Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nhock Tomy
Số chương: 525 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2846 / 35
Cập nhật: 2017-08-19 15:46:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vô Địch, Vô Địch!
ống! Hống! Hống!
Mỗi một thần niệm của Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào đều phát ra những tiếng gầm thét phẫn nộ điên cuồng, vừa giống như một con trâu điên, lại tựa như một con dã thú tức giận đến mất hết cả lý tính.
Sỉ nhục, đây là một sự sỉ nhục vô biên.
Phạm Vân Đào thân là gia chủ Phạm gia, một thế gia nghìn năm, quyền thế còn vượt qua cả hoàng đế không biết bao nhiêu lần. So với dạng lãnh tụ thánh địa lại càng có một loại cảm giác ưu việt hơn rất nhiều.
Đối với một gia chủ như hắn, tất cả những thánh địa kia đều bàng môn tà đạo, bản thân vốn cao cao tại thượng, vậy mà hiện giờ lại bị kẻ khác nắm lấy cổ, trực tiếp bắt giữ, làm sao có thể chịu được?
Lòng tự trọng của hắn tuyệt đối không thể cho phép bản thân bị vũ nhục như vậy được.
Vì thế, trong khỏanh khắc, mỗi một thần niệm của hắn đều chuyển động kịch liệt, mãnh liệt vận chuyển đại thần thông trong Lục Đạo Phạm Thư.
- Thiên nhân vưu lượng, nghiệp súc sinh trường, ác quỷ man xi, tu la bạt vương! Lục cực huyền nghiên, đại hoang thành hoàng...Đỡ lấy một chiêu Đại Phạm Băng Thiên Chủy của ta!
Bị Hồng Dịch cường ngạnh túm lấy cổ, Phạm Vân Đào không ngờ lại có thể xoay đầu lại, hai tay giương lên, hướng về phía phía mặt mà lật ngược lại.
Nhất thời từng luồng từng luồng tinh quang sáng chói từ quyền đầu cuồn cuộn bộc phát ra, lao thẳng vào lồng ngực Hồng Dịch.
Một quyền bạo kích đến, Hồng Dịch đột nhiên cảm thấy từ bốn phương tám hướng, từ sâu thẳm trong không gian, một cỗ nguyên khí không gian điên cuồng đổ sập xuống, chẳng khác gì dòng ngân hà trên bầu trời bất ngờ bị kẻ nào đó chặt đứt, cường ngạnh trút xuống vô cùng vô tận trọng thủy.
Thế nhưng Hồng Dịch cũng không mảy may quan tâm.
- Ba la yết đế, ba la tăng yết đế, nan đà sắc, nan đà ba la ấn!
Một chưởng Ba La Ấn kích sát ra. Đây là vương giả trong các loại pháp ấn, là chí tôn trong vạn phật vạn đạo.
Quả Nhân Quả nhất thời liền xuất hiện trong lòng bàn tay Hồng Dịch, sau đó bắn ra, đánh về phía Đại Phạm Băng Thiên Chủy của Phạm Vân Đào.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Thân thể của Phạm Vân Đào chạm phải nhân quả, nhất thời bị một quyền của Hồng Dịch chấn động, cơ thể run rẩy, trên người phát ra một loạt âm thanh răng rắc răng rắc, tựa như xương cốt bị nghiền nát, đây chính là âm thanh của bạo tạc của thần niệm.
Sau đó, Hồng Dịch không chút lưu tình nào, tiếp tục tung ra một quyền kích sát tới, trực tiếp nện xuống cơ thể Phạm Vân Đào, trong thoáng chốc toàn bộ thần niệm trên thân thể Phạm Vân Đào đều tản mát, biến thành năm vạn khối thần niệm bay tứ tán khắp không gian.
- Thu!
Hồng Dịch không hề động dung, hai tay vặn lại, tuôn ra một luồng kim quang thật lớn, thi triển Nhiếp Nã thần thông trong Như Lai Thần Chưởng, trong nháy mắt mang toàn bộ thần niệm của đối phương hút vào trong thân thể, giam giữ lại.
