"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mai Hoa
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 57
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:22:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
iểu Oanh Oanh ngồi trên lưng Hàn Thiên, trên miệng nở nụ cười hạnh phúc.
Nếu được lựa chọn lại từ đầu, em nhất định cũng không muốn bỏ lỡ anh đâu Thiên à.... Yêu anh là lựa chọn chính xác nhất đời em.
Hàn Thiên lắm lấy bàn tay ấm áp của cô, ánh mắt nhìn về đoạn đường dài phía trước
- Tiểu Oanh, em có từng nghĩ trước đây chúng ta đã từng gặp nhau chưa hả???
Cô lắc đầu, đôi môi hôn lên vành tai anh mà cắn nhè nhẹ.
Nếu trước đây đã từng gặp nhau thì chúng ta đã yêu nhau từ lúc đấy rồi chứ đâu phải đợi đến bây giờ a.
- Chưa gặp, nhưng gặp muộn như vậy cũng tốt, em sẽ không phải nhức đầu với anh dài thêm mấy năm
Hàn Thiên thở dài, âm thanh từ miệng phát ra dịu dàng như làn nước mùa thu
- Em không chỉ ngốc đâu Oanh à, em còn rất hay quên nữa. Chẳng phải nói sẽ trả thù anh sao???? vậy mà có mấy năm đã quên sạch sẽ rồi.
Tiểu Oanh Oanh nhíu mày, lời lẽ thốt ra đầy nghi vấn
- Lè Thiên, anh nói cái gì vậy. Nghe chẳng liên quan nha, anh nói chuyện khó hiểu hồi nào vậy hả???
Hàn Thiên vẫn tiếp tục bước đi, mặc kệ những lời nói léo nhéo trên lưng mình. Tiểu Oanh Oanh không ngừng huyên thuyên 1 mình, mệt mỏi cũng ngủ thiếp đi trên tấm lưng ấm áp và vững chãi của anh.
Dù phải cõng em cả đời, anh cũng không hổi tiếc. Mãi mãi ngoan ngoãn như vậy nhé, đừng chạy lung tung nữa. Tìm em mệt nắm.
*****************
Tiểu Oanh Oanh thức giấc, ánh mắt nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh mà nheo mắt nhìn. Hàn Thiên đang nằm ngủ bên cạnh cũng bị cô chọc cho phát bực.
- Tiểu Oanh Oanh, anh đang rất mệt nha.
Tiểu Oanh giả vờ như không nghe thấy gì, đôi tay vẫn làm loạn trên người anh. Hàn Thiên thật sự bất lực với cô, khẽ nhíu mày.
- Ngoan ngoãn không thì bảo???
Tiểu Oanh lắc đầu, khuôn mặt thách thức trưng ra.
Em đúng là coi trời bằng vung rồi, đã vậy anh sẽ không tha cho em nữa.
Hàn Thiên kéo mạnh cô về phía mình, ánh mắt nhìn cô đầy sát khí. Tiểu Oanh Oanh cảm nhận được sự nguy hiểm này, khẽ mở miệng van xin
- Em sẽ báo cảnh sát nếu như......
Chưa kịp nói hết câu, Tiểu Oanh đã bị anh bịt miệng. Đôi tay đầy ma lực khiến cơ thể cô nóng ran
- Sau khi ăn em xong, anh sẽ đưa em đến đồn cảnh sát.
Tiểu Oanh Oanh lấy tay che khuôn mặt ửng hồng. Cả người bị lột sạch không còn một mảnh giáp che thân, bị ăn từ đầu đến cuối không sót lại gì.
......................
Tiểu Oanh Oanh nằm trên giường mệt mỏi, khẽ đánh vào người tên chủ tịch hách dịch bên cạnh
- Anh phải đền cho em....huhu
Hàn Thiên kéo cô lại gần mình, hơi thở ấm áp phả vào vành tai cô đầy ma mị
- Anh sẽ đền, nhưng để tối nha.
Tiểu Oanh Oanh khuôn mặt biến sắc hoàn toàn, chỉ định khiến Hàn Thiên phải chịu trách nhiệm chứ đâu phải muốn chuyện này lại tiếp tục xảy ra như vậy.
- Hàn Thiên, anh là đồ biến thái
Anh xiết chặt lấy cô trong tay, đôi môi nhếch lên 1 nụ cười tuyệt đẹp - Yêu anh thì em cũng biến thái hoàn toàn rồi, còn cựa quậy nữa anh sẽ không chờ đến tối đâu.
Yêu anh thì đâu có nghĩa em biến thái giống anh đâu, Hàn Thiên biến thái.....Hàn Thiên biến thái.......Hàn Thiên biến thái........ anh là của em.
************************************************************************************************************************************
Hàn Mạc nằm trong bệnh viện, trong tình trạng gần đất xa trời.
