Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 584 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:01:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Mới Đến Nặc Đinh Học Viện
ường Miên Phong chạy ra ngoài, không kịp chờ đợi liền mở ra mặt bảng hệ thống, điểm kích sử dụng “ Thần tứ hồn hoàn “
“ Thần tứ hồn hoàn: số lượng 2 có hay không sử dụng? “Thanh âm cơ giới hiện ra.
“Lập tức sử dụng “
“Mời chọn lựa vũ hồn “ Hệ thống vẫn lãnh đạm đáp lại.
“ Cửu Thải Tiên Phượng, Cùng Kỳ Ma Thú “ Đường Miên Phong kích động nói.
“Hồn hoàn đang dung hợp, xin chờ.... 20%....70%...”
Đường Miên Phong chỉ thấy có hai vòng sáng bay từ hệ thống mặt bảng ra, chui vào trong người mình. Lập tức, hắn thấy người mình trở nên mạnh mẻ hơn, nhục thể cũng càng cứng cáp hơn. Sức mạnh to lớn trải khắp thân thể của Đường Miên Phong, hắn cảm giác như mình có thể một quyền nổ nát núi lớn vậy.
“ 99%... Dung hợp thành công “ Hệ thống truyền đến thanh âm lạnh lùng.
Đường Miên Phong mở mắt ra, bắt đầu vươn mình.
“ Răng rắc, răng rắc....”
Từng tiếng kêu truyền đến từ cơ thể của Đường Miên Phong. Hắn nắm chặt quyền đầu “ Cuối cùng cũng trở thành hồn sư rồi “ Sóng mắt lưu chuyển càng phát ra tự tin.
Đường Miên Phong hồi thần lại bắt đầu tra xét vũ hồn của mình.
“ Vũ Hồn: Cửu Thải Tiên Phượng
Thiên phú: Phục Sinh, Hỏa Vũ Lĩnh Vực.
Đệ nhất hồn hoàn: 622 năm
Hồn kỹ: Kim Cang thần kiếm. “
“ Vũ Hồn: Cùng Kỳ Ma Thú
Thiên phú: Ma Thần Lĩnh Vực, Ma Thể.
Đệ nhất hồn hoàn: 622 năm
Hồn kỹ: Hấp Tinh Hắc Vụ. “
Vừa thấy hạng nhất thiên phú, Đường Miên Phong lập tức hiếu kỳ, tâm ý vừa động, liền hỏi hệ thống
“ Hệ thống, thiên phú là gì? “
“ Mỗi hồn thú đều có đặc tính cùng thiên phú riêng của nó, giống như Phượng Hoàng có thể dục hỏa trùng sinh vậy.” Âm thanh lạnh lùng không phân rõ nam nữ vang lên trong đầu Đường Miên Phong.
Đường Miên Phong liền điểm kích tra xét
“ Thiên phú: Phục sinh: Sau khi bị thương dù có chết đi thì cũng có thể dục hỏa trùng sinh, trọng tu từ đầu, một cái giá lớn là tất cả hồn hoàn sẽ biến mất. “
“ Thiên phú: Hỏa Vũ Lĩnh Vực ( chưa mở ra ): Sở hữu địch nhân trong vòng 800 thước đều sẽ bị ảnh hưởng, hồn lực giảm 10%, hỏa hệ miễn dịch giảm 20%, tăng phúc ký chủ hỏa hệ kỹ năng 20% “
“ Thiên phú: Ma Thần Lĩnh Vực ( chưa mở ra ): Sở hữu địch nhân trong vòng 500 thước đều sẽ bị đưa vào ảo cảnh, nhiễu loạn thần trí, tinh thần lực đối phương càng yếu, ảnh hưởng càng mạnh, tăng phúc ký chủ 20% hồn lực, giảm tiêu hao hồn kỹ 10% “
“ Thiên phú: Ma Thể: Trong vòng 10 giây miễn dịch tổn thương vật lý, tinh thần gây ra từ vũ hồn. “
“ Hồn kỹ: Kim cang thần kiếm: cho gọi thần kiếm kim cang, vô kiên bất tồi “
“ Hồn kỹ: Hấp Tinh Hắc Vụ: làm suy yếu kẻ địch, hấp thu hồn lực đối thủ tiêu hao tăng cấp cho mình “
“ Quá cường đại rồi, ha ha ha “ Đường Miên Phong chỉ cảm thấy hạnh phúc đến quá đột nhiên, ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng.
Lập tức, hắn sử dụng hồn kỹ đầu tiên “ Kim cang thần kiếm “
Chỉ thấy sau lưng Đường Miên Phong hiện lên một phượng ảnh, dưới chân hắn hiện lên một vòng tròn màu vàng đại biểu cho hồn hoàn trăm năm.
“Ầm!!! “ Một thanh kiếm màu vàng từ trên trời giáng xuống. Đường Miên Phong tâm ý khẽ động, lập tức đón lấy thanh kiếm này. Chỉ thấy thanh kiếm toàn thân màu vàng óng ánh, không biết làm bằng vật liệu gì. Trên thanh kiếm có hình ảnh một còn hồn thú rất sống động, rất rõ ràng đó là Cửu Thải Tiên Phụng. Chuôi màu đen hình đầu phượng hoàng ngậm một viên ngọc màu đỏ. Cả thanh kiếm tản mát ra khí tức cao quý, sắc bén.
Đường Miên Phong cầm lấy thanh kiếm đi tới trước to cỡ một người lớn
“Yaaaaa!! “
Hét lớn một tiếng, hắn cầm thanh kiếm bổ vào tảng đá “ Rắc rắc...” Tảng đá lập tắt nứt toác. Đường Miên Phong cười lớn
“ Ha hả, quả là vô kiên bất tồi “
Sau đó hắn còn định thử nghiệm hồn kỹ của vũ hồn còn lại nhưng thấy quanh đây cũng không có con hồn thú nào nên đành quay trở lại nhà.
“ Keng keng “ Mới đến cửa nhà, Đường Miên Phong đã nghe thấy từng tiếng búa. Hắn lập tức nhìn về phía lò rèn, chỉ thấy Đường Hạo hoàn toàn mất đi vẻ chán chường trước kia, cầm lấy búa đập từng chùy vào thanh sắt, còn Đường Tam thì đứng bên cạnh chăm chú nhìn.
“Loạn Phi Phong Chuy Pháp “ Đường Miên Phong nói nhỏ
Như cảm giác có ai đó đang nhìn mình, Đường Hạo dừng tay, quay đầu nhìn về phía Đường Miên Phong “ Ngươi trở về rồi a “ Hắn hơi mỉm cười nói với Đường Miên Phong.
Đường Miên Phong lập tức sửng sốt, đây là lần đầu hắn thấy vị phụ thân này cười kể tử khi được sinh ra.” Dạ “
“ Vậy chuẩn bị chút, lát nữa ta sẽ đưa các ngươi đến chỗ lão đầu kia “ Đường Hạo quay người đi nói.
Đường Tam và Đường Miên Phong vẫn không phản ứng kịp “ Ba ba, vậy ngươi.... “ Vẫn là Đường Tam phản ứng nhanh nhất, nhưng chưa kịp hỏi xong thì Đường Hạo đã cắt đứt hắn
“ Các ngươi đi là được, đây là con đường các ngươi chọn. Thánh Hồn thôn hàng năm danh ngạch cũng không cần lãng phí. “
Bỗng nhiên Đường Hạo dừng chân quay lại, đi về phía Đường Tam
“ Tiểu Tam, ta cần ngươi đáp ứng ta một điều kiện, nếu không ta không thể cho ngươi đi học viện được. “
“ Ba ba, ta đáp ứng “ Đường Tam không chần chừ liền nói.