Phạm gia gia chủ công lực ngập trời, là cao thủ năm lần lôi kiếp, tương đương với cảnh giới nhân tiên, vậy mà ngay cả chạy trốn cũng không có cơ hội, hiện giờ đã bị pháp lực cường đại của Hồng Dịch giam giữ toàn bộ thần niệm linh hồn, sống chết cũng chưa rõ.
Mọi quyền thế, uy vọng, cái gì là gia chủ thế gia nghìn năm, nắm giữ trong tay lực lượng khổng lồ, tất cả đều trở thành mộng ảo.
Hiện tại Hồng Dịch đã mặc Như Lai Cà Sa trên người, phát huy ra một phần lực lượng của áo cà sa.
Loại lực lượng này lại càng tương hỗ phối hợp với Như Lai Pháp Ấn mà hắn tu luyện, kết hợp lại khiến cho sức mạnh tăng lên, làm cho lực lượng của hắn tăng lên nhiều, đến thẳng cảnh giới tạo vật chủ.
Với Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm trong tay, bằng vào tu vi sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, ngưng luyện Như Lai Pháp Ấn, kết thành Nhân Quả, lại càng mặc thêm Như Lai Cà Sa, mượn dùng thần lực của cà sa, cho dù là cao thủ cấp tạo vật chủ như Nguyên Khí Thần có đến đến, chỉ cần bằng vào cỗ lực lượng này cũng không hẳn là không thể chấn nhiếp được hắn.
Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm!
Như Lai Pháp Ấn!
Như Lai Cà Sa!
Hai đại khoáng thế thần khí, một đại khoáng thế thần thông, hơn nữa còn có cả lực lượng của cao thủ sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, một cỗ lực lượng như vậy lợi hại đến chừng nào đây?
Phạm Vân Đào gặp phải nguy hiểm, ba đại gia chủ ở bên dưới liền cảm ứng được, cấp tốc lao đến cứu viện, thế nhưng đã không kịp nữa rồi!
Phạm Vân Đào đã bị Hồng Dịch thu sạch linh hồn!
- Hồng Dịch! Ngươi có biết ngươi đã phạm vào tội lớn gì không? Ngươi đã bắt giữ giam cầm gia chủ một đại thế gia! Hậu duệ của thánh nhân! Huyết mạch của thánh nhân!
Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn hiện lên trong không gian gấp khúc, rít lên từng tiếng phẫn nộ.
- Còn không mau mau thả Phạm gia chủ ra! Chúng ta còn cơ hội thương lượng, bằng không tất sẽ không tránh khỏi kết cục không chết không thôi! Hoàng thất Đại Kiền cũng không dám xen ngang vào việc của những hậu duệ thánh nhân chúng ta. Hồng Dịch ngươi chỉ là một nhân vật nhỏ bé không chút căn cơ, huyết thống thấp hèn, vậy mà dám đại nghịch bất đạo sao!
Tôn gia gia chủ quát lớn một tiếng!
- Chúng ta đi! Tóm lấy hắn, để cho một trăm lẻ tám thế gia trong thiên hạ biết được!
Ngô gia gia chủ chợt quát lên một tiếng, mây đen từ trên người cuồn cuộn tản ra, thôi động uy lực của Diêm Phù Đại Trận.
- Chẳng lẽ các ngươi còn tưởng rằng hôm nay có thể thoát ra khỏi tòa đại trận này sao? Quả thực là si tâm vọng tưởng. Phạm Vân Đào là bài học cho các ngươi đấy. Các ngươi ám toán ta trước, những lời lẽ vô sỉ như vậy còn có thể nói được sao? Các ngươi muốn kích giận ta, để ta giết chết Phạm Vân Đào, trúng quỷ kế của các ngươi! Sau đó các ngươi liền đồng loạt ra tay bắt giữ ta chứ gì?
Hồng Dịch lạnh lùng cười.
Hắn cũng biết, những thế gia gia chủ này quát mắng hắn cũng chỉ vì muốn hắn tức giận, mượn đao giết người, hủy diệt toàn bộ thần niệm linh hồn của Phạm gia gia chủ, từ đó bọn họ chiếm sẽ chiếm được không ít chỗ tốt.
Hơn nữa ba tên gia chủ kia, trong lúc quát mắng, thân hình cũng liền biến mất, hiển nhiên là muốn bỏ chạy!
