The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Mai Hoa
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 57
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 03:22:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
uản lí mở cửa bước vào phòng, nhìn Hàn Thiên nằm trên giương đầy mệt mỏi u sầu quả là rất thảm. Khẽ lắc đầu rồi nhẹ nhàng đặt trên bàn 1 li nước trắng và 1 vỉ thuốc hạ sốt.
Cánh cửa phòng khép lại, để lại không khí u ám bao quanh căn phòng. Cả cơ thể mệt mỏi vì ngấm mưa, trái tim vẫn không ngừng rỉ máu.
Đôi môi vẫn vang lên tiếng gọi Tiểu Oanh Oanh trong giấc mơ.
Người con gái trong màn xương dày đặc, đôi tay nhuốm đầy máu tươi, ánh mắt nhìn anh đầy thù hận. Anh cố gắng đuổi theo nhưng hình bóng ấy cứ mãi xa dần trong màn xương trắng mờ ảo, để lại 1 nỗi cô đơn hiu quạnh.
Nếu đã không thể níu giữ 1 người, thì chi bằng để người bước đi trong lặng lẽ còn hơn tạo ra sóng gió khôn lường.Khổ nổi chủ tịch đại nhân từ xưa tới nay không quen cảm giác mất mát, nhưng giờ nếm thử quả là không tệ chút nào, thấm đến tận tim gan.
Đôi mắt khẽ mở, cả người ướt đẫm mồ hôi. Cũng may chỉ là 1 giấc mơ, hình ảnh ấy quá lỗi đáng sợ. Có nghĩ anh cũng chưa tùng nghĩ có ngày Tiểu Oanh Oanh lại trở lên đáng sợ như vậy, nhưng dù cô có biến thành đại ác ma thì tình cảm cũng không thể mai một.
Tiểu Oanh, em thực sự rất giỏi làm tổn thương người khác. Sau khoảng thời gian làm anh nhớ đến điên dại và trở lại đâm vào tim anh 1 nhát sâu. Anh thật sự đã quá yêu em và không thể dừng lại nữa rồi.
*********************
Tiểu Oanh cô cũng dần tỉnh giấc, đối diện là gương mặt của Tiểu Phong. Tiểu Oanh ngồi dậy, căn phòng này không phải là phòng cô mà là phòng ngủ của Tiểu Phong. Anh vẫn đang chìm vào giấc ngủ bình yên và không biết Tiểu Oanh đã thức dậy, ánh mắt đang ngắm nhìn anh chăm chú.
Khuôn mặt đẹp tựa thiên thần, từng đường nét trên gương mặt anh đều rất hoàn hảo đến độ hoàn mĩ. Tiểu Oanh bĩu môi, lí do khiến cô không thể xinh đẹp toàn vẹn cũng là do con người này. Nếu không phải vì anh đã lấy hết cái đẹp và nhường lại nhan sắc thừa thãi cho cô thì giờ đâu có tệ hại đến vậy.
Tiểu Phong bị ánh sáng chiếu từ ngoài cửa chiếu vào làm tỉnh giấc, đôi mắt hé mở đã nhận ra sự có mặt của Tiểu Oanh cô trong tầm nhìn liền kéo cô vào lòng ôm chặt như 1 cái gối ôm.
- Tiểu Phong, anh có bỏ ra không thì bảo? em sắp bị anh làm cho chết bẹp rồi - Tiểu Oanh không ngừng cử động chống lại hành vi xấu xa của Tiểu Phong, nhưng cũng không thể đẩy ra 1 mm nào.
Anh vẫn còn ngái ngủ, rướn người kéo lại dèm cửa và tiếp tục ngủ với Tiểu Oanh Oanh trong tay - Nhắm mắt lại đi, anh chưa muốn dậy.
Tiểu Oanh Oanh cũng ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ tiếp, dẫu sao thứ mà cô giỏi nhất vẫn là ngủ. Nhưng từ khi vào Hàn Thiên làm việc thì thói quen này cũng đã dần sửa đổi. Tiểu Oanh cô lại nghĩ đến người tên Hàn Thiên, trong lòng lại thấy hơi nhói lại.