“ Ngươi không hỏi ta yêu cầu điều gì sao? “ Đường Hạo nghi ngờ hỏi
“ Không cần phải, ba ba chắc chắn sẽ không làm hại chúng ta “ Đường Tam và Đường Miên Phong đồng thanh
Nhìn về phía Đường Tam và Đường Miên Phong, trong mắt Đường Hạo chảy xuôi một đạo không dễ phát hiện từ ái.
"Bất luận ngươi sau này tu luyện hồn lực như thế nào, ta muốn ngươi đáp ứng ta không được cho chuy tử vũ hồn tham gia hồn hoàn, thậm chí không cho bất luận kẻ nào chứng kiến nó xuất hiện. Càng đừng cho người khác biết ngươi là song sinh vũ hồn. Ngươi có thể làm được chứ?" Đường Hạo nói với Đường Tam
Đường Tam có chút sửng sốt:"Vậy còn vũ hồn Lam ngân thảo thì sao?"
Đường Hạo nói:"Vũ hồn Lam ngân thảo ngươi có thể tuỳ tiện sử dụng, tu luyện, tham gia vũ hồn gì cũng không thành vấn đề. Song sinh vũ hồn cũng không cần cả hai vũ hồn đều phải tăng lên hồn lực mới có thể tu luyện, chỉ cần một vũ hồn có hồn hoàn, hồn lực tăng tới bình cảnh tự động tiêu thất.
Đường Hạo nói:" Nói cách khác, sau này ta chỉ là sử dụng Lam ngân thảo vũ hồn đúng không?”
Đường Hạo gật đầu: "Trừ khi gặp phải trường hợp nguy hiểm đe doạ tính mạng, nếu không không được sử dụng chuôi chuy tử."
"Được, ta đáp ứng ngài." Đường Tam trịnh trọng gật đầu, đối với hắn mà nói, tu luyện hay không tu luyện vũ hồn hay sử dụng hồn hoàn đều không có vấn đề, chỉ cần tìm được phương pháp đột phá bình cảnh huyền thiên công vậy là đủ rồi. Với ám khí của Đường môn hắn không cần dùng vũ hồn phụ trợ.
Sau đó cả ba người ăn cơm rồi, Đường Hạo mang hai huynh đệ đến nhà lão Kiệt Khắc.
“ Lão Kiệt Khắc “ Thanh âm hùng hậu truyền từ đằng xa.
Cánh cửa mở ra, lão Kiệt Khắc gặp Đường Hạo mang hai đứa trẻ đến liền lộ ra vẻ mặt vui mừng “ Cuối cùng ngươi cũng thông suốt a “
“Thật phiền toái, mau mang chúng đi đi “
“ Được, được ta sẽ đi ngay bây giờ “ Lão Kiệt Khắc cười không ngậm được mồm nói.
Sau đó ba đạo thân ảnh, một lão giả lưỡng vị nam hài liền đi xa khỏi Thánh Hồn thôn.
Đường Hạo vẫn đứng đó cho đến khi cả ba đi khuất mới ngẩng đầu lên trời, thán khí “ Có lẽ ta cũng nên làm chút gì đó “ Hai mắt hắn lập tức trở nên sắc bén, hơi mang một luồng cừu hận.
Từ Thánh hồn thôn tới Nặc Đinh thành cũng không xa, hai người đi bộ chỉ mất nửa ngày thời gian, trên đường đơn giản ăn chút lương khô, tới buổi chiều xa xa đã có thể chứng kiến thành tường.
Mặc dù Nặc Đinh thành cũng không tính là thành thị lớn, nhưng bởi vì cách biên giới Thiên Đấu đế quốc rất gần cho nên thành tường kiến tạo cũng rất dày. Đường Tam cùng lão Kiệt Khắc giống người đi đường khác sau khi tiếp nhận kiểm tra xong trực tiếp tiến vào trong thành.
"Tiểu tam a! Đợi gia gia đưa ngươi tới học viện ta sẽ quay trở về, các ngươi mình tại học viện cần phải nghe lời sư phụ nói, ngàn vạn lần không nên tự tiện rời học viện. Đợi sau khi chấm dứt học kỳ gia gia quay lại đón các ngươi, khi đó không sai biệt lắm cũng qua một năm."