Ông nhếch miệng cười, ánh mắt buồn rầu nhìn xa xăm
Bao nhiêu năm qua ta đã gây ra quá nhiều tội lỗi, để bây giờ phải gặp quả báo thật sự. Hàn Thiên, ta có lỗi với con. Ta đã không dạy con cách yêu thương, không dạy con những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, để Tiểu Oanh Oanh bị kẻ thù bắt cóc..... rồi để chuyện này xảy ra. Hai con có thể hiểu nỗi lòng của người cha sai trái này không hả????? đừng tiếp tục nhấn sâu vào tội lỗi nữa, tình cảm dù lớn đến mấy cũng không thể đi quá giới hạn được. Đừng sai lầm giống như ta, ta đã yêu chính em gái của mình để rồi phải trả giá bằng cách mất đi người con gái ấy mãi mãi. Yêu thương không phải sai, nhưng yêu người không lên yêu chính là sai lầm lớn nhất của con người.
Hàn Y Y.... Anh sai rồi, anh đã sai quá rồi. Con gái của chúng ta trở về rồi em à, nó xinh đẹp giống như em vậy nhưng nó lại đi nhầm đường giống chúng ta. Anh đã tìm kiếm nó khắp nơi, nhưng cuối cùng lại để nó biến mất khỏi tầm tay của người cha này. Anh chưa bao giờ chăm lo cho nó, cũng chưa bao giờ được nghe nó gọi là " Cha ". Có lẽ đối với anh từ đó đã quá xa xỉ, anh không xứng đáng phải không em. Anh đã quá yêu em, vì tình yêu mà khiến anh biến thành 1 con quái vật, hãy mang anh đi..... xin em.
Hàn Y Y như nghe được tiếng lòng của ông, thân ảnh mờ nhạt xuất hiện trong bóng tối.
Hàn Y Y tiến đến, ánh mắt buồn khẽ rơi lệ. Hàn Mạc đưa tay lau đi giọt nước mắt trên khóe mi bà.
- Hàn Y, em đến đưa anh đi phải không???
Hàn Y Y lắc đầu, lời lẽ thốt ra đầy buồn bã
- Hàn Mạc, chuyện đã qua xin anh đừng nhắc lại nữa. Thời gian đã qua lâu lắm rồi, vết thương lòng cũng dần phai nhòa theo năm tháng. Mọi chuyện không hẳn đã là quả báo đâu anh, ở lại bù đắp cho Tiểu Oanh đi, hãy yêu thương nó thay cả phần của em.
******************
Tiểu Oanh Oanh sau khi bị anh làm cho toàn thân rã rời cũng được nghỉ ngơi. Hàn Thiên sắn tay áo xuống bếp lấu cơm, còn cô thì nằm trên giường đọc báo.
Tiểu Oanh Oanh vứt tờ báo qua 1 bên, chạy xuống lầu xem Hàn Thiên lấu nướng như nào.
Khuôn mặt anh khẽ mỉm cười nhìn cô - Sao hả, nhìn anh chằm chằm vậy có ý gì???
Tiểu Oanh Oanh không để ý anh, đôi chân chạy đến chỗ đồ ăn - Anh cũng biết lấu ăn à, chủ tịch đại nhân không chỉ đẹp trai mà cũng rất giỏi nghen.
Bây giờ mới biết anh có giá như vậy đấy
Tiểu Oanh ôm lấy anh từ phía sau - Hàn Thiên, nếu em biết lấu ăn.... nhất định sẽ lấu cho anh ăn. Nhưng em học hoài không được, nên anh lấu cho em ăn cả đời nhé.
Hàn Thiên bĩu môi, hai tay xoa xoa thái dương
Tiểu Oanh Oanh.... rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện mà em không biết làm nữa hả, anh thật sự muốn bái em luôn á
- Vậy tí nữa ngoan ngoãn không chống đối thì có thể anh sẽ suy nghĩ lại yêu cầu này
Tiểu Oanh Oanh trợn trừng mắt, cả người đổ ụp xuống đất thở dài.
Hàn Thiên đúng là quá bức người, lấy việc ăn cô ra để trao đổi cơ đấy.
- Hàn Thiên, em hối hận rồi nha, anh càng lúc càng lấn tới.
Hàn Thiên khẽ cúi người xuống, khuôn mặt tiến đến đầy tà khí. Tiểu Oanh Oanh nhanh tróng lùi lại
- Này, anh lấn tới lấn lui như vậy.... không thú vị đâu nhé
Hàn Thiên tóm lấy cô, bế gọn Tiểu Oanh trên tay, gương mặt tuấn mĩ nở nụ cười.
- Đừng giận, anh sẽ lấu cho em ăn.... Lấu đến lỗi em phát trán thì cũng không được kêu ca đâu á.
Tiểu Oanh Oanh ôm chặt lấy cổ anh, khuôn mặt ửng hồng
Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm - Mai Hoa