A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Ngắn
Số chương: 1
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 681 / 0
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
háu đúng là người tôi gặp trong giấc mơ hôm qua.
Câu nói và ánh mắt là lạ của người đàn bà khiến tôi bối rối. Nhưng tôi là sinh viên trường nhạc. Tôi có quyền bay bổng trong mọi trường hợp, dù trước mặt tôi có thể là một người không được bình thường.
- Trong giấc mơ, bác thấy cháu dễ thương bằng lúc này không? - Tôi tinh nghịch hỏi lại.
Nụ cười khiến khuôn mặt bà trở lại bình thường và tôi nhận ra bà đẹp, có lẽ ngày xưa bà rất đẹp. Và đôi mắt có đuôi kia... Trời... sẽ có một bài hát về đôi mắt có đuôi và không ai ngờ cảm hứng lại bắt đầu từ một bà già. Là la... dồ rêmifa... Có thể bà không nhận tôi vào làm gia sự Có thể tôi sẽ về và tiếp tục dò tìm những mẩu quảng cáo miễn phí rao cần người giúp việc. Có thể ngày mai tôi lại nhá bánh tráng và uống nước suông... Nhưng hôm nay chắc chắn là một tác phẩm, dù chỉ riêng cho tôi hát tôi nghe. Dồ rê mi fa... Tại sao một đôi mắt nữa thật nữa mơ lại hiện diện trên một khuôn mặt đầy nếp nhăn kia?
- Trước cháu đã có vài cô cậu đến đây nhưng vừa gặp họ tôi đã không thích.
Nghĩa là tôi đã lọt vào đôi mắt mơ của bà? Ồ! Hơn cả một việc làm để kiếm cơm, đây chính là một bài thơ.
Còn tôi, tôi sợ cháu không đồng ý - Giọng bà bồn chồn - Trong giấc mơ, cháu đã từ chối công việc này.
Lại giấc mợ Tôi bắt đầu tin đêm qua mình cũng nằm mơ.
- Lúc ấy, cháu mặc áo màu xanh da trời - Bà đang tay vào nhau.
Tôi cómột cái áo màu xanh lá cây. Nhưng cùng có thể nó đã thay màu mà tôi không biết. Đồ rê mi fa... Có một giấc mơ màu xanh da trời, lung linh ánh mắt sao trời đổi ngôi... đồ rê mi...
- Cháu hãy hứa... Người đàn bà nhìn tôi bằng đôi mắt khẩn cầu nóng nảy - Nếu cháu từ chối, hãy thề với tôi là cháu mãi mãi câm lặng.
Trời! Dù công việc bà sắp giao cho tôi là gì chăng nữa thì cũng hãy để cho tôi viết hết nốt bản nhạc này. Đồ rê mi fa... Xin đừng khóc, đừng khóc... lặng yên hồ ơi! Xin đừng khóc, đừng khóc... lặng yên sông ơi...
Tôi để mặc bà cầm tay kéo vào nhà, băng qua phòng khách có bộ bàn ghế mây và khung cửa sổ nhìn ra một bờ rào gộ Nhà hàng xóm có một vườn hoa nhỏ, một cô bé tóc bím đang rình chụp chú bướm vàng. Bà kéo tay tôi vào phòng trong, hình như có một ông đại úy nghiêm nghị phóng ánh mắt từ trên tường nhìn tôi: "Chào cô bé đến từ giấc mơ", có phải ông nói vậy không nhỉ Bà kéo tôi lên gác, những ngón tay xiết chặt tay tôi.
- Đau quá! - Tôi kêu lên - Cháu không bỏ chạy đâu mà.
- Xin lỗi - Bà nói và xiết chặt hơn.
Băng qua một căn phòng rộng thênh thang gió, bà dừng lại trước một cánh cửa kín mít.
- Cháu hày thề một lần nữa đi! - Bà thều thào.
Mồ hôi ướt đẫm. Bà không điên. Tôi chắc bà không điên. Nhưng có một bí mật khủng khiếp sau cánh cửa này. Ngày xưa, có một vị hoàng tử bị lời nguyền biến thành sư tử, nếu cô gái nào thành thật yêu chàng thì lời nguyền sẽ được hóa giải. Một trăm năm trôi qua, một hôm có một nàng thôn nữ hái củi lạc bước ghé qua tòa lâu đài hoang phế... - Tôi nhìn bà trân trân.
- Ta chỉ duy nhất có một mình nó. Cháu hãy giúp ta dạy nó những gì nó muốn. Toán cộng, toán trừ, làm thơ...
Sư tử? Cọp? Gấu? Chồn?... Nhân danh tình mẩu tử thiên liêng. Bởi vì bà là mẹ và tôi có một người mẹ, tôi sẽ nói yêu con trai bà dù có phải đợi nghìn năm và hóa đá.
- Xin thề! - Tôi lắp bắp.
Dư Âm Dư Âm - Sưu Tầm