Đường Tam dù sao cũng là lần đầu tiên rời nhà, trong lòng cũng có chút bối rối, hạ ý thức nói: "Kiệt Khắc gia gia, ngài tại sao lại rời đi nhanh như vậy?"
Lão Kiệt Khắc cười khổ nói:" Lữ quán không phải là nơi những người nghèo khổ như chúng ta có thể ở lại. Ngươi nhất định không được phụ kỳ vọng ta, đợi gia gia lần sau gặp ngươi, hy vọng ngươi đã thành hồn sư, như vậy Thánh Hồn thôn chúng ta cũng vì các ngươi mà tự hào." Dứt lời liền hiền lành nhìn về phía Đường Tam và Đường Miên Phong.
Học viện Nặc Đinh sơ cấp hồn sư toạ lạc tại phía tây thành, lão Kiệt Khắc hướng người dân trong thành hỏi vài lần rồi trực tiếp mang Đường Tam đi tới.
Xa xa, bọn họ đã chứng kiến một tòa cổng môn, cổng môn rộng chừng hai mươi thước, cao cũng hơn mười thước, đều được tạo thành từ nham thạch cứng rắn, phía dưới là hai phiến cửa thiếc dày màu đen, Đường Tam liếc mắt một cái tựu nhìn ra do tinh thiết tốt đả tạo mà thành.
Đằng sau thiết sách có thể chứng kiến không khí u tĩnh, một con đường rộng nối thẳng vào trong, hai bên đường rất nhiều cây cối cao lớn.
Giữa cổng môn có bốn chữ to:"Nặc Đinh học viện."
Tới gần đại môn học viện là có thể nhìn ra chức nghiệp hồn sư tại đại lục quan trọng cỡ nào, cái này cũng chỉ là một cái sơ cấp hồn sư học viện mà thôi.
Lão Kiệt Khắc mang theo Đường Tam vừa tới đại môn lập tức đã bị một thanh niên gác cổng cản lại:"Có chuyện gì? Địa phương này là nơi hạ nhân các ngươi có thể tới hay sao?"
Lão Kiệt Khắc tại Thánh Hồ thôn xem như cũng phong quang, nhưng tới Nặc Đinh thành nhìn bộ dáng giống như hạ nhân, ngay cả hắn cái tên gác cửa từ ánh mắt cũng có thể nhìn ra vài phần khinh thường.
Lão Kiệt Khắc cười đãi bôi nói: "Vị tiểu huynh đệ này, chúng ta từ Thánh Hồn thôn tới, hài từ này là danh ngạch học viên năm nay thôn chúng ta đưa tới, ngài xem chúng ta cần phải làm những thủ tục gì?"
Gác cổngnhíu mày, có chút âm dương quái khí nói: "Nhà tranh còn có thể xuất Phượng Hoàng sao?" Một cái thôn nhỏ cũng có người bản thân sở hữu hồn lực? Chính là đã nhiều năm học viện chưa từng có danh ngạch học viên. Các ngươi không phải mạo danh chứ." Lời hắn khiến cho Đường Miên Phong âm thầm tức giận, ngay khi hẳn chuẩn bị ra tay thì
“ Có chuyện gì xảy ra ở đây? “ Một nam tử ước chừng bốn năm mươi tuổi, tóc ngắn màu đen, tướng mạo rất bình thường, hai tay ở khoanh tại phía sau, trên người nhìn qua có chút đặc thù khí chất, hai mắt lúc đó mở lớn trong đó mang theo vài phần hoà hoãn dễ gần khôn biết lúc nào đã đi tới.
"Đại sư" chỉ liếc mắt nhìn môn phòng một cái, cũng không để ý tới hắn, hướng lão Kiệt Khắc nói: "Lão tiên sinh, có thể hay không đưa chứng minh của Vũ Hồn điện cho ta xem?"