Ba kẻ này, mỗi người đều là nhân vật giảo hoạt.
Thế nhưng Hồng Dịch có thể trúng kế dễ dàng như vậy sao?
Những kẻ này, hôm nay, một kẻ cũng không thể rời đi, mỗi một kẻ chạy thoát đều là tâm phúc đại họa.
Nói không chừng sau này bọn họ sẽ thực sự liên hợp tất cả các thế gia lại đối phó với hắn. Đến lúc đó hắn song quyền cũng khó địch nổi bốn tay, hơn nữa còn phá hỏng đại kế biên soạn sách của hắn.
Nhìn thấy Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn trong lúc nói chuyện, thân hình cũng dần biến mất, thanh âm trở nên hư vô mịt mờ, hoàn toàn ẩn dấu trong đại trận, tựa hồ như muốn lợi dụng trận đồ của Diêm Phù Đại Trận để trốn đi.
Thân thể Hồng Dịch chợt chớp lên, sống lưng dựng thẳng, cả người đứng giữa không trung bên trong Diêm Phù Đại Trận, vạt áo tung bay, đai ngọc phất phơ, sau đó hắn giương hai tay lên, hướng về bốn phương tám hướng mà vặn xoắn lại, liên tục xuất ra trên trăm quyền.
Đại Thiên, Trí Tuệ, Bồ Đề,..., toàn bộ các loại pháp ấn đều được thi triển ra!
Mười đại pháp ấn động cùng xuất ra một lúc!
Ô ô, ô ô, ô ô!
Trong thoáng chốc, toàn bộ lực lượng xưng bá hiện tại liền hàng lâm xuống đại trận.
Như Lai Cà Sa trên người Hồng Dịch dường nhưu cảm ứng được quyền thế của Hồng Dịch, linh tính bên trong cũng mặc sức mở rộng lực lượng bản thân, từng luồng kim quang xuyên phá qua màn mây đen dày đặc, đánh cho toàn bộ âm lôi thành hư vô.
Cả tòa đại trận đều phát ra những tiếng quỷ khóc thần sầu, tựa như toàn bộ đại trận cũng bị lực lượng của Hồng Dịch rung chuyển, đánh bại.
- Phá! Phá! Phá!
Hồng Dịch cảm giác được Như Lai Pháp Ấn bản thân phối hợp với Như Lai Cà Sa, uy lực tăng lên một bước lớn. Lực lượng trong lúc tăng lên, khí phách lại càng thêm hùng hồn.
Ba luồng âm thanh gầm rống liên tiếp vang lên.
Gió cuốn mây tan.
Trong ẩn ẩn hiện hiện, mây đen trong toàn bộ đại trận hoàn toàn bị xua tan, sau đó từ lòng bàn chân của Hồng Dịch xuất hiện một tấm mai rùa có diện tích hơn mười dặm.Trên tấm mai rùa hiện lên cửu cung hoa văn vuông vức tựa như ruộng đồng. Trung tâm của cửu cung hoa văn đều phát ra những cỗ lực hút cường đại, mang Giáp Ất Thanh Long Mộc cùng tám kiện thần khí khác đồng loạt hút vào bên trong.
Trong hư không loạn lưu, mây đen hoàn toàn tan biến!
Diêm Phù Đại Trận cứ như vậy thoáng chốc bị Hồng Dịch phá tan! Hiện ra diện mạo vốn có!
Cả tòa đại trận là một tấm mai rùa có diện tích hơn mười dặm, thậm chí lên tới cả trăm dặm.
Tất cả mây đen, âm lôi, không gian xếp tầng, trận thế giống như mê cung, đều là do tấm mai rùa khổng lồ này tạo thành.
Đây là nguyên hình của Diêm Phù Đại Trận!
- Hỏng rồi!
Ba màn hào quang hình vỏ trứng hạ xuống tấm mai rùa, đứng lại trong cửu cung đồ hình, đây chính là ba vị thế gia gia chủ.
