That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Kuro Mèo Đen
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 50 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 612 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
in lọt hố 1 cú đau, tức điên lên.
Ban đầu Kin còn tưởng thật, tim như nhảy khỏi lồng ngực.
- Cứ đợi đấy, cô chưa xong với tôi đâu – Kin.
Kin ban đầu cũng tưởng Rick là 1 người lạnh lùng là thế, nhưng không ngờ cũng có mặt này.
Nhưng Kin không biết, chính anh là người đã thay đổi Rick.
( T/g: Tên phần 1 )
Qua được 1 ngày êm đềm với Rick, cũng khá vui vẻ với Sun.
Ngày hôm sau, tưởng rằng êm đềm với Sun và Rick thì cuộc sống ở đây cũng không có gì khó rồi nhưng…
Lúc ở trường thì không có gì, chỉ thi thoảng thấy Mimi và Gin lướt qua mặt Sun mà Sun thấy gai mắt.
Còn Kin cứ lởn vởn trước mặt Rick như thằng ngộ, làm Rick tức không chịu nổi.
Đến tối, Sun đang nằm trong phòng ôm chiếc Ipad, mê mẩn với bộ phim Hàn quốc mới ra gần đây.
Đang đến đoạn cay cấn, 1 tin nhắn đột ngột gửi đến điện thoại của Sun.
- Ai vậy nhỉ? – Sun định ngó lơ tin nhắn.
Nhưng hễ Gin gửi tin nhắn cho Sun thì sao?
Nghĩ đến vậy mà Sun vớ ngay chiếc điện thoại, xem xem tin nhắn.
Ngạc nhiên chưa kìa, không có tên người gửi.
- Xin chào! – Nội dung tin nhắn.
- Chào? Ngươi là ai? – Sun trả lời lại tin nhắn.
- Ngươi muốn biết sao, ta là Mimi – Nội dung tin nhắn.
- Mimi? Nhắn ta có việc gì, không thì ta cũng không rảnh mà tiếp chuyện với ngươi – Sun nhắn lại với lời nói đầy phũ phàng.
- Ta có chuyện quan trọng mới nhắn với ngươi, chứ ngươi nghĩ ta rảnh nhắn ngươi vậy sao? – Mimi vẫn dùng những lời kiêu ngạo dành cho Sun.
- Chuyện gì nói đi. Ta còn việc cần làm – Sun.
- Ngươi còn nhớ câu nói ta nói với ngươi ở buổi dạ hội chứ? – Mimi.
Sun toan định trả lời là không, nhưng làm vậy cô ta còn làm phiền dài dài.
- Nhớ. Sao? – Sun.
- Ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy – Mimi.
- Ờ. Ta sẽ chống mắt lên xem – Sun.
Mimi gửi cho Sun 1 bức ảnh, nhìn vào bức ảnh, thần sắc Sun tái nhợt, môi nhấp nháy không thốt lên thành lời.
Hình ảnh Gin đang nằm ngủ trên giường, đắp chăn và bên cạnh Gin là Mimi, đang chu mỏ, giơ tay hình chữ V hết sức cute.
- Thấy chưa? – Mimi.
Tay Sun run bần bật, chiếc điện thoại trên tay cũng rơi xuống đất.
Từng giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên 2 gò má.
Lúc này, Mimi đang rất là vui mừng. Liệu niềm vui nào bằng lúc này.
Thật ra, bức hình đó chỉ là photoshop, bây giờ đúng là Gin đang nằm ngủ thật, nhưng hình của Mimi chỉ là cô ta ghép vào.
Sun cũng tự an ủi mình…
- Chắc chỉ là photoshop thôi – Sun.
…nhưng cũng không ngăn nổi nhũng giọt nước mắt tiếp tục lăn đều trên gò má.
Gin chỉ ngủ mà chẳng hay biết gì, chẳng hay về nỗi đau Sun gánh chịu.
Nỗi đau này đối với Sun như 1 con dao găm cứa vào tim.
Tình lúc trước dễ dàng bao nhiêu giờ lại khó khăn bấy nhiêu.
Trong căn phòng tối om, Sun ngồi co ro 1 góc, ôm chặt lấy chiếc gối, úp mặt xuống mà khóc. Nỗi đau này, có lẽ khó bật nổi thành lời.
Ngày hôm sau, đến trường sớm nhất, Sun ngồi thấp thỏm đợi Gin đến.
Dòng người đông dần lên, không gian yên tĩnh bị lấn chiếm hoàn toàn, nhưng Sun vẫn đợi, và đợi.
Bây giờ, Gin mới đến.
Vừa vào đến lớp, Sun chạy đến kéo tay áo Gin.
Gin cũng không nhạc nhiên mấy vì chuyện này đã thường xuyên xảy ra như cơm bữa rồi.
Nhưng tại sao hôm nay nét mặt của Sun lại làm Gin phải ngạc nhiên tới vậy.
- Chuyện…gì? – Gin vẫn luôn thờ ơ với Sun như vậy.
- Tối qua, cậu ở đâu? – Sun.
- Liên quan gì tới cậu, đấy là chuyện của tôi – Gin hất tay Sun ra, lẳng lặng bước về chỗ ngồi.
Sun vẫn chưa bỏ cuộc, vẫn sán lại gần Gin.
- Làm ơn nói ình biết đi – Sun.
Nhưng đáp lại vẫn là sự thờ ơ của Gin.
Sun luôn theo sát bên cạnh Gin, vẫn hỏi Gin duy nhất 1 câu hỏi.
Gin vẫn lạnh lùng hất tay Sun ra.
Sun nhìn theo bóng lưng của Gin, khuôn mặt như sắp khóc tới nơi.
Gin đi lên cầu thang, Sun cũng chạy theo Gin.
- Nói đi mà, làm ơn đó – Sun kéo tay áo Gin.
Gin tức giận đẩy Sun ra, Sun hụt chân ngã.
Sun giơ tay lên không trung chờ người bắt lấy.
Gin cũng với tay bắt lấy, nhưng lại hụt mất.
- Không được! Không được! – Gin gào lên.
Tính mạng của Sun đang ngàn cân treo sợi tóc.
Sun cảm thấy mình ngã lên vòng tay 1 người nào đó.
Người đó chỉ nhìn Sun cười.
- May quá, cậu không sao!
Sun nhìn cậu ta, khuôn mặt hiện to dấu hỏi chấm to đùng.
- Cám ơn nha! – Sun nhảy khỏi vòng tay của cậu ta.
Nói xong Sun lại chạy theo Gin, bỏ mặc người con trai đó đứng ở đó nhìn theo bóng Sun.
- Tại sao cậu vẫn một mực theo cậu ta? – Người con trai đó thầm thì 1 mình.
Mặt Gin đờ đẫn, không 1 tia cảm xúc.
- Gin! Gin! – Sun lay lay vạt áo Gin.
Gin mới tỉnh lại, vẫn lạnh nhạt hất tay Sun ra.
Gin đi lên sân thượng, Sun vẫn lon ton chạy theo Gin.
- Đã nói tránh xa tôi ra – Gin mạnh tay hất Sun ra.
Sun mất đà, ngã xuống đất, không những được hôn đất mẹ miễn phí mà mặt mũi Sun còn sứt xát mấy vết.
Gin thấy vậy không khỏi chạnh lòng.
- Tại sao cô lại kiên trì tới như vậy? – Gin.
- Bởi vì em yêu anh – Sun đứng dậy, kiên quyết nói.
Gin đỏ mặt, bất ngờ, đờ đẫn 1 hồi lâu.
- Vậy anh nói cho em biết được không? – Sun bò đến, bám lấy cánh tay Gin.
- Tối qua tôi ở nhà Mimi. Vừa lòng chưa? – Gin nói xong hất tay Sun bỏ đi.
Sun ngồi thụp xuống, nước mắt trào xuống 2 gò má.
Tiếng nấc cứ vang lên từng đợt…Sun lau nước mắt 1 cách đau đớn.
Bây giờ, thật ra Gin đang tức giận chính bản thân mình, đã khiến cho Gin phải như vậy…
Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em Đợi Đi ! Rồi Em Sẽ Khiến Anh Phải Yêu Em - Kuro Mèo Đen