**************
Tiểu Oanh tỉnh giấc, quay sang bên cạnh thì Tiểu Phong đã biến mất. Đôi chân trần bước xuống giường đi về phía cửa chính dẫn ra 1 khu vườn lớn.
Trên nền là những thảm cỏ xanh mướt vẫn còn ươn ướt bởi những giọt sương long lanh đậu bên trên thảm cỏ, khi ánh nắng chiếu xuống khiến chúng tỏa ra ánh hào quang lấp lánh. Xung quanh là những khóm hoa đủ loại đủ màu, những hàng cây lá tím đung đưa theo làn gió nhẹ trong lành tươi mát của buổi sớm
Đôi mắt Tiểu Oanh dừng lại ở giữa khu vườn nơi có 1 cái xích đu nhỏ đang nằm im lìm bên cạnh hồ nước. Cô bước đến, đôi chân trần chạm trên lền cỏ mềm và mát lạnh, nước trong hồ xanh mướt và dịu mát. Những con cá flame angel, regal tang.... đang bơi dưới lòng hồ tạo lên 1 khung cảnh tuyệt đẹp.
Tiểu Oanh lướt nhẹ đôi tay trắng nõn trên mặt hồ, cảm nhận sự tươi mát mà thân quen.
Cũng đã lâu cô chưa đặt chân đến nơi đây, khu vườn đã gắn bó với tuổi thơ dữ dội. Nơi đây vẫn là 1 thiên đường tươi đẹp, chỉ có điều mọi thứ đã khác với trước kia quá nhiều. Những người thân của cô đã đi đến 1 thế giới khác bỏ lại cô trên cõi đời này, khung cảnh này dù đẹp đến mấy thì cũng đượm buồn.
Tiểu Phong ôm cô từ phía sau, trên môi vẫn còn vương lại nụ cười
- Em có thíc không hả - Âm thanh trầm ấm vang lên nhẹ nhàng
Tiểu Oanh khẽ gật đầu, đôi tay chỉ về hướng của những bông hồng juliet - Tiểu Phong, em muốn anh hái nó
Anh nhíu mày nhìn về bên kia hồ nơi có những bông hoa hồng juliet đang khoe sắc - Tiểu Oanh, để anh kêu người lội qua hồ lấy về cho em
- Không, em muốn anh qua hái nó -Tiểu Oanh giật mạnh áo anh, đôi tay kéo Tiểu Phong đi về phía hồ
Tiểu Phong thở dài, cũng chịu gật đầu đồng ý - Thôi được... để anh qua đó
Tiểu Phong lội xuống hồ nước trong xanh, bên dưới được lát đá cẩm thạch sáng loáng. Cả người bơi về phía bên kia hồ, làn nước mùa thu khiến anh thấy hơi lạnh nhưng cũng không là gì so với việc hái hoa cho Tiểu Oanh cô.
Sau khi đã dùng dao cắt từng cành một, anh bước xuống hồ bơi về phía Tiểu Oanh đang đứng, đôi tay nhẹ nhàng giơ cao đóa hoa khỏi mặt nước để chúng không bị nước làm ướt.Đến khi ngoi lên khỏi mặt hồ thì cả người anh cũng ướt sũng, đôi tay đưa đóa hoa hồng juliet cho cô
Tiểu Oanh cầm lấy chúng,những cánh hoa xếp đều đều tỏa mùi hương nhè nhẹ nhưng vô cùng quyến rũ. Tiểu Oanh bị chúng làm mê mẩn tâm hồn, 1 thói quen đã lâu không lặp lại.
Tiểu Phong chợt hắt xì.... cả người hơi run vì lạnh. Tiểu Oanh dừng lại, đôi mắt nhìn anh xem xét tình hình rồi cũng chạy đi lấy khắn lau người cho anh.