Ba vị thế gia gia chủ này đang định thu hồi lại tấm mai rùa này, thế nhưng thật không ngờ rằng Hồng Dịch vốn đang đứng trong đại trận, bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ thần lực xưng bá hiện tại, uy lực không thể địch nổi, chấn động toàn bộ đại trận, đánh tan tất cả mây đen.
Diêm Phù Đại Trận uy mãnh như vậy không ngờ lại bị ngăn chặn lại.
- Sao có thể như vậy được! Cho dù là cao thủ sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, trong tay cầm Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm cũng không thể nào có lực lượng cường đại như thế được, chẳng lẽ Như Lai Cà Sa thực sự lợi hại như vậy sao!
Tôn gia gia chủ nhìn tấm mai rùa khổng lồ chẳng khác nào một hòn đảo dưới chân, sau đó ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh Hồng Dịch lơ lửng giữa bầu trời, khuôn mặt trở nên vàng như đất.
Thế nào gọi là "mặt vàng như đất"? Hiện giờ Tôn gia gia chủ hoàn toàn thể hiện một cách chính xác định nghĩa của cụm từ này.
Tuy nhiên dù sao hắn cũng là lãnh tụ một thế gia, bản thân là một nhân vật tu hành đại thành. Trong chốc lát liền có thể trấn định trở lại, nghiến răng một cái, hơn một vạn thần niệm từ trên cơ thể tuôn ra bên ngoài.
- Vạn! Binh! Đấu! Sát!
Một luồng sóng dao động pháp lực cường đại từ trong thần niệm của hắn truyền ra bên ngoài, gần như trong nháy mắt lập tức bùng nổ thiêu đốt!
Thần niệm vừa được thiêu đốt lập tức liền thôi động đại thần thông!
Đây chính là tuyệt học của Tôn gia, Vạn Binh Đấu Sát Quyền!
- Ba mễ ba hống, sắc tức thị không, không tức thị sắc, không trung vô sắc! Nã!
Hồng Dịch không hề liếc mắt, người lơ lửng giữa không trung, phất tay tung ra một chưởng. Một bàn tay thật lớn nhất thời giáng xuống trước mặt Tôn gia gia chủ, một luồng pháp lực cuồn cuộn trực tiếp giam cầm toàn bộ thần niệm đang được thiêu đốt của hắn, tất cả trong nháy mắt liền lọt vào trong tay Hồng Dịch.
Hồng Dịch không ngờ lại cường ngạnh chặn lại quá trình thiêu đốt thần niệm thi triển đại thần thông của đối phương!
Từ đó có thể thấy pháp lực của hắn cao hơn đối phương đến ba bốn lần.
Tôn gia gia chủ này là cao thủ bốn lần lôi kiếp, cũng là hạng nhân vật truyền kỳ, truyền thuyết trong giới tu đạo! Thế nhưng căn bản hoàn toàn không thể nào chống lại Hồng Dịch.
Bốn đại gia chủ, Phạm gia gia chủ bản thân là cao thủ năm lần lôi kiếp, thần niệm cường đại vô cùng, tương đương với cao thủ sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, những kẻ còn lại, Tôn gia gia chủ, Ngô gia gia chủ, Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn đều là cao thủ truyền thuyết bốn lần lôi kiếp.
Một cỗ pháp lực như vậy cũng đủ có thể tung hoành thiên hạ rồi. Quỷ tiên, võ thánh cũng phải kính ngưỡng.
- Cà sa! Nhất thống càn khôn! Thu lại cho ta!
Thoáng chốc ngay sau khi ngăn cản Tôn gia gia chủ thi triển Vạn Binh Đấu Sát Quyền, Hồng Dịch liền vung tay lên, nhất thời ống tay áo của Như Lai Cà Sa chợt căng phồng lên, tựa như có thể bao phủ cả đất trời, trực tiếp chộp xuống bên dưới, mang Tôn gia gia chủ vây lại bên trong, quấn thành một chiếc túi lớn, không gian bên trong túi lúc căng lên lúc co rút lại.
Sau đó Hồng Dịch lại lăng không xuất ra một chưởng, nện thẳng xuống chiếc túi lớn bên dưới, lập tức từ bên trong liền truyền ra một tiếng kêu thảm thiết của Tôn gia gia chủ, sau đó toàn bộ khí tức liền biến mất.
