà kỳ rồi mọi việc đều diễn ra vô cùng suông sẽ. Nhất định, anh phải thưởng công cho em. Con mèo nhỏ nhắn đáng yêu này....
Vừa nói, ông vừa lấy tay vuốt nhẹ chiếc mũi cao thanh tú của Nga. Sau đó, ông vòng tay chạm vào vòng eo thon nhỏ của cô, áp khuôn miệng khô ráp vào chiếc cổ mịn màng của cô. Cô nghe hơi lạnh chạy dọc sóng lưng. Nhẹ nhàng đẩy tay ông ra...
Xin lỗi! Tôi cảm thấy nhột lắm...
Ông cười khà khà, mùi thuốc lá tanh tưởi làm Nga khó chịu.
Ông không cần phải thưởng công cho tôi. Bổn phận của tôi là phải làm khách vui lòng, khiến khách trở nên thư giãn hơn sau khi đến đây...
Ngoài miệng Nga nói vậy, nhưng trong lòng cô rất trông chờ vào những tờ tiền tip hậu hĩnh của ông Nhão. Ông là vị khách cho tiền cô nhiều nhất. Mặc dù, theo qui định của Mamba, cô phải giao nộp tất cả tiền tip của khách cho Mao. Ông chỉ trích 10% số tiền tip để trừ vào khoản nợ mà ba cô đã vay. Sau vài ngày làm việc, Nga cay đắng nhận ra rằng, tiền cô làm không đủ để trả tiền lời. Ngoài ra, Mao còn liệt kê ra đủ mọi chi phí cô cần phải thanh toán lại cho Mamba, nào là tiền ăn uống sinh hoạt, tiền quần áo mỹ phẩm và cả tiền mà họ đã đầu tư vào người cô. Dù hết sức bất bình nhưng cô không thể làm gì hơn ngoài việc cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Cô nghe theo mọi mánh phé của Mao bày ra để chiêu dụ khách mua rượu, mua thức ăn của bar và nhất là làm sao để có nhiều tiền tip. Cô tập uống rượu như uống nước lã để tiêu tiền của khách, cô cố gắng dịu ngọt không cay cú để khách vui lòng...Cô có thể làm mọi thứ để kiếm tiền. Miễn là cô không phải đánh đổi tấm thân trong sạch của mình là được.
Em thật là hiểu chuyện. Chẳng tiếc công tôi đợi chờ em cả buổi. Từ ngày đầu tiên gặp em, tôi đã thích em rồi...
Cám ơn lòng tốt của ông Nhão đây. Nhưng tôi chỉ là phận bèo bọt. Không dám mơ ước xa vời. Chỉ cầu mong ông Nhão thương tình, không khinh khi và cho tôi chút tôn trọng khi phải dấng thân vào cái nghề mà người đời khinh khi này.
Ai dám khinh khi em. Tôi rất tôn trọng em. Em biết đó...
Ngoài miệng hùng hổ nói vậy, nhưng Nhão cứ rà đôi mắt mình lên mọi bộ phận trên cơ thể Nga. Ánh mắt đỏ ngầu thèm khát không thể đè cô xuống mà cưỡng đoạt. Ông không thể chờ ngày đó đến. Ngày cô sẽ thuộc về ông.
Anh sẽ mang em ra khỏi nơi này. Ngày đó không còn xa lắm đâu. Anh thiệt là rất si mê em quá rồi, con mèo ngoan ạ...
Vừa nói, ông Nhão vừa chồm tới ôm lấy Nga một lần nữa khiến cô muốn nghẹt thở, mùi nước hoa nồng nặc của ông khiến cô muốn ói cả mật xanh. Cô lại đẩy nhẹ người ông ra, nhanh tay cầm lấy chai rượu rót vào ly.
Thôi nào. Ông hãy uống một ly cho ấm bụng.
Ông nhão cười khà khà, đưa ly rượu lên miệng uống, mắt cứ nhìn chằm chằm vào Nga. Nga nhìn ông nở nụ cười dịu dàng nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự khinh khi. Đàn ông các người đúng là cùng một thứ bội bạc. Có vợ con đuề huề mà vẫn muốn kiếm thêm của lạ bên ngoài. Cũng như ai kia, đã vứt bỏ cô một cách không thương tiếc vì một người con gái khác...