- Anh cảm rồi - Tiểu Oanh cầm nhiệt kế trong tay, đôi mắt nhìn anh thấy có lỗi
Tiểu Phong xoa đầu cô, trên môi vẫn nở nụ cười - Chỉ cần em vui, anh có thể làm tất cả
Cô ngồi xuống giường, đôi tay áp vào má anh, rướn người ôm chặt lấy anh.
Tiểu Phong, em thật sự rất yêu anh, anh trai à. Tình yêu này khác với tình yêu mà em dành cho Hàn Thiên, em có thể để mất người em giành chọn trái tim nhưng không thể nào để tuột mất anh.
Tiểu Phong nhìn cô, khuôn mặt nhỏ nhắn áp vào lồng ngực đang đập rộn ràng của anh. Đôi tay chạm lên bờ môi ửng hồng đầy quyến rũ, khẽ nâng đầu cô lên và đặt lên đó 1 nụ hôn. Tiểu Oanh Oanh cũng từ từ chấp nhận điều này, đôi mắt khép lại tận hưởng cảm giác ngọt ngào.
****************************************
Bầu trời đang chìm vào màn đêm tĩnh mịch, nhìn người con gái ấy đang nằm trên giường chìm vào giấc ngủ bình yên. Tiểu Phong vuốt nhẹ trên bờ má mềm mại của cô, đôi môi đặt lên đó 1 nụ hôn.
- Từ giờ, anh sẽ bảo vệ cho Tiểu Oanh, tuyệt đối không được để cô ấy bị tổn hại dù chỉ là cái móng tay.
- Dạ
Tiểu Phong bước đi, trên miệng nhếc lên 1 nụ cười tuyệt đẹp.
Anh sẽ không để bất cứ kẻ nào làm hại em, chính tay anh sẽ giải quyết tất cả.
Chiếc lamborghini reventon lướt đi như 1 làn gió, trong phút chốc đã dừng lại ở 1 quán bar. Bên trong, tiếng nhạc và những tiếng la hét ồn ào của những con người thíc cảm giác phiêu. Tiểu Phong nhìn về hướng 1 cô gái ăn mặc thiếu vải, cả người đang bay nhảy theo điệu nhạc sập sình
Tiểu Băng dừng lại, tiến đến phía quầy và gọi 1 chai scotch, cái vị cay lồng sộc vào mũi khiến toàn thân lại càng thêm choáng váng. Tiểu Phong giật lấy chai rượu trong tay cô và lém mạnh xuống đất 1 cách phũ phàng. Đôi tay kéo mạnh cô ra khỏi quán.
- Tiểu Băng bị kéo đi cũng không 1 lời phản kháng cho đến khi cả người bị văng mạnh vào bức tường. Cô mệt mỏi ngẩng lên nhìn người đang đứng trước mặt mình. Đôi môi khẽ mấp máy
- Tiểu.... phong
- Phải... vẫn còn nhận ra anh sao hả? Câu hỏi vang lên, đôi tay anh bóp chặt lấy cổ cô ghì vào tường.
Tiểu Băng bị anh làm cho sợ hãi, cố gắng vùng vẫy cũng chỉ trong vô vọng - Thả.... thả.....em..... ra.
Tiểu Phong chờ đến khi cô sắp không thể thở nổi nữa mới chịu buông tay để cô rơi tự do xuống đất. Cô ôm lấy cổ mình ho xù xụ, cảm giác khó thở và đau đớn ban nãy làm cô thấy tỉnh khỏi cơn say.
- Nếu muốn sống thì tốt nhất đừng động đến Tiểu Oanh Oanh, nếu cô giám làm hại em gái của tôi nhất định cô sẽ phải trả giá - Tiểu Phong sau khi đã tung ra lời đe dọa khiến Tiểu Băng sợ đến xanh mặt thì cũng xoay người bước đi.
Tiểu Băng nhìn anh bằng đôi mắt căm thù, tia nhìn nổi lên những sát khí cao ngun ngút.
Tiểu Oanh Oanh thì ra là em gái của anh sao hả.... như vậy thì đã sao?, tôi sẽ không quên ngày hôm nay, nhất định sẽ khiến mấy người phải trả giá đắt.
Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm - Mai Hoa