- Phong Hậu Viễn Độn! Phượng Hoàng Dục Hỏa!
Vương gia gia chủ có thể nói là có tố chất tâm lý cường đại đến cực điểm. Nhìn thấy đại thần thông do Tôn gia gia chủ thiêu đốt thần niệm không thể thi triển ra được, hơn nữa lại trúng độc thủ, vậy mà hắn ngay cả lông mày cũng không nhăn lại một cái, lập tức hạ quyết định từ bỏ toàn bộ đại trận!
Sau đó bất thình lình, từ trên thân thể hắn tuôn ra vô số thần niệm, liên tục phát nổ thiêu đốt, hình thành một con phượng hỏa lửa dài đến bảy tám mươi trượng, toàn thân tắm trong lửa đỏ.
Cả người hắn liền cưỡi lên trên phượng hoàng lửa, ngay lập tức con phượng hỏa này liền rung hai cánh lên, cả đất trời như tràn ngập trong gió lửa, bóng người lập tức biến mất không thấy tăm hơi!
Môn độn pháp này hoa lệ đến cực điểm, cũng nhanh đến cực điểm!
So với Minh Thần Độn, Thông Thiên Kiếm Độn còn nhanh hơn rất nhiều!
Phượng hoàng vừa tung cánh, lập tức bay đi hơn ba vạn dặm!
- Khá khen cho một môn độn pháp! Như Lai Xuất Khiếu, Như Lai Xuất Khiếu! Bắt phật cầm phượng, Bồ Đề Nã Hoàng!
Hồng Dịch hét lớn một tiếng.
Một bóng ảnh từ trong thân thể hắn bắn ra, hai tay khẽ động, trực tiếp xé rách không gian, cả người trong nháy mắt liền xuất ngay ngay phía sau đuôi phượng hoàng lửa, sau đó mãnh liệt chụp tới, không ngờ lại bắt lấy toàn bộ chùm đuôi của phượng hoàng lửa, hung hăng xé một cái thật mạnh!
Phượng hoàng lửa kêu lên một tiếng thảm thiết, trong chớp mắt liền hóa thành vô số phù văn lửa, sau đó tiêu tán trong không chung.
- Hoàng hoàng chi chương, tây lăng loa dương! Phượng hoàng chân khí, phong hỏa nghịch chuyển! Hãy đỡ một chiêu Phượng Hoàng Tuyệt Xướng của ta!
Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn dừng lại giữa không trung, nhìn thấy Hồng Dịch xuất hiện phá tan Hỏa Phượng Hoàng Độn Pháp của bản thân, nhất thời toàn thân tiến vào đại cương cảnh giới, một loại không buồn không vui, không dục vọng không mưu cầu.
Bỗng nhiên, trong lúc đó thân thể Vương Linh Sơn chân đạp trên một chiếc đấu gió (đấu, một đồ vật hình cái phễu dùng đựng rượu). Giữa hư không liền xuất hiện bảy tám bóng ảnh, liên tục lưu động, sau đó lại ngưng tụ lại thành một hình người, toàn thân căng phồng lên. Mỗi một thần niệm đều phình to ra tựa như một người ăn phải xuân dược, chẳng khác nào lang hổ.
Ngay lập tức Vương gia gia chủ xuất ra một chưởng xoáy tròn, hướng về phía Hồng Dịch mà công kích.
Chưởng phong ma sát với không khí, khí lưu sắc bén tựa như đao kiếm vun vút lao đi. Sau đó một loạt âm thanh ầm ầm chợt vang lên, tựa như tiếng thiên thạch vỡ vụn, kết thành một con phượng hoàng lửa vô cùng dữ tợn. Tuy rằng không lớn như Phượng Hoàng Độn Pháp vừa rồi, thế nhưng về phương diện khí tức thì chỉ mạnh hơn chứ không hề thua kém.
Một trận âm thanh phong hỏa cực lớn hoàn toàn bao phủ lấy Hồng Dịch. Trong màn âm thanh phong hỏa, một tiếng hót cao vút đến chín tầng trời của phượng hoàng truyền ra.