Em cũng uống một ly đi...Uống chút rượu sẽ thấy người phấn khích hơn.
Nhão chìa ly rượu về phía Nga. Cô đón lấy uống một ngụm đầy nhưng sau đó lại khéo léo tuôn vào một chiếc khăn tay mà cô luôn mang theo bên mình. Những ngày đầu cô làm việc ở bar, cô say bí tỉ chỉ sau vài giờ làm việc vì bị khách ép uống. Sau đó, cô được Mao chỉ vài chiêu đánh lừa khách, chỉ uống nhấp môi hoặc lén nhả ra giấy để tinh thần còn tỉnh táo làm việc cả ngày.
Ông Nhão không làm gì được Nga nhưng cũng không tỏ vẻ cáu gắt lắm. Ông bắt đầu những câu chuyện không đầu không đuôi mà Nga cũng chẳng thể nào để lọt vào tai những chữ nào. Sau một lúc hàn huyên, có vẻ như ông cũng muốn kết thúc nhanh câu chuyên để còn thời gian làm những chuyện khác. Thấy vậy, cô nhanh chóng đặt tiếp câu hỏi để ông không có cơ hội thực hiện ý định của mình.
Có lần, tôi nghe má Sen nói. Dường như, trước đây, ông đã từng gặp tôi. Nếu vậy, tại sao tôi lại không biết ông? Nga tò mò hỏi.
Ông Nhão phì cười, giọng cười nghe đến rợn người. Bộ râu quay nói cử động lên xuống theo từng cái nhép môi. Miệng nói, nhưng hai tay không ngừng mò mẫm thân thể thon thả của Nga. Cô co tay che người lại, từng cái chạm tay vào da thịt khiến cô rùng mình kinh tởm.
Thật ra, anh từng nhìn thấy em ở đại sảnh khách sạn. Lúc đó, trông em rất bần cùng nhưng khuôn mặt xinh đẹp vẫn sáng bừng giữa dòng người qua lại...Chính anh đã nhờ Maya mời em làm việc ở đây để anh có cơ hội lui tới...
Nga hơi bất ngờ. Thì ra, việc cô vào làm trong Mamba đã có sự sắp đặc bày bản từ trước mà cô không hề hay biết. Đẩy nhẹ người ông Nhão ra. Cô dịu giọng nói.
Vậy à. Thật cám ơn ông đã ưu ái tôi. Nhưng ông là người đã có gia đình. Tôi thực sự không muốn mình làm kẻ thứ 3 phá vỡ. Tôi có thể trở thành bạn tâm giao của ông. Lắng nghe ông và chia sẻ vui buồn cùng ông trong cuộc sống...
Ông Nhão đưa đôi mắt ngây dại mê say trong bóng tối nhìn Nga, tay vẫn không ngừng mơn trớn đôi chân dài mát rượi của cô.
Như thế thì còn gì bằng. Thật ra, anh sống với vợ chỉ vì hoàn cảnh. Em biết, anh là một chính trị gia. Gia đình mẫu mực rất quan trọng trong mắt công chúng. Anh không thể li dị vợ, anh sống với bà ta chỉ để che đậy cái vỏ bọc hoàn hảo bên ngoài. Lần đầu tiên anh gặp em, anh đã muốn chiếm hữu em...
Nga nhìn ông Nhão khinh bỉ, đàn ông trên thế gian này luôn có cách biện minh cho những việc làm dối trá của mình.
Tôi...Tôi nào biết gì về ông. Nếu chỉ mới gặp mặt, chưa biết gì về tôi...Sao ông lại có ý định chóng vánh như vậy?
Ông Nhão cười khà khà, khẽ rót vào tai Nga những lời đường mật khiến cô cố ngửa đầu sang một bên để né tránh.
Nhìn khuôn mặt ngây thơ của em, nhìn vẻ trong sáng thuần khiết của em khiến tôi muốn bao bọc lấy em. Tôi thề sẽ lo cho em về mọi mặt. Tôi rất muốn đưa em ra khỏi nơi này. Nhưng bây giờ, chưa phải là lúc. Em phải cố đợi thôi. Nhưng Sen đã đảm bảo với tôi rồi nên em đừng có lo. Ngoài tôi ra, không ai được phép làm tổn hại đến em.
