Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Kuro Mèo Đen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 50 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 612 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
áng hôm sau, Rick và Sun vừa bước ra khỏi nhà thì đã bị 4 tên áo đen đánh thuốc mê rồi túm đi mất. Sự việc lần này, 1 dấu tích cũng không có, hỏi làm sao mà Kin và Gin có thể tìm ra được.
Bây giờ, Kin và Gin đang ngồi tám truyện trong lớp…Thì đột nhiên…1 cuộc gọi đến bất ngờ của 1 số điện thoại lạ, không có tên.
- Alo! – Kin.
- Rick và Sun bị bắt cóc, thủ phạm Mimi & Lala, đi cứu. Địa điểm số x đường y.
Chẳng biết ai gọi, cũng chỉ nói có 1 câu, nói xong đã dập máy. Kin còn chưa kịp hỏi người ở đầu dây bên kia…
- Ai gọi vậy? – Gin.
- Ai biết được. Chỉ nói có duy nhất 1 câu “Rick và Sun bị bắt cóc, thủ phạm Mimi & Lala, đi cứu. Địa điểm số x đường y” – Kin.
- Chắc là trò đùa của ai đó mà thôi – Gin.
2 người vừa nói xong, thì giáo viên bước vào lớp. Giáo viên nhìn qua lớp 1 lượt, thấy thiếu 4 người: Rick, Sun, Mimi và Lala.
- Chẳng lẽ lời người kia nói là thật? – Kin.
- Cứ đi xem sao. Mặc dù có thể đó là cái bẫy – Gin.
Kin và Gin lao nhanh ra khỏi lớp, mặc sức ngăn cản của giáo viên. Kin và Gin bắt taxi đến địa điểm…Đã đến nơi, Kin và Gin bước xuống. Nơi đây chỉ là 1 mảnh đất hoang, đất đai cằn cỗi, cây cối thì trơ trụi, và xuất hiện thêm 1 ngôi nhà bằng gỗ, trông cũ nát vô cùng. Đâu chỉ có như vậy, đứng canh cổng là 2 tên mặc vest đen, đeo kính râm.
Còn lúc này, tại căn phòng nhốt Rick và Sun.
Ào! 1 xô nước được hất thẳng vô mặt Rick và Sun. Rick và Sun tỉnh dậy. Đôi mắt còn đang mờ đi, thứ gì trước mắt cũng mờ mờ ảo ảo, phải mất vài phút mới có thể thích nghi được. Mùi ẩm mốc xộc vào cánh mũi. Rick và Sun cố cựa quậy, nhưng 2 cô đang bị trói trên ghế, tay và chân cũng bị trói, chẳng những vậy còn bị bịt miệng nữa.
Rick và Sun nhìn quanh căn phòng, chẳng có gì cả, chỉ có 1 thảm rơm ở phía góc phòng và 1 chiếc bàn gỗ, thêm 2 chiếc hộp bằng gỗ nốt. Mimi và Lala đang ngồi trên 2 chiếc hộp gỗ, khoanh tay, vắt chân, kiêu ngạo nhìn Rick và Sun.
Mimi tiến đến gần Sun. Xoẹt…Chiếc băng dính đen dán trên miệng rơi xuống đất. Mimi xé rất mạnh tay, làm cho Sun đau điếng.
- Trước tiên, để tao hành hạ mày đã – Mimi.
1 tên áo đen đưa cho Mimi 1 chiếc vali đen, mở ra, chỉ có toàn dao kéo. Trông mà thấy kinh dị.
- Cô…Cô làm gì? – Sun mấp máy hỏi.
- Không có gì, chỉ cho cô nếm trải cảm giác đau mà thôi – Mimi cười, lựa ình 1 con dao sắc bén.
Mimi nâng cằm Sun, cười ha ha.
- Hay là làm thương khuôn mặt trước nhỉ? – Mimi.
Mimi bỏ tay ra khỏi cằm Sun, lấy trong túi áo ra chiếc khăn mùi xoa, lau lau 1 hồi. Như thể chạm vào thứ gì dơ bẩn lắm. Lau xong, Mimi lại cầm con dao. Sun mặc váy, để lộ làn da trắng nõn. Mimi nhằm nơi đó, đáp dao xuống đầu tiên.
Mimi đâm Phịch 1 nhát. Hàng loạt tiếng hét lên man rợ của Sun, trên đùi Sun, 1 con dao đang cắm sâu ở đó, thứ chất lỏng màu đỏ từ từ chảy xuống.
Rick đành phải nhẫn nhịn mà nghe tiếng hét đau đớn của Sun. Thật ra, biết trước vụ này sẽ xảy ra, Rick đã thủ sẵn trong ống tay áo 1 dao rọc giấy. Vì chỉ là 1 con dao rọc giấy, nên việc cắt đứt sợi dây thừng khá mất thời gian.
Tiếp đến, Mimi rút con dao ấy ra, con dao nhuốm đầy máu, con dao lại dừng lại trên bắp đùi bên cạnh đó. Phập! Lại 1 nhát nữa. “Aaaaaaaa” Tiếng hét lên đầy đau đớn, giọt nước mắt trong veo rơi xuống. Mimi thấy vậy còn cười to hơn.
Bây giờ, Rick mới cắt đứt dây thừng ở tay, nhưng chưa cắt được ở chân, nhưng chỉ thế cũng đủ rồi. Rick phi con dao rọc giấy về phía Mimi, Mimi đứng hình, chưa kịp né. Chiếc dao rọc giấy rượt qua mặt Mimi, để lại 1 vệt xước dài, máu từ đó chảy ra đều đều.
- Mày…Mày! – Mimi.
- Để yên – Lala đẩy Mimi ra.
Lala đứng trước mặt Rick, vẻ mặt vẫn kiêu ngạo như vậy. Rick cũng vênh váo không kém gì ả, làm ả tức điên lên. Lala dùng chân đạp vô người Rick, lực mạnh, nên Rick đạp đầu vô tường, 1 thứ chất lỏng màu đỏ chạy xuống trán. Lala hài long quay lưng đi, mặc kệ Rick nằm đó. Cũng vì bị đạp đi nên chiếc ghế gỗ bể tan tành.
Uỳnh…Uỳnh….Tiếng đập cửa thật mạnh bên ngoài.
- Chuyện gì? – Lala.
Chẳng hiểu sao không thấy có ai trả lời, đáp lại Lala chỉ là 1 không gian im lặng, như thách thức Lala mở cửa. Lala thì sợ gì chứ, cười kiêu ngạo, tay chầm chậm mở cửa.
Gì đây, trước mặt Lala là Gin và Kin, nét mặt tức giận, khuôn mặt có 1 chút sất xát.
- Chuyện gì thế này? – Lala thốt lên.
Gin và Kin đi vào, mặc sức ngăn cản của Lala. Thì họ thấy, 2 dáng dấp nhỏ bé đang bê bết máu, trông vô cùng khổ sở và đau đớn.
- Các cô đã làm gì? – Kin.
- Sao…sao 2 anh lại ở đây? – Mimi.
- Đâu phải chuyện của 2 cô – Gin.
Lala cười gian tà, trông như 1 kẻ điên. Mimi sợ hãi nhìn chị mình đang phát điên. Kin lại gần Rick, lúc đó, Rick đang hôn mê, nhẹ nhàng bế Rick lên như 1 nàng công chúa, Rick áp vào lồng ngực Kin, cảm giác ấm áp đến lạ lùng. Gin cũng bế Sun lên, Sun lúc này cũng hôn mê, nhưng miệng không ngừng rên rỉ “Đau…Đau quá”, làm Gin không khỏi chạnh lòng.
- Nếu 2 người đã muốn bảo vệ mấy ả đó đến vậy thì…chi bằng tận diệt ở đây luôn – Lala ngừng cười, hướng mắt lên nhìn Kin.
Lala nhìn Mimi, Mimi gật đầu cái rụp.
- Người đâu!!! – Lala.
Kin và Gin nhìn Lala thách thức, nhưng Lala bỏ qua ánh mắt ấy. Kin và Gin tưởng đã đánh hết toàn bộ, nhưng nào ngờ, lại tầm 10 tên nữa từ đâu xuất hiện.
Kin và Gin chuyển sang bộ mặt hốt hoảng, Mimi, Lala thừa cơ bỏ đi.
- Tưởng rằng sẽ trốn được ư? – Kin.
Mimi, Lala vừa ra đến phía ngoài ngôi nhà, thì tầm 10 tên vây quanh 2 ả, 10 tên nữa vây quanh khu nhà, làm ấy tên Mimi, Lala bỏ tiền thuê về, run sợ mà chạy hết trơn.
- Bắt 2 ả lại – Kin ra lệnh.
10 tên cùng chạy tên túm lấy 2 cô gái, Mimi và Lala cúi xuống, để ấy tên ngố kia đầu cụng vào nhau 1 loạt. Mimi và Lala thừa cơ chạy mất.
- Đồ ngu. Đuổi theo – Gin.
Mimi và Lala chạy ra đường lớn, bắt 1 taxi, mất hút.
Kin và Gin tức mình mà chẳng làm được gì, bởi vì…trên tay họ, đều là những người con gái khiến họ say lòng lúc nào không hay.
Hiện tại, trên người họ đều có những vết thương, cả nặng cả nhẹ. Làm cho người ta không khỏi thương xót, cũng như ghen ghét 2 con cáo già kia.
Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em - Kuro Mèo Đen