Lão Kiệt Khắc dù sao cũng xuất thân là thôn trưởng, ánh mắt cũng có chút dùng được, từ thái độ và vẻ mặt của môn phòng là có thể nhìn ra địa vị của người trung niên trước mắt này tại học viện tuyệt đối không thấp, càng huống chi người đó còn có danh hào Đại Sư. Đưa tay cầm chiếc chứng minh qua, đại sư nhìn một chút chứng minh, ánh mắt lần nữa nhìn qua trên người Đường gia huynh đệ, cao thấp đánh giá hắn vài lần.
Không biết tại sao mặc dù ánh mắt Đại Sư cũng không lợi hại, nhưng Đường Tam và Đường Miên Phong lại có cảm giác bị nhìn thâu suốt tới tận đáy lòng.
"Chứng minh là thật, lão tiên sinh, chuyện vừa rồi ta đại biểu cho học viện hướng ngài xin lỗi. Hai đưa nhỏ này giờ giao cho ta đi."
Đi theo sau Đại Sư một lúc lâu, Đường Tam và Đường Miên Phong mới nói
“ Cảm ơn ngài, Đại Sư “
“ Ừm “ Đại Sư cũng không quay đầu lại khẽ nói một tiếng xem như là đáp lời.
Sau đó hai huynh đệ được dẫn tới ký túc xá của học viên.Túc xá lâu có ba tầng, đã có bảy gian phòng lớn mà đệ tử ở, mỗi gian túc xá đều có một gã sư phụ phụ trách.
Bảy gian cũng là túc xá duy nhất có tuổi tác hỗn tạp, bất luận là cấp nào, tất cả đều công độc sanh ở lại chỗ này
“ Đây sẽ là nơi ở của các ngươi. Vậy gặp lại rồi, bọn nhỏ “ Đại Sư hiền lành nói, sau đó cũng quay lưng đi
Đường Tam cùng Đường Miên Phong vừa mới đi tới trước cửa phòng số bảy, đã nghe được bên trong truyền đến thanh âm huyên náo, của mở, hắn đi tới cửa nhìn vào bên trong.
Đây là một phòng rất rộng, chừng gần ba trăm thước vuông, bên trong đặt tổng cộng năm mươi cái giường, nhưng cũng chỉ có giường, chỉ có mười một giường có bị nhục, lúc này, bên trong đang có bảy tám đứa nhỏ tuổi từ tám đến mười hai đang huyên náo.
Đường Tam gõ cửa, ánh mắt của bọn nhỏ đang nói chuyện nhất thời vòng vo hướng hắn nhìn lại, trong đó một đứa nhỏ tuổi có vẻ lớn nhất nhìn trang phục đầy mảnh vá của Đường Tam, hướng hắn đi tới.
Đứa nhỏ này cao hơn so với Đường Tam đến gần hai cái đầu, vóc người của hắn coi như tương đối khôi ngô với tuổi của hắn, đi tới trước mặt Đường Tam, có chút cư cao lâm hạ nhìn hắn nói: "Công độc sinh mới tới?"
Trên mặt Đường Tam toát ra một tia mỉm cười thiện ý: "Ngươi hảo, ta là công độc sinh từ Thánh Hồn thôn tới." Còn Đường Miên Phong vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không nói.
"Ta gọi là Vương Thánh, vũ hồn là chiến hổ, là Chiến hồn sư tương lai. Cũng là người đứng đầu ở nơi này, tiểu tử, ngươi tên là gì? Vũ hồn là cái gì?"
"Ta gọi là Đường Tam, vũ hồn là Lam ngân thảo"
“ Đường Miên Phong, vũ hồn Cửu Thải Tiên Phụng “
"Lam ngân thảo? Lúc nào Lam ngân thảo vũ hồn cũng có thể tu luyện vậy? Còn Cửu Thải Tiên Phụng là vũ hồn gì? Lợi hại không? Sao ta chưa từng nghe thấy"
Vương Thánh bày ra một bộ dạng giật mình cực độ, những đứa trẻ trong gian túc xá đều cười rộ lên, nhìn Đường Tam bằng ánh mắt giống như là nhìn ngu ngốc.