Nga ngẩng người nhìn ông Nhão. Thì ra, trước giờ, Sen và Mao luôn đối đãi với cô đặc biệt hơn những cô gái khác trong Mamba là vì điều này sao? Thật ra, phía sau chuyện này là gì? Giữa ông Nhão và Maya có những giao kèo gì? Theo như những gì ông ta nói, mua cô ra khỏi nơi này để làm vợ bé cho ông ta không phải là chuyện khó. Vậy thì tại sao, ông ta phải chờ đợi? Thật ra, Maya muốn gì? Tại sao bà ta lại muốn cô làm việc ở Mamba? Nga mơ hồ suy đoán, chắc chắn bà ta muốn vắt kiệt sức của cô để kiếm thêm tiền? Thật sự, cô không hiểu. Càng nghĩ cô càng thấy cái địa ngục này thật đáng sợ. Cô càng ghê tởm hơn những con người mưu mô tà độc nơi đây...
Những ngày đầy biến động nặng nề trôi qua, Mamba như là một địa ngục trần gian đối với Nga. Hôm nay, cô phải tiếp từng đợt khách này đến đợt khách khác. Họ toàn là những thành phần rủng rỉnh tiền bạc và quẫn mỡ. Từ những người thanh niên trẻ đến những người trung niên tóc điểm bạc, đến cả những ông già lu thụ cũng bước vào đây. Từ những tay may mắn thắng bài tiền đầy ấp túi, đến những người kinh doanh khá giả. Từ những công tử giàu sụ đến những người có chức quyền trong bộ máy nhà nước Campuchia. Ngày ngày, Nga gặp mọi thành phần, mọi màu da, sắc tộc. Trong đó, không thiếu những đại gia người Việt Nam.
Nga nằm co ro trong góc phòng, khuôn ngực căng tròn phập phồng theo từng hơi thở nặng nhọc. Một tuần trôi qua đầy biến động nhưng may mắn thay, cô vẫn giữ được sự thanh thoát của thân thể và tâm hồn mình. Tuần này, cô tiếp khách ngoài bàn nhiều hơn trong VIP. Chủ yếu là chuyện trò, dụ khị khách mua rượu của Bar càng nhiều càng tốt. Ở đây, dù đôi khi vẫn bị sờ mó, nhưng cô cũng cảm thấy đỡ hơn việc phải đơn độc tiếp khách trong phòng VIP. Nơi cô thường xuyên bị mần mò thân thể. Những bàn tay dơ bẩn lần lượt in dấu trên cơ thể cô. Cô có cảm tưởng hàng tấn nước sạch mà cô cố dội rửa vào người cũng không thể nào tẩy bỏ được những vết nhơ đó.
Nhưng cũng khá là may mắn cho Nga, khi mà mọi việc vẫn còn chưa đi quá đà. Cô có quyền từ chối khi khách đòi hỏi hơn ở sự va chạm xác thịt. Dịch vụ ở phòng VIP không cho phép điều này. Thậm chí, Sen đã ra lệnh, cô không được phép đồng ý nhận dịch vụ tại phòng cao cấp. Điều đó đồng nghĩa với việc, cô không được mua bán dâm với khách. Trong khi đó, những cô gái khác đều làm việc này. Duy chỉ có cô và bé Lina thì không được. Nga lấy làm mừng thầm vì điều này. Có lẽ, trời Phật đã rủ lòng thương xót cho cô nên ban phép nhiệm màu kỳ diệu đến với cô chăng? Thế nhưng, cô vẫn tự hỏi. Tại sao, Maya lại ưu ái cho cô điều này? Bà ta vì thương xót cho cô. Hay thật ra, phía sau sự đối đãi đặc biệt này, bà ta đã có một kế hoạch u tối nào ghê gớm hơn chăng?
Các bạn đang xem tiểu thuyết Em Còn Yêu Anh Không? - Tác giả: Hanny Ho.
Vui lòng nhấp Next để xem chương tiếp theo!
Em Còn Yêu Anh Không? Em Còn Yêu Anh Không? - Hanny Ho