Luồng âm thanh lảnh lót này bay vút vào trong hư không loạn lưu, sau đó lại ngưng tụ thành từng giọt từng giọt mưa máu rơi xuống bên dưới, thấm vào trong phong hỏa, khiến cho phong hỏa càng trở nên mãnh liệt, gần như có thể luyện hóa tất cả vật chất trên thế gian này!
Phượng Hoàng Tuyệt Xương!
Thiên Không Huyết Vũ!
Vương gia gia chủ liều mạng thi triển ra sát chiêu, không ngờ lại là một chiêu tuyệt học chí cao vô thượng của Vương gia, một môn tuyệt thế thần thông có thể sánh ngang với Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp của Đại Chu thái tổ!
- Được! Không ngờ trong lúc sinh tử lại có thể tiến vào cảnh giới vô dục vô cầu! Vương gia gia chủ, thánh nhân thế gia, quả nhiên không tầm thường chút nào! Ngươi ở trong khoảnh khắc sinh tử lại có thể chiến thắng bản thân, lĩnh ngộ tới cảnh giới sáu lần lôi kiếp! Hôm nay ta nếu thả ngươi đi, ngươi sau khi trở về, chỉ cần hơi tu luyện thêm chút ít liền có thể vượt qua sáu lần lôi kiếp! Thế nhưng ngươi cũng không có cơ hội này nữa đâu!
Hồng Dịch nhìn thấy Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn trong nháy mắt bộc phát, thi triển ra tuyệt thế thần thông, ánh mắt liền khẽ động, thế nhưng trên khuôn mặt hắn lại không có chút biểu tình kinh ngạc nào.
Đối mặt với một chiêu thần thông Phượng Hoàng Tuyệt Xướng, hắn hoàn toàn không động dung, cả người liền dừng lại, sống lưng dựng thẳng, hai tay vặn xoắn lại, chà xát vào nhau, trong lòng bàn tay không ngờ lại đồng thời xuất hiện hai quả Nguyên Nhân Đạo Quả.
Hai quả Nhân Quả liền bắn ra bên ngoài, cường ngạnh tiến vào trong Phượng Hoàng Tuyệt Xướng.
Thân thể Hồng Dịch lại tiếp tục tiến về phía trước, rung lên một cách uy mãnh, mang theo một cỗ pháp lực cuồn cuộn như sóng biển ập tới.
Ngay sau đó thân thể của Vương gia gia chủ trong chớp mắt liền bị chấn nát bấy!
Môn tuyệt thế thần thông Phượng Hoàng Tuyệt Xướng kia bị một kích mà tan tác, phong hỏa khắp không trung tựa như mặt trời bạo tạc, gió lửa bay tán loạn khắp bốn phía.
Sau đó, Hồng Dịch liền vươn hai tay ra chụp về phái trước, trên khuôn mặt hiện lên một tia cười nhạt.
- Vô Tương Ấn!
Một cỗ lực hút từ trong lòng bàn tay phát ra. Trong không trung, vố số sợi chỉ ánh sáng màu vàng kim gom lấy toàn bộ phong hỏa lại, sau đó một lần nữa ngưng tụ thành một người có kích thước nho nhỏ nằm trong lòng bàn tay Hồng Dịch.
Người này chính là Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn, hiện giờ toàn bộ linh hồn thần niệm của hắn đều bị Hồng Dịch nén lại mà bắt giữ.
Vô Tương Ấn của Hồng Dịch có thể thu lấy toàn bộ phong hỏa của đối phương, ngay cả cái bóng ảnh của đối phương cũng có thể bắt lấy, không một ai có thể chạy thoát!
- Hồng Dịch, ta liều mạng với ngươi! Phân Hình Hóa Ảnh!
Gần như ngay trong khoảnh khắc, bốn đại gia chủ chỉ còn lại một mình Ngô gia gia chủ.
Vị gia chủ này có chút lòng tham, còn chưa muốn lập tức rời đi, trong tâm niệm còn muốn dẫn động thần khí trong cửu cung đồ hình, có ý định thu lấy Diêm Phù Đại Trận này.
Thế nhưng ngay trong lúc hắn vừa vận chuyển pháp lực lại nhìn thấy Tôn gia gia chủ ngay cả đại thần thông còn chưa thi triển ra Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn ngay cả độn pháp cũng không thể chạy thoát, lập tức bị bắt lại. Vì thế hắn không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng.
