There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: Angdevy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 48 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 482 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:28:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37
lô! Có chuyện gì vậy?_ Candy xin phép ra ngoài nghe điện thoại.
_" Ừm! Tí nữa cậu đến nhà tớ chút được không?"
_ Có chuyện gì sao?
_ " Tớ muốn cho cậu biết 1 chuyện. Nhưng bây giờ tớ không ở nhà. Chừng 11h, được chứ? nếu không thì thôi. Thực ra tớ đã giải quyết xong 1 số việc, nhưng còn chút khúc mắc, nên muốn nhờ cậu giúp. Nếu muộn quá thì để hôm khác cũng được"
_ Tớ biết rồi! Tớ sẽ đến!
_ " Ừ! Thanks cậu trước, Candy à!"
_ Không có gì! Bye!_ Candy lạnh lùng cúp máy. Hít 1 hơi dài, rồi lại bước vào đối mặt với người cô không hề muốn nhìn thấy 1 chút nào. Anh đã lừa dối
.. Chiếc xe vẫn lao vút trong màn đêm. Tưởng như chẳng hề có điểm dừng. Candy lạnh lùng nhìn những ánh đèn đường. Đôi mắt xanh xinh đẹp như sẫm lại, mang 1 vẻ cô đơn đẹp đẽ nhưng hoang dại. Katsuki không biết nên làm gì. Anh thật sự không biết nên bắt đầu như thế nào nữa. Dù sao anh cũng hiểu, anh đã phạm sai lầm. Nhưng chỉ bởi vì anh quá yêu cô, như thế cũng là cái tội hay sao? Tuy nhiên, đó không phải là lý do khiến anh chẳng thể mở miệng nói với cô câu nào. Thật sự là cô có giận anh. Nhưng hình như bây giờ, đối với cô, đó chẳng là chuyện gì cả. Chuyện vừa xảy ra mới là điều làm cô đau lòng. Càng suy nghĩ, Katsuki càng cảm thấy khổ đau và tuyệt vọng...
KÉT!!!!!!!!!!!!
Chiếc xe đang lao vút bỗng đột ngột dừng lại. Cả người Candy như đổ ập về phía trước! Cô giật mình thảng thốt nhìn Katsuki!!
_ Anh làm cái trò gì vậy?!!!!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki với ánh mắt giận dữ.
Katsuki không trả lời. Anh quay lại nhìn cô.Rồi cuối cũng khẽ hỏi:
_ Tại sao?_ Ánh mắt anh tràn đầy nỗi đau không lời.
_!!!??!_ Candy nhíu mày.
_ Thôi....Không có gì đâu...._ Katsuki thở dài rồi lại hỏi_ em còn giận anh không?
_ Chuyện gì?_ Candy vẫn với giọng điệu ngạo mạn thường ngày, hỏi lại.
_ Chuyện anh không nói với em rằng ta đi ăn tối với ông ngoại của em!
_ Không sao.
_ Anh xin lỗi.... anh..
_ Không cần xin lỗi._ Candy ngắt lời Katsuki._ nếu ngay từ đầu anh đã quan tâm em nghĩ gì, em muốn gì, em cần gì thì anh đã chẳng hành động như vậy_ Candy nhìn thẳng vào mắt Katsuki_ anh rốt cuộc muốn gì ở em? tại sao anh với em không thể cứ như trước đây? Như ngày xưa không tốt hay sao? Anh ở bên em, chơi với em, em cũng ngày ngày bên anh, chơi với anh. Anh luôn luôn là người anh trai tuyệt vời của em...
_ ANH KHÔNG MUỐN!!!!_ Katsuki hét lên._Anh không phải là ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!!! Và anh lại CÀNG KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!! EM KHÔNG HIỂU HAY KHÔNG CHỊU HIỂU???!!!!!!!!_ Katsuki nhấn mạnh từng chữ.
_......._ Candy im lặng không đáp trả. Nói làm gì cơ chứ? Đúng như Katsuki nói, Candy rõ ràng hiểu, nhưng lại cố tình không chịu hiểu. Bản thân cô biết không thể nào trốn tránh, nhưng vẫn không thể nào đối mặt. Con người Candy là như thế. Trong thâm tâm. Candy biết cô không còn sự lựa chọn nào khác, nhưng cô vẫn ngang bướng muốn chống lại. Cô đã từng sẵn sàng trở thành con búp bê xinh đẹp trong tay ông, tùy ông điều khiển, chỉ để đạt được mục đích trả thù. Nhưng bây giờ, Candy không còn 1 mình nữa... cô không phải là người cô độc... cô không phải là búp bê không tình yêu, không cảm xúc... bởi vì.... Kid.......là anh.... người đã bên cô thời thơ ấu... người đã yêu cô bằng tất cả linh hồn mình.... người đã chấp nhận chịu sự đau khổ yêu cô vô điều kiện..... nhưng quan trọng nhất là bởi vì... cô cần anh... cô cần anh ở bên cô như thế... mãi mãi như thế......... dẫu biết rằng tình yêu đó có lẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực... dẫu cho tất cả chỉ là ảo mộng... thì cô vẫn muốn bảo vệ anh, vẫn muốn được anh ôm vào lòng mỗi khi cô mệt mỏi.....