Đường Tam như trước, mặt vẫn mang theo nụ cười: "Xin để cho ta vào được không?"
Vương Thánh không để ý đến Đường Tam nói: "Tiểu Tam tử, ta là lão đại nơi này, sau này ngươi phải nghe ta, có biết không?"
Nụ cười trên mặt Đường Tam dần dần biến mất: "Ta gọi là Đường Tam, không gọi là Tiểu Tam tử." Trưởng bối gọi hắn thân thiết là Tiểu Tam hắn sẽ không để ý, hoặc là thiện ý xưng hồ cũng không có gì, nhưng vị lão đại trước mắt này hiển nhiên là cấp cho hắn một cái hạ mã uy.
Nhìn Đường Tam, Đường Miên Phong nghĩ “ Tam ca động nộ, đám người này có hảo ăn “ Lập tức khóe miệng vung lên một đạo loan cung, trông rất tà mị.
Những đệ tử khác thấy rõ ràng, Đường Tam tốc độ cực nhanh đạp xuất một bước cũng đã đi tới sau lưng Vương Thánh, cũng không quay đầu lại, nhấc cánh tay phải lên, một trỏ đánh vào bên hông Vương Thánh, đồng thời chân phải của hắn cũng đang hoàn hảo dừng lại trước chân phải của Vương Thánh.
Vương Thánh thậm chí còn không có phản ứng kịp, cả người đã ngả ra ngoài, lảo đảo lao ra ngoài cửa, may mắn là lực lượng hạ bàn của hắn không tồi, cũng không có ngã xuống, nếu không kết cục chính là cẩu cật thỉ
"Xú tiểu tử, ngươi dám đánh ta?" Vương Thánh giận dữ, vừa chuyển thân giống như mãnh hổ hạ sơn, hướng về phía Đường Tam đánh tới.
Đường Tam chỉ là hy vọng trong tương lai, cuộc sống tại học viện không nên gặp nhiều phiền toái, ít nhất cuộc sống bình thường không nên bị quấy nhiễu, cho nên, hắn dám chắc cho rằng, hẳn là cấp cho vị lão đại trước mắt này một chút giáo huấn. Đây chính là giết gà dọa khỉ.
Mắt nhìn Vương Thánh đánh tới, một quyền hướng về ngực mình đánh tới, Đường Tam không lùi mà tiến lên trước một bước đón Vương Thánh. Hắn một bước tới trước người Vương Thánh, đồng thời tả thủ nhất dẫn, hữu thủ nhất đái.Hoàn thành một cái động tác đơn giản mà hữu hiệu.
Vương Thánh chỉ cảm thấy hữu quyền của mình chém ra hình như bị một cỗ lực lượng đặc thù kéo đi, phương hướng cũng thay đổi, đồng thời, một cỗ đại lực từ tay phải Đường Tam truyền đến, dưới chân lại vừa lúc bị bán đáo, thân thể nhất thời lại bay ra ngoài. Bình hành lần này khả không nắm giữ tốt như vậy. Động tác đơn giản trong hai tay Đường Tam đã dùng tới Đường môn tuyệt học là phương pháp Khống Hạc Cầm Long, mượn lực lượng của Vương thánh, hơn nữa lực lượng của chính mình, Vương Thánh "phốc thông" một tiếng, nhất thời ngã trên một cái giường.
Nếu nói lần đầu tiên là ngẫu nhiên, vậy cả hai lần tương Vương Thánh đẩy ra thì hiển nhiên không phải đơn giản như vậy, ánh mắt của những đứa trẻ khác nhìn Đường Tam nhất thời xuất hiện một chút biến hóa.
Đang lúc hắn chuẩn bị động thủ thì một thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến
"Nơi này là túc xá số bảy sao?"
Đông Phương Tầm Mỹ Kí Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Team Đang Bí Ý Tưởng