Nhất thời thân thể hắn liền hóa thành hàng nghìn hàng vạn bóng ảnh, tung ra vô số quyền đầu kích sát về phía Hồng Dịch. Thế nhưng thực thân của hắn lại lặng lẽ biến thành một bóng đen vô hình, vặn vẹo xuyên xuống bên dưới, chẳng khác nào một con cá trạch lẩn xuống bùn sâu, không tản ra bất cứ thứ khí tức nào.
- Loại thủ thuật che mắt này cũng không thoát khỏi pháp nhãn của ta!
Hồng Dịch cười lạnh, chụp mạnh xuống một trảo!
Nhất thời toàn bộ bóng ảnh khắp bầu trời liền bị bắt lại, biến thành từng viên thần niệm một, tổng cộng chỉ có hơn một nghìn thần niệm, thế nhưng khí tức lại cường đại vô cùng cùng, tràn ngập khắp không trung!
Đây cũng có thể tính là một thủ thuật che mắt rất cao minh, thế nhưng sao có thể qua mắt được Hồng Dịch?
- Còn muốn chạy sao?
Cùng lúc đó, một luồng hương khí phô thiên cái địa cuồn cuộn ập tới, chặn lại mọi lối thoát của chân thân Ngô gia gia chủ. Là Vân Hương Hương cùng Cát Tường Thiên tế xuất ra Cát Tường Tam Bảo đồng loạt ra tay, kỳ lân cũng gầm lên một tiếng mãnh liệt, phun nội đan ra!
Ầm ầm!
Ngô gia gia chủ gặp phải đòn công kích liên hợp của ba đại cao thủ, gần như còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần đã bị trực tiếp đánh tan tành, sau đó bị Hồng Dịch chụp tới, bắt trở lại.
Ngô gia gia chủ tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao cũng chỉ là cao thủ bốn lần lôi kiếp, chủ yếu dựa vào pháp bảo. So với Vân Hương Hương, một cường giả tung hoành ngang dọc suốt ba trăm năm, một bậc kiêu hùng cự phách sánh ngang với Đại Chu thái tổ, thì còn kém hơn nhiều. Cho dù là đơn độc giao chiến cũng không phải là đối thủ của nàng.
Lực lượng thế gia thực ra rất hùng hậu, cao thủ trong gia tộc cực kỳ nhiều, tiềm tàng tu hành. Nhất hô bá ứng, giữa thế gia với thế gia còn có những thỏa thuận, đồng thời đều tuân theo một quy tắc chung nào đó.
Cao thủ sáu lần lôi kiếp đã là tồn tại gần tiếp cận với tạo vật chủ, là lực lượng tối cao trong thiên hạ, ngay cả thế gia cũng phải khiếp sợ vài phần.
Nhất là hạng nhân vật như Vân Hương Hương, nếu không nàng hẳn đã sớm bị một số thế gia cường đại thu làm hậu cung rồi.
Nàng thực ra cũng không để những vị gia chủ này vào trong mắt. Vừa rồi khi tiến vào trong Diêm Phù Đại Trận, nàng bị lực lượng của tòa đại trận trói buộc, hiện giờ Hồng Dịch thoáng chốc đã phá tan lực lượng của đại trận, Vân Hương Hương đương nhiên là có thể vận chuyển thần thông, bộc phát ra lực lượng bản thân.
- Cửu Cung Trận Đồ! Diêm Phù Đại Trận! Thu lại cho ta!
Ngay sau khi bắt sống bốn đại gia chủ, Hồng Dịch nhìn tấm mai rùa cực lớn dưới chân, sau đó lập tức mang Chúng Thánh Điện của bản thân tế xuất ra ngoài, hóa thành một cánh cửa lớn, mang Diêm Phù Đại Trận nhét vào trong đó.
Cùng lúc ấy, thần niệm của Hồng Dịch liền khẽ động, hơn một vạn viên thần niệm tuôn ra bên ngoài, lần lượt tiến vào trong chín mắt trận của Cửu Cung Trận Đồ.
Diêm Phù Đại Trận hiện giờ cũng đã không còn linh tính bản thân, bị Hồng Dịch hơi khống chế một chút, trong lúc tu luyện, từ một đại trận có diện tích hơn mười dặm giống như một hòn hải đảo, cả tòa đại trận dần dần thu nhỏ lại, thu nhỏ lại.
Ông ông ông, ông ông ông.
Toàn bộ Cửu Cung Đại Trận trên tấm mai rùa rung lên từng hồi, trong vài cái chớp mắt đã biến thành một tấm mai rùa có diện tích chỉ hơn mười trượng. Sau đó cũng từ từ tiến vào trong không gian của Chúng Thánh Điện.
Thế nhưng, đúng lúc này, đột nhiên cả không gian bỗng rung chuyển, từ trong hư vô bỗng truyền đến một loạt âm thanh ầm ầm ầm, ầm ầm ầm, chẳng khác nào âm thanh của lôi kiếp!
Sau đó, rầm rầm!
Một luồng khí tức của cao thủ tựa như ma thần cổ đại, lại tựa như thượng cổ ma thần, mang theo uy thế mênh mông như biển rộng, thoáng chốc nghiền nát cả tầng không gian.
Cả một vùng không gian có diện tích lên tới cả trăm dặm bỗng chốc giống như một mặt gương phẳng bị vật thể nào đó nghiền nát vụn.
Sáu đó, từ trong mảng không gian vỡ vụn đó, một con thuyền lầu có kích cỡ còn lớn hơn Mông Thần đại hạm đến bảy, tám lần, gần như có thể dung nạp hơn mười vạn người, chiều cao đến mười tám tầng, tầng trên uy vũ hiên ngang hơn tầng dưới, hiện ra giữa vùng hư không loạn lưu này.
Đây đã không thuộc về phạm trù một con thuyền nữa rồi, mà đã là một tòa đại hạm của thần vương, một tòa cung điện của chúa tể thiên địa!
Chỉ có vua của chúng thần, chúa tể của vạn vật sinh linh, thần vương của thế gian, thần hoàng chí cao vô thượng mới có thể có một ngồi trên một tòa đại hạm như vậy mà tuần sát bát hoang!
Đây là một tòa đại hạm có thể xuyên qua mọi vùng không gian của đại thiên thế giới, không một thứ gì có thể ngăn cản được nó.
Một tòa đại hạm mà tạo vật chủ, thậm chí là cả Dương Thần cũng đều phải thèm muốn!
Ngồi trên tòa đại hạm này, đứng trên con thuyền này sẽ vượt qua con số nhất nguyên, cho dù là mười hai vạn chín nghìn sáu trăm năm, vạn vật sinh diệt cũng không còn đáng sợ nữa!
Tòa đại hạm có hình dáng chiến thuyền này khi từ trong không gian lộ diện liền tạo ra một đợt sóng vô hình cuồn cuộn ập tới, khiến cho Như Lai Cà Sa trên cơ thể Hồng Dịch cũng phải tung bay phất phới. Tựa hồ Như Lai Cà Sa cũng đều bị sự uy nghiêm của chiếc đại hạm này lay động, sinh ra sự kính nể.
Hồng Dịch cảm giác được rằng chiếc đại hạm này sau khi xuất hiện, trong lúc lướt đi, khí lưu cuốn theo bên dưới vô cùng cường đại, có thể thổi sập cả một tòa thành trì!
Đứng trước tòa đại hạm này, tất cả pháp khí, tất cả dương thần pháp khí, niết bàn pháp khí đều mất đi ánh sáng bản thân.
Tuy rằng hắn từng vô số lần tưởng tượng ra hình dạng của con thuyền tạo hóa, vô số ý niệm phỏng đoán nghiền ngẫm, thế nhưng khi con thuyền tạo hóa, một kiện pháp khí đã từng đánh chết tông chủ đời trước của Thái Thượng đạo, xuất hiện trước mặt, từ sâu trong tâm linh Hồng Dịch vẫn khó tránh khỏi xuất hiện một cảm giác chấn động mãnh liệt.
Dương Thần Dương Thần - Mộng Nhập Thần Cơ Dương Thần