_ Đó là người em yêu?_ Katsuki nhắm mắt lại, ngả đầu tựa lên ghế, môi run run.
_.......Không......_ Candy khe khẽ đáp lại.... dường như cô lo sợ rằng... những lời nói này sẽ bị trời đất kia nghe thấy... 1 lời nói dối lòng......
_.. Thà em giết anh đi còn hơn... Candy à......_ Katsuki nghẹn ngào thốt ra, giọng anh như khản đặc lại_ tại sao phải lừa dối anh?... tại sao em phải lừa dối chính mình như vậy?_Katsuki kéo Candy quay sang nhìn thẳng vào mắt mình_ ở bên em ngần ấy năm... em không phải là 1 người giỏi nói dối........ em là đồ ngốc... là đồ ngốc..._ và rồi từ khóe mắt anh... 1 giọt nước mắt lăn dài...
.... nước mắt lấp lánh khiến Candy sững sờ....cô dường như đóng băng trong đôi bàn tay anh.... đôi bàn tay ghì chặt lấy vai cô... không rời... anh không ôm cô....hay thật ra... anh không dám ôm cô?..... Lúc nào Katsuki cũng vậy.... anh sợ cô bị tổn thương nên chẳng bao giờ dám chạm đến cô.... anh sợ cô xa lánh anh nên chẳng dám liều lĩnh.... anh sợ cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt vô cảm hoặc tràn đầy oán ghét nên chẳng bao giờ dám vượt qua giới hạn........ anh đã sống mà lo sợ như thế.... ngày qua ngày... tình yêu ấy giết chết trái tim anh.... tình yêu đầu đau khổ mãi lưu luyến không thể nào từ bỏ....
_ Ngay cả khi người con trai đó hôn 1 người con gái khác.... em... vẫn yêu?_ Katsuki dường như nấc lên thành tiếng, anh khó khăn nói ra từng tiếng.
Candy nhìn Katsuki, rồi khẽ quay mặt đi, tránh ánh mắt anh. Đôi mắt cô khẽ lay động. Anh nói đúng. Cô là đồ ngốc. Dù cho là như vậy... chỉ cần Kid ôm cô vào lòng, chỉ cần anh nói 1 câu xin lỗi.... cô chấp nhận... cô sẽ thứ tha tất cả....Nhưng cô biết... không phải là lỗi của anh.... có lẽ chỉ là hiểu lầm....bởi vì người con gái ấy là Salasa...bởi vì cô nghi ngờ rằng chính Salasa là người sắp đặt mọi chuyện.... Lí do vì sao... cô không cần biết.... chỉ cần cô hiểu và tin rằng anh sẽ không bao giờ phản bội cô...thế là đủ.....
Katsuki cắn chặt môi... hóa ra... trong lòng cô chưa bao giờ có anh.... anh thật là ngốc nghếch.... anh đã bên cô... lặng lẽ bên cô.... chỉ để........ chờ đợi và chờ đợi.... biết trái tim cô tồn tại bóng hình người khác nên anh chỉ biết chờ đợi..... chờ đợi cô dần dần lãng quên đi hình bóng ấy..... anh đã chờ... đã đợi biết bao nhiêu lâu........... vậy mà tại sao??!!!!!!!!!!! Tại sao người con trai ấy lại xuất hiện?! Tại sao lại khiến trái tim cô chỉ thuộc về 1 mình người đó?!!!!! Tại sao?.... Katsuki đau khổ nhìn Candy.... nước mắt lăn dài..... lăn dài........... bao tháng năm qua... anh vì cái gì mà chờ đợi? vì cái gì mà khờ khạo như thế?... Cô là đồ ngốc.... là đồ ngốc không hiểu trái tim anh..... anh muốn hét thật to với Candy như thế....... nhưng.... anh lại là kẻ khờ dại hơn... ngu ngốc hơn............. anh không muốn mãi mãi như thế này..........
_ anh sẽ không như thế này nữa.... sẽ không như thế này nữa........ Candy à!!..._ Katsuki cắn chặt môi.. dường như có chút mùi vị của máu dần lan vào miệng anh...Đúng vậy. anh sẽ không như thế này nữa... anh muốn 1 lần được ôm cô vào lòng. Anh muốn 1 lần được chạm vào đôi môi kia. Anh muốn 1 lần liều lĩnh bất chấp tất cả để được bên cô. Anh.... sẽ không đợi chờ như vậy nữa... tình yêu của anh.... đã vượt quá giới hạn từ rất lâu... rất lâu rồi...._ Anh xin lỗi_ Katsuki nói 1 câu cuối cùng, rồi quay lại lái xe. Ánh mắt anh dường như thay đổi.
Candy có chút dự cảm không lành... rốt cuộc anh muốn làm gì đây?!     Katsuki đưa Candy về đến tận nhà. Trên cả quãng đường còn lại, anh không hề hé môi nói lấy 1 lời. Candy cũng không muốn phá vỡ bầu không khí yên lặng ấy. Dù sao, quá nhiều chuyện xảy ra khiến Candy thật sự chẳng còn chút sức lực nào. Hình ảnh cuối cùng Candy còn nhớ về Katsuki ngày hôm đó là 1 đôi mắt nâu đẹp, sâu thẳm tồn tại chút khí lạnh giá như băng tuyết trong đáy mắt mà chưa bao giờ cô nhìn thấy........
_____________________________
Một đêm đầy ác mộng. Kid đều chẳng thể nào chợp mắt nổi. Cứ nhắm mắt lại là cái cảnh Candy quay bước đi, lên xe của người con trai đó mà không thèm quay đầu nhìn anh lấy 1 lần lại xuất hiện rõ mồn một như vừa xảy ra. Mỗi lần nhớ đến là trái tim anh thêm 1 lần thắt lại.
Kid nặng nề lết khỏi chiếc giường. Cả thân thể anh dường như rã rời. Ngay cả bữa sáng Kid cũng chẳng buồn ăn. Anh chẳng biết nên làm gì và phải làm gì nữa. Kid thẫn thờ ngồi trong phòng khách, giữa không gian tĩnh lặng của 1 buổi sớm mai.. Càng nhìn ngắm anh lại càng nhớ Candy. Khắp căn phòng này dường như vẫn còn đọng lại tiếng nói của cô. Kid khẽ mở cửa căn phòng dành cho khách mà Candy đã ngủ. Tất cả vẫn nguyên vẹn như cũ. Kid nằm xuống chiếc giường trắng tinh. Quả nhiên, nơi đây vẫn còn vương lại hơi thở dịu mát của cô. Đúng vậy... cô đang ở bên anh.... căn phòng này mãi mãi thuộc về Candy. Bên anh luôn tồn tại chỗ trống dành cho cô... chỉ cần lúc cô mệt mỏi.... cô sẽ quay về và nép vào lòng anh.... anh chỉ cần như vậy.... chỉ như vậy thôi........
........ Kid thiếp đi sau 1 đêm dài trong ánh nắng bình minh ấm áp..... trong căn phòng tràn ngập hương thơm và hình bóng của Candy........
_________________________________
Candy uống 1 cốc cà phê đen đắng ngắt rồi lại tiếp tục xem đống tài liệu. Không phải làm công việc của hội trưởng hội học sinh khiến Candy đỡ hơn rất nhiều, nhưng riêng cá nhân Candy cũng có rất nhiều việc phải làm. Cả đêm không ngủ. Ngồi giải quyết đống công việc. Chẳng khác nào Candy đang tự hành hạ thân xác của chính mình. Nhưng chỉ khi bận rộn, Candy mới tạm quên đi những lo lắng, những bất an trong lòng.
.......Tuy nhiên, trốn tránh không phải là cách để giải quyết mọi vấn đề....
________________________________
2 P.M, ngày hôm đó. Trong căn phòng dành cho khách Vip của công ty Stars có 2 cô gái dung mạo xinh đẹp đang ngồi. 1 thiếu nữ dễ thương đáng yêu với khuôn mặt và nụ cười tươi tắn trong sáng tựa thiên thần. 1 cô gái xinh đẹp tuyệt trần với đôi mắt xanh cây long lanh sâu thẳm cùng phong thái đĩnh đạc đầy vẻ quý tộc như nữ hoàng băng giá. Không khí giữa 2 người có vẻ vô cùng căng thẳng...
_ Rốt cuộc cậu muốn gì?_ Candy khoanh tay ngồi dựa lưng trên chiếc ghế sofa trắng như tuyết, đôi mắt như muốn xoáy sâu vào tâm can người đối diện, từ cô tỏa ra 1 áp lực vô hình.
_ Cậu đừng nhìn người ta như thế chứ? Đáng sợ lắm ấy!_ Salasa khẽ chớp chớp đôi mi cong dài, vẻ mặt phụng phịu. Nói thật, nếu Candy là con trai, chắc chắn sẽ động lòng trước vẻ mặt này. Nhưng thật may mắn, nói đi thì cũng phải nói lại, Candy 100% là con gái, lại còn là mỹ nữ, mặt khác cũng chính là bạn thân lâu năm của Salasa, vẻ mặt này cô đã thấy nhiều lần, cũng đã từng có lần bị lừa ngoạn mục, nên đương nhiên sẽ không để việc đó lặp lại. Candy đợi Salasa diễn trò xong, liền đáp lại:
_ Đừng có đánh trống lảng! Cậu nghĩ có thể qua mặt tớ sao?Nói đi! Nói ngay lập tức!!_ Candy nói với giọng điệu đầy uy hiếp.
_ Không dám!_ Salasa chép miệng_ tớ nào dám đấu lại cậu. Lại càng chẳng có gan giở trò sau lưng cậu. Cậu đe dọa tớ thế khiến tớ tự dưng có suy nghĩ hay là ta làm thật đây?_ Salasa mỉm cười, nụ cười của ác quỷ dưới lốt thiên thần.
_ Tại sao cậu lại làm thế?_ Candy bình tĩnh hỏi tiếp, giọng cô trầm hẳn đi.
_ Làm gì?_ Salasa mở to đôi mắt đen láy trong veo, vô cùng ngây thơ hỏi lại.
_ Cậu sắp đặt để tớ thấy cảnh cậu kề môi bên tai Kid, để tớ hiểu nhầm, chẳng phải sao?_ Candy khẽ nhếch mép.
_ Thật vậy sao?_ Salasa vờ ngạc nhiên.
_ Thôi đi!_ Candy nhìn thẳng vào mắt Salasa_ cậu biết rõ là tớ không đùa, cũng không thừa thời gian để đôi co với cậu.
_ Tớ biết!_ Nụ cười gian xảo trên môi Salasa thoáng mất đi trong giây lát rồi ngay lập tức trở lại_ nhưng mà này, đó là việc của tớ, đâu liên quan gì đến cậu.
_ Cậu được đó! Trở mặt nhanh như vậy thật khiến người ta cảm thấy đáng sợ!_ Candy tỏ vẻ thán phục đầy mỉa mai.
_ Sự thật là như vậy mà!_ Salasa không hề tỏ ra có chút khó chịu nào, tiếp tục đáp trả_ vậy cậu nghĩ tớ có ý gì chứ?
_ Cậu muốn phá hoại à?_ Candy buột miệng thốt ra, trong đó có chút tức giận.
_ Phá hoại?!
_ nếu không thì mục đích của cậu là gì? tớ thật sự chẳng thể nào hiểu nổi.
_ Đơn giản chỉ là phá hoại thôi ư?_ Salasa nhếch khóe môi lên 1 chút_ nếu là phá hoại thì tớ muốn phá hoại cái gì chứ? Tình yêu của cậu với anh chàng đó sao?
_có thể chăng?_ Candy ngay lập tức nhìn Salasa với ánh mắt lạnh lùng.
_ Nếu muốn lấy tình yêu ra làm trò chơi ấy_ Salasa nói rõ từng tiếng_ thì việc gì tớ phải chọn tình yêu của cậu chứ?
_ Tớ hỏi lại lần cuối: Vậy rốt cuộc cậu muốn gì?
_Tại sao cậu cứ hỏi tớ vậy chứ? chả lẽ ngay cả thích 1 người con trai tớ cũng không được phép hay sao?_ Salasa cười.
_ Cậu thích Kid?_ Candy dường như đang cố nhịn cười.
_ Không thể tưởng tượng được à? bạn thân của tôi!_ Salasa nói đầy khiêu khích_ tại sao lại không chứ? anh ấy đẹp trai, tốt bụng, lại vô cùng dịu dàng.Tớ rất thích Kid! Cậu không hiểu hay cố tình không chịu hiểu?
_ cậu...._ Candy gần như gầm gừ trong cổ họng, nỗi tức giận của cô như đang bị nén chặt lại.
_ thôi, không đùa nữa!hì!_ Salasa ngay lập tức nở nụ cười tươi như hoa_ tớ đâu có ý định cướp người yêu của cậu!! Nhưng mà, tớ hỏi cậu_ Salasa đột nhiên rất nghiêm túc_ Đã bao giờ Salasa này gây tổn hại đến Candy chưa?
_ Chưa bao giờ._ Candy mỉm cười._ nhưng bây giờ thì cũng không biết được.
_ ồ! vậy cơ à? nhưng lẽ nào cậu không có chút gì tin tưởng tớ sao?
_ tất nhiên là..._ Candy im lặng 1 lát rồi tiếp_ có.
_ Tớ biết mà! Vậy thì.. hãy để mặc tớ. Được không?_ Salasa hỏi với ánh mắt rất chân thành( cũng không biết có phải đóng kịch hay không nữa??!!>. _ Được rồi! Tớ tin cậu! Đừng đánh mất niềm tin ấy! Hiểu không?
_ Đương nhiên!_ Salasa nháy mắt.     _ Anh muốn chúng ta nói chuyện. Được không Candy?_ Kid dò hỏi, trong lòng gần như không có chút hi vọng nào rằng Candy sẽ nhận lời.
_ Được!_ Candy ngay lập tức đáp lại 1 cách nhanh chóng, khiến Kid có đôi chút bàng hoàng._ anh nói đi.
_ Ừm... về chuyện tối qua... ừm.... là do anh.... nhưng không phải như em nghĩ đâu.... tất cả... chỉ là hiểu lầm_ Kid lúng túng không biết phải bắt đầu như thế nào, cuối cùng cũng nói được hết câu.
_ Rồi sao?_ Candy lạnh lùng liếc mắt nhìn Kid, dường như cô chẳng hề để tâm đến những lời giải thích của Kid.
_ Anh... anh xin lỗi!_ Kid cúi đầu.
_Tại sao lại xin lỗi?
_ thì bởi vì..._ Kid thật sự cảm thấy khó xử: Candy đang muốn làm gì Kid đây???!!
_ Anh có lỗi với em à? Anh thấy vậy sao?_ Candy lại hỏi bâng quơ.
_ Đúng vậy..._ Kid ngập ngừng_ Anh có lỗi. Anh nghĩ rằng mình có lỗi nên xin lỗi em. Là anh đã sai khi tự dưng nổi khùng lên như vậy. Là anh đã phạm sai lầm khi không chạy theo em. Cũng là lỗi của anh nên mới khiến em hiểu lầm. Là do anh. Tất cả là tại anh!
_Anh là đồ ngốc à?_Candy bật cười.
_ Em không giận anh?_ Kid ngạc nhiên.
_ Em cũng không biết!_ Candy mỉm cười.
_ Thật là...._ Kid thở phào nhẹ nhõm._ anh đã rất lo sợ......
_ Lo sợ?
_ Ừ!
_ Lo sợ gì chứ?
_ Sợ em ghét anh..
_ Em không hề ghét anh, Kid à.
_ vậy là em yêu anh phải không?_Kid cười tươi, nụ cười ấm áp rạng ngời như ánh mặt trời.
_ Em...._ Candy không biết phải trả lời như thế nào nữa. Cô không thể khiến Kid buồn, nhưng cũng chẳng thể nào nói thật lòng mình. Tuy nhiên, Candy là người thông minh, ngay lập tức đã quay ngược lại thái độ_ em nói em không ghét anh chứ có nói yêu đâu. Sao anh buồn cười thế nhỉ?
_ Vậy à?_ Kid thấy hơi buồn, giọng chùng xuống. Nhưng anh không muốn phá vỡ bầu không khí chỉ vừa mới tốt đẹp trở lại giữa 2 người, nên liền nháy mắt nói đùa Candy_ Không phải vậy thì là gì nữa? không ghét nghĩa là yêu. Quá đơn giản!
_ Anh buồn cười thật đó! không ghét nghĩa là yêu? Ở đâu ra cái lý luận vớ vẩn như vậy chứ?_ Candy phì cười, Kid rõ là lắm trò mà._ còn giữa ghét với yêu thì là gì? Đồ ngốc!
_ Kệ anh! Anh thế đó! Em làm gì được anh nào?_ Kid tỏ vẻ đắc thắng.
_ Rồi! Em thấy sợ anh rồi! Em chịu thua! Được chưa?_ Candy giơ tay xin hàng.
_ Ai đây?_ Kid cố gắng mở to mắt với sự kinh ngạc tột độ, nhìn từ đầu đến chân Candy 1 lượt, miệng không ngừng lẩm bẩm_ Không phải! Không phải!
_ Cái gì không phải?_ Candy khoanh tay trước ngực, thật sự không hiểu là Kid lại định chơi trò gì.
_ Cô... là ai?_ Kid nhíu mày_ cô không phải là Candy! không thể nào là Candy!!
_ Này, anh định diễn kịch hay đóng phim vậy hả?_ Candy liếc Kid với ánh mắt sắc lẹm.
_ Cô chắc chắn không phải là Candy!!! Cô là ai?!_ Kid trừng mắt nhìn Candy.
_ Anh...._ Candy cảm thấy bực bội."Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này???!!!!!!!!!!!!??"
_ Candy của tôi là cô bé kiêu kỳ, lạnh lùng, ăn nói khó nghe! Đặc biệt vô cùng hiếu thắng!!!!! Người đó không thể nào là cô!!!!_ Kid chỉ tay thẳng vào mắt Candy, nói với giọng vô cùng dứt khoát.
_ Anh...._ Candy gần như đông cứng người trong vài giây, và sau đó cô bật dậy khỏi ghế, đấm thùm thụp vào lưng Kid không thương tiếc_ Aaaahhhh! Anh đúng là xấu xa mà!!!! cái tên đáng ghét này!!!!!!
_ hahaha!!! Oái!!!! Anh xin!! Đau anh kìa!!!!_ Kid ôm bụng cười nắc nẻ, vừa cười lại vừa phải cầu xin Candy tha mạng!!!!?!!
_ Đáng đời!!_ Candy lườm Kid 1 cái rõ dài._ Nhớ đó! ta đây sẽ báo thù!_ Và không quên buông 1 câu đe dọa trước khi bước ra khỏi phòng.
_ Ấy ấy!!!!!! Này!!!_ Kid vội đuổi theo_ anh xin lỗi mà!! Tha cho anh!!( Kiểu này Kid chết chắc rồi!!>.
Cả Shinichi( tức Kid) và Lana( tức Candy) đều vô cùng bí ẩn. Giới báo chí chẳng thể nào tìm ra được chút thông tin nào có tính xác thực về gia thế của họ.Chính vì thế, điều mà dư luận hiện nay quan tâm nhất về 2 người chính là mối quan hệ giữa họ. Có lẽ sự thật về tình cảm giữa 2 người có tính khả thi hơn đối với cánh nhà báo. Nhưng dĩ nhiên, Salasa sẽ chẳng dại dột mà đợi đến lúc người ta phát hiện ra mối quan hệ tình cảm giữa Candy và Kid. Chính vì vậy, " Tiên thủ hạ vi cường". Salasa đã nhanh chóng sắp xếp để Kid và Candy tham dự chương trình" Talk Show" đang được ưa thích nhất hiện nay để thỏa mãn tính hiếu kỳ của tất cả mọi người.
_ Cậu muốn tớ và Kid tham dự chương trình " Talk Show"?_ Candy khẽ nhíu mày.
_ Đúng vậy.
_ Không thể được.
_ Tại sao? chẳng lẽ cậu không tự tin?_ Salasa nói khích.
_ Không phải!_ Candy lập tức phủ nhận_ Đừng có đùa giỡn nữa. Rõ ràng là cậu biết tớ không thể trả lời mấy câu hỏi mang tính cá nhân được rồi còn gì? Tớ lại không muốn phá hỏng công sức của cậu. Thế nên hãy hủy bỏ việc này đi.
_ Hủy bỏ?_ Salasa trừng mắt nhìn Candy_ xin lỗi cậu. Nguyên tắc làm việc của tớ là đã nhận lời thì sẽ thực hiện. Không bao giờ được phép hủy bỏ.
_ Đó là nguyên tắc của cậu! Không phải của tớ!_ Candy quay mặt đi.
_ Cậu muốn làm khó tớ sao?
_ Là cậu khiến tớ phải khó xử mới đúng!
_ Cậu chỉ cần trả lời 1 số câu hỏi có sẵn thôi mà!_ Salasa nài nỉ.
_ Không có câu nào liên quan đến cá nhân?
_ 1 câu thôi.
_ Không.
_ Về mối quan hệ giữa cậu và Kid!_ Salasa dường như không để tâm đến câu trả lời của Candy.
_ Cậu điên à?_ Candy nhìn Salasa với vẻ kinh ngạc.
_ Dĩ nhiên là không!_ Salasa thản nhiên đáp lại_ Nếu không có lợi. Tớ sẽ không làm. Cậu hiểu rõ tớ mà!
_ Vậy thì đừng có nói chuyện ngu xuẩn như thế nữa!_ Candy hơi bực mình_ Ông tớ sẽ để yên cho Kid khi bọn tớ công khai sao?
_ Vậy cậu muốn để cho đến khi giới paparazzi phát hiện ra sự thật khiến mọi việc vỡ lở thì mới chịu công khai?_ Salasa bật lại lời Candy._ cậu nghĩ mọi việc đơn giản thế cơ à? Không thể nào giấu mãi được!
_ Chỉ 1 tháng. Không cần khiến mọi việc trở nên rắc rối như vậy!!_ Candy nhìn Salasa_ trừ phi có người cố tình.....
_ Cậu có ý gì?_ Salasa nhếch khóe môi, khẽ cười_ lẽ nào tớ sẽ tung tin thất thiệt chắc? Hay cố ý để người ta chụp được cảnh 2 người đang ôm hôn nhau chẳng hạn?
_ Có thể lắm.
_ Thật là...._ Salasa thở dài_ nếu là như thế thì tớ việc gì phải nói cậu và Kid tách khỏi nhau?
_ Ai mà biết được!_ Candy thờ ơ đáp lại.
_ Cậu biết rõ..._ Salasa bỗng im lặng 1 vài giây, rồi tiếp_ tớ rất ghét xì căng đan rồi còn gì?
_ Tớ chỉ nói vậy thôi.
Đúng vậy. Salasa là nữ diễn viên thiên tài, mà1 người vô cùng nổi tiếng thường có vô số xì căng đan là điều tất yếu. Tuy nhiên, điểm đặc biệt nhất của Salasa chính là ở đó. Cô là nữ hoàng trong làng giải trí. Nhưng lại là " Nữ hoàng không tin đồn". Người yêu thích cô trong làng giải trí nhiều vô số kể, nhưng chưa bao giờ cô có xì căng đan với ai. Tin tức về cô luôn ăn khách, nhưng lại chẳng bao giờ là tin đồn thất thiệt về chuyện tình cảm. Bởi vì, cô có thế lực hậu thuẫn rất lớn là 1 phần, và 1 phần là vì đích thực cô chẳng có mối quan hệ tình cảm vượt quá mức tình bạn bè, tình đồng nghiệp với ai. Ai cũng biết, cô là người ghét nhất 3 chữ " xì căng đan".
_ Cậu lo lắng cho Kid đến mức nghi ngờ cả bạn thân như thế này. Thật đúng là tình yêu khiến người ta trở nên mù quáng!_ Salasa giễu cợt.
_ Cậu muốn nghĩ sao thì nghĩ!_ Candy chẳng buồn để tâm đến lời Salasa nói._ Nhưng không thể để Kid vì tớ mà bị tổn hại.
_Cậu nghĩ ông cậu có thể làm gì Kid chứ? Tớ nói thật nhé. Nếu có ý định thì ông ấy đã làm lâu rồi. Vả lại, người gặp rắc rối là cậu! Chứ không phải Kid đâu! Ông cậu sẽ chẳng dại gì gây hiềm khích với người ngoài_ không để Candy kịp nói gì, Salasa đã tiếp tục_ Nhưng cậu định sống mãi như thế này ư?bản thân cậu đâu hề muốn điều đó! Phản kháng chút xíu cũng chả sao!
_ Cậu đúng là rất dẻo miệng!_ Candy mỉa mai.
_ Sao cũng được!_ Salasa nở nụ cười_ Nghĩa là tớ đã thuyết phục được cậu rồi! Phải không?
_ Chắc thế!
_ Tớ biết mà!!     Đài truyền hình Tokyo, chương trình Talk Show.
_ Xin chào tất cả quý vị khán giả đang theo dõi chương trình Talk Show tuần này!_ Người dẫn chương trình là 1 cô gái khá xinh đẹp, là MC nổi tiếng của đài truyền hình._ Hôm nay, chúng ta sẽ cùng trò chuyện với bộ đôi đầy bí ẩn chỉ vừa mới xuất hiện trong tuần qua! Shinichi và Lana!!
_ Xin chào!_ Kid gật đầu chào lấy lệ, còn Candy chỉ mỉm cười nhẹ nhàng.
_ Rất hân hạnh được gặp 2 bạn!_ người dẫn chương trình mỉm cười_ 2 bạn ngoài đời còn đẹp hơn cả trong clip quảng cáo!
_ Cám ơn!_ Candy đáp lại.
_ Hôm nay chúng tôi cũng rất vui khi được tham dự chương trình này!_ Kid nói.
_ Vâng! Chúng tôi đã nhận được rất nhiều câu hỏi từ khán giả về 2 người, có lẽ tất cả mọi người đều đang rất muốn được giải đáp những thắc mắc trong lòng để thỏa mãn trí tò mò. Có phiền không nếu tôi hỏi 2 bạn 1 vài câu trong số đó?
_ Không sao._ Candy gật đầu.
_ Chỉ cần không phải là thông tin cá nhân. Tôi rất sẵn lòng_ Kid nở nụ cười.
_ Ôi! Anh đừng cười như vậy! Sẽ khiến tôi xiêu lòng mất!_ Cô MC nói đùa_ Vậy tôi bắt đầu nhé. Cơ duyên nào khiến 2 bạn gia nhập làng giải trí?
_ Vì 1 thỏa thuận._ Candy trả lời.
_ Thỏa thuận?_ người dẫn chương trình có vẻ khá ngạc nhiên.
_ Đó là bí mật. Tôi chỉ có thể tiết lộ như vậy thôi._ Candy tiếp.
_ Còn anh, anh Shinichi?_ MC lại quay sang hỏi Kid.
_ Vì cô ấy._ Kid thành thật.
_ Ồ, 2 bạn thật sự rất thú vị đấy! Sẽ không mấy ai dám thẳng thắn nói ra lý do dấn thân vào làng giải trí mà chỉ vì 1 thỏa thuận chứ không phải vì niềm đam mê hoặc muốn được nổi tiếng!
_ Cô ấy chắc là đã quá nổi tiếng rồi nên tôi không nghĩ cô ấy muốn nổi tiếng hơn nữa đâu!_ Kid chỉ tay vào Candy, nửa đùa nửa thật.
_ Anh ấy giỡn thôi!_ Candy ngay lập tức cướp lời Kid.
_ Vâng! tôi cũng nghĩ vậy_ người dẫn chương trình có vẻ thấy nực cười khi Kid nói như vậy( có biết sự thật đâu>. _ Cô nghĩ sao?_ Candy hỏi vặn lại người MC.
_ Tôi đang rất tò mò!_ người dẫn chương trình mỉm cười duyên dáng_ Bản thân tôi nghĩ đó là màu của kính áp tròng, vì tôi chưa bao giờ thấy người có màu mắt xanh cây, có lẽ phải hy hữu lắm.
_ Xem ra cô là người rất thực tế_ Candy khẽ cười, trong câu nói ẩn đôi chút sự chế nhạo._ nhưng xin lỗi, đó cũng là bí mật, thật tiếc là tôi không thể thỏa mãn sự tò mò của cô.
_ Vậy anh có thể tiết lộ không?_ không thể khai thác thông tin ở Candy, cô MC quay sang hỏi Kid với vẻ mặt đầy hi vọng.
_ Tôi xin lảng tránh vấn đề này!
_ haha, anh thật sự rất hài hước đấy!_ người dẫn chương trình bật cười._ vậy tôi sẽ không động chạm đến việc này nữa. 2 bạn có vẻ rất thân thiết, ngay cả trên clip quảng cáo cũng vậy. 2 bạn là 1 đôi?
_ Tôi nghĩ tôi không thể trả lời...
_Vâng._ Kid chưa kịp nói hết câu thì Candy đã đáp.
_ Quả nhiên là vậy. Nhưng tôi nghĩ sự thật này sẽ khiến rất nhiều người vỡ mộng. Tuy nhiên tôi phải công nhận rằng 2 bạn rất đẹp đôi.
_ Cám ơn_ Kid sau khi sững sờ trước sự công nhận của Candy, đã lấy lại bình tĩnh._ để có được như ngày hôm nay chúng tôi đã trải qua rất nhiều sóng gió. Bản thân tôi luôn trân trọng và muốn bảo vệ cô ấy suốt đời này.
_ Anh nói thế khiến tôi cảm thấy có chút ganh tỵ!_ người dẫn chương trình nói đùa_ 2 bạn chắc hẳn đã quen nhau rất lâu rồi.
_ 10 năm có được cho là lâu không?_ Kid mỉm cười.
_ 10 năm? anh đã yêu cô ấy 10 năm? tôi được biết anh chưa đầy 18 tuổi. Con số 10 anh nói khiến tôi cảm thấy có chút nghi ngờ.
_ Nhưng đó là sự thật._ Kid đáp._ tôi nghĩ tình yêu đâu phân biệt tuổi tác?
_ ừm, anh nói đúng_ người dẫn chương trình trả lời_ Cô Lana có vẻ rất ít nói._ quay sang Candy.
_ Đó là tính cách của cô ấy_ Kid trả lời thay Candy.
_ Tôi thấy không cần thiết phải góp chuyện, đơn giản vậy thôi!_ Candy lạnh lùng nói.
_Vâng, 1 người thực dụng!_ Người dẫn chương trình có vẻ chán nản vì cuộc bắt chuyện không thành công của mình._ Vậy, 2 bạn có ý định gì cho tương lai của sự nghiệp sau này không?
........................
Sau khi hỏi 1 số câu hỏi liên quan đến sự nghiệp mà Salasa đã soạn sẵn, buổi tham gia chương trình " Talk Show" đã kết thúc tốt đẹp.
___________________________________
Kết quả là chỉ sau 1 đêm, tất cả các mặt báo về làng giải trí đều đăng cái tít to tướng " SỰ THẬT VỀ MỐI QUAN HỆ GIỮA SHINICHI VÀ LANA"; " TÌNH YÊU ĐẸP GIỮA SHINICHI VÀ LANA"....v...v... thật sự quá ư đình đám!!!!!!!!
Lẽ dĩ nhiên, chẳng sớm thì muộn, việc này cũng lọt đến tai vị chủ tịch già đáng kính(>. Và nói đi thì cũng phải nói lại, tất cả mọi chuyện đều do Salasa bày trò!     @
Đơn Giản Vì Anh Yêu Em Đơn Giản Vì Anh Yêu Em - Angdevy