Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Jinie Lynk
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Thái Ngọc BÍch
Upload bìa: Thái Ngọc BÍch
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5111 / 111
Cập nhật: 2017-09-14 17:45:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28 Cô Đơn
ô đơn mãi rồi cũng sẽ quen, một mình lâu ngày rồi cũng thành nghiện. Thật ra, cô đơn không đáng sợ, chỉ là lắm lúc nhìn người ta có đôi có cặp mà mình thì bơ vơ lạc lõng nên mới thấy chán ghét cô đơn mà thôi. Nhưng đôi lúc, cô đơn mãi rồi lại chẳng muốn có ai bên đời nữa.
***
Tôi từng nghe cô bạn nói: "Thành phố này nhỏ thật mày ơi, bọn tao cứ ra đường đi vài vòng là đã hết thành phố rồi. Đi một hồi lại chẳng biết đi đâu."
Ừ, thành phố nào với những kẻ có tình mà chẳng nhỏ.
Nhưng với những kẻ cô đơn, mỗi ngày tay tìm tay mà bơ vơ đâu thấy thì nó lại rộng lớn lạ kỳ, cứ như cả thế giới thu nhỏ, ngày nào cũng đi khắp đường lớn ngõ nhỏ mà đi mãi vẫn chưa hết.
Có lẽ, người đang yêu thì chỉ cần đi bên cạnh người mình yêu, dù đến đâu cũng như tận cùng thế giới, còn cái đám cô đơn ấy mà, đi một mình, vui thú một mình nên đi mãi vẫn cảm giác mình đang ở điểm bắt đầu.
Những kẻ cô đơn, dù bình thường có mạnh mẽ đến đâu, tự lập đến thế nào thì lúc ốm đau vẫn dễ có cảm giác tủi thân. Vẫn biết là đau phải tự đi khám, tự mua thuốc uống, tự chăm sóc chính mình. Nhưng cảm giác có người quan tâm vẫn tốt hơn là tự mình chống chọi với tất cả.
Những lúc đau ốm, không tránh khỏi cảm giác thấy mình bơ vơ lạc lõng. Không ai để tâm, không ai bên cạnh, chẳng ai lo lắng, cứ như vốn dĩ từ lâu đã luôn đơn độc một mình. Có chút buồn nhưng rồi cũng dần quen.
Những kẻ cô đơn, dù có ở giữa đám đông hay đứng một mình, thì họ vẫn như cũ, cô - đơn. Bởi lẽ, cô đơn là thứ không phải chỉ cần ở bên người này, đi cùng người kia là có thể xóa bỏ được.
Cô đơn là khi cảm giác trái tim trống rỗng vô định, cõi lòng mãi khắc khoải một niềm thương, nỗi nhớ ở đâu xa lắm. Cô đơn, đâu phải là chủ nhân của nó không chịu mở lòng, chỉ là mở lòng rồi mà cô đơn vẫn hoài cô đơn thì biết làm sao?
Đâu ai muốn bản thân phải cô đơn, nhưng một khi đã cô đơn rồi thì cũng thành quen, cứ muốn cô đơn mãi dù lắm lúc chạnh lòng xót thương.
Ai bảo cô đơn không dễ nghiện?
Ai bảo một mình không dễ quen?
Ai bảo cô độc luôn đáng sợ?
Cô đơn lâu ngày sẽ nghiện, một mình lâu ngày sẽ quen, cô độc lâu ngày sẽ không còn đáng sợ nữa. Và với một cô gái có tất cả những điều trên, cô ấy sẽ không cần ai nữa.
Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời - Jinie